CHƯƠNG 380

Nhưng bà cụ Mục lại cười: “Cô Lăng, cô từng nghe câu nói này chưa? Ông trời có mắt, vẫn nên trân trọng những giây phút đi cùng nhau thì tốt hơn!”

Hạ Tịch Nghiên: “…”

Trong lòng cô đang nghĩ, bà cụ này đúng là bắt kịp xu hướng mà, ngay cả những từ “hot” bây giờ bà ta cũng biết.

“Bà nội… Bà, đây là có ý gì ạ?” Lăng Tiêu Tường hỏi, thậm chí dù có cả vú lấp miệng em cỡ nào mà nhìn thấy bà cụ Mục, khí thế vẫn không khỏi yếu đi vài phần.

Bà cụ Mục cười: “Chính cô tự châm chước đi, nếu cô có thể nghe hiểu thì chứng tỏ cô còn có thể cứu!”

Bà cụ nói quá mức thẳng thắn, nào có ai ở đây nghe không hiểu chứ.

Lúc này, cô ta chỉ có thể gật đầu: “Cháu biết rồi!”

“Cô Lăng, hay là cô đi đi, đừng gây trở ngại cháu tôi theo đuổi cháu dâu nữa!” Bà cụ nói.

Cháu dâu???

Nghe thế, Lăng Tiêu Tường sửng sốt, cô †a nhìn Mục Chính Hi rồi lại nhìn bà cụ với ánh mắt không thể tin nổi.

“Đúng vậy, chính là Tịch Nghiên và Chính Hi, nhìn thấy hai đứa ân ái như vậy, tôi làm bà nội cũng chỉ có thể giúp đỡI”

Hạ Tịch Nghiên: “… Bà nội!”

Cô vừa mới lên tiếng đã bị ánh mắt bà cụ Mục ném sang chặn họng.

Mục Chính Hi nhíu mày, tốc độ bà nội làm việc cũng quá nhanh rồi: “Bà nội!”

“Cháu câm miệng!”

Mục Chính Hi: “…”

Lăng Tiêu Tường khó có thể tin, nghe được lời bà cụ nói, hốc mắt cô ta rưng rưng nước mắt, chẳng qua cô ta không cam lòng, hai tay nắm chặt, nói với bà cụ: “Nhưng mà, cháu mới là bạn gái Chính HiI”

“Cô Lăng, chuyện này tôi sẽ thay Chính Hi nói với cô, là giả, chơi chơi thôi, làm gì phải coi là thật!”

“Bên ngoài bao nhiêu phụ nữ tự xưng là bạn gái Chính Hi, nhưng dù Chính Hi thế nào, vị trí mợ chủ nhà họ Mục chỉ có thể có một, đó chính là Tịch Nghiên, đây là chuyện không thể nào thay đổi!”

“Hai đứa đã kết hôn từ lâu rồi, chắc cô biết chuyện này nhỉ!?” Bà cụ Mục hỏi.

Nghe nói như thế, Hạ Tịch Nghiên xấu hổ không thôi.

Bà cụ muốn ầm ï thế này sao?

Mục Chính Hi cũng không biết nên nói cái gì, lần diễn này của bà nội chỉ có thể nói là diễn không tệ.

Chẳng qua đối với nước mắt của Lăng Tiêu Tường, anh thật sự không có miễn dịch, nếu Hạ Tịch Nghiên nói đều là thật, như vậy Lăng Tiêu Tường cũng chạm đến giới hạn của anh.

“Không phải bọn họ đã ly hôn à?” Lăng Tiêu Tường không cam lòng hỏi lại.

“Vợ chồng son nào có không cãi nhau, chẳng qua bây giờ tốt lắm, tình cảm bền vững như sắt thép, Chính Hi có thể bỏ cả tính mạng vì Tịch Nghiên, đó đã đủ chứng minh bọn họ rất yêu nhau, chờ bọn họ làm lành rồi vẽ đi phục hôn!” Bà cụ nói, giọng điệu kia cực kỳ mạnh mẽ.

Thật giống như, chuyện này, đã chắc như đỉnh đóng cột rồi.

Hạ Tịch Nghiên, này…

Cô có thể cắm một câu vào không?

Nhìn dáng vẻ khóc như hoa lê dính mưa của Lăng Tiêu Tường, ánh mắt tràn ngập hận ý kia nữa, tất cả đều là nhắm vào cô đó!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương