Chương 2216

Vân Chi Lâm khẽ mỉm cười: “Sao hả, em bây giờ cũng bắt đầu xem chương trình xem mắt rồi? Có phải ở trên đó nhìn thấy ai hợp ý kêu anh thay em xem xét không?” Nói rồi, anh ta cầm điều khiển mở TV lên.

Anh ta tìm được chương trình ‘Duyên phận phi thường’, xem không đến hai phút, lông mày của anh ta không tự chủ mà nhíu lại.

Anh ta lập tức biết mục đích Cố Tịch Dao bảo anh ta xem TV rồi.

“Thế nào Dương Dương và Cửu Cửu đều ở trên TV, bọn chúng muốn tìm đối tượng kết hôn cho em? Chuyện này nếu như bị Bắc Minh Quân xem được vậy thì xảy ra chuyện lớn rồi.”

Thần sắc của Cố Tịch Dao rõ ràng rất ngưng trọng: “Tụi nhỏ hôm qua giấu em đi quay, mục đích em gọi điện cho anh chính là muốn bảo anh nghĩ cách giúp em, hay là anh qua đây đón cục cưng nhỏ đến chỗ anh ở một khoảng thời gian, Bắc Minh Quân nếu như ngộ nhỡ xem được, em đến ứng phó.”

Vân Chi Lâm nhíu mày suy nghĩ: “Xem ra bây giờ cũng chỉ có thể làm như thế rồi, em trước tiên không cần khẩn trương như vậy, dựa theo hiểu biết về anh ta, anh ta không có rảnh rỗi mà đi xem chương trình này đâu. Ngày mai mở phiên tòa rồi, anh ta bây giờ chắc đang thương lượng với luật sư ngày mai nên làm sao có thể thoát tội.”

*

Khi Cố Tịch Dao và Vân Chi Lâm đang nói chuyện điện thoại, điện thoại của Hình Uy cũng đổ chuông, anh ta vội vàng rút điện thoại ra xem, biểu cảm trên mặt lập tức trở nên ngưng trọng.

***

Cố Tịch Dao lập tức chú ý đến biểu cảm khác thường của Hình Uy.

Khi Lạc Kiều ở bên cạnh anh ta đang muốn nói chuyện thì anh ta lập tức ra hiệu im lặng với mọi người, rất nhanh chỉnh tiếng TV thành im lặng.

Sau đó nghe máy: “Ông chủ.”

Bắc Minh Quân cầm điện thoại, ngữ khí rõ ràng rất nghiêm nghị: “Cậu đang ở đâu?”

“Ông chủ, tôi bây giờ ở bên ngoài, ngày mai mở phiên tòa rồi, tôi cần phải chuẩn bị vài thứ. Ông chủ có gì dặn dò sao?”

“Cậu có biết chương trình ‘Duyên phận phi thường’ này không? Gọi điện qua đó, khiến bọn họ dừng chương trình này ngay.”

Hình Uy nghe thấy Bắc Minh Quân gọi điện đến là vì chuyện này thì lập tức ý thức được anh nhất định đã xem được nội dung chiếu trên TV rồi.

Nhưng anh ta bây giờ không thể lộ ra sơ hở, để ông chủ biết mình thật ra đã cùng với đám Cố Tịch Dao trong phòng.

Bởi vì nếu như như thế, làm không tốt ông chủ sẽ kêu mình làm ra chuyện gì bất lợi với cô Cố và ông chủ nhỏ.

Hình Uy gật đầu: “Dạ được ông chủ, tôi lập tức đi làm.” Nói xong thì cúp máy.

“Thật là nhìn không ra, có tiền thật sự đủ tùy hứng. Nếu như người khác không biết, ai biết ông chủ của anh bị nhốt chứ. Còn tưởng đang ra nước ngoài nghỉ phép đó. Anh ta hạ lệnh gì cho anh rồi?”

Lạc Kiều nhìn thấy bộ dạng này của Hình Uy thì biết Bắc Minh Quân dường như đã giao cho nhiệm vụ gì đó rất khó làm.

Hình Uy khó xử nhìn Cố Tịch Dao, sau đó lại nhìn hai ông chủ nhỏ, sau đó nuốt nước bọt nói: “Cô Cố, bị phát hiện rồi.”

“Anh nói cái gì?” Cố Tịch Dao nhất thời chưa có phản ứng kịp.

Hình Uy nhìn trên TV còn đang chiếu ‘Duyên phận phi thường.’

“Ông chủ vừa mới gọi điện cho tôi, muốn tôi nghĩ cách để nhà đài dừng chương trình này.”

“Xịt…”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương