Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.net

- --

Cuối cùng, một đám người dĩ nhiên là ngoan ngoãn gửi lời chúc mừng trong group, hơn nữa còn tha thiết khuyên nhủ không cần phải tổ chức nhiều lần phiền toái như vậy, bọn họ nhất định sẽ đi đến Hoa quốc tham gia hôn lễ, hơn nữa còn mang theo tiền mừng.

Tiếp đó chính là đủ loại chuẩn bị cho hôn lễ.

Diệp Oản Oản từ biệt thự Kim Đô Bích Hải ở Hoa quốc xuất giá, áo cưới ngày kết hôn đã chọn hai bộ: một bộ áo dài màu đỏ, một bộ áo cưới màu trắng.

Phù dâu là Giang Yên Nhiên, Thu Thủy, Hải Đường, Medusa, phù rể bên kia là Lâm Khuyết, Giang Ly Hận, Tạ Thiên Xuyên, Tạ Chiết Chi.

Diệp Oản Oản sẽ xuất giá từ biệt thự Kim Đô Bích Hải. Sáng sớm mấy cô phù dâu liền theo Diệp Oản Oản bắt đầu trang điểm. Sau đó, rất nhanh đã đến thời gian rước dâu, ngoài phòng truyền tới âm thanh náo nhiệt.

Thu Thủy nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, "Khục, Tiểu Phong, mời những tên ở Độc Lập Châu kia đến Hoa quốc, thật sự không có vấn đề gì sao?"

Diệp Oản Oản nhíu mày: "Có vấn đề gì?"

Thu Thủy bất đắc dĩ nói: "Xin can Tiểu Phong! Những người này, bất kỳ người nào đều có võ thuật cao như vậy, tùy tiện người nào đặt ở Hoa quốc đều có thể quậy đến tung trời. Nhiều người như vậy ở chung một chỗ, nếu như ồn ào ai sẽ đè ép được?"

Diệp Oản Oản lầu bầu: "Hẳn là sẽ không chứ?"

Một bên, Hải Đường cười nói: "Chỉ sợ hôm nay Tu La Chủ sẽ không dễ dàng vào cửa như vậy..."

Medusa nháy mắt một cái, đùa cợt nói, "Tiểu sư muội nhà chúng ta tự nhiên là không phải dễ cưới như vậy! Đây cũng là một loại khảo nghiệm nha! Đúng rồi, có phải là Hoa quốc còn có tập tục muốn giấu giày cô dâu hay không?"

Giang Yên Nhiên vội trả lời, "Đúng vậy, tôi đang suy nghĩ nên giấu chỗ nào cho bí mật đây!"

Lúc này, Hải Đường xấu xa mở miệng cười, "Tôi có biện pháp, bảo đảm đám người chú rể bên kia tuyệt đối không tìm được! Tôi đã đặt dây khóa cột lại!"

Giang Yên Nhiên tò mò hỏi: "Cô định đặt ở đâu?"

Hải Đường đem váy vẩy một cái, "Cột trên đùi tôi! Tôi con mịa nó xem ai có thể tìm được!"

Thu Thủy cười nghiêng ngả, "Ha ha ha ha ha cô cũng quá âm hiểm đi! Một chiếc khác giao cho tôi, tôi cột!"

Giang Yên Nhiên ở bên cạnh quả thật là nhìn đến mặt đầy suýt xoa: "Chuyện này... Ai có thể tìm được cơ chứ!"

Diệp Oản Oản xạm mặt nhìn hai cô nàng phù dâu nhà mình: "Nói thẳng đi, hai người các người có phải căn bản là muốn tôi không gả đi được đúng hay không?"

Cùng lúc đó, ngoài cửa chính biệt thự.

Đoàn xe rước dâu của Tư Dạ Hàn đã đến.

Tư Dạ Hàn mặc một thân âu phục đặt may riêng, nơi ngực cắm hoa chú rể, đôi chân thon dài từ bên trong xe cất bước xuống.

Trong nháy mắt ngay khi chàng trai xuống xe xuất hiện tại nơi cửa, tất cả mọi người ở đối diện đứng xem đều theo bản năng hít vào một ngụm khí lạnh.

"Trời má! Hôm nay Tu La Chủ đẹp đến mức nghịch thiên rồi!"

"Thực sự là... điên đảo chúng sinh mà chậc chậc..."

"Khó trách Minh chủ chúng ta bị ăn đến sít sao như vậy!"

"Xin tỉnh táo! Đừng quên chính sự của chúng ta!"

"Đúng đúng đúng, hôm nay chúng ta đang có nhiệm vụ trọng yếu trên người!"

...

Vì vậy, một đám người quả quyết ngăn ở trước cửa.

Bên cạnh Tư Dạ Hàn, Lâm Khuyết nhìn một đám người đông nghịt vây lấy cửa kia, nuốt nước miếng, "Cửu ca, không hiểu sao tôi lại có một loại dự cảm chẳng lành?"

Sự thật chứng minh, dự cảm của Lâm Khuyết cũng là tương đối đúng.

Sau khi Tư Dạ Hàn mang đội phù rể của anh từ trên xe bước xuống, đối mặt chính là ——

Diệp Mộ Phàm: "Muốn kết hôn em gái tôi, trước qua ải này của tôi!"

Cung Húc khí thế hung hăng mang theo đám người Lạc Thần, Hàn Thiên Vũ, Phí Dương, Giang Yên Nhiên, Sở Phong, "Muốn kết hôn Diệp ca của tôi, trước tiên cần phải qua ải này của chúng tôi!"

Bắc Đẩu mang theo đám người Thất Tinh, Phó Minh Hi, Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão: "Muốn thành thân cùng minh chủ nhà tôi, trước qua ải này của chúng tôi!"

Thẩm Thiên Trần dẫn theo một đám cao thủ lính đánh thuê mướn tới: "Muốn kết hôn nữ thần Vô Ưu của tôi, trước đánh thắng người của tôi lại nói!"

Dịch Linh Quân mặt đầy mỉm cười: "Ai chà, dù sao tôi chỉ có một cô con gái bảo bối như vậy, muốn kết hôn con gái tôi, vẫn phải tiếp nhận một chút khảo nghiệm!"

Tư Dạ Hàn: "..."

Tạ Chiết Chi nhìn chằm chằm gương mặt càng lúc càng đen lại của Tư Dạ Hàn, cười khẽ một tiếng: "A Cửu, thân phận của vợ cậu... có phải là hơi nhiều hay không?"

Khóe miệng Giang Ly Hận co rúm lại: "Chẳng qua chỉ hơi nhiều? Độ khó kết hôn lần này của cậu ta, phỏng chừng phải gấp trăm lần người khác! Tôi đã gây nên nghiệp gì mà lại đồng ý làm phù rể cho cậu!"

Tạ Thiên Xuyên than thở: "Làm sao bây giờ? Đối phương người đông thế mạnh, có cảm giác không đánh lại..."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương