Chương 2256

Suy nghĩ của Bắc Minh Quân đang không ngừng tiến hành hồi tưởng lại chuyện trước đây, hết lần này đến lần khác…

Cho đến sau đó, bị tiếng chuông cửa làm phiền.

Vào lúc này, lại là chỗ như vậy, còn có thể có ai sẽ đến?

Anh lười biếng mà ngồi thẳng cơ thể lại, thò người ra cầm điều khiển từ xa ở trên bàn trà qua, ở ti vi chuyển đến hình ảnh theo dõi, sau khi nhìn rõ người đến, ấn nút mở cửa trên điều khiển từ xa một cái.

*

“Ông chủ, thật là ngại quá, Kiều Kiều cô ấy sinh con…” Hình Uy liền vào phòng, sau khi xin lỗi một câu ngắn ngủi lại hỏi: “Trễ như vậy rồi sao anh lại đến đây? Anh uống rượu hả?” bởi vì anh ta ngửi thấy mùi rượu bay qua.

Hơn nữa, nhìn thấy bộ dạng lúc này của Bắc Minh Quân, mơ hồ cảm thấy tựa như là đã có chuyện xảy ra.

Điều này làm Hình Uy cảm thấy có chút nghi hoặc, hiềm nghi của bản thân được gỡ bỏ lẽ nào không phải là một chuyện vui hay sao, sao thoạt nhìn lại khiến anh ta cảm thấy đau khổ?

Bắc Minh Quân dùng hai tay chà xát nhẹ lên mặt của mình: “Không có gì, chúc mừng cậu nha, cuối cùng cũng làm ba rồi. Bây giờ tôi cũng không có chuẩn bị cái gì, đợi thêm hai ngày nữa sẽ bổ sung lại quà tặng cho đứa bé.”

Hình Uy liền cuống quýt xua tay: “Ông chủ thật sự là quá khách sáo rồi, ân đức anh cho chúng tôi đã rất nhiều rồi, sao vẫn không biết xấu hổ mà lại nhận quà của anh chứ.”

“Việc nào ra việc nấy. Không phải tôi từng nói rồi sao, những cái trước đây cho cậu là những cái mấy năm nay nên có. Huống chi, tôi cũng sớm đã xem cậu như là anh em, anh em có chuyện vui. Sao, con và vợ của cậu đều khỏe cả chứ.” Cho dù là trong lòng có rất nhiều chuyện buồn phiền, trên mặt của anh vẫn tỏ ra vô cùng ung dung.

Hình Uy gật đầu: “Cảm ơn sự quan tâm của ông chủ, mẹ con cô ấy đều bình an, bây giờ đang nghỉ ngơi. Lúc nãy lúc tôi ở cùng mẹ con cô ấy thì nhìn thấy ở đây sáng đèn nên liền qua đây xem thử.”

Bắc Minh Quân gật đầu, ánh mắt lại chuyển đến trên bức bích họa: “Tình hình của tập đoàn vào mấy ngày tôi không có ở đó như thế nào? Hoạt động của các bộ phận vẫn xem như là ổn định chứ.”

Ai cũng có thể nghe ra, anh mặc dù biểu hiện là đang hỏi tình huống ở tập đoàn, trên thực tế vẫn là đang quan tâm có phải mấy bộ phận đó đang gây phiền phức cho Cố Tịch Dao không, nhất là bộ phận thiết kế của Bắc Minh Khởi Hiên.

“Ừm…tình huống tổng thể vẫn coi như là hoạt động bình thường.”

Bắc Minh Quân lại xoay đầu nhìn anh ta lần nữa: “Cái gì gọi là “tình huống tổng thể”?” trước kia, Hình Uy chưa bao giờ sử dụng cách diễn đạt mơ hồ như vậy để trả lời, có là có không có là không có, tình huống như vậy chỉ có thể nói rõ anh ta có lẽ là có chuyện giấu mình.

“Thật ra là như vầy, ngay buổi sáng hôm nay, có toàn bộ người của một bộ phận tiến hành bãi công tập thể. Cô Cố vì chuyện này vẫn luôn giải quyết đến tối, nhưng mà may mà chuyện này đã giải quyết xong.” Hình Uy biết tính cách của ông chủ, cũng chỉ có thể nói ra chuyện xảy ra hôm nay.

Sau khi Bắc Minh Quân nghe xong, gật đầu. Anh cũng đã hiểu rõ nguyên nhân tại sao mà Cố Tịch Dao buổi sáng vẫn có mặt mà buổi chiều liền biến mất.

“Bây giờ cô ấy về chưa?”

“Vẫn chưa, tôi nghĩ là cô ấy hẳn đang trên đường về đó. Mấy ngày hôm nay, cô Cố đối với Bắc Minh Thị có thể nói là lao tâm lao lực, người phụ nữ mềm yếu như cô ấy, chống đỡ một tập đoàn lớn như vậy, thật sự là có chút không dễ dàng.” Hình Uy tận lực nói tốt cho Cố Tịch Dao ở trước mặt ông chủ, đương nhiên mấy chuyện này cũng là tình hình thật tế.

***

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương