***

Hai bờ môi run rẩy, mùi hương quen thuộc nhưng cảm xúc lúc này lạ lẫm quá, Tương Vệ mở to mắt. Hành động của cô khiến anh xúc động không thể nhúc nhích.

“Tương Vệ, em… rất yêu anh…” Giọng nói của cô thầm thì vào tai anh, hạ quyết tâm nói cho anh biết tình cảm trong tim cô, bởi vì cô sợ nếu hôm nay không nói ra sẽ không còn dịp nào nữa.

Sau khi nói ra câu đó, ngực cô nhói đau, nỗi đau không thể nào nguôi ngoai.

Đầu anh như có bom nổ, trừ câu cô vừa thủ thỉ ra anh không nghe thấy bất kỳ điều gì khác, hai bàn tay nắm chặt rồi lại buông ra.

Lý trí mách bảo anh cần phải đè nén những khao khát và rung động mãnh liệt nếu không anh sẽ trở nên mất tự chủ.

“Tương Vệ, em… em thấy rất đau… Tại sao lại đau như vậy?” Nếu biết trước việc anh sẽ đi, nhất định cô sẽ không nảy sinh tình cảm với anh.

Đưa hai tay cứng ngắc lên, Tương Vệ nhìn cô chăm chú, có vẻ như lý trí đã biến mất, nở nụ cười gượng gạo.

“Anh không hề muốn làm em đau khổ, anh muốn em được hạnh phúc, anh có cảm giác… Được em yêu, anh rất hạnh phúc và thấy mình may mắn.”

Có thật không? Có thật là anh thấy hạnh phúc không? Nếu thực sự như vậy, tại sao cô không thể bằng được tình máu mủ trong anh?

“Tâm Vũ, hay chờ anh nhé.” Cúi đầu xuống, anh ôm cô và hôn vào môi cô.

Hai cơ thể dựa sát vào nhau, Lệ Tâm Vũ không thể tưởng tượng được, khi cô hôn lên đôi môi mềm mại cũng giống như mình hôn lên mu bàn tay, thế nhưng khi anh hôn cô, tim bỗng dưng đập nhanh dữ dôi, cổ họng khô khốc.

Quanh cô đều bị vây kín bởi mùi của anh, một mùi hương nhàn nhạt khiến người ta đê mê, hơi thở nam tính, và cô rất thích mùi hương này, cô cảm thấy an tâm, ấm áp khi có anh bên cạnh.

Nhưng anh… muốn rời xa cô..

Mở to mắt nhìn gương mặt anh gần sát… Tương Vệ của cô, lòng cô lại nhói đau.

Cô liều mạng vòng tay ôm chặt cổ anh, điên cuồng mút chặt lấy bờ môi anh.

Được hôn người con gái mình thích, nụ hôn của Tương Vệ càng trở nên cuồng nhiệt, chiếm trọn bờ môi cô, anh muốn cả hai tan vào nhau, anh liền ôm chặt lấy cô. Nụ hôn dịch xuống cổ, hơi thở gấp gáp, không cách nào có thể khống chế được dục vọng đang thổi bùng trong anh, cánh tay anh siết chặt eo cô. Không thể nói ra thành lời, nước mắt lại chảy dài trước hành động thân mật của anh, Lệ Tâm Vũ ôm cổ anh, không muốn buông anh ra dù chỉ là một khắc. Dục vọng đều làm mờ mắt cả hai, lý trí bị bỏ lại đằng sau, quan hệ của cả hai đã lên một bước tiến mới. Nằm trên chiếc giường lớn, giương đôi mắt mơ màng, cô cắn môi nhìn người con trai nằm trên người mình. Anh vẫn đang do dự. Cô không muốn anh dừng lại, không muốn anh kiềm chế, cho nên cô đặt tay lên vai anh kéo xuống tìm môi anh và hôn anh cuồng nhiệt. Rời khỏi môi cô thở gấp, Tương Vệ đã cố kiềm chế để dục vọng lưng chừng trong anh thế nhưng anh không tự chủ được nữa, và cũng không kịp để dừng lại, anh cúi đầu xuống cắn mút tai cô, sau đó cổ cô và dịch người xuống cởi quần áo cô, dán môi lên khuôn ngực nóng bỏng trắng mịn. Cả hai vuốt ve cơ thể nhau, tim đập mạnh, hơi thở nóng rực, dục vọng bùng cháy. Hai cơ thể trần trụi dán vào nhau không kẽ hở, cô run rẩy trong vòng tay mạnh mẽ, khắp người mồ hôi nhễ nhại. Nhắm mắt lại, cơ thể nóng rực của anh đang truyền nhiệt qua cơ thể cô, đầy kích thích, cô không còn là chính mình. “Tương Vệ…” Nhỏ giọng gọi anh, tự chủ trong cô dần biến mất. Cảm nhận được cơ thể mình đang được vuốt ve, nhiệt độ lên cao, miệng khô khốc, Lệ Vũ cắn môi để cơ thể tận hưởng sự sung sướng do anh mang lại. Tay anh xoa lên một bên ngực cô, miệng anh ngậm bên còn lại, cô như người say rượu, vừa đau đớn vừa sung sướng, hai tay luồn vào tóc anh. Cơ thể trắng nõn trong bỗng chốc hồng lên ấm nóng, kích thích Tương Vệ, anh khao khát cô, hai mắt sáng rực, hơi thở dồn dập, tim đập dữ dội. Khuôn mặt người con gái dưới cơ thể anh ửng hồng, khẽ rên rỉ, da thịt cô mềm mại khiến anh đê mê, anh cúi đầu hôn cô, hai tay dịu dàng vuốt ve làn da mịn màng. Tim đập càng lúc càng mãnh liệt, tay anh lần xuống đùi cô tách hai chân ra. Cô có cảm giác ở dưới dội lên một cảm giác lạ lẫm vừa khiến cô sợ hãi nhưng cũng khiến cô háo hức mong chờ, đầu óc cô không nghĩ được gì khác. Sự kích thích này khiến cô sung sướng, đê mê, bàn tay anh vẫn vuốt ve cô, lướt đến đâu cơ thể cô rạo rực đến đó, cả hai quấn chặt lấy nhau. Nhìn đôi môi đỏ mọng thốt ra tiếng rên rỉ, cơ thể cô nóng rực bên dưới, Tương Vệ đưa tay xuống dưới, đưa biểu tượng dục vọng đang ngóc cao đầu chậm rãi để trước cửa mình ướt át của cô. Cơn đau đớn dội lên thấu xương, Lệ Tâm Vũ mở to mắt, khép chặt hai chân lại, nước mắt trào ra, cắn chặt môi, vừa kinh hoàng vừa đau đớn. Cơ thể cô như đang bị xé toạc, dù cho anh dè dặt đẩy vào cơ thể cô, dù cho anh đang cố nhẫn nhịn bắt buộc bản thân thực hiện từng chút một, nhưng cơn đau không báo trước rất khủng khiếp. Cô duỗi tay đẩy anh ra, bật khóc. Tương Vệ cúi đầu xuống, hôn lên bờ môi run rẩy của cô, ánh mắt anh như muốn xin lỗi cô. Nghe tiếng anh rên rỉ bên tai, Lệ Tâm Vũ từ từ mở mắt ra nhìn Tương Vệ nằm trên không dám làm gì nữa, nhưng mắt anh đã bị ngọn lửa dục vọng che kín, cơ thể càng lúc càng nóng, bởi vì thấy cô đau nên anh đã dừng lại. Tiếng thở dốc vẫn dồn dập rót vào tai cô, ánh mắt anh ngập trong dục vọng, anh đang cố gắng khống chế bản thân, anh đang chờ đợi cô đón nhận mình và anh đang lo lắng cho cô. Cơ thể dần thích nghi với cơn đau, tia phản kháng dần mất đi, cô vươn tay kéo mặt anh lại cắn nhẹ bờ môi anh. “Tương Vệ… Tương Vệ...” Nghe cô dịu dàng gọi tên mình và nhìn anh bằng ánh mắt nồng nàn, có vẻ như cô đang cổ vũ anh, cô muốn nói rằng cô không đau nữa, cô đã quen… cô đã… Vậy là cô đã có thể đi cùng anh đến tột đỉnh của ái ân. Tương Vệ không đè nén dục vọng nữa, ánh mắt trở nên mê đắm, nâng mông cô lên, để biểu tượng dục vọng vừa rời khỏi nhẹ nhàng chậm rãi và sau đó đẩy sâu vào. Miệng cô bật ra tiếng rên rỉ, lúc đầu có hơi khó chịu nhưng sau đó không còn thấy đau nữa. Biểu tượng dục vọng nóng rực nhẹ nhàng di chuyển trong cô, sau đó càng lúc càng trở nên mạnh bạo. Lý trí hoàn toàn bị vùi sâu trong dục vọng. Xen lẫn trong cơn đau đớn là sự sung sướng do khoái cảm mang đến, cơ thể cô không còn gồng lên nữa mà dần thả lỏng, tất cả bỏ hết lại đằng sau. Miệng cô nũng nịu rên rỉ, cắn chặt môi, hai mắt cô trở nên đê mê, móng tay trượt dài trên lưng anh làm xước một đường. Được anh chiếm đoạt, được anh xâm lược, được anh ôm ấp, cô không thể nào tưởng tượng được rằng làm chuyện đó lại thích thú đến vậy, hai chân cô quấn chặt quanh eo anh. Tương Vệ không tự chủ được lại điên cuồng rút ra rồi lại đút vào, không muốn dừng lại. Hóa ra đây là mùi vị của ôm ấp, hóa ra đây chính là sự tuyệt vời mà quan hệ tình dục mang đến, cả thể xác và tâm hồn của cả hai đều quấn chặt vào nhau, anh đã có thể cảm nhận được mùi vị ngọt ngào của thứ trái cấm mà người ta thường nói đến. Anh nhắm nghiền hai mắt lại thả phanh dục vọng cuồn cuộn vào trong cơ thể cô. Mùi vị tình dục làm con người ta hoàn toàn đánh mất tự chủ và chôn vùi nó trong cơ thể. Lúc này cả hai cơ thể đã hòa vào làm một, dữ dội, ấm nóng, mãnh liệt, cô nỉ non, anh rên rỉ, cả hai là một, cùng tấu lên giai điệu ái ân. Khoái cảm ập đến, cô như đang nỉ non van vỉ anh. Tương Vệ thở dốc ôm mông cô gầm lên một tiếng, sung sướng lên đến đỉnh điểm. Cả hai quấn chặt lấy nhau như đang tan chảy vào nhau. Tất cả mọi thứ biến mất, một thế giới mới, nơi con người không thể thở được hay nói đúng hơn là quên mất phải hít thở, cả người kiệt sức nhưng thỏa mãn những khát khao cháy bỏng đê mê. Khắc sâu trong lòng sự sung sướng đang có này này, để ngọn lửa tình bùng cháy dữ dội này sẽ tồn tại vĩnh viễn trong cơ thể trước khi chia tay, cần phải ôm nhau thật chặt, để những khát khao được có nhau vẫn mãi còn…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương