Cô Vợ Của Ông Trùm Âu Mỹ
-
Chương 40
Bác Lưu thấy cô sợ đến ngất đi liền đưa cô sang phòng bên cạnh để cô nghỉ ngơi. Bà lấy điện thoại gọi cho anh anh liền cùng đám người kia đi về biệt thự.
- --------------------------------------------------------
Vừa về tới anh liền chạy lên phòng mà bác Lưu nói. Thấy cô nằm ngủ trên giường anh mới an tâm đi lại cạnh giường cô ngồi cạnh cô nắm tay cô rồi nhìn bà quản gia.
Bác Lưu thấy anh nhìn mình nên cũng tự hiểu nên đã kể cho anh nghe mọi chuyện anh nhíu mày nhìn bà. Chuyện ma quỷ gì ở đây?.
-" Chúng ta qua phòng kia xem". Anh nhìn đám Tuấn Thành nói.
Họ nhìn anh rồi đi theo anh sang phòng anh nhưng chẳng có gì cả. Chiếc gương nhốm máu đâu? Chỉ thấy chiếc gương bình thường thôi. Tấm rèm cửa ban công dính máu cũng không có chỉ có tấm rèm cửa trắng tinh. Tim gan ruột đồ đâu chẳng có gì cả? Trên mặt đất cũng không có vết máu nữa là.
Có lẽ vì cô bị sốt nên mới sinh ra ảo giác còn Bác Lưu chắc do vì làm mệt quá thôi. Nghỉ rồi anh đi sang phòng cô nghỉ ngơi mà không để ý một bóng đen ngoài ban công nhìn vào.
Anh đi sang phòng cô cho bác Lưu về phòng nghỉ ngơi còn mình thì lên giường nằm cạnh cô và ôm cô vào lòng.
-" Mọi người nghỉ ngơi đi". Anh nhìn nhóm Tuấn Thành nói rồi ôm cô từ từ khép mi mắt lại.
- --------------------------------------------------------
Sáng hôm sau
Ánh nắng ngoài trời chiếu vào phòng làm cô hơi cựa nguậy. Anh vốn đã tỉnh giấc lâu rồi nhưng chỉ vì muốn ôm cô thêm nên đành giả vờ ngủ thôi nga ( Tên này vô sĩ).
Thấy cô khó chịu anh liền dùng tay che ánh nắng chiếu vào cô. Anh ôm cô vào lòng như đang che chở cho cô.
- " Ủa sao anh ở đây?". Cô tỉnh giấc nhìn anh. Hôm qua anh nói sẽ không về mà?
-" Tối quá Bác Lưu điện nói em bị ngất nên anh về". Nói rồi anh hôn vào chớp mũi cô.
-" Anh đi đánh răng đi". Cô đẩy anh ra rồi nói.
Anh đen mặt nhìn cô cứ tưởng cô sẽ đỏ mặt ai ngờ cô nói câu phũ phàng như vậy chứ? Anh buông cô ra rồi đi về phòng cũ vệ sinh cá nhân. Thấy anh đi cô cũng chạy theo cùng anh vệ sinh cá nhân xong lại cùng anh đi ăn sáng.
-" Trưa nay anh không về". Nói rồi anh tiếp tục ăn cô gật đầu rồi không nói gì.
Ăn xong cô thắt caravat cho anh rồi khểng chân hôn vào cằm anh một cái. Anh nhìn cô đôi mắt hiện lên ý cười nhưng rất nhanh lấy lại vẽ lạnh lùng vốn có.
Khi anh đi cô liền đi về phòng của mình nghịch máy tính. Sau đó ngủ thêm một giấc.
Đến trưa cô xuống bếp nấu vài món cho anh rồi mang đến công ty cho anh.
- " Tiểu thư cô muốn đi đâu?". Bác Lưu thấy cô bước ra xe liền hỏi.
-" Con mang ít đồ ăn cho Tiểu Ngạn". Cô nhìn bà nói.
Bà gật đầu sao đó liền kêu tài xế lái xe đưa cô đi. Cô cùng tài xế đi đến công ty anh. Khi đến nơi cô bảo bác tài xế về trước còn mình thì đi vào trong.
Cô trực tiếp đi đến quầy tiếp tân.
-" Phòng chủ tịch ở đâu vậy?". Cô nhẹ nhàng hỏi cô tiếp tân.
- " Có hẹn không?". Cô ta liếc nhìn cô khinh bỉ nói. Nhìn cô chẳng có gì nổi bật khuôn mặt thì trắng toát, trên người mặc một chiếc váy màu xanh nhạt tóc xõa ngan lưng nhìn tuy là đẹp nhưng chủ tịch công ty này không thích con gái a~
-" Không". Cô nhìn cô ta nói ngoài mặt vẫn tỏ ra lịch sự.
- " Vậy cô về đi. Không hẹn tôi không cho gặp". Cô ta vênh váo nói rồi nhìn ra cửa ý bảo cô về.
Cô nhìn cô ta nhíu mày là một tiếp tân mà như vậy hay sao? Cô nhìn cô ta rồi nhìn vào hướng thẳng như ý bảo cô đi về.
-" Cho tôi mượn điện thoại gọi chủ tịch được không?". Cô nhẹ giọng hỏi. Cô ta liếc nhìn cô rồi lấy điện thoại gọi lên cho anh.
- " Thưa chủ tịch có người cần gặp". Cô ta thay đổi thái độ giọng nói dịu dàng hơn khi nói chuyện với cô.
-" Cho lên đây". Anh lạnh lùng nói rồi cúp máy.
Cô ta nghe vậy liền chỉ đường cho cô lên phòng anh. Cô nhìn cô ta gật đầu rồi rời đi.
Khi cô lên thang máy và đến tầng cao nhất cũng là nơi anh làm việc. Cô vừa bước ra khỏi than máy liền gặp một cô gái phấn son lòe loẹt đứng trước mặt cô.
- " Lên gặp Tần tổng?". Cô ta vừa nói vừa khiêu khích nhìn cô.
-" Phải". Cô nói xong định lướt qua liền bị cô ta giật lấy túi đồ ăn cô làm cho anh khiến nó bị rớt xuống đất. Nước canh văng đầy người cô.
- " Cô chỉ là loại bám chân chủ tịch thôi. Cút đi". Cô ta nhìn cô khinh miệt nói.
* Chát...
- " Cái tát này tôi thất tỉnh cho giấc mộng của cô". Cô ta tát vào má cô một cái khiến má cô ửng đỏ vì đau.
* Chát...
-" Cái tát này để thất tỉnh cô cô không có quyền lên mặc dạy đời tôi". Cô thẳng tay tát vào mặt cô ta.
Cô ta nhìn cô như tức điên lên muốn ra tay đánh cô nhưng bị cô chụp tay lại.
#Rắt
Cô cầm tay cô ta khi vừa định đánh cô. Cô nhanh chóng bẻ gãy tay cô ta sao đó tát thẳng vào mặt cô ta.
Cô ta liền trừng mắt nhìn cô thì bị cô tát thêm vài tát nữa.
-" Tôi không cần cô quản". Cô nói rồi hầm hầm sát khí đi vào phòng của anh. Cô ta thê thảm mặt đầy dấu tay còn tóc bị cô làm cho rối tung lên nhưng vẫn trừng mắt nhìn cô.
- --------------------------------------------------------
Vừa về tới anh liền chạy lên phòng mà bác Lưu nói. Thấy cô nằm ngủ trên giường anh mới an tâm đi lại cạnh giường cô ngồi cạnh cô nắm tay cô rồi nhìn bà quản gia.
Bác Lưu thấy anh nhìn mình nên cũng tự hiểu nên đã kể cho anh nghe mọi chuyện anh nhíu mày nhìn bà. Chuyện ma quỷ gì ở đây?.
-" Chúng ta qua phòng kia xem". Anh nhìn đám Tuấn Thành nói.
Họ nhìn anh rồi đi theo anh sang phòng anh nhưng chẳng có gì cả. Chiếc gương nhốm máu đâu? Chỉ thấy chiếc gương bình thường thôi. Tấm rèm cửa ban công dính máu cũng không có chỉ có tấm rèm cửa trắng tinh. Tim gan ruột đồ đâu chẳng có gì cả? Trên mặt đất cũng không có vết máu nữa là.
Có lẽ vì cô bị sốt nên mới sinh ra ảo giác còn Bác Lưu chắc do vì làm mệt quá thôi. Nghỉ rồi anh đi sang phòng cô nghỉ ngơi mà không để ý một bóng đen ngoài ban công nhìn vào.
Anh đi sang phòng cô cho bác Lưu về phòng nghỉ ngơi còn mình thì lên giường nằm cạnh cô và ôm cô vào lòng.
-" Mọi người nghỉ ngơi đi". Anh nhìn nhóm Tuấn Thành nói rồi ôm cô từ từ khép mi mắt lại.
- --------------------------------------------------------
Sáng hôm sau
Ánh nắng ngoài trời chiếu vào phòng làm cô hơi cựa nguậy. Anh vốn đã tỉnh giấc lâu rồi nhưng chỉ vì muốn ôm cô thêm nên đành giả vờ ngủ thôi nga ( Tên này vô sĩ).
Thấy cô khó chịu anh liền dùng tay che ánh nắng chiếu vào cô. Anh ôm cô vào lòng như đang che chở cho cô.
- " Ủa sao anh ở đây?". Cô tỉnh giấc nhìn anh. Hôm qua anh nói sẽ không về mà?
-" Tối quá Bác Lưu điện nói em bị ngất nên anh về". Nói rồi anh hôn vào chớp mũi cô.
-" Anh đi đánh răng đi". Cô đẩy anh ra rồi nói.
Anh đen mặt nhìn cô cứ tưởng cô sẽ đỏ mặt ai ngờ cô nói câu phũ phàng như vậy chứ? Anh buông cô ra rồi đi về phòng cũ vệ sinh cá nhân. Thấy anh đi cô cũng chạy theo cùng anh vệ sinh cá nhân xong lại cùng anh đi ăn sáng.
-" Trưa nay anh không về". Nói rồi anh tiếp tục ăn cô gật đầu rồi không nói gì.
Ăn xong cô thắt caravat cho anh rồi khểng chân hôn vào cằm anh một cái. Anh nhìn cô đôi mắt hiện lên ý cười nhưng rất nhanh lấy lại vẽ lạnh lùng vốn có.
Khi anh đi cô liền đi về phòng của mình nghịch máy tính. Sau đó ngủ thêm một giấc.
Đến trưa cô xuống bếp nấu vài món cho anh rồi mang đến công ty cho anh.
- " Tiểu thư cô muốn đi đâu?". Bác Lưu thấy cô bước ra xe liền hỏi.
-" Con mang ít đồ ăn cho Tiểu Ngạn". Cô nhìn bà nói.
Bà gật đầu sao đó liền kêu tài xế lái xe đưa cô đi. Cô cùng tài xế đi đến công ty anh. Khi đến nơi cô bảo bác tài xế về trước còn mình thì đi vào trong.
Cô trực tiếp đi đến quầy tiếp tân.
-" Phòng chủ tịch ở đâu vậy?". Cô nhẹ nhàng hỏi cô tiếp tân.
- " Có hẹn không?". Cô ta liếc nhìn cô khinh bỉ nói. Nhìn cô chẳng có gì nổi bật khuôn mặt thì trắng toát, trên người mặc một chiếc váy màu xanh nhạt tóc xõa ngan lưng nhìn tuy là đẹp nhưng chủ tịch công ty này không thích con gái a~
-" Không". Cô nhìn cô ta nói ngoài mặt vẫn tỏ ra lịch sự.
- " Vậy cô về đi. Không hẹn tôi không cho gặp". Cô ta vênh váo nói rồi nhìn ra cửa ý bảo cô về.
Cô nhìn cô ta nhíu mày là một tiếp tân mà như vậy hay sao? Cô nhìn cô ta rồi nhìn vào hướng thẳng như ý bảo cô đi về.
-" Cho tôi mượn điện thoại gọi chủ tịch được không?". Cô nhẹ giọng hỏi. Cô ta liếc nhìn cô rồi lấy điện thoại gọi lên cho anh.
- " Thưa chủ tịch có người cần gặp". Cô ta thay đổi thái độ giọng nói dịu dàng hơn khi nói chuyện với cô.
-" Cho lên đây". Anh lạnh lùng nói rồi cúp máy.
Cô ta nghe vậy liền chỉ đường cho cô lên phòng anh. Cô nhìn cô ta gật đầu rồi rời đi.
Khi cô lên thang máy và đến tầng cao nhất cũng là nơi anh làm việc. Cô vừa bước ra khỏi than máy liền gặp một cô gái phấn son lòe loẹt đứng trước mặt cô.
- " Lên gặp Tần tổng?". Cô ta vừa nói vừa khiêu khích nhìn cô.
-" Phải". Cô nói xong định lướt qua liền bị cô ta giật lấy túi đồ ăn cô làm cho anh khiến nó bị rớt xuống đất. Nước canh văng đầy người cô.
- " Cô chỉ là loại bám chân chủ tịch thôi. Cút đi". Cô ta nhìn cô khinh miệt nói.
* Chát...
- " Cái tát này tôi thất tỉnh cho giấc mộng của cô". Cô ta tát vào má cô một cái khiến má cô ửng đỏ vì đau.
* Chát...
-" Cái tát này để thất tỉnh cô cô không có quyền lên mặc dạy đời tôi". Cô thẳng tay tát vào mặt cô ta.
Cô ta nhìn cô như tức điên lên muốn ra tay đánh cô nhưng bị cô chụp tay lại.
#Rắt
Cô cầm tay cô ta khi vừa định đánh cô. Cô nhanh chóng bẻ gãy tay cô ta sao đó tát thẳng vào mặt cô ta.
Cô ta liền trừng mắt nhìn cô thì bị cô tát thêm vài tát nữa.
-" Tôi không cần cô quản". Cô nói rồi hầm hầm sát khí đi vào phòng của anh. Cô ta thê thảm mặt đầy dấu tay còn tóc bị cô làm cho rối tung lên nhưng vẫn trừng mắt nhìn cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook