Cô Vợ Của Ông Trùm Âu Mỹ
-
Chương 36
Cô khi đưa xong đồ cho họ liền chạy theo anh. Lên đến phòng cô liền đi vào phòng tắm tắm rữa và thay bộ đồ ngủ dễ chịu nhất.
Một lúc khi cô ra anh liền đi vào phòng tắm.
Cô thay trên mình chiếc áo ngủ hai dây quần bò ngắn ngang đùi lộ ra cặp chân thon dài của cô. Do mặt áo hai dây nên xương quai xanh tinh tế của cô đều hiện ra trước mặt anh. Và đó cũng chính là lí do để anh phải tắm nước lạnh.
- -----------------------------------------------------
Một lúc khi anh đi ra lúc này anh đã thay trên người bộ đồ ở nhà. Anh đi lại gần cô rồi quăng cho cô cái khăn.
-" Lau tóc cho anh". Anh nói rồi ngồi xuống cạnh cô. Cô mỉm cười nhìn anh sau đó lau khô tóc cho anh.
-" Lão đại". Cô chợt gọi anh khi vừa lau khô tóc cho anh.
-" Sau này không được phép gọi anh bằng lão đại". Nói rồi anh xoay người lại yêu thương hôn vào trán cô.
-" Vậy em gọi bằng gì?". Cô chu môi cãi lại.
Đôi môi anh đào gợi cảm của cô chu lên như đứa trẻ làm nũng. Anh đớp lấy cơ hội hôn môi cô. Chiếc lưỡi tinh nghịch luồng vào khoang miệng quấn quých với cái lưỡi đinh hương của cô. Anh dùng lưỡi của mình càng quét trong miệng cô.
Nhưng điều khiến anh không muốn dừng lại là khi anh hôn cô cô không những không phản kháng mà ngược lại còn phối hợp với anh.
-" Gọi bằng gì em thích". Thấy cô không thở nổi vì bị mình chiếm lấy không khí. Anh rời khỏi đôi môi sưng đỏ của cô nhẹ nhàng nói.
-" Em gọi anh bằng Ngạn Ngạn được không?". Cô nhìn anh nói. Cô muốn cái cô gọi anh chỉ là độc quyền của cô thôi cô không muốn ai gọi anh bằng cái tên cô gọi.
-" Ừ". Nói rồi anh yêu thương ôm cô vào lòng.
-" Em muốn trả thù không?". Anh nhẹ nhàng hỏi cô.
-" Nếu là trước kia thì em sẽ trả thù. Nhưng bây giờ em đã chọn bên cạnh anh thì việc trả thù đó em không quan tâm nữa". Nói rồi cô vòng tay ôm chặt anh.
Nghe cô nói như vậy anh vừa vui cũng lại vừa thấy xót. Cô chịu nhiều thiệt thòi như vậy muốn trả thù nhưng vì anh mà cô chấp nhận từ bỏ.
-" Tiểu Ngạn em buồn ngủ". Cô kéo áo anh nói bằng giọng nũng nịu đáng yêu.
Anh đen mặt khi nghe cô gọi mình bằng tiểu Ngạn. Nhưng cũng không phản đối cô gọi mình như vậy.
-" Tiểu Ngạn". Cô lặp lại tên anh một lần nữa.
-" Ừ". Anh giật mình vội ừ một tiếng rồi để cô nằm ngay ngắn trên giường. Bản thân cũng nằm cạnh cô, anh với tay tắt đèn rồi ôm cô vào lòng mình cả hai dần chìm vào giấc ngủ.
- -----------------------------------------------------
Sáng hôm sau anh nắng rọi vào phòng hai thân hình đang ngủ say.
Cô nheo mắt tỉnh giấc. Bất giác ngước lên nhìn anh. Cả đêm qua cô nằm trên tay của anh ngủ chắc tay anh tê lắm nhỉ.
Bất giác cô đưa tay lên vuốt mặt anh. Nghe Tuấn Thành và mọi người kể lại việc khi cô rời đi anh đã sống ra sau khiến tim cô chợt nhói đau. Có lẽ lúc đó cô không nên rời đi thì có lẽ anh đã không phải điên cuồng làm việc để quên cô như vậy.
-"Sau vậy?". Anh lên tiếng làm cô giật mình. Ngước lên mới thấy anh đang chăm chứ nhìn mình. Cô ngượng ngùng rút tay lại.
-" Không gì. Khi nào chúng ta về New York vậy?". Cô nhíu mày hỏi anh.
-" Tối nay". Nói rồi anh kéo cô ngồi dậy bản thân mình cũng ngồi theo.
-" Anh ngủ thêm chút đi". Nói rồi cô hôn nhẹ vào má anh. Anh gật đầu sau đó từ từ ngủ tiếp. Thấy anh ngủ cô liền đi vệ sinh cá nhân rồi sau đó đi xuống dưới nhà.
Cô đi xuống nhà nấu một ít đồ ăn cho mọi người. Cô biết đối với anh bọn người Tuấn Thành không chỉ là thuộc hạ mà còn là người bạn chí cốt vào sinh ra tử cùng anh. Với lại cô cũng muốn cám ơn họ vì chuyện hôm qua.
-"Lần này chúng tôi có ăn được không?". Hạ Khải Phong lên tiếng khi thấy cô bưng thức ăn lên bàn.
-" Được, các anh giúp tôi mang ra được không?". Cô nhìn họ nói. Họ gật đầu rồi liền tiếp cô bưng thức ăn ra bàn.
- " Sau làm nhiều vậy?". Tuấn Thành nhíu mày nhìn cô. Cô nấu nhiều như vậy cho heo ăn sao?
-" Nấu để cám ơn các anh". Cô nói rồi tiếp tục vào trong bưng ra tiếp. Họ chán nản đi vào trong tiếp cô mang mấy món ăn kia ra.
-" Bồi bổ cho Quân sao?". Hạ Khải Phong thích thú nhìn cô.
Anh ta chỉ chỉ tay vào bàn thức ăn. Với những món ăn của Trung Quốc hấp dẫn nào là Tôm xào hạt đều, Tôm càng cây, Sủi cảo chiên, vịt quay, sườn xào chua ngọt, chả giò, gà cung bảo, miến cay. Nhìn thôi là anh ta rất muốn ăn rồi.
-" Xin lỗi, tôi là người Trung Quốc nên chỉ biết nấu đồ của Trung Quốc thôi". Cô nhẹ giọng nói khi nhìn thấy nét mặt hầm hầm của Tô Hàm và Ngụy Tôn.
Một lúc khi cô ra anh liền đi vào phòng tắm.
Cô thay trên mình chiếc áo ngủ hai dây quần bò ngắn ngang đùi lộ ra cặp chân thon dài của cô. Do mặt áo hai dây nên xương quai xanh tinh tế của cô đều hiện ra trước mặt anh. Và đó cũng chính là lí do để anh phải tắm nước lạnh.
- -----------------------------------------------------
Một lúc khi anh đi ra lúc này anh đã thay trên người bộ đồ ở nhà. Anh đi lại gần cô rồi quăng cho cô cái khăn.
-" Lau tóc cho anh". Anh nói rồi ngồi xuống cạnh cô. Cô mỉm cười nhìn anh sau đó lau khô tóc cho anh.
-" Lão đại". Cô chợt gọi anh khi vừa lau khô tóc cho anh.
-" Sau này không được phép gọi anh bằng lão đại". Nói rồi anh xoay người lại yêu thương hôn vào trán cô.
-" Vậy em gọi bằng gì?". Cô chu môi cãi lại.
Đôi môi anh đào gợi cảm của cô chu lên như đứa trẻ làm nũng. Anh đớp lấy cơ hội hôn môi cô. Chiếc lưỡi tinh nghịch luồng vào khoang miệng quấn quých với cái lưỡi đinh hương của cô. Anh dùng lưỡi của mình càng quét trong miệng cô.
Nhưng điều khiến anh không muốn dừng lại là khi anh hôn cô cô không những không phản kháng mà ngược lại còn phối hợp với anh.
-" Gọi bằng gì em thích". Thấy cô không thở nổi vì bị mình chiếm lấy không khí. Anh rời khỏi đôi môi sưng đỏ của cô nhẹ nhàng nói.
-" Em gọi anh bằng Ngạn Ngạn được không?". Cô nhìn anh nói. Cô muốn cái cô gọi anh chỉ là độc quyền của cô thôi cô không muốn ai gọi anh bằng cái tên cô gọi.
-" Ừ". Nói rồi anh yêu thương ôm cô vào lòng.
-" Em muốn trả thù không?". Anh nhẹ nhàng hỏi cô.
-" Nếu là trước kia thì em sẽ trả thù. Nhưng bây giờ em đã chọn bên cạnh anh thì việc trả thù đó em không quan tâm nữa". Nói rồi cô vòng tay ôm chặt anh.
Nghe cô nói như vậy anh vừa vui cũng lại vừa thấy xót. Cô chịu nhiều thiệt thòi như vậy muốn trả thù nhưng vì anh mà cô chấp nhận từ bỏ.
-" Tiểu Ngạn em buồn ngủ". Cô kéo áo anh nói bằng giọng nũng nịu đáng yêu.
Anh đen mặt khi nghe cô gọi mình bằng tiểu Ngạn. Nhưng cũng không phản đối cô gọi mình như vậy.
-" Tiểu Ngạn". Cô lặp lại tên anh một lần nữa.
-" Ừ". Anh giật mình vội ừ một tiếng rồi để cô nằm ngay ngắn trên giường. Bản thân cũng nằm cạnh cô, anh với tay tắt đèn rồi ôm cô vào lòng mình cả hai dần chìm vào giấc ngủ.
- -----------------------------------------------------
Sáng hôm sau anh nắng rọi vào phòng hai thân hình đang ngủ say.
Cô nheo mắt tỉnh giấc. Bất giác ngước lên nhìn anh. Cả đêm qua cô nằm trên tay của anh ngủ chắc tay anh tê lắm nhỉ.
Bất giác cô đưa tay lên vuốt mặt anh. Nghe Tuấn Thành và mọi người kể lại việc khi cô rời đi anh đã sống ra sau khiến tim cô chợt nhói đau. Có lẽ lúc đó cô không nên rời đi thì có lẽ anh đã không phải điên cuồng làm việc để quên cô như vậy.
-"Sau vậy?". Anh lên tiếng làm cô giật mình. Ngước lên mới thấy anh đang chăm chứ nhìn mình. Cô ngượng ngùng rút tay lại.
-" Không gì. Khi nào chúng ta về New York vậy?". Cô nhíu mày hỏi anh.
-" Tối nay". Nói rồi anh kéo cô ngồi dậy bản thân mình cũng ngồi theo.
-" Anh ngủ thêm chút đi". Nói rồi cô hôn nhẹ vào má anh. Anh gật đầu sau đó từ từ ngủ tiếp. Thấy anh ngủ cô liền đi vệ sinh cá nhân rồi sau đó đi xuống dưới nhà.
Cô đi xuống nhà nấu một ít đồ ăn cho mọi người. Cô biết đối với anh bọn người Tuấn Thành không chỉ là thuộc hạ mà còn là người bạn chí cốt vào sinh ra tử cùng anh. Với lại cô cũng muốn cám ơn họ vì chuyện hôm qua.
-"Lần này chúng tôi có ăn được không?". Hạ Khải Phong lên tiếng khi thấy cô bưng thức ăn lên bàn.
-" Được, các anh giúp tôi mang ra được không?". Cô nhìn họ nói. Họ gật đầu rồi liền tiếp cô bưng thức ăn ra bàn.
- " Sau làm nhiều vậy?". Tuấn Thành nhíu mày nhìn cô. Cô nấu nhiều như vậy cho heo ăn sao?
-" Nấu để cám ơn các anh". Cô nói rồi tiếp tục vào trong bưng ra tiếp. Họ chán nản đi vào trong tiếp cô mang mấy món ăn kia ra.
-" Bồi bổ cho Quân sao?". Hạ Khải Phong thích thú nhìn cô.
Anh ta chỉ chỉ tay vào bàn thức ăn. Với những món ăn của Trung Quốc hấp dẫn nào là Tôm xào hạt đều, Tôm càng cây, Sủi cảo chiên, vịt quay, sườn xào chua ngọt, chả giò, gà cung bảo, miến cay. Nhìn thôi là anh ta rất muốn ăn rồi.
-" Xin lỗi, tôi là người Trung Quốc nên chỉ biết nấu đồ của Trung Quốc thôi". Cô nhẹ giọng nói khi nhìn thấy nét mặt hầm hầm của Tô Hàm và Ngụy Tôn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook