Cô Vợ Bá Đạo
-
Chương 6: Được! Nếu em muốn
Sau khi ký đơn ly hôn, cô và hắn ra tòa nộp đơn. Nhưng không có tòa án nào chấp nhận đơn ly hôn này. Cô ngạc nhiên, giận dữ quát hắn:
- Anh...Có phải anh lại giở trò rồi phải ko?
Hắn giả vờ không biết gì, đảo đảo con mắt mà đáp cô 1 cách thờ ơ
- Ơ? Anh có giở trò gì sao? Anh không nhớ
- Hừ! Anh được lắm. Hãy đợi đấy
Cô quyết tâm đến cùng. Thề sẽ phải ly hôn được với hắn. Nhưng đáng tiếc là...
- Xin lỗi cô, đơn này chúng tôi không thể chấp nhận
- Xin lỗi cô, đơn này ko hợp lý
- Không hợp lý? Hừ, ko hợp lý ở đâu?
Một người nào đó đang bối rồi ko biết trả lời cô ra sao. Cô liền cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn rồi quát lớn
- Ko hợp lý ở chỗ nào? Nói mau
- Tôi...
Hắn nhìn cô cười nhẹ, kéo cô về lòng mình nũng nịu nói:
- Thôi mà bà xã. Nếu ko có tòa nào chấp nhận đơn ly hôn của em thì đừng ly hôn nữa. Về bên anh đi
- Không. Nhất định phải ly hôn
Cô đẩy hắn ra, chạy tới 1 tòa án khác. Thật là may mắn làm sao. Tòa án này đã chấp nhận tờ ly hôn của cô. Cô liếc hắn đầy vẻ thách thức. Chứng minh rằng cô đã thắng. Còn vị tổng tài nào đó ngồi trên xe thì mặt đen như đít nồi, hậm hực bước xuống.
* BÙM* -> Tiếng đập tay vào bàn của hắn
- Sao ngươi dám?
- Ồ? Chào ngài. Ngài làm sao vậy? - Vị luật sư nào đó tươi cười nhìn anh
Không kìm nén đc cơn giận, hắn đã lỡ miệng nói ra điều mà cô vẫn nghi ngờ ấy
- Hừ. Còn hỏi tôi tại sao? Là ai đã cho anh tiền? Là ai đã cho anh lên cái chức này? Vậy mà đến 1 tờ ly hôn cũng làm không xong. Không lẽ...Anh muốn tôi bảo với ông chủ anh đuổi việc anh?
Vị luật sự nào đó vẫn nở một nụ cười tươi đầy nhân hậu như chẳng để ý đến lời nói của hắn. Làm hắn càng thêm tức giận. Hắn định đánh cho vị luật sư một trận thì cô chạy đến, gật gù.
- À. Hóa ra là anh mua chuộc anh ta hả? Vậy mà hồi nãy còn nói cái gì mà...Ơ, tôi có biết gì đâu? Cái gì gì ớ nhở?
Bây giờ hắn mới sực nhớ ra là bản thân đã lỡ miệng. Hắn lắp bắp
- A...anh - Hắn cầm tay cô lên, cười trừ như muốn cô bỏ qua
* BỘP * - Cô tức giận đấm cho hắn một cái vào mũi. Máu mũi của hắn bắt đầu chảy thò lò. Hắn tức giận, thần thái lại càng không tốt. Hắn gằn giọng từng chữ
- EM DÁM ĐÁNH ANH?
Cô vênh mặt như đã chiến thắng
- Sao tôi không DÁM?
- Em...Hừ, được lắm. Để xem ko có anh em sống ra sao
Nói rồi hắn bỏ đi. Không quên quay lại thách thức cô:
- Được thôi. Nếu em muốn ly hôn, tôi sẽ cho em ly hôn
Cô cười khoái chí
- Ồ? Cảm ơn tổng tài thân yêu~
- Anh...Có phải anh lại giở trò rồi phải ko?
Hắn giả vờ không biết gì, đảo đảo con mắt mà đáp cô 1 cách thờ ơ
- Ơ? Anh có giở trò gì sao? Anh không nhớ
- Hừ! Anh được lắm. Hãy đợi đấy
Cô quyết tâm đến cùng. Thề sẽ phải ly hôn được với hắn. Nhưng đáng tiếc là...
- Xin lỗi cô, đơn này chúng tôi không thể chấp nhận
- Xin lỗi cô, đơn này ko hợp lý
- Không hợp lý? Hừ, ko hợp lý ở đâu?
Một người nào đó đang bối rồi ko biết trả lời cô ra sao. Cô liền cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn rồi quát lớn
- Ko hợp lý ở chỗ nào? Nói mau
- Tôi...
Hắn nhìn cô cười nhẹ, kéo cô về lòng mình nũng nịu nói:
- Thôi mà bà xã. Nếu ko có tòa nào chấp nhận đơn ly hôn của em thì đừng ly hôn nữa. Về bên anh đi
- Không. Nhất định phải ly hôn
Cô đẩy hắn ra, chạy tới 1 tòa án khác. Thật là may mắn làm sao. Tòa án này đã chấp nhận tờ ly hôn của cô. Cô liếc hắn đầy vẻ thách thức. Chứng minh rằng cô đã thắng. Còn vị tổng tài nào đó ngồi trên xe thì mặt đen như đít nồi, hậm hực bước xuống.
* BÙM* -> Tiếng đập tay vào bàn của hắn
- Sao ngươi dám?
- Ồ? Chào ngài. Ngài làm sao vậy? - Vị luật sư nào đó tươi cười nhìn anh
Không kìm nén đc cơn giận, hắn đã lỡ miệng nói ra điều mà cô vẫn nghi ngờ ấy
- Hừ. Còn hỏi tôi tại sao? Là ai đã cho anh tiền? Là ai đã cho anh lên cái chức này? Vậy mà đến 1 tờ ly hôn cũng làm không xong. Không lẽ...Anh muốn tôi bảo với ông chủ anh đuổi việc anh?
Vị luật sự nào đó vẫn nở một nụ cười tươi đầy nhân hậu như chẳng để ý đến lời nói của hắn. Làm hắn càng thêm tức giận. Hắn định đánh cho vị luật sư một trận thì cô chạy đến, gật gù.
- À. Hóa ra là anh mua chuộc anh ta hả? Vậy mà hồi nãy còn nói cái gì mà...Ơ, tôi có biết gì đâu? Cái gì gì ớ nhở?
Bây giờ hắn mới sực nhớ ra là bản thân đã lỡ miệng. Hắn lắp bắp
- A...anh - Hắn cầm tay cô lên, cười trừ như muốn cô bỏ qua
* BỘP * - Cô tức giận đấm cho hắn một cái vào mũi. Máu mũi của hắn bắt đầu chảy thò lò. Hắn tức giận, thần thái lại càng không tốt. Hắn gằn giọng từng chữ
- EM DÁM ĐÁNH ANH?
Cô vênh mặt như đã chiến thắng
- Sao tôi không DÁM?
- Em...Hừ, được lắm. Để xem ko có anh em sống ra sao
Nói rồi hắn bỏ đi. Không quên quay lại thách thức cô:
- Được thôi. Nếu em muốn ly hôn, tôi sẽ cho em ly hôn
Cô cười khoái chí
- Ồ? Cảm ơn tổng tài thân yêu~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook