Còn nếu họ chọn cách tự chết thì Quân Khinh sẽ lo cho gia đình của bọn chúng không còn lo cái ăn cái mặt về sau.

Đó là chết trong hạnh phúc nên họ cảm ơn Quân Khinh là như vậy." Triệu Y Y nói làm cho Đế Lâm và Tề Phong phải sững sờ.

"Một cô gái có nghĩa khí như vậy thật làm cho Tề Phong này tâm phục khẩu phục."
" Nhưng mà như vậy không phải sẽ phán sản chứ." Tề Phong nói
" Xin lỗi cho dù Khinh Tỷ không làm gì cũng có tiền nuôi họ cả đời."
" Nhiều tiền như vậy sao".

" Khinh Tỷ còn là Ben nổi tiếng trong giới kinh doanh."
" Thật sao là doanh nhân thành nổi tiếng nhất mà chưa bao giời cho giới truyền thông biết đến sao." Triệu Y Y nói làm cho hai người đàn ông đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.

"Đúng vậy."
" Dạo này em nói hơi nhiều rồi đấy." Quân Khinh lên tiếng ánh mắt nhìn Triệu Y Y té ra lửa làm cho cô sợ.

Vừa lúc này có hai chiệc xe màu đen lao tơi.

" Lão đại " Tề Phú lên tiếng nói.

Thấy vậy Quân Khinh bước lại ôm cánh tay của Đế Lâm nói"Chúng ta về thôi." Quân Khinh nói rồi hai người bước vào xe.

Ngày hôm sau tại văn phòng làm việc của Đế Lâm có thêm một con thỏ trắng.
Quân Khinh bị anh bắt đến công ty vào sáng sớm.

Cô mặc bộ váy màu trắng lười biếng nằm trên ghế sopha, trong gióng một con thỏ nhỏ.


Cô buồn bực nói.
"Anh thật là biến thái, sáng sớm lại bắt người ta đến đây."
Sáng hôm nay công ty có chuyện gấp cần Đế Lâm đích thân sử lý, anh phải đến công ty lúc 7 giờ sáng.
Anh biết cô chưa đến 11 giờ thì không rời khỏi giường.

Nhưng biết phải làm sao đây, anh rất nhớ cô.
Đêm hôm qua sau khi nghe cô nói 3 từ đó thì anh chỉ muốn ở cạnh cô.

Và chuyện sảy ra hôm qua nên anh chỉ muốn cô ở cạnh anh mới thấy an toàn
Không phải công ty có chuyện, anh sẽ không đi làm ở nhà cùng cô.
Đế Lâm để sấp văn kiện trong tay xuống, bước đến ngồi xuống ghế sopha, để đầu cô tựa lên đùi mình anh dịu dàng vuốt ve những sợ tóc dài của cô, nói vào tai cô.
"Anh nhớ em.."
Chỉ đơn giảng 3 từ như vậy, đã làm trái tim cô tan chảy.
Cô dang hai tay choàng qua cổ anh, đặc lên môi anh một nụ hôn say đắm.
Yến Nhi bước vào nhìn thấy hai người đang hôn nhau, cô ho lên 2 tiếng phá vở bầu không khí lãng mạng nầy.
Haha hah....
"Xin lỗi đã làm phiền, em có gõ cửa chắc hai người bận quá nên không nghe."
Quân Khinh xấu hổ quay mặt vào ngực Đế Lâm.

Anh yêu thương ôm cô, không có ý định buôn ra.
"Có chuyện gì cần tìm anh?"
"Em cần hai người ký tên vào thủ tục kết hôn.

"

Quân Khinh lập tức ngồi bật dậy.
"Sao nhanh như vây?"
"Hiệu xuất làm việc của em rất tốt."
Yến Nhi vừa nói vừa đưa phần văn kiện đến trước mặt họ.
Đế Lâm cầm bút ký tên.
Anh đưa qua cho Quân Khinh,
"Đến phiên em ký."
"Có thể suy nghĩ một chút không?"
Đế Lâm chau mày, nét mặt tức giận.
"Không được...."
Quân Khinh bĩu môi, ký tên lên giấy, trong lòng thầm mắng.
"Đế Lâm chết tiệt.

cái đồ Đế Lâm bá đạo."
"Anh Lâm, anh phải mời em ăn một bữa, vì anh chị mà suốt đêm qua em không ngủ làm cho xong."
Yến Nhi nói với giọng nhõng nhẽo.
"Được em muốn ăn gì cứ nói anh chị sẽ mời em."
Đế Lâm vui vẻ nói.
Ngoài Quân Khinh ra, anh chỉ đối tốt với Yến Nhi.

Họ xem nhau như anh em ruột, từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau.

Anh chiều chuộng cô như em gái.

Trước mặt người ngoài Yến Nhi luôn tỏ vẽ cao ngạo, nghiêm khắc, mạnh mẽ, nhưng thực tế cô là người rất yếu đuối, ngoài cứng trong mềm.

Trước mặt Đế Lâm cô như một cô em gái cần anh trai che chở.
"Tối nay em và Yến Nhi cùng anh tham gia buổi đấu thầu đất tại khách sạn the Palm."
Quân Khinh gật đầu đồng ý.
"Được vậy em đi ra trước.
Chút nữa em sẽ chuyển giấy hôn thú cho anh."
Yến Nhi cầm sấp văn kiện đi ra ngoài.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương