Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tổng Giám Đốc
-
Chương 2: Đe dọa tuyệt giao
Edit: Ngọc Hân
“Cậu biết rõ tớ ăn cái gì cũng sẽ bị béo phì, bây giờ cậu còn bảo tớ ăn kem, có phải cậu muốn tớ không được trai đẹp cua phải không?” Nhớ tới thể chất cô chỉ uống miếng nước cũng có thể mập, trai đẹp trong trường học, học trưởng đều nói cả người cô là nước, cô muốn làm bạn gái toàn lắc đầu thở dài!
Cô đáng thương lắm, đường đường là thiêm kim Thi thị, cô vẫn bị đàn ông ghét bỏ!lewuydon
“Vân Hân, thật xin lỗi! Tớ…” Tô Đậu giương đôi mắt sáng chói đầy nước nhìn que kem trên tay, sau đó lại nhìn chị em tốt trước mặt, cuối cùng cô đau lòng quyết định lựa chọn, vứt bỏ kem thích ăn nhất.
“Đậu Đậu, cậu….”
Chứng kiến hành động Tô Đậu vứt bỏ que kem, Thi Vân Hân không khỏi cảm động muốn khóc!
“Đậu Đậu, cậu thật đúng là chị em tốt của tớ, tớ yêu cậu chết mất.”
“… Đúng vậy!”
Tô Đậu chực khóc, ánh mắt lưu luyến nhìn chằm chằm không rời que kem trong thúc rác, vì không muốn làm chị em tốt tổn thương, cô… Nhịn thôi!
Chỉ là, que kem đáng thương của cô! Ô ô…
“Đậu Đậu, chúng ta đi chọn quà được không?”
Sau khi cảm động, Thi Vân Hân lập tức buông Tô Đậu đang âm thầm đau khổ vì vứt kem đi, vui vẻ hỏi, hoàn toàn không phát hiện Tô Đậu đang âm thầm rơi lệ.
Chọn quà? Chọn quà gì?
Tô Đậu mờ mịt, hoàn toàn không phản ứng kịp, nét mặt cô thể hiện đầy đủ cho Thi Vân Hân biết, lời lúc nãy cô nói, Tô Đậu hoàn toàn không nghe vào trong tai.
“Tô Đậu, cậu rất quá đáng!”
Phản ứng của Tô Đậu làm Thi Vân Hân không vui lần nữa, giọng to hơn, thậm chí mang cả tên Tô Đậu ra gọi.
“Tớ….”
“Tớ nói nhiều như vậy, câu một câu cũng không nghe lọt, tớ muốn tuyệt giao với cậu!”
“….”
Ặc… Tuyệt, tuyệt giao!
Có… Có nghiêm trọng như vậy không? Tô Đậu nhíu đôi mày thanh tú, mặt trái xoan co quắp, tay trắng nõn hoảng sợ đưa ra bắt lấy ống tay áo của Thi Vân Hân, đáng thương nói: “Vân Hân đừng như vậy nữa! Không phải tớ cố ý không nghe…..”
Không phải Tô Đậu cố ý, nhưng nghe vào tai Thi Vân Hân thì là cố ý, cho nên cô ấy hoàn toàn không chịu Tô Đậu xuống nước.
“Vân Hân, cậu đừng tức giận nữa được không?” Cô sợ nhất là Thi Vân Hân giận cô, một khi cô ấy tức giận thì chưa tới một tuần sẽ không hết giận, cho nên cô rất sợ cô ấy giận!
“Không được!” Thi Vân Hân nói như đinh chặt sắt, trong giọng nói không có chút thương lượng nào.
“Vậy cậu muốn như thế nào?” Vì chuyện của chị em, cô đã hy sinh que kem cô thích ăn nhất rồi còn gì!
“….”
Thi Vân Hân liếc Tô Đậu một cái, cô phồng má cuối cùng cũng chờ được câu nói này của Tô Đậu, mặc dù chưa hết giận nhưng vì những lời này cô sẽ tha thứ câu “Không phải tớ cố ý” của cô ấy.
“Có phải tớ muốn như thế nào, cậu cũng sẽ đồng ý?”
“Đúng…. Đúng vậy!” Tô Đậu trả lời có chút không cam lòng, nhưng hơn hết là có cảm giác bị người khác tính kế.
“Cậu nói đấy nhé, không được đổi ý đâu!”
“Được! Vậy cậu nói mau, chỉ cần không giận tớ là được rồi.” Rụt đầu một đao, đưa đầu ra cũng một đao, Tô Đậu vội vàng thúc giục hỏi.
“Thứ ba tuần sau, sinh nhật ông nội, cậu nhất định phải tới.”
“….” Việc này…. Tuần trước Thi Vân Hân đã lẩm bẩm nhắc nhở bên tai cô, muốn cô quên cũng khó. Nhưng Tô Đậu không bác phản bác, bĩu đôi môi ướt át xinh đẹp ý bảo Thi Vân Hân tiếp tục nói.
“Hôm đó chú ba tớ sẽ về, cậu tới sân bay đón chú ấy thay tớ.”
Gì cơ?
Hết chương 2
“Cậu biết rõ tớ ăn cái gì cũng sẽ bị béo phì, bây giờ cậu còn bảo tớ ăn kem, có phải cậu muốn tớ không được trai đẹp cua phải không?” Nhớ tới thể chất cô chỉ uống miếng nước cũng có thể mập, trai đẹp trong trường học, học trưởng đều nói cả người cô là nước, cô muốn làm bạn gái toàn lắc đầu thở dài!
Cô đáng thương lắm, đường đường là thiêm kim Thi thị, cô vẫn bị đàn ông ghét bỏ!lewuydon
“Vân Hân, thật xin lỗi! Tớ…” Tô Đậu giương đôi mắt sáng chói đầy nước nhìn que kem trên tay, sau đó lại nhìn chị em tốt trước mặt, cuối cùng cô đau lòng quyết định lựa chọn, vứt bỏ kem thích ăn nhất.
“Đậu Đậu, cậu….”
Chứng kiến hành động Tô Đậu vứt bỏ que kem, Thi Vân Hân không khỏi cảm động muốn khóc!
“Đậu Đậu, cậu thật đúng là chị em tốt của tớ, tớ yêu cậu chết mất.”
“… Đúng vậy!”
Tô Đậu chực khóc, ánh mắt lưu luyến nhìn chằm chằm không rời que kem trong thúc rác, vì không muốn làm chị em tốt tổn thương, cô… Nhịn thôi!
Chỉ là, que kem đáng thương của cô! Ô ô…
“Đậu Đậu, chúng ta đi chọn quà được không?”
Sau khi cảm động, Thi Vân Hân lập tức buông Tô Đậu đang âm thầm đau khổ vì vứt kem đi, vui vẻ hỏi, hoàn toàn không phát hiện Tô Đậu đang âm thầm rơi lệ.
Chọn quà? Chọn quà gì?
Tô Đậu mờ mịt, hoàn toàn không phản ứng kịp, nét mặt cô thể hiện đầy đủ cho Thi Vân Hân biết, lời lúc nãy cô nói, Tô Đậu hoàn toàn không nghe vào trong tai.
“Tô Đậu, cậu rất quá đáng!”
Phản ứng của Tô Đậu làm Thi Vân Hân không vui lần nữa, giọng to hơn, thậm chí mang cả tên Tô Đậu ra gọi.
“Tớ….”
“Tớ nói nhiều như vậy, câu một câu cũng không nghe lọt, tớ muốn tuyệt giao với cậu!”
“….”
Ặc… Tuyệt, tuyệt giao!
Có… Có nghiêm trọng như vậy không? Tô Đậu nhíu đôi mày thanh tú, mặt trái xoan co quắp, tay trắng nõn hoảng sợ đưa ra bắt lấy ống tay áo của Thi Vân Hân, đáng thương nói: “Vân Hân đừng như vậy nữa! Không phải tớ cố ý không nghe…..”
Không phải Tô Đậu cố ý, nhưng nghe vào tai Thi Vân Hân thì là cố ý, cho nên cô ấy hoàn toàn không chịu Tô Đậu xuống nước.
“Vân Hân, cậu đừng tức giận nữa được không?” Cô sợ nhất là Thi Vân Hân giận cô, một khi cô ấy tức giận thì chưa tới một tuần sẽ không hết giận, cho nên cô rất sợ cô ấy giận!
“Không được!” Thi Vân Hân nói như đinh chặt sắt, trong giọng nói không có chút thương lượng nào.
“Vậy cậu muốn như thế nào?” Vì chuyện của chị em, cô đã hy sinh que kem cô thích ăn nhất rồi còn gì!
“….”
Thi Vân Hân liếc Tô Đậu một cái, cô phồng má cuối cùng cũng chờ được câu nói này của Tô Đậu, mặc dù chưa hết giận nhưng vì những lời này cô sẽ tha thứ câu “Không phải tớ cố ý” của cô ấy.
“Có phải tớ muốn như thế nào, cậu cũng sẽ đồng ý?”
“Đúng…. Đúng vậy!” Tô Đậu trả lời có chút không cam lòng, nhưng hơn hết là có cảm giác bị người khác tính kế.
“Cậu nói đấy nhé, không được đổi ý đâu!”
“Được! Vậy cậu nói mau, chỉ cần không giận tớ là được rồi.” Rụt đầu một đao, đưa đầu ra cũng một đao, Tô Đậu vội vàng thúc giục hỏi.
“Thứ ba tuần sau, sinh nhật ông nội, cậu nhất định phải tới.”
“….” Việc này…. Tuần trước Thi Vân Hân đã lẩm bẩm nhắc nhở bên tai cô, muốn cô quên cũng khó. Nhưng Tô Đậu không bác phản bác, bĩu đôi môi ướt át xinh đẹp ý bảo Thi Vân Hân tiếp tục nói.
“Hôm đó chú ba tớ sẽ về, cậu tới sân bay đón chú ấy thay tớ.”
Gì cơ?
Hết chương 2
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook