Cô Vợ Xấu Xí Của Tổng Tài Ác Ma
-
Chương 6: Phần 6
Anh hãy hủy bỏ cái hợp đồng đó đi. "
____Chát!____
Cơn đau bỏng rát từ bên má trái nhanh chóng ùa tới, khiến Gia Khánh bất giác nhíu chặt chân mày.
Trần Hạo căm phẫn nhìn người em trai vô giáo dục kia của mình, trong lòng dấy lên nổi chán ghét.
Thiên Vân đứng bên cạnh hắn nhìn thấy cảnh tượng vừa diễn ra, khuôn mặt liền biến sắc.
" Mày có còn là người của Trần gia không? Sao lại vì một con đàn bà xấu xí mà dám... "
Trần Hạo vừa quát, đôi mắt hằn lên nhiều tơ máu.
Trần Gia Khánh cười khẩy một tiếng, ngẩng đầu, đưa tay chạm hờ lên nơi khóe môi đang rỉ máu.
" Hạo, bình tĩnh đi a~ "
Ả họ Thiên kia thấy vị hôn phu của mình đang tức giận như vậy liền nắm lấy cánh tay y mà phụng phịu lên tiếng.
Hắn cúi đầu nhìn ả, đôi mắt liền nhanh chóng dịu đi vài phần.
Người đang ở trước mặt hắn, đích thị là người hắn yêu, là tâm can bảo bối của hắn.
Còn con đàn bà mang danh là vợ cũ kia, trước sau gì cũng chỉ là một đứa xấu xí, bẩn thỉu, không hơn không kém.
Vậy mà người em trai của hắn lại luôn bảo vệ con đàn bà họ Chu đó một cách mù quáng.
" Anh trai, tôi chỉ bảo anh hãy hủy bỏ hợp đồng giao ước với Chu gia đi, cớ gì lại ra tay đánh tôi? "
Nói đoạn, Gia Khánh điềm tĩnh bước tới ngồi xuống chiếc ghế sofa, tiện tay rót một ly trà.
Hủy bỏ giao ước...
Việc này chắc chắn sẽ làm công ty của hắn bị thất thu một khoảng thời gian dài!
Chính Chu gia đã và đang giúp công ty hắn từng bước tới đỉnh vinh quang.
Không sớm thì muộn, công ty tập đoàn Trần thị chắc chắn sẽ dẫn đầu thị trường thành phố này.
Nhưng bảo hắn hủy bỏ hợp đồng giao ước, thế chẳng khác gì là đang bảo kẻ giết người đi đầu thú?
" Mày bị điên rồi! Mày có còn nghĩ cho cái nhà này không? Còn nghĩ cho cái Trần gia này không?! "
Anh nhấp một ngụm trà cho nhuận họng rồi khẽ nhếch môi.
" Vậy anh nói xem. Hai bên đã không còn là sui gia, nhưng lại vẫn giữ cái hợp đồng đó, không sợ mọi người sẽ nhìn Trần gia ta bằng cặp mắt dị nghị sao? "
Hắn cau mày suy nghĩ.
Khánh nói cũng đúng.
Nhưng nếu như vậy thì hắn biết ăn nói sao với nhân viên trong công ty?
Cũng sắp tới kì trả lương, nay lại hủy bỏ giao ước, làm công ty tụt dốc, há chẳng phải nhân viên trong công ty sẽ nản lòng mà từ chức luôn sao?
" Vì một con đàn bà mà mày..."
Chưa để Trần Hạo kịp nói hết câu, anh liền xen ngang.
" Em không vì ai cả, em đây là vì cái nhà này! Em đây là vì Trần gia! "
Trần Hạo nheo đuôi mắt nhìn anh, tên nhị thiếu gia này đang nói thật sao?
Vì Trần gia sao?
Ba chữ "Con đàn bà" mà hắn thốt ra như những mũi tên bắn xuyên thẳng vào tim anh.
Hắn có tư cách nói Tiểu Chu của anh như vậy?
" Anh trai, nếu công ty bị tụt dốc, em sẽ có cách giúp công ty đi lên lại, đảm bảo chưa đầy hai năm, công ty sẽ đứng đầu thị trường thành phố. "
Anh nói một cách kiên định, khiến cho cả Thiên Vân và Trần Hạo dường như nửa tin nửa không tin.
Quả thật khi ở bên Úc, Gia Khánh từng sở hữu một công ty lớn mạnh nhất Melbourne.
Điều này chứng tỏ anh là một nhà lãnh đạo tài ba nên mới có thể khiến công ty của mình phát triển cao như vậy.
Người em trai này của hắn trước giờ luôn nghĩ cho một mình con đàn bà xấu xí kia, giờ đây lại nói sẽ tìm cách giúp đỡ hắn, chuyện này nên tin chứ?
Thấy hắn hơi do dự, anh cười nhạt, khóe môi khẽ cong lên hình vành cung.
" Anh cứ việc suy nghĩ, nghĩ xong thì gọi điện báo cho em biết."
Nói rồi anh đứng lên, cao lãnh bước khỏi biệt thự Trần gia.
Thiên Vân nhìn theo bóng lưng cao lớn kia, trong lòng dấy lên nổi thích thú.
Tuổi trẻ tài cao, tuyệt sắc tuyệt mĩ, con người này đáng để theo đuổi...
[....]
" Bà Chu, tôi đã làm xong nhiệm vụ rồi, mau chuyển tiền đi. "
Thiên Vân nói khẽ vào chiếc điện thoại, trong đầu ả hiện chỉ nghĩ đến tiền và tiền.
" Được rồi, cần gì gấp? Tôi phải chính mắt thấy xác của đứa xấu xí kia thì tôi mới tin. "
Thiên Vân thở hắc ra một hơi, hắng giọng.
" Đốn mạt! Tôi đã nói là xác của con ả đó bị vứt ra bãi rác rồi! "
Chu phu nhân đầu dây bên kia nhướng mày, suy nghĩ một lúc rồi nói.
" Cúp máy đi, tôi sẽ chuyển ngay cho cô."
Nói rồi bà ta gác máy.
Thiên Vân nhìn vào màn hình điện thoại, chưa đầy năm phút, tài khoản ngân hàng của ả đã được chuyển vào 10 vạn tệ.
Ả cười lạnh.
Chỉ việc quyến rũ tên Trần Hạo kia, dụ hắn ly hôn và giết chết con mụ Chu Xuân Miên, thế mà lại được một số tiền khủng như vậy, đúng là ông trời giúp ả.
Con mụ kia là do mệnh khổ nên cũng đừng trách ả.
Ả chỉ làm theo lệnh thôi.
Hai ông bà nhà Chu gia quả là độc ác, ngay chính đứa con gái ruột của mình mà cũng muốn hạ bệ, giết chết.
Cũng thương thay cho số phận Chu tiểu thư đó nhỉ?
Quả thật trong cái xã hội ngày nay, không nên tin tưởng bất kỳ ai.
[....]
Còn!
____Chát!____
Cơn đau bỏng rát từ bên má trái nhanh chóng ùa tới, khiến Gia Khánh bất giác nhíu chặt chân mày.
Trần Hạo căm phẫn nhìn người em trai vô giáo dục kia của mình, trong lòng dấy lên nổi chán ghét.
Thiên Vân đứng bên cạnh hắn nhìn thấy cảnh tượng vừa diễn ra, khuôn mặt liền biến sắc.
" Mày có còn là người của Trần gia không? Sao lại vì một con đàn bà xấu xí mà dám... "
Trần Hạo vừa quát, đôi mắt hằn lên nhiều tơ máu.
Trần Gia Khánh cười khẩy một tiếng, ngẩng đầu, đưa tay chạm hờ lên nơi khóe môi đang rỉ máu.
" Hạo, bình tĩnh đi a~ "
Ả họ Thiên kia thấy vị hôn phu của mình đang tức giận như vậy liền nắm lấy cánh tay y mà phụng phịu lên tiếng.
Hắn cúi đầu nhìn ả, đôi mắt liền nhanh chóng dịu đi vài phần.
Người đang ở trước mặt hắn, đích thị là người hắn yêu, là tâm can bảo bối của hắn.
Còn con đàn bà mang danh là vợ cũ kia, trước sau gì cũng chỉ là một đứa xấu xí, bẩn thỉu, không hơn không kém.
Vậy mà người em trai của hắn lại luôn bảo vệ con đàn bà họ Chu đó một cách mù quáng.
" Anh trai, tôi chỉ bảo anh hãy hủy bỏ hợp đồng giao ước với Chu gia đi, cớ gì lại ra tay đánh tôi? "
Nói đoạn, Gia Khánh điềm tĩnh bước tới ngồi xuống chiếc ghế sofa, tiện tay rót một ly trà.
Hủy bỏ giao ước...
Việc này chắc chắn sẽ làm công ty của hắn bị thất thu một khoảng thời gian dài!
Chính Chu gia đã và đang giúp công ty hắn từng bước tới đỉnh vinh quang.
Không sớm thì muộn, công ty tập đoàn Trần thị chắc chắn sẽ dẫn đầu thị trường thành phố này.
Nhưng bảo hắn hủy bỏ hợp đồng giao ước, thế chẳng khác gì là đang bảo kẻ giết người đi đầu thú?
" Mày bị điên rồi! Mày có còn nghĩ cho cái nhà này không? Còn nghĩ cho cái Trần gia này không?! "
Anh nhấp một ngụm trà cho nhuận họng rồi khẽ nhếch môi.
" Vậy anh nói xem. Hai bên đã không còn là sui gia, nhưng lại vẫn giữ cái hợp đồng đó, không sợ mọi người sẽ nhìn Trần gia ta bằng cặp mắt dị nghị sao? "
Hắn cau mày suy nghĩ.
Khánh nói cũng đúng.
Nhưng nếu như vậy thì hắn biết ăn nói sao với nhân viên trong công ty?
Cũng sắp tới kì trả lương, nay lại hủy bỏ giao ước, làm công ty tụt dốc, há chẳng phải nhân viên trong công ty sẽ nản lòng mà từ chức luôn sao?
" Vì một con đàn bà mà mày..."
Chưa để Trần Hạo kịp nói hết câu, anh liền xen ngang.
" Em không vì ai cả, em đây là vì cái nhà này! Em đây là vì Trần gia! "
Trần Hạo nheo đuôi mắt nhìn anh, tên nhị thiếu gia này đang nói thật sao?
Vì Trần gia sao?
Ba chữ "Con đàn bà" mà hắn thốt ra như những mũi tên bắn xuyên thẳng vào tim anh.
Hắn có tư cách nói Tiểu Chu của anh như vậy?
" Anh trai, nếu công ty bị tụt dốc, em sẽ có cách giúp công ty đi lên lại, đảm bảo chưa đầy hai năm, công ty sẽ đứng đầu thị trường thành phố. "
Anh nói một cách kiên định, khiến cho cả Thiên Vân và Trần Hạo dường như nửa tin nửa không tin.
Quả thật khi ở bên Úc, Gia Khánh từng sở hữu một công ty lớn mạnh nhất Melbourne.
Điều này chứng tỏ anh là một nhà lãnh đạo tài ba nên mới có thể khiến công ty của mình phát triển cao như vậy.
Người em trai này của hắn trước giờ luôn nghĩ cho một mình con đàn bà xấu xí kia, giờ đây lại nói sẽ tìm cách giúp đỡ hắn, chuyện này nên tin chứ?
Thấy hắn hơi do dự, anh cười nhạt, khóe môi khẽ cong lên hình vành cung.
" Anh cứ việc suy nghĩ, nghĩ xong thì gọi điện báo cho em biết."
Nói rồi anh đứng lên, cao lãnh bước khỏi biệt thự Trần gia.
Thiên Vân nhìn theo bóng lưng cao lớn kia, trong lòng dấy lên nổi thích thú.
Tuổi trẻ tài cao, tuyệt sắc tuyệt mĩ, con người này đáng để theo đuổi...
[....]
" Bà Chu, tôi đã làm xong nhiệm vụ rồi, mau chuyển tiền đi. "
Thiên Vân nói khẽ vào chiếc điện thoại, trong đầu ả hiện chỉ nghĩ đến tiền và tiền.
" Được rồi, cần gì gấp? Tôi phải chính mắt thấy xác của đứa xấu xí kia thì tôi mới tin. "
Thiên Vân thở hắc ra một hơi, hắng giọng.
" Đốn mạt! Tôi đã nói là xác của con ả đó bị vứt ra bãi rác rồi! "
Chu phu nhân đầu dây bên kia nhướng mày, suy nghĩ một lúc rồi nói.
" Cúp máy đi, tôi sẽ chuyển ngay cho cô."
Nói rồi bà ta gác máy.
Thiên Vân nhìn vào màn hình điện thoại, chưa đầy năm phút, tài khoản ngân hàng của ả đã được chuyển vào 10 vạn tệ.
Ả cười lạnh.
Chỉ việc quyến rũ tên Trần Hạo kia, dụ hắn ly hôn và giết chết con mụ Chu Xuân Miên, thế mà lại được một số tiền khủng như vậy, đúng là ông trời giúp ả.
Con mụ kia là do mệnh khổ nên cũng đừng trách ả.
Ả chỉ làm theo lệnh thôi.
Hai ông bà nhà Chu gia quả là độc ác, ngay chính đứa con gái ruột của mình mà cũng muốn hạ bệ, giết chết.
Cũng thương thay cho số phận Chu tiểu thư đó nhỉ?
Quả thật trong cái xã hội ngày nay, không nên tin tưởng bất kỳ ai.
[....]
Còn!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook