Cô Vợ Trăm Triệu Của Tổng Giám Đốc
-
Chương 52: Ái tình chưa dứt (H)
Chương 52: Ái tình chưa dứt (H)
Hai thân thể dây dưa chung một chỗ, rất nhanh cả người đều ướt đẫm mồ hôi, đã sớm dính ướt một mảng.
Cái cảm giác hít thở không thông kia, thật giống như hai người chặc chẽ kết hợp, dường như muốn đem lẫn nhau nhập vào tận xương máu.
Dường như hết sức rực rỡ, thoải mái tràn trề...
Ngay sau đó, chính là khó có thể dùng lời diễn tả được vui sướng, cao triều tình ái liên tục dâng lên.
Trong lúc quên mình, Vân Thi Thi tựa vào bả vai anh, nắm lấy bàn tay to lớn của anh, cùng anh mười ngón tay đan vào nhau, dẫn dắt dán lên gò má nóng bỏng của bản thân, lòng bàn tay anh có chút xù xì, có chút lạnh giá, nhưng lại cho người ta sự an tâm cực kì lớn.
Có chút run rẩy, cô dán lên môi mỏng lạnh như băng của anh, nhẹ nhàng mà ấm áp chạm, lại một lần nữa nóng bổng làm tim anh đập...
Hô hấp của Mộ Nhã Triết không khỏi cứng lại, rốt cuộc giống như người yêu thân mật hôn nhau không dứt.
Lần này, anh lại không né tránh, mà là chặt chẽ chiếm hữu cánh môi của cô, vừa hôn vừa vươn sâu vào trong miệng cô.
Anh khép lại mắt, bỗng nhiên mở ra, đôi mắt đen nhìn nhìn chằm chằm người phụ nữ dưới thân mình bản thân như hoa nở rộ mê hoặc lòng người, trong lòng ấm áp đem cô đè ngã xuống giường, đem cô nhất định chiếm làm của riêng.
Hô hấp Vân Thi Thi vỡ vụn tràn ra từ hai cánh môi, dồn dập.
Cuối cùng, bị anh hung hăng va chạm, dưới thân run rẩy, đem anh gắt gao xiết chặt-----------
Trong đầu dường như trống rỗng, hai bị cao triều dồn ép tới đám mây tươi sáng...
Không thể không nói, thuốc kích dục thật sự m ạnh m ẽ.
Mộ Nhã Triết lại đè cô làm liên tục ba lần, dược tính mới dần dần mất tác dụng.
Khi anh từ trong dư tình của vui thích lấy lại tinh thần, trời đã sắp sáng.
Người trong ngực vừa được giải thuốc xong, mệt mỏi vô cùng mà ngủ, hai cánh tay như ngó sen quấn ở bên hông anh thật chặc, nhu nhược không chỗ nương tựa.
Hai người cả người đều dính ướt, mái tóc dài ẩm ướt một nửa dán vào ngực anh, có chút ngứa.
Nhìn trên người cô, toàn thân mập mờ vết hôn, cùng với dấu vết bầm tím mà anh lưu lại.
Từng dấu vết, đều là bằng chứng điên cuồng chiến đấu suốt đêm qua.
Anh nhất định là điên rồi, anh nhất định là điên rồi mới làm như vậy...
Đính hôn ba năm, anh luôn luôn tự chủ hơn người, thậm chí đều không chạm qua phụ nữ, nhưng ở trên người phụ nữ này, lại lần nữa mắt khống chế.
Trong lòng Anh rõ ràng là mâu thuẫn, bởi vì khỉ ở trên người phụ nữ này, anh chưa bao giờ có cái gọi là tự kiềm chế được--------- cũng bởi vì cô là mẹ đẻ của Tiểu Dịch Thần.
Tròng mắt Mộ Nhã Triết, rơi vào trên người nhỏ nanh xinh xắn của cô.
Cô thật là ốm yếu đáng thương, bàn tay nhẹ nhàng phủ lên gò má của cô, mặt của cô lại không bằng bàn tay to lớn của anh.
Cũng không biết sáu năm nay, cuộc sống của cô như thế nào? Cuộc sống bình thường như thế nào?
Lúc đầu, khoảng tiền thù lao khổng lồ kia, gần như là thu nhập cả đời của một người bình thường.
Hẳn có thể để cho cô sống hoàn chỉnh qua cả đời chứ?
Có thể cô so với sáu năm trước đã gầy hơn, sắc mặt cũng có chút tái nhợt mệt mỏi, eo nhỏ, gần như là một tay anh có thể nắm giữ, nhỏ nanh cực kì.
Qua sáu nắm, cô có hay không đã học xong? Có công việc tốt chứ? Có phải đã có một gia đình ổn định? Hay hoặc là... Gả cho người khác làm vợ?
Nghĩ tới đây, trong lòng anh dường như bị khống chế, đột ngột giật mình... Lại vô hình, inh ra mấy phần tình cảm xa lạ.
Cô kết hôn chưa?
Đáng chết, anh lại hết sức để ý cái vấn đề này!
Anh nghĩ đến cô như thế nào ngon miệng, như thế nào mê người, nếu để cho những người khác tranh giành quyền lợi một chút, trong lòng anh lại có một ngọn lửa dấy lên.
Trong lúc ngủ say Vân Thi Thi căn bản không biết, hôm nay người đàn ông bên cạnh đem cô ôm vào trong ngực tốt đẹp như thiên thần, giờ phút này nhìn chằm chằm vẻ mặt cô ngủ, trong lòng không hiểu sao lại có cảm giác kì lạ lan tràn.
Hai thân thể dây dưa chung một chỗ, rất nhanh cả người đều ướt đẫm mồ hôi, đã sớm dính ướt một mảng.
Cái cảm giác hít thở không thông kia, thật giống như hai người chặc chẽ kết hợp, dường như muốn đem lẫn nhau nhập vào tận xương máu.
Dường như hết sức rực rỡ, thoải mái tràn trề...
Ngay sau đó, chính là khó có thể dùng lời diễn tả được vui sướng, cao triều tình ái liên tục dâng lên.
Trong lúc quên mình, Vân Thi Thi tựa vào bả vai anh, nắm lấy bàn tay to lớn của anh, cùng anh mười ngón tay đan vào nhau, dẫn dắt dán lên gò má nóng bỏng của bản thân, lòng bàn tay anh có chút xù xì, có chút lạnh giá, nhưng lại cho người ta sự an tâm cực kì lớn.
Có chút run rẩy, cô dán lên môi mỏng lạnh như băng của anh, nhẹ nhàng mà ấm áp chạm, lại một lần nữa nóng bổng làm tim anh đập...
Hô hấp của Mộ Nhã Triết không khỏi cứng lại, rốt cuộc giống như người yêu thân mật hôn nhau không dứt.
Lần này, anh lại không né tránh, mà là chặt chẽ chiếm hữu cánh môi của cô, vừa hôn vừa vươn sâu vào trong miệng cô.
Anh khép lại mắt, bỗng nhiên mở ra, đôi mắt đen nhìn nhìn chằm chằm người phụ nữ dưới thân mình bản thân như hoa nở rộ mê hoặc lòng người, trong lòng ấm áp đem cô đè ngã xuống giường, đem cô nhất định chiếm làm của riêng.
Hô hấp Vân Thi Thi vỡ vụn tràn ra từ hai cánh môi, dồn dập.
Cuối cùng, bị anh hung hăng va chạm, dưới thân run rẩy, đem anh gắt gao xiết chặt-----------
Trong đầu dường như trống rỗng, hai bị cao triều dồn ép tới đám mây tươi sáng...
Không thể không nói, thuốc kích dục thật sự m ạnh m ẽ.
Mộ Nhã Triết lại đè cô làm liên tục ba lần, dược tính mới dần dần mất tác dụng.
Khi anh từ trong dư tình của vui thích lấy lại tinh thần, trời đã sắp sáng.
Người trong ngực vừa được giải thuốc xong, mệt mỏi vô cùng mà ngủ, hai cánh tay như ngó sen quấn ở bên hông anh thật chặc, nhu nhược không chỗ nương tựa.
Hai người cả người đều dính ướt, mái tóc dài ẩm ướt một nửa dán vào ngực anh, có chút ngứa.
Nhìn trên người cô, toàn thân mập mờ vết hôn, cùng với dấu vết bầm tím mà anh lưu lại.
Từng dấu vết, đều là bằng chứng điên cuồng chiến đấu suốt đêm qua.
Anh nhất định là điên rồi, anh nhất định là điên rồi mới làm như vậy...
Đính hôn ba năm, anh luôn luôn tự chủ hơn người, thậm chí đều không chạm qua phụ nữ, nhưng ở trên người phụ nữ này, lại lần nữa mắt khống chế.
Trong lòng Anh rõ ràng là mâu thuẫn, bởi vì khỉ ở trên người phụ nữ này, anh chưa bao giờ có cái gọi là tự kiềm chế được--------- cũng bởi vì cô là mẹ đẻ của Tiểu Dịch Thần.
Tròng mắt Mộ Nhã Triết, rơi vào trên người nhỏ nanh xinh xắn của cô.
Cô thật là ốm yếu đáng thương, bàn tay nhẹ nhàng phủ lên gò má của cô, mặt của cô lại không bằng bàn tay to lớn của anh.
Cũng không biết sáu năm nay, cuộc sống của cô như thế nào? Cuộc sống bình thường như thế nào?
Lúc đầu, khoảng tiền thù lao khổng lồ kia, gần như là thu nhập cả đời của một người bình thường.
Hẳn có thể để cho cô sống hoàn chỉnh qua cả đời chứ?
Có thể cô so với sáu năm trước đã gầy hơn, sắc mặt cũng có chút tái nhợt mệt mỏi, eo nhỏ, gần như là một tay anh có thể nắm giữ, nhỏ nanh cực kì.
Qua sáu nắm, cô có hay không đã học xong? Có công việc tốt chứ? Có phải đã có một gia đình ổn định? Hay hoặc là... Gả cho người khác làm vợ?
Nghĩ tới đây, trong lòng anh dường như bị khống chế, đột ngột giật mình... Lại vô hình, inh ra mấy phần tình cảm xa lạ.
Cô kết hôn chưa?
Đáng chết, anh lại hết sức để ý cái vấn đề này!
Anh nghĩ đến cô như thế nào ngon miệng, như thế nào mê người, nếu để cho những người khác tranh giành quyền lợi một chút, trong lòng anh lại có một ngọn lửa dấy lên.
Trong lúc ngủ say Vân Thi Thi căn bản không biết, hôm nay người đàn ông bên cạnh đem cô ôm vào trong ngực tốt đẹp như thiên thần, giờ phút này nhìn chằm chằm vẻ mặt cô ngủ, trong lòng không hiểu sao lại có cảm giác kì lạ lan tràn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook