Cố Tiểu Thư Và Khúc Tiểu Thư
-
Chương 57
Phim "Vong Xuyên" thắng lớn, độ hot của nam nữ chính liên tiếp tăng cao, hợp đồng chương trình truyền hình và quảng cáo cũng không ngừng tăng. Chuyện này khiến Cố Hi Chi hồi niệm lại lúc mới thành danh được khán giả ưu ái. Mặc dù khen chê không đồng nhất, nhưng ngày càng nhiều người khi nhìn thấy nàng sẽ gọi nàng một tiếng thượng tiên nương nương.
Do tình cảm của Ngọc Bách và Lục Yêu xâm nhập quá sâu vào lòng người, rất nhiều người rất thích ghép hai người với nhau, mà hai người này đều hay tương tác trên mạng xã hội nên liên tiếp được bàn đến, nhiều lần leo lên đứng đầu danh sách tìm kiếm.
Hiện tượng này đối với Cố Hi Chi mà nói không thể nghi ngờ là một việc đáng vui mừng. Gần đây, câu Hạt Hạt bị hỏi nhiều nhất là tại sao không có đạo diễn lớn nào ký kết phim với nàng, mà Hạt Hạt cũng sẽ vô cùng trấn định đáp lại: đạo diễn lớn rất nghiêm túc và cẩn trọng, cần phải đợi một quãng thời gian nữa.
Sự thật đích thực đúng là như vậy. Một diễn viên hot hay không là một chuyện, có thể được chế tác lớn giao cho vai nữ chính lại là chuyện khác. Có rất nhiều diễn viên hot trên màn ảnh đều là diễn vai quần chúng, thậm chí lăn lộn hơn nửa đời người cũng không có cách nào đóng được một bộ điện ảnh. Đối với một diễn viên mà nói thì phim nhựa nghệ thuật và thức ăn nhanh tuyệt đối khác nhau. Nếu cả đời chỉ có thể đóng phim truyền hình, mặc dù được nhiều người yêu thích thì đối với diễn viên cũng là một loại tiếc nuối.
Ai cũng thích nghe khen ngợi, Cố Hi Chi cũng không ngoại lệ. Gần đây, mấy bộ phim nàng đóng đều được đề cập với tần suất tương đối cao trên nhiều diễn đàn. Lúc rãnh thì Cố Hi Chi rất thích xem mấy tin tức về mình trên mạng.
Thừa dịp Khúc Hi Chi đang tắm rửa, Cố Hi Chi lại ngồi trước máy tính.
Nàng mở diễn đàn, click vào topic có tên mình rồi không chút khách khí mở ra.
Xem qua khá nhiều bài viết, cuối cùng Cố Hi Chi rút ra kết luận về một số chủ đề: Một là scandal với Đường Dư, hai là tin đồn bất hòa với Khúc Hi Chi, ba là tác phẩm và dung mạo của mình.
Liên tục nhìn mấy trang topic, sắc mặt Cố Hi Chi không phải dần tốt lên mà là có xu thế khó coi. Khúc Hi Chi tắm xong thì thấy sắc mặt của Cố Hi Chi, cô lại nhìn vào máy tính hỏi, "Sao vậy?"
Cố Hi Chi hừ một tiếng, bỏ lại máy tính rồi leo lên giường.
Khúc Hi Chi tới trước máy vi tính nhìn một hồi, khóe môi lập tức cong lên.
"Em vào nghề mấy năm rồi? Mấy chuyện nghi kỵ này cũng làm em tức giận hả?"
Cố Hi Chi ôm gối nhìn trần nhà, "Bọn họ đều yêu thích và ca ngợi chị, nhưng nghi ngại tôi vô hạn."
"Chuyện này rất bình thường mà." Khúc Hi Chi quay đầu lại đánh giá nàng, "Nhưng tôi thấy em hình như cũng giống từng đi bơm ngực a."
"Chị!" Cố Hi Chi tức giận ném gối xuống, ưỡn ngực, "Chị ngắm cho kỹ đi, tôi bơm ngực chỗ nào hả?"
Khúc Hi Chi đứng dậy rời khỏi máy tính, đi tới trước mặt nàng ngồi xuống, mỉm cười, "Sao mà thấy được, hay là..." Một tay cô đưa tới, "Để tôi kiểm tra một chút?"
"...!!" Cố Hi Chi đỏ mặt lui về phía sau, thuận tiện ném gối vào cô, "Lưu manh!"
Gối trúng vai cô rồi tuột xuống, Cố Hi Chi thấy cô khẽ nhíu mày, lập tức hỏi, "Có sao không?"
Khúc Hi Chi lắc đầu, nhưng lại che ngực.
Cố Hi Chi càng gấp, liên tục tới gần cô, "Rốt cuộc có sao không..."
Nàng nói chưa dứt lời lại bị đẩy ngã trên giường, Khúc Hi Chi thì thầm vào lỗ tai nàng, "Vậy cũng lừa được em ha!?"
Cố Hi Chi dùng sức đẩy cô ra rồi trừng mắt.
Khúc Hi Chi kìm chế tay nàng, chuẩn bị hôn môi nàng.
Thấy cô lại muốn làm bậy trên người mình, Cố Hi Chi nói qua khe hở khi đang bị hôn, "Đừng... Tôi, tôi có chuyện muốn nói với chị."
"Ừm." Cô không hôn nữa, nhưng vẫn giữ chặt nàng, "Nói gì."
"Tôi..." Lời chưa kịp ra khỏi miệng cũng không biết làm sao mở miệng.
Chuyện là vầy: mấy ngày trước, nàng cùng Lương Ưu Ưu đi ăn cơm chung với bạn gái mới của cô. Lương Ưu Ưu miệng thúi tò mò hỏi cô tại sao lại để móng tay, đương nhiên Cố Hi Chi bảo là để cho đẹp. Kết quả là Lương Ưu Ưu sững sờ dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng thật lâu, mãi đến khi ăn cơm xong chuẩn bị về nhà thì Lương Ưu Ưu mới nhắn tin cho nàng, nguyên văn là:
Cậu ngu thật hay giả ngu vậy hả?! Cậu có xem phim tôi gửi không? Cậu tình nguyện bị áp cả đời tôi không quan tâm, nhưng chả lẽ cậu không sợ Khúc tiểu thư nhà cậu đi tìm người khác giải quyết nhu cầu sinh lý sao.
Một lời thức tỉnh người trong mộng. Cố Hi Chi nhìn tin nhắn kia chỉ cảm thấy cô đang nói xàm xí, nhưng sau mấy ngày, nàng càng nghĩ càng thấy lời cô nói cũng đúng. Mấy ngày qua, nàng đều suy nghĩ cách giải quyết. Khúc Hi Chi vất vả lắm mới có một ngày rảnh rỗi ở đây, nàng đương nhiên muốn cùng cô bàn bạc chuyện này.
Nhưng làm sao mở miệng đây? Chẳng lẽ nói: chị để tôi áp một cái coi? Chị ấy sẽ đồng ý sao? Sẽ bị chị ấy cười chết mất!
Càng nghĩ càng thấy sự tình không ổn, Cố Hi Chi tần ngần một lát, lại thấy cô đang nhìn mình chăm chú. Nàng vốn định trực tiếp dùng hành động biểu đạt ý đồ của mình. Tuy da thịt trắng nõn của cô sẽ kích động người khác phạm tội, nhưng loại căng thẳng này không phải nói khắc phục là khắc phục được ngay.
"Tôi..." Nàng giơ tay lên, đang muốn vòng lấy cổ của cô thì chuông điện thoại vang lên.
Khúc Hi Chi nhìn điện thoại của mình đặt ở bên giường, rồi lại nhìn Cố Hi Chi. Cô sửa sang lại quần áo đi nghe điện thoại.
Giây đầu tiên bắt điện thoại, nghe được Khúc Hi Chi gọi tên, Cố Hi Chi lập tức cảm thấy đêm nay lại tiêu tùng rồi.
"Gillian, có việc gì?"
Gillian, tên tiếng Hoa là Chung Lâm Dư, là người mẫu đẹp nhất trong giới điện ảnh, ngôi sao hot nhất showbiz. Cô là bạn tốt của bạn gái Lương Ưu Ưu. Mọi người quen nhau lúc cùng ăn cơm từ nửa tháng trước. Lúc đó, cô mới chia tay ảnh đế Tiêu Tịch, tâm tình vô cùng xấu, thậm chí có dấu hiệu chán đời muốn tự tử. Nhiều ngày qua, tâm trạng của cô đã dần được cải thiện, chỉ có điều ngày nào cô cũng phải nhắn tin và điện thoại cho Khúc Hi Chi mới chịu.
Do cô nàng không công khai quan hệ của mình và Khúc Hi Chi, thậm chí ngay cả bạn gái của Lương Ưu Ưu cũng không biết. Vì lẽ đó, Chung Lâm Dư tìm đến Khúc Hi Chi cũng không có gì sai. Tuy Cố Hi Chi có ý kiến đối với chuyện này, nhưng mỗi lần Khúc Hi Chi muốn công khai quan hệ của hai người thì đều bị nàng phản đối, đúng là mình tự làm tự chịu.
Không giống với mấy người mẫu ăn chơi trác táng, Chung Lâm Dư là nghệ nhân đặc biệt giữ mình trong sạch. Cô cũng không có quá nhiều ham mê tiêu cực, tính cách lại trầm tĩnh. Tình huống như vậy làm Cố Hi Chi khó có thể tàn nhẫn quyết tâm nói không với cô. Nhiều lúc cô biết mình không nên tiếp tục làm phiền Khúc Hi Chi, nhưng tâm trạng bồn chồn khiến Khúc Hi Chi không có cách nào thờ ơ.
Quả nhiên, Khúc Hi Chi tiếp điện thoại xong rồi nói với Cố Hi Chi, "Cô ấy bảo đang ở quán bar uống rượu thì bị vài người đồng nghiệp làm khó dễ, để tôi đến đó xem thế nào."
Cố Hi Chi nhìn đồng hồ, "Gì cơ? Chị đi liền bây giờ đó hả?!"
Khúc Hi Chi khoanh tay trước ngực nhìn nàng, "Nửa đêm rồi mà tôi còn ra ngoài tìm cô gái khác, em thật sự không thích tôi đi chứ gì!"
"Vốn là...." Cố Hi Chi quay đầu không thèm nhìn cô, "Tôi chỉ là tức nước vỡ bờ thôi. Thật ra trong lòng tôi thích nhất chính là Đường tiên sinh, chị cũng không phải không biết."
Nếu nàng không nhắc đến Đường Dư thì tốt rồi. Cái tên này mau chóng kéo mây đen đến ngợp cả bầu trời. Khúc Hi Chi nhìn nàng, gật đầu nói, "Được, tôi đến xem Gillian." Cô xoay người rời đi.
Cố Hi Chi nhìn bóng người kiên quyết của cô, nàng nhận ra mình nóng nảy nên đùa quá trớn rồi. Nàng lập tức xuống giường ngăn cô lại, "Ai cho chị đi tìm cô ta."
"Em đó."
"Tôi không cho phép." Cố Hi Chi lập tức nói, "Chị đi tìm cô ta cũng được, nhưng nhất định phải dẫn tôi theo."
"Tại sao?" Cô nhìn nàng, "Em không thích tôi mà, sợ cái gì?"
"Tôi..." Cố Hi Chi nói không ra lời, chỉ kéo tay cô không cho cô đi, "Không cho chị đi một mình."
"Ồ, em thích Đường Dư mà?"
"Đương nhiên không." Cố Hi Chi lập tức nói, "Nếu chị dẫn tôi đi cùng, tôi sẽ toàn tâm toàn ý với chị."
"Vậy tại sao em lại muốn đi cùng tôi?" Cô hắng giọng một cái, "Đúng là tức nước vỡ bờ sao?"
Cố Hi Chi rũ mi mắt xuống, "Không biết."
Khúc Hi Chi không nhịn được xách lỗ tai nàng lên, "Đồ ngốc, bộ nói một câu êm tai khó lắm sao?"
"À há, tôi thích chị." Cố Hi Chi lập tức đổi giọng.
"Không có thành ý." Cô nhìn đồng hồ, "Trước tiên gọi điện cho Lương Ưu Ưu cùng đi đi. Đề phòng cô ấy suy nghĩ nhiều khi nhìn thấy em đi chung tôi."
"Ồ." Cố Hi Chi quay đầu gọi điện thoại.
Do tình cảm của Ngọc Bách và Lục Yêu xâm nhập quá sâu vào lòng người, rất nhiều người rất thích ghép hai người với nhau, mà hai người này đều hay tương tác trên mạng xã hội nên liên tiếp được bàn đến, nhiều lần leo lên đứng đầu danh sách tìm kiếm.
Hiện tượng này đối với Cố Hi Chi mà nói không thể nghi ngờ là một việc đáng vui mừng. Gần đây, câu Hạt Hạt bị hỏi nhiều nhất là tại sao không có đạo diễn lớn nào ký kết phim với nàng, mà Hạt Hạt cũng sẽ vô cùng trấn định đáp lại: đạo diễn lớn rất nghiêm túc và cẩn trọng, cần phải đợi một quãng thời gian nữa.
Sự thật đích thực đúng là như vậy. Một diễn viên hot hay không là một chuyện, có thể được chế tác lớn giao cho vai nữ chính lại là chuyện khác. Có rất nhiều diễn viên hot trên màn ảnh đều là diễn vai quần chúng, thậm chí lăn lộn hơn nửa đời người cũng không có cách nào đóng được một bộ điện ảnh. Đối với một diễn viên mà nói thì phim nhựa nghệ thuật và thức ăn nhanh tuyệt đối khác nhau. Nếu cả đời chỉ có thể đóng phim truyền hình, mặc dù được nhiều người yêu thích thì đối với diễn viên cũng là một loại tiếc nuối.
Ai cũng thích nghe khen ngợi, Cố Hi Chi cũng không ngoại lệ. Gần đây, mấy bộ phim nàng đóng đều được đề cập với tần suất tương đối cao trên nhiều diễn đàn. Lúc rãnh thì Cố Hi Chi rất thích xem mấy tin tức về mình trên mạng.
Thừa dịp Khúc Hi Chi đang tắm rửa, Cố Hi Chi lại ngồi trước máy tính.
Nàng mở diễn đàn, click vào topic có tên mình rồi không chút khách khí mở ra.
Xem qua khá nhiều bài viết, cuối cùng Cố Hi Chi rút ra kết luận về một số chủ đề: Một là scandal với Đường Dư, hai là tin đồn bất hòa với Khúc Hi Chi, ba là tác phẩm và dung mạo của mình.
Liên tục nhìn mấy trang topic, sắc mặt Cố Hi Chi không phải dần tốt lên mà là có xu thế khó coi. Khúc Hi Chi tắm xong thì thấy sắc mặt của Cố Hi Chi, cô lại nhìn vào máy tính hỏi, "Sao vậy?"
Cố Hi Chi hừ một tiếng, bỏ lại máy tính rồi leo lên giường.
Khúc Hi Chi tới trước máy vi tính nhìn một hồi, khóe môi lập tức cong lên.
"Em vào nghề mấy năm rồi? Mấy chuyện nghi kỵ này cũng làm em tức giận hả?"
Cố Hi Chi ôm gối nhìn trần nhà, "Bọn họ đều yêu thích và ca ngợi chị, nhưng nghi ngại tôi vô hạn."
"Chuyện này rất bình thường mà." Khúc Hi Chi quay đầu lại đánh giá nàng, "Nhưng tôi thấy em hình như cũng giống từng đi bơm ngực a."
"Chị!" Cố Hi Chi tức giận ném gối xuống, ưỡn ngực, "Chị ngắm cho kỹ đi, tôi bơm ngực chỗ nào hả?"
Khúc Hi Chi đứng dậy rời khỏi máy tính, đi tới trước mặt nàng ngồi xuống, mỉm cười, "Sao mà thấy được, hay là..." Một tay cô đưa tới, "Để tôi kiểm tra một chút?"
"...!!" Cố Hi Chi đỏ mặt lui về phía sau, thuận tiện ném gối vào cô, "Lưu manh!"
Gối trúng vai cô rồi tuột xuống, Cố Hi Chi thấy cô khẽ nhíu mày, lập tức hỏi, "Có sao không?"
Khúc Hi Chi lắc đầu, nhưng lại che ngực.
Cố Hi Chi càng gấp, liên tục tới gần cô, "Rốt cuộc có sao không..."
Nàng nói chưa dứt lời lại bị đẩy ngã trên giường, Khúc Hi Chi thì thầm vào lỗ tai nàng, "Vậy cũng lừa được em ha!?"
Cố Hi Chi dùng sức đẩy cô ra rồi trừng mắt.
Khúc Hi Chi kìm chế tay nàng, chuẩn bị hôn môi nàng.
Thấy cô lại muốn làm bậy trên người mình, Cố Hi Chi nói qua khe hở khi đang bị hôn, "Đừng... Tôi, tôi có chuyện muốn nói với chị."
"Ừm." Cô không hôn nữa, nhưng vẫn giữ chặt nàng, "Nói gì."
"Tôi..." Lời chưa kịp ra khỏi miệng cũng không biết làm sao mở miệng.
Chuyện là vầy: mấy ngày trước, nàng cùng Lương Ưu Ưu đi ăn cơm chung với bạn gái mới của cô. Lương Ưu Ưu miệng thúi tò mò hỏi cô tại sao lại để móng tay, đương nhiên Cố Hi Chi bảo là để cho đẹp. Kết quả là Lương Ưu Ưu sững sờ dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng thật lâu, mãi đến khi ăn cơm xong chuẩn bị về nhà thì Lương Ưu Ưu mới nhắn tin cho nàng, nguyên văn là:
Cậu ngu thật hay giả ngu vậy hả?! Cậu có xem phim tôi gửi không? Cậu tình nguyện bị áp cả đời tôi không quan tâm, nhưng chả lẽ cậu không sợ Khúc tiểu thư nhà cậu đi tìm người khác giải quyết nhu cầu sinh lý sao.
Một lời thức tỉnh người trong mộng. Cố Hi Chi nhìn tin nhắn kia chỉ cảm thấy cô đang nói xàm xí, nhưng sau mấy ngày, nàng càng nghĩ càng thấy lời cô nói cũng đúng. Mấy ngày qua, nàng đều suy nghĩ cách giải quyết. Khúc Hi Chi vất vả lắm mới có một ngày rảnh rỗi ở đây, nàng đương nhiên muốn cùng cô bàn bạc chuyện này.
Nhưng làm sao mở miệng đây? Chẳng lẽ nói: chị để tôi áp một cái coi? Chị ấy sẽ đồng ý sao? Sẽ bị chị ấy cười chết mất!
Càng nghĩ càng thấy sự tình không ổn, Cố Hi Chi tần ngần một lát, lại thấy cô đang nhìn mình chăm chú. Nàng vốn định trực tiếp dùng hành động biểu đạt ý đồ của mình. Tuy da thịt trắng nõn của cô sẽ kích động người khác phạm tội, nhưng loại căng thẳng này không phải nói khắc phục là khắc phục được ngay.
"Tôi..." Nàng giơ tay lên, đang muốn vòng lấy cổ của cô thì chuông điện thoại vang lên.
Khúc Hi Chi nhìn điện thoại của mình đặt ở bên giường, rồi lại nhìn Cố Hi Chi. Cô sửa sang lại quần áo đi nghe điện thoại.
Giây đầu tiên bắt điện thoại, nghe được Khúc Hi Chi gọi tên, Cố Hi Chi lập tức cảm thấy đêm nay lại tiêu tùng rồi.
"Gillian, có việc gì?"
Gillian, tên tiếng Hoa là Chung Lâm Dư, là người mẫu đẹp nhất trong giới điện ảnh, ngôi sao hot nhất showbiz. Cô là bạn tốt của bạn gái Lương Ưu Ưu. Mọi người quen nhau lúc cùng ăn cơm từ nửa tháng trước. Lúc đó, cô mới chia tay ảnh đế Tiêu Tịch, tâm tình vô cùng xấu, thậm chí có dấu hiệu chán đời muốn tự tử. Nhiều ngày qua, tâm trạng của cô đã dần được cải thiện, chỉ có điều ngày nào cô cũng phải nhắn tin và điện thoại cho Khúc Hi Chi mới chịu.
Do cô nàng không công khai quan hệ của mình và Khúc Hi Chi, thậm chí ngay cả bạn gái của Lương Ưu Ưu cũng không biết. Vì lẽ đó, Chung Lâm Dư tìm đến Khúc Hi Chi cũng không có gì sai. Tuy Cố Hi Chi có ý kiến đối với chuyện này, nhưng mỗi lần Khúc Hi Chi muốn công khai quan hệ của hai người thì đều bị nàng phản đối, đúng là mình tự làm tự chịu.
Không giống với mấy người mẫu ăn chơi trác táng, Chung Lâm Dư là nghệ nhân đặc biệt giữ mình trong sạch. Cô cũng không có quá nhiều ham mê tiêu cực, tính cách lại trầm tĩnh. Tình huống như vậy làm Cố Hi Chi khó có thể tàn nhẫn quyết tâm nói không với cô. Nhiều lúc cô biết mình không nên tiếp tục làm phiền Khúc Hi Chi, nhưng tâm trạng bồn chồn khiến Khúc Hi Chi không có cách nào thờ ơ.
Quả nhiên, Khúc Hi Chi tiếp điện thoại xong rồi nói với Cố Hi Chi, "Cô ấy bảo đang ở quán bar uống rượu thì bị vài người đồng nghiệp làm khó dễ, để tôi đến đó xem thế nào."
Cố Hi Chi nhìn đồng hồ, "Gì cơ? Chị đi liền bây giờ đó hả?!"
Khúc Hi Chi khoanh tay trước ngực nhìn nàng, "Nửa đêm rồi mà tôi còn ra ngoài tìm cô gái khác, em thật sự không thích tôi đi chứ gì!"
"Vốn là...." Cố Hi Chi quay đầu không thèm nhìn cô, "Tôi chỉ là tức nước vỡ bờ thôi. Thật ra trong lòng tôi thích nhất chính là Đường tiên sinh, chị cũng không phải không biết."
Nếu nàng không nhắc đến Đường Dư thì tốt rồi. Cái tên này mau chóng kéo mây đen đến ngợp cả bầu trời. Khúc Hi Chi nhìn nàng, gật đầu nói, "Được, tôi đến xem Gillian." Cô xoay người rời đi.
Cố Hi Chi nhìn bóng người kiên quyết của cô, nàng nhận ra mình nóng nảy nên đùa quá trớn rồi. Nàng lập tức xuống giường ngăn cô lại, "Ai cho chị đi tìm cô ta."
"Em đó."
"Tôi không cho phép." Cố Hi Chi lập tức nói, "Chị đi tìm cô ta cũng được, nhưng nhất định phải dẫn tôi theo."
"Tại sao?" Cô nhìn nàng, "Em không thích tôi mà, sợ cái gì?"
"Tôi..." Cố Hi Chi nói không ra lời, chỉ kéo tay cô không cho cô đi, "Không cho chị đi một mình."
"Ồ, em thích Đường Dư mà?"
"Đương nhiên không." Cố Hi Chi lập tức nói, "Nếu chị dẫn tôi đi cùng, tôi sẽ toàn tâm toàn ý với chị."
"Vậy tại sao em lại muốn đi cùng tôi?" Cô hắng giọng một cái, "Đúng là tức nước vỡ bờ sao?"
Cố Hi Chi rũ mi mắt xuống, "Không biết."
Khúc Hi Chi không nhịn được xách lỗ tai nàng lên, "Đồ ngốc, bộ nói một câu êm tai khó lắm sao?"
"À há, tôi thích chị." Cố Hi Chi lập tức đổi giọng.
"Không có thành ý." Cô nhìn đồng hồ, "Trước tiên gọi điện cho Lương Ưu Ưu cùng đi đi. Đề phòng cô ấy suy nghĩ nhiều khi nhìn thấy em đi chung tôi."
"Ồ." Cố Hi Chi quay đầu gọi điện thoại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook