Cô Vợ Của Ông Trùm Âu Mỹ
-
Chương 74
Cô nghe anh nói vậy đôi môi anh đào bất giác nỡ nụ cười. Trước kia cô chịu bao nhiêu tổn thương thì bây giờ cô lại được anh bù đắp lại bấy nhiêu.
- " Tiểu Ngạn, có lẽ điều hạnh phúc nhất ở kiếp này của em đó chính là được gặp anh". Cô nói rồi tựa vào lòng ngực anh.
Anh nghe cô nói vậy liền mỉm cười bao sự tổn thương anh sẽ bù đắp lại tất cả cho cô. Người khác không yêu thương cô vậy thì anh sẽ yêu thương cô. Người nào làm tổn thương cô thì anh sẽ bất họ trả lại gấp trăm nghìn lần.
Cứ như vậy cô dựa vào anh đến khi ngủ quên đi. Anh thấy cô ngủ thì chỉnh lại tư thế cho cô rồi nằm sang bên cạnh ngắm nhìn khuôn mặt ngủ say của cô.
Tối hôm đó
Cô ngủ say đến tận chiều tối khi thức giấc cũng dã đén giờ ăn tối. Cô vội đi vào phòng tắm để tắm lại. Khi bước vào phòng tắm cô chợt nỡ một nụ cười hạnh phúc.
Sàn nhà phòng tắm vốn dĩ rất trơn nhưng bây giờ nó đã được anh cho người đặt thăm bên trong để tránh việc cô bị trượt chân. Cô thật sự thấy rất vui khi nhận ra anh cũng rất quan tâm đến Tiểu Bảo trong bụng cô. Càng ở cạnh anh thì cô lại càng cảm thấy được sự quan tâm chu đáo của anh dành cho mình.
Khi xuống lầu qua nhiên không ngoài dự đoán của cô. Anh đang ngồi ở đầu bàn tất cả mọi người cũng đã tập họp đầy đủ chỉ còn thiếu duy nhất một mình cô.
- " Nè lần sau cô có thể xuống nhanh hơn không? Tôi đói sắp chết rồi". Tiểu Dã thấy cô đi xuống liền tức giận nói.
- " Người chờ cô ấy là tôi?". Nghe Tiểu Dã nói như vậy anh liền nheo mắt phượng nhìn cô ta nói.
Cô thấy vậy liền đi lại vị trí của mình ngồi. Vừa vào bàn ăn cô lại quay sang nhìn anh.
- " Tiểu Ngạn em muốn ăn sườn nướng mật ong với sườn xào chua ngọt". Cô nhìn anh chu môi nũng nịu nói.
Anh nghe vậy liền gật đài bảo đầu bếp nấu cho cô. Sắp được ăn món mình thích cô vui vẻ nhìn anh cười híp mắt. Anh thấy cô vui vẻ như vậy thì gật đầu rồi xoa nhẹ đầu. Cô.
- " Lần sau nếu em xuống trẻ thì mọi người ăn trước đi đừng chờ em". Cô ngẫn đầu nhìn anh nói.
- " Người chờ em ăn cùng là anh không phải họ". Anh thản nhiên nói mặc cho Hạ Khải Phong đang nhìn mình.
Cô nghe nh nói vậy liền lắc đầu cảm thán. Như thế mà anh cũng nói được nữa sao? Anh chưa ăn ai mà dám ăn trước?
- " Quân, anh đừng chiều cô ấy như vậy chứ?". Tiểu Dã bát bình lên tiếng.
Anh nhìn cô ta ánh mắt lộ rõ vẻ không hài lòng đối với câu nói vừa rồi của cô ta. Cô là người của anh lại đang mang cốt nhục củ anh thì anh cưng chiều cô có gì phải nói. Lại nói cô ta không làm gì thích gây chuyện vậy?
100 sao ik mn
- " Tiểu Ngạn, có lẽ điều hạnh phúc nhất ở kiếp này của em đó chính là được gặp anh". Cô nói rồi tựa vào lòng ngực anh.
Anh nghe cô nói vậy liền mỉm cười bao sự tổn thương anh sẽ bù đắp lại tất cả cho cô. Người khác không yêu thương cô vậy thì anh sẽ yêu thương cô. Người nào làm tổn thương cô thì anh sẽ bất họ trả lại gấp trăm nghìn lần.
Cứ như vậy cô dựa vào anh đến khi ngủ quên đi. Anh thấy cô ngủ thì chỉnh lại tư thế cho cô rồi nằm sang bên cạnh ngắm nhìn khuôn mặt ngủ say của cô.
Tối hôm đó
Cô ngủ say đến tận chiều tối khi thức giấc cũng dã đén giờ ăn tối. Cô vội đi vào phòng tắm để tắm lại. Khi bước vào phòng tắm cô chợt nỡ một nụ cười hạnh phúc.
Sàn nhà phòng tắm vốn dĩ rất trơn nhưng bây giờ nó đã được anh cho người đặt thăm bên trong để tránh việc cô bị trượt chân. Cô thật sự thấy rất vui khi nhận ra anh cũng rất quan tâm đến Tiểu Bảo trong bụng cô. Càng ở cạnh anh thì cô lại càng cảm thấy được sự quan tâm chu đáo của anh dành cho mình.
Khi xuống lầu qua nhiên không ngoài dự đoán của cô. Anh đang ngồi ở đầu bàn tất cả mọi người cũng đã tập họp đầy đủ chỉ còn thiếu duy nhất một mình cô.
- " Nè lần sau cô có thể xuống nhanh hơn không? Tôi đói sắp chết rồi". Tiểu Dã thấy cô đi xuống liền tức giận nói.
- " Người chờ cô ấy là tôi?". Nghe Tiểu Dã nói như vậy anh liền nheo mắt phượng nhìn cô ta nói.
Cô thấy vậy liền đi lại vị trí của mình ngồi. Vừa vào bàn ăn cô lại quay sang nhìn anh.
- " Tiểu Ngạn em muốn ăn sườn nướng mật ong với sườn xào chua ngọt". Cô nhìn anh chu môi nũng nịu nói.
Anh nghe vậy liền gật đài bảo đầu bếp nấu cho cô. Sắp được ăn món mình thích cô vui vẻ nhìn anh cười híp mắt. Anh thấy cô vui vẻ như vậy thì gật đầu rồi xoa nhẹ đầu. Cô.
- " Lần sau nếu em xuống trẻ thì mọi người ăn trước đi đừng chờ em". Cô ngẫn đầu nhìn anh nói.
- " Người chờ em ăn cùng là anh không phải họ". Anh thản nhiên nói mặc cho Hạ Khải Phong đang nhìn mình.
Cô nghe nh nói vậy liền lắc đầu cảm thán. Như thế mà anh cũng nói được nữa sao? Anh chưa ăn ai mà dám ăn trước?
- " Quân, anh đừng chiều cô ấy như vậy chứ?". Tiểu Dã bát bình lên tiếng.
Anh nhìn cô ta ánh mắt lộ rõ vẻ không hài lòng đối với câu nói vừa rồi của cô ta. Cô là người của anh lại đang mang cốt nhục củ anh thì anh cưng chiều cô có gì phải nói. Lại nói cô ta không làm gì thích gây chuyện vậy?
100 sao ik mn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook