Cô Vợ Có Chút Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc
-
Chương 12: Nhan sắc của tôi không bằng một đùi gà sao ?
Doãn Tư Mỹ nhanh chóng quay lại , anh xuất hiện như một mỹ nam đẹp rạng ngời không còn là dáng vẻ xinh đẹp nữa giờ thay vào là một nam nhân lịch lãm khoác trên mình chiếc áo xanh lam cùng chiếc quần tây được thiết kế tỉ mỉ , đường đường may ẩn khớp với thân hình cao gầy của anh , khuôn mặt điển trai cân đối , ánh mắt ôn nhu , làn da trắng nõn hơn cả con gái không khác gì một cây thuốc phiện khiến trai lẫn gái đều đố kị ghen ghét . Giai Kỳ vẫn còn nức nở khẽ ngẩng lên nhìn anh rồi lại cúi xuống ngồi nghịch lòng bàn tay của Mục Hạo Kiện mặt buồn thiu .
" Chị dâu nhỏ , tôi không cố ý lừa gạt chị vì hôm nay tôi mới làm xong một nhiệm vụ nên mới giả gái , chị dâu nhỏ xin lỗi " vừa mới tới nơi Doãn Tư Mỹ liền năn nỉ xin lỗi khác hoàn toàn phong thái lịch lãm vừa rồi .
Mục Hạo Kiện nhàn nhạt trả lời thay cho Giai Kỳ không lạnh cũng không trầm : " Không khóc vì cậu , khóc vì đùi gà " .
" Khóc vì đùi gà ? " Doãn Tư Mỹ cau mày khó hiểu hỏi tiếp , " chị dâu nhỏ , lão đại nói thật sao ? "
Giai Kỳ không nhìn Tư Mỹ vẫn cúi đầu chăm chú nhìn về nơi đùi gà còn lăn lốc đơn chiếc nơi đó đầy vẻ tiếc nuối khe khẽ gật đầu "
Doãn Tư Mỹ run mình một cái xuýt nữa té ngã may mắn được Vân Hải đỡ được , anh quay qua nhìn Vân Hải hỏi , " nhan sắc của tôi không bằng một cái đùi gà sao ? "
" Có lẽ là vậy " Vân Hải hờ hững trả lời đẩy anh ra .
" các người quá đáng mà " Doãn Tư Mỹ hét lên ôm mặt xuống bàn khóc lóc thảm thương không ngờ được rằng sức mạnh đồ ăn còn nặng kí hơn cả sắc đẹp .
" Coi chừng dính dầu . " Mục Hạo Kiện nhếch mày lạnh nhạt bôi thêm một câu nhắc nhở mà vô cùng đả kích đối với Tư Mỹ .
Nét mặt bi thương ngẩng lên nhìn vị lão đại hận không thể tại chỗ xé bản mặt tự dương tự đắc ấy nhưng có cho anh mười lá gan anh thật không dám làm chỉ có thể nuốt cái ý nghĩ ấy xuống .
Doãn Tư Mỹ nhanh chóng chấn chỉnh lại tâm trạng ngồi ngay ngắn đối diện với chị dâu nhỏ , hỏi :
" Chị dâu nhỏ đừng buồn nữa hay là để em dẫn chị đi công viên chơi nha bù đắp cho cái đùi gà kia "
" Công viên ? có vui không ? " Giai Kỳ rốt cuộc cũng ngẩng lên hiếu kì hỏi lại .
" Rất là vui nha , trong đó có rất là nhiều trò chơi chị dâu nhỏ muốn chơi gì cũng được thậm chí còn được tặng cả gấu bông " Doãn Tư Mỹ thấy Giai Kỳ cuối cùng cũng để ý đến mình liền thao thao bất diệt những thứ ở đó .
" Gấu bông . " Lập tức ánh mắt tỏa sáng đầy thích thú cô nhìn Mục Hạo Kiện không chớp mắt ý đồ hiện rõ từng câu chữ một
Anh lạnh lùng liếc nhìn tên muốn ăn đòn kia một cái rồi quay qua Vân Hải dặn " cậu ra chuẩn bị xe đi "
Vân Hải cung kính cúi đầu " vâng " một cái rồi nhanh chóng rời đi Doãn Tư Mỹ cũng nhanh chân chạy theo chuồn không thì ở lại liền bị ăn bình giấm chua .
Giai Kỳ cười tươi vỗ tay hoan hô tặng Mục Hạo Kiện một cái hôn thật ngọt ngào , một lời yêu thật dịu dàng , " yêu chồng nhất " .
" Vợ vui là được " khẽ vuốt cánh môi anh đào anh ôm chầm lấy thân hình nhỏ bé của cô thủ thỉ .
[ ..... ]
Nửa tiếng sau cả bốn người có mặt tại khu công viên Bảo Thạch , một khu công viên lớn nhất . Công viên Bảo Thạch được chia là ba khu : khu 1 là dành cho những người có sở thích mạo hiểm và phiêu lưu với những trò chơi khiến bạn phải khóc thét , đau tim ; khu 2 nhẹ nhàng hơn thích hợp cho các bạn nhỏ và kích thích tính tò mò về trí tuệ ; khu 3 dành cho những ai yêu thích động vật nơi đây khá yên tĩnh và cũng nhiều loài động vật quý hiếm .
Giai Kỳ vừa bước xuống xe liền chạy nhảy khắp nơi ngó nhìn vô cùng thích thú .
" Cẩn thận bị lạc " . Mục Hạo Kiện nhanh tay kéo Giai Kỳ về thoát khỏi đám đông đang chen chúc kia , cô rụt cổ lè lưỡi ngoan ngoãn cầm chặt tay anh ánh mắt vẫn phấn khởi đảo liên tục .
" Hải ~ ta cũng muốn được nắm tay không là ta bị cuốn trôi mất . " Doãn Tư Mỹ chìa tay ra ngọt ngào thân thiết với Vân Hải , ánh mắt đầy chờ mong .
Vân Hải nhìn anh bằng ánh mắt ghét bỏ , lạnh lùng lướt qua vô tình buông một câu , " dở hơi " , Doãn Tư Mỹ bỉu môi thầm nghĩ " nhà ngươi còn giả làm bộ làm tịch " .
" Mục tổng vé khu 2 và 3 đã mua xong . " Vân Hải đến trước đưa ba vé ra nói .
Nghe thấy Doãn Tư Mỹ cũng nhanh chân chạy đến hỏi : " Sao nhà ngươi không mua vé khu 1 ? "
" Doãn phó thích có thể tự mua mà chơi . " Vân Hải liếc nhìn anh như nhìn một tên đầu đất hờ hững trả lời .
Không để ý tới câu mắng của Vân Hải , Doãn Tư Mỹ liền nắm tay kéo hắn ta đi miệng lẩm bẩm : " mấy khu đó có gì vui đi ngươi đi chơi với ta đừng làm bóng đèn cho lão đại cùng chị dâu . "
Giai Kỳ tròn mắt nhìn hai người đi xa hỏi : " hai người họ đi đâu vậy chồng ? "
" Không cần để ý họ , chúng ta đi vào thôi . " Mục Hạo Kiện trở tay từ cô nắm sang anh nắm lấy mỉm cười sóng bước cùng cô đi vào khu vui chơi .
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook