Cọ Xát
Chương 44: Cọ xát

Côn Thành cách Lăng Thành gần bốn trăm ki-lô-mét, lái xe đến đó cần hơn bốn tiếng đồng hồ. Sau khi nhận được thư của Ngôn Độ và Hàn Cẩm Thư, Archin đưa hai người đến một nhà hàng ở gần sân bay ăn một bữa cơm xoàng, sau đó ba người mới lái xe, chính thức đi đến Lăng Thành.
Chiếc xe việt dã màu đen lướt nhanh trên đường cao tốc.
Bởi vì là xe chuyên dụng để đi việt dã nên sàn của chiếc xe này của Archin rất cao, chạy trên những con đường trong thành phố cực kỳ vững vàng, trải nghiệm ngồi xe rất tốt.
Hàn Cẩm Thư ngồi ở hàng ghế sau của xe.
Cô ghé vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài một lát, lại sợ nhàm chán nên chợt nảy ra một ý, lấy di động ra đăng nhập vào trò chơi, quay đầu hưng phấn nhìn về phía Ngôn Độ, hỏi anh: “Anh đã hạ khách du lịch Hộ Đoan ở Tháp Chính Nghĩa chưa?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngôn Độ đáp: “Hạ rồi.”
“Thế thì vừa hay.” Đôi mắt Hàn Cẩm Thư sáng lấp lánh, xoa tay hầm hè. “Dù sao thì trên đường đến đó cũng không có việc gì để làm, rảnh thì cũng rảnh, chi bằng chúng ta PK đi? Dùng acc chính của anh, thể hiện trình độ chân chính của anh, không được cố ý nhường em.”
Đại thần mình sùng bái nhất thời thiếu nữ là ông xã cùng chung chăn gối, sớm chiều gặp mặt, cốt truyện chỉ tồn tại trong tiểu thuyết này, chỉ cần nghĩ đến thôi thì đã là mơ mộng hão huyền. Giờ suy nghĩ này trở thành hiện thực, Hàn Cẩm Thư nóng lòng muốn thử, cực kỳ mong muốn tự trải nghiệm phong thái vương giả của một top server (1) một chút.
Ngôn Độ ở bên cạnh nghe thấy thế thì nghiêng đầu thờ ơ nhìn cô một cái, nhướng mày hỏi: “Em chắc chứ?”
Hàn Cẩm Thư gật đầu: “Ưm ưm.”
Ngôn Độ duỗi tay cọ chóp mũi nhỏ nhắn tinh xảo của cô, nhàn nhạt nói: “Ăn hành thì đừng khóc nhè trách anh bắt nạt em đấy nhé.”
“Yên tâm yên tâm.” Hàn Cẩm Thư nhoẻn miệng cười với anh, ngẩng đầu ưỡn ngực, bàn tay nhỏ vỗ ngực bộp bộp nói: “Em đã chuẩn bị xong tâm lý hết rồi. Hơn nữa, anh chính là Letter.”
Được đại thần Letter cho ăn hành ngập mặt một lần, đó chính là phúc phận mà vô số người chơi có mong cũng không mong được.
Ngôn Độ thấy cô có giác ngộ này thì không nói thêm gì nữa, rũ mắt bật màn hình di động lên, tiến vào giao diện game mobile Tháp Chính Nghĩa.
Hàn Cẩm Thư nín thở tập trung.
Quả nhiên, hai giây sau, avatar yên lặng gần mười năm trong danh sách bạn của cô sáng lên. Tài khoản của thần thoại Letter chế bá (2) cộng động Tháp Chính Nghĩa mấy chục năm hiển thị trạng thái đang online.
Trái tim cô run rẩy, bàn tay kích động, chỉ có trời mới biết Hàn Cẩm Thư phải mất biết bao công sức mới miễn cưỡng kìm nén cái mong muốn không cho mình chụp ảnh màn hình đăng lên Wechat moments khoe khoang.
Trước tiên cô tạo ra một ván đấu PK, sau đó nín thở tập trung, thần sắc chuyên chú, gửi thư mời PK với tài khoản Letter bằng động tác và biểu cảm thành kính.
Cùng lúc đó, trên màn hình di động của Ngôn Độ cũng xuất hiện một hộp thoại.

[Bạn thân của ngài “Ngày Nào Thư Thư Cũng Muốn Chinh Phục Toàn Bộ Tháp Chính Nghĩa” mời ngài gia nhập vào ván đấu PK, xin chọn “Đồng Ý” hoặc “Từ Chối”.]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngôn Độ nhấp vào “Đồng Ý”.
Vì để nghênh chiến với ông xã là top 1 server, đồng chí Hàn Cẩm Thư cực kỳ coi trọng lần PK này. Để biểu đạt sự kính trọng trào dâng dành cho đại thần Letter, cô sử dụng luôn tướng tủ nhất của mình trong trò chơi, là một pháp sư có lực sát thương và sức bật cực kỳ mạnh.
Ngôn Độ thì lại tùy tiện chọn một tướng chỉ hỗ trợ thêm máu.
Thấy tướng mà đối phương chọn, Hàn Cẩm Thư không khỏi cau mày, nói: “Đã nói là không cần nhường em rồi. Anh làm thế này là có ý gì thế? Khinh thường em à?”
“Không phải.”
Giọng điệu của Ngôn Độ cực kỳ bình tĩnh: “Tướng này tương đối dễ thao tác, những tướng khác đều có độ khó cao, anh sợ những kỹ năng phức tạp kia sẽ chói mù mắt em, em sẽ say xe.”
Hàn Cẩm Thư: “…”
Nhìn cái biểu cảm thờ ơ này đi, nghe thử xem cái lý do ngụy biện này đi, bạo quân thật không hổ là vua ra vẻ, ra vẻ và tán gái không thọt cái nào, đúng là lợi hại.
Hàn Cẩm Thư không biết nên nói gì, ánh mắt run lên, trực tiếp bắt đầu ván đấu.
Trận PK giữa top 1 server và top 1 cùi bắp chỉ cần mười phút là chấm dứt. Cuối cùng, đại thần Letter đánh bại “Ngày Nào Thư Thư Cũng Muốn Chinh Phục Toàn Bộ Tháp Chính Nghĩa” một cách không hề chậm chạp bằng chiến tích 25 – 0.
Nhìn giao diện chiến tích thảm không nỡ nhìn của mình, Hàn Cẩm Thư chìm vào trầm tư.
Thẳng thắn mà nói, cô tự cho là mình đã hiểu rõ sự chênh lệch về thực lực giữa mình là Letter Ngôn, cũng đã chuẩn bị tâm lý bị đánh cho tơi bời rồi.
Nhưng cái tên Ngôn Độ biến thái này lại có thể giết cô hai mươi lăm lần chỉ trong mười phút, Hàn Cẩm Thư quả thật có chút không ngờ đến được.
Đây mà gọi là cho nhồi hành ngập mặt à? Này mà gọi là treo ngược lên đánh à?
Đây rõ ràng gọi là: Xấu hổ! Nhục nhã!
Hàn Cẩm Thư quay đầu lại, nhìn khuôn mặt tuấn tú không có biểu cảm gì của Ngôn Độ, vừa định há miệng muốn nói gì đó thì WeChat trên di động bỗng nhiên “ting” một tiếng, một tin nhắn chưa đọc nhảy ra.
Cô nhấp vào xem. Người gửi tin là Du Thấm.
Du Thấm: Em mau xem hot search đi! Xem hot search Weibo đi! Thần tượng của em lên hot search!!!

Hàn Cẩm Thư: ?
Trên đầu Hàn Cẩm Thư là một dấu chấm hỏi siêu to khổng lồ, nghi hoặc và khó hiểu mà nhấp vào app Weibo, xem hot search. Chỉ thấy top bảy của hot search thình lình hiển thị [Letter online]
Cô nhấp vào trong hashtag, xem một vòng, phát hiện hóa ra là một tài khoản Vip nổi tiếng trong giới game thủ phát hiện tài khoản Letter online, kích động mà đăng liền ba bài đăng Weibo.
[??? Thế mà Letter đang online trong game à? Còn đang ở trong hình thức đấu solo nữa? Tôi không nằm mơ đấy chứ?]
[Thật luôn này. Hóa thạch cấp sử thi đột nhiên sống lại, Letter thật sự đang PK với người ta này]
[Xin lỗi mọi người nha giờ tôi kích động đến mức nói năng hơi lộn xộn. Thanh xuân đã chết đột nhiên tấn công tôi, Letter chính là vị thần trong lòng vô số những đồng game cùng chơi Tháp Chính Nghĩa, là nước mắt của thời đại đấy a a a]
Khi nhấp vào mục bình luận, số lượng bình luận đã vượt qua mấy mươi nghìn, gần như đều là những bình luận phát điên thét chói tai a a a.
Netizen A: Trời ạ, không uổng công tôi ngồi canh Tháp Chính Nghĩa nhiều năm như thế!!! Tôi thật sự đã chờ được Letter online một lần nữa rồi! [khóc lớn][khóc lớn]
Netizen B: Liệu có thể nào là thật ra trước kia Letter cũng từng online rồi, chỉ là sử dụng chức năng tàng hình không???
Netizen C: Đệt mịa đệt mịa đệt mịa!!! Liệu có hacker nào có kỹ thuật tốt một chút có thể tra ra được đối thủ PK của Letter không vậy!!! Tôi thật sự quá tò mò anh ấy thắp sáng tài khoảng Tháp Chính Nghĩa một lần nữa là vì ai!!!
Netizen D: Không được, tôi đã bắt đầu ảo tưởng ra một quyển tiểu thuyết mười nghìn chữ rồi a a a a!
Hàn Cẩm Thư: “…”
Nội tâm cô không hề gợn sóng, rời khỏi Weibo, quay về lại giao diện trò chuyện giữa mình và Du Thấm trên WeChat.
Bé Cừ Khôi Họa Bì: Em xem rồi.
Du Thấm: !!! Em không kích động sao!!! Letter nhà Cẩm Thư đấy!!! Đó là Letter mà em yêu nhất đấy!!!
Bé Cừ Khôi Họa Bì: Đã kích động rồi ạ.
Bé Cừ Khôi Họa bì: Giờ anh ấy đang ở ngay bên cạnh em đây.
Du Thấm: ??????

Du Thấm: Em đang nói gì thế? Vẫn chưa tỉnh ngủ đấy à??
Bé Cừ Khôi Họa Bì: Không chỉ là thế, đêm qua bọn em còn đại chiến đến nửa đêm.
Du Thấm: … Em ngủ Letter à? Má, thật không đấy? Lừa chị là chó đấy nhá!
Bé Cừ Khôi Họa Bì: Lừa chị làm chó.
Du Thấm: Trời ạ, Hàn Cẩm Thư, chị khuyên em mau chóng thu dọn đồ đạc chạy trốn đi. Ngôn Độ thật sự sẽ giết người đấy!!!
Bé Cừ Khôi Họa Bì: Anh ấy sẽ không làm thế đâu.
Du Thấm: ?
Bé Cừ Khôi Họa Bì: Bởi vì Ngôn Độ chính là Letter.
Du Thấm: … Cái gì cơ??????
Trên màn hình hiển thị đến đó, Hàn Cầm Thư trực tiếp ngó lơ tin nhắn đầy dấu chấm hỏi của Du Thấm, tắt màn hình di động đi. Khi tắt đi rồi, xe việt dã đột nhiên đánh mạnh tay lái đổi hướng, nguy hiểm tránh một chiếc minibus chạy từ chính diện đến.
Hàn Cẩm Thư không hề phòng bị chút nào, bị quán tính ném mạnh đến nhào về phía trước, đầu đập vào lưng ghế ở đằng trước.
Binh!
Hàn Cẩm Thư đau đến nhe răng nhếch miệng, hít hà một hơi.
Ngôn Độ cau mày, cánh tay dài vươn ra ôm cô vào lòng, giơ tay lên đè đè làn da ở chỗ đã bị đập đỏ lên trên trán của cô, hỏi: “Ở đây sao?”
Hàn Cẩm Thư cực kỳ đáng thương gật đầu.
Tay Ngôn Độ phủ lên, nhẹ nhàng xoa xoa cho cô.
Lúc này, Archin ngồi ở ghế lái đột nhiên mở miệng, áy náy nói: “Thật có lỗi, ông chủ, Cẩm Thư tiểu thư, vừa rồi ở đằng trước có một chiếc xe đột nhiên đổi làn.”
“Không sao…” Hàn Cẩm Thư xua tay, chưa hết kinh sợ nói. “May mắn là anh phản ứng nhanh, vừa rồi quá nguy hiểm, nếu không chú ý thì cả xe sẽ gặp nạn.”
Archin nói: “Ở địa phận này có rất nhiều người không muốn sống nữa.”
Hàn Cẩm Thư được Ngôn Độ dịu dàng xoa trán, đã gần như không cảm nhận được đau đớn nữa. Cô tò mò, lại hỏi: “Archin này, trước kia anh đã từng tới Lăng Thành rồi sao?”
“Đã từng đi theo ông chủ đến làm vài việc.”
Nghe thế, Hàn Cẩm Thư nghiêng mắt, cảm thấy rất kỳ lạ mà liếc nhìn Ngôn Độ.
Ngôn Độ cũng nhìn cô: “Em nhìn anh làm gì?”

Hàn Cẩm Thư: “Anh đến Lăng Thành rồi à? Sao anh không nói cho em biết chứ?”
Ngôn Độ: “Em cũng đâu có hỏi anh đâu.”
… Thôi được rồi.
Hàn Cẩm Thư không còn lời nào để nói. Sau một lúc lâu, cô lặng lẽ liếc nhìn gáy Archin ở ghế lái, nghiêng người đến gần Ngôn Độ hơn một chút, hạ giọng xuống, nói bằng âm lượng mà chỉ mình anh có thể nghe thấy, khẽ hỏi: “Anh trai này nhìn trông cứ như đại ca xã hội đen vậy, anh ta vẫn luôn đi theo chúng ta sao?”
Ngôn Độ nhàn nhạt nói: “Lăng Thành là thành phố ở biên giới, dân cư không đông đúc cho lắm nhưng khởi nguồn đều rất hỗn loạn, ngoại trừ những người dân bản địa thường sống ở nơi này, trong thành phố còn có rất nhiều dân nhập cư trái phép đến từ Myanmar, trị an không tốt. Archin từng là lính đánh thuê quốc tế, lần này anh gọi cậu ta tới chủ yếu là phụ trách bảo vệ sự an toàn của em.”
Hàn Cẩm Thư cực kỳ kinh ngạc: “Lính đánh thuê sao? Ghê gớm thế à?” Thật sự là không thể nào ngờ được bên cạnh cậu tư của nhà họ Ngôn này lại ngọa hổ tàng long như thế.
Ngôn Độ không lên tiếng.
Hàn Cẩm Thư không khỏi híp mắt lại: “Ngôn Độ, rốt cuộc là anh còn có bao nhiêu chuyện mà em không biết nữa?”
Thần sắc Ngôn Độ rất tự nhiên: “Rất nhiều.”
Hàn Cẩm Thư: “…”
Hàn Cẩm Thư: ???
Đối diện với biểu cảm không thể tin nổi của Hàn Cẩm Thư, Ngôn Độ giơ tay lên, nhẹ nhàng nựng nựng khuôn mặt nhỏ của cô gái nói: “Đừng vội, tiểu thư Thư Tình ạ, tương lai vẫn còn rất dài, em vẫn còn rất nhiều thời gian để từ từ hiểu về anh.
Tác giả có chuyện muốn nói:
Ngôn Độ: Tương lai còn dài lắm cục cưng ạ.
Hàn Cẩm Thư: Đầu đừng có chứa toàn mấy thứ phế liệu màu vàng (3) kia không!
Ngôn Độ: Em nghĩ đi đâu thế cục cưng?
Hàn Cẩm Thư: …
(1) Đây là cách xếp hạng rank trong Vương Giả Vinh Diệu, người chơi được hạng “quốc phục” có nghĩa là cao thủ đứng đầu trong số các cao thủ, đứng top BXH những người chơi giỏi nhất trong quốc gia đó, có thể hiểu là top server
(2) Thống trị và chiếm lĩnh vị trí đầu tiên trong BXH game
(3) Suy nghĩ 18+


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương