Cố Sự
-
19: Vân Mộc Đại Đế - Trung Châu
Ba người bọn họ cảm thấy như có thứ gì đó hút bọn họ vào trong liền biến mất không thấy ai nữa.
Vân Mộc, Bạch Hà, Vân Hỏa cuối cùng cũng ra thế giới bên ngoài, thoát khỏi Hoang Vực.
Không biết trải qua bao lâu, Vân Mộc mở mắt tỉnh lại, đã thấy ở một khu rừng nhỏ, nơi này Linh Khí nồng đậm rất nhiều, có phần nhỉnh hơn Huyết Hà một chút.
Nhìn sang một bên, Vân Mộc nhìn thấy Bạch Hà, Vân Hỏa đã tỉnh lại.
Không biết bọn họ đã ngất bao lâu.
"Đây là chổ nào?" Bạch Hà mở miệng nhìn xung quanh khu vực xa lạ hỏi.
"Đệ cũng không biết nơi này là chỗ nào!" Vân Mộc nhìn nàng lắc đầu trả lời.
Vân Hỏa ngồi một bên kiểm tra tình hình xung quanh, cảm thấy không có gì nguy hiểm yên tâm thở phào nhẹ nhõm mở miệng gọi.
"Nơi này rất an toàn, có vài đầu Tứ Cấp Yêu Thú sống quanh đây mà thôi"
"Hai người không phải lo lắng" Vân Hỏa mở miệng nhắc nhở.
"Bạch tỷ có thể hỏi Kiếm Linh Tiền Bối tình hình nơi này hay không?" Vân Mộc nhìn thanh kiếm trên tay Bạch Hà mở miệng lo lắng hỏi, dù sao đây cũng là lần đầu hắn đi ra khỏi Hoang Vực.
"Hắn không có phản ứng có lẽ sẽ ngủ say, một thời gian mới có thể tỉnh lại" Bạch Hà câu thông Vô Hối Kiếm không thấy phản ứng liền trả lời Vân Mộc.
"Được rồi, chúng ta đi xung quanh tìm kiếm thử xem có thứ gì hay không?" Vân Mộc bình tỉnh trở lại gọi hai người cùng nhau rời đi.
Ba người rời đi rất nhanh, hai giờ đã ra khỏi cánh rừng, nhưng mà nơi này cũng tệ hại không kém Hoang Vực là bao, xung quanh một mảnh âm u, làm người khác khó chịu.
Đi được một lúc, bọn họ nhìn thấy một thôn trang nhỏ, ba người đi vào thôn trang, bắt gặp một Hài Đồng liền hỏi.
"Tiểu huynh đệ này là nơi nào? Có thể cho chúng ta biết hay không?" Thiếu Niên này nhìn tiểu Hài Đồng có chút sợ sệt hỏi.
"Đại Nhân, đừng bắt ta, đừng bắt ta" Tiểu Hài Đồng quỳ xuống van lạy Thiếu Niên sợ sệt.
"Ta bắt ngươi làm gì? Ta hỏi là nơi này là chỗ nào, ngươi đâu cần sợ hãi như vậy?" Thiếu Niên nhìn Hài Đồng hỏi.
"Đại Nhân, thôn chúng ta là Ô Thải Thôn, chúng ta nơi này không có của cải,không có tài nguyên tu luyện, xin đại nhân bỏ qua cho chúng ta" Hài Đồng khúm núm sợ sệt quỳ trên đất không dám ngước nhìn ba người bọn họ.
"Ta cũng đâu nói lấy thứ gì của các ngươi" Thiếu Niên này từ trong không gian lấy ra một khối thịt khô đưa cho Hài Đồng xem như cảm ơn.
"Đại Nhân, cho ta sao, cảm ơn đại nhân, cảm ơn đại nhân!"Hài Đồng từ sợ hãi biến thành vui vẻ nhìn Thiếu Niên.
"Đại Nhân, ngài là đến Thiên Linh Thành, lạc đường đi tới Ô Thải Thôn chúng ta sao?" Hài Đồng mở miệng nhìn Thiếu Niên.
Thiếu Niên cũng không biết Thiên Linh Thành Là thứ gì, đành trả lời lạc đường đi nhầm vào Ô Thải Thôn bọn họ không có ác ý.
"Đại Nhân, nếu người muốn đi Thiên Linh Thành, từ đây ngài phải đi về hướng Tây một ngàn ba trăm dặm là đến nơi"
Thiếu Niên nghe Hài Đồng chỉ đường liền vui vẻ nhìn hai người đồng bạn kế bên, Thiếu Niên lấy thêm vài khối thịt đưa cho Hài Đồng, quay người cùng hai người đồng bạn rời đi.
"Bạch tỷ, Tiểu Hỏa chúng ta đi về phía Tây một ngàn ba trăm dặm liền tới Trung Châu" Thiếu Niên lúc nãy là Vân Mộc cùng Bạch Hà, Vân Hỏa bọn họ tiến đến Ô Thải Thôn hỏi đường, rời khỏi nơi này liền tạo ra cảnh tượng lúc nãy.
"Được vậy chúng ta mau chóng xuất phát, ta muốn nhìn thấy Trung Châu mà Sư Phụ nói" Bạch Hà cực kỳ hương phấn lao nhanh về phía hướng Tây mà đi.
Vân Mộc cùng Vân Hỏa thấy vậy cũng liền không thua kém, liền tăng tốc đuổi theo, bọn họ rất nhanh một lát liền đuổi kịp Bạch Hà.
"Bạch tỷ đi chậm một chút, ta có điều muốn nói!" Vân Mộc từ sau lưng lao tới nhìn Bạch Hà mở miệng gọi.
"Chuyện gì? Chúng ta không mau xuất phát trời đã sắp tối" Bạch Hà khẩn trương muốn đến Trung Châu, nàng rất vội vã.
Bạch Hà sống mấy ngàn năm, đi ra khỏi Hoang Vực đến một thế giới mới làm sao không hương phấn, không kích động.
"Bạch tỷ dung mạo của tỷ có một chút khoa trương, tỷ có thể che lại khuôn mặt một chút, để tránh gây phiền phức" Vân Mộc mở miệng dặn dò.
Dung mạo của Bạch Hà xinh đẹp khoa trương như vậy, nếu như gặp phiền phức sẽ không biết giải quyết thế nào, bọn họ dù sao cũng là lần di đầu đi ra ngoài phải cẩn thận thế giới bên ngoài một chút.
Dù cho bọn họ thực lực mạnh đi chăng nữa, lỡ như gặp người mạnh hơn bọn họ thì làm sao, Vân Mộc rất cẩn thận suy nghĩ hắn vừa đi ra khỏi Hoang Vực chưa muốn chết sớm như vậy.
Lại nghe vị kia Vô Hối Kiếm Linh nói rẳng, Tiên Thiên, Thiên Nhân Cảnh xuất hiện khắp nơi, đụng phải Thiên Nhân Cảnh một cái không biết ba người bọn họ còn mạng mà quay về Hoang Vực hay không.
"Được rồi, được rồi! nghe đệ được chưa, thật phiền phức" Bạch Hà có chút không vui, lấy ra một tấm khăn che mặt, che đi khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, nhưng khí chất của nàng lại không giảm bớt bao nhiêu.
Vân Mộc nhìn thấy Bạch Hà tỷ che mặt, cũng cảm thấy đau đầu.
"Bạch tỷ, Sư Phụ tỷ có để lại quần áo hay không?"
"Đệ cùng Tiểu Hỏa không thể ăn mặc rách rưới thế này được, như vậy không tốt cho lắm" Vân Mộc nhìn lại quần áo của hắn cùng Tiểu Hỏa liền lắc đầu, trang phục của bọn hắn ở Vân Thôn chỉ như thế này mà thôi.
Sao có thể so với trang phục mà Bạch tỷ đang mặc được, nó hoàn toàn quá khác biệt.
"Ta cũng không rõ, đợi ta một chút kiểm tra thử xem" Bạch Hà liền kiểm tra Giới Chỉ tìm kiếm trang phục cho hai người.
"Trong này có mấy bộ trang phục, các đệ thử mang có vừa vặn hay không" Bạch Hà cũng rất hiếu kỳ Vân Mộc thay đổi trang phục thì sẽ như thế nào, bọn họ ăn mặc quá kém.
Trang phục mà Bạch Hà đưa cho Vân Mộc cùng Tiểu Hỏa, một bộ quần áo màu xanh, sau lưng có một đóa Thanh Liên, trước ngực lại có thêm một chữ Thánh Cung.
Thanh Liên Thánh Cung là thứ mà Sư Phụ nhắc đến nhiều nhất, hôm nay hai người thay đổi quần áo của đệ từ Thanh Liên Thánh Cung năm đó, làm nàng rất vui vẻ.
Vân Mộc thay đổi một bộ quần áo, hắn trở nên khôn ngô tuấn tú rất nhiều, thân cao 1m8, khuôn mặt tuấn mỹ, khí chất ngất trời, lại ẩn chứa một tia mạnh mẽ.
Vân Hỏa thay một bộ quần áo cũng làm cho hắn trở nên dễ nhìn hơn nhiều, thân cao 1m9, hai tay Lân Giáp cực kỳ cường đại, trên đầu hai cái sừng thẳng đứng, làm hắn như trở thành một vị Đại Tướng chinh chiến sa trường.
"Oa, Tiểu Mộc để thật xinh đẹp, thật tuấn tú" Bạch Hà nhìn thấy Vân Mộc thay đổi quần áo, chạy tới sờ sờ khuôn mặt của hắn, hai mắt sáng lên, làm như lần đầu tiên nàng nhìn thấy Đại Mỹ Nam.
"Tiểu Hỏa, thật mạnh mẽ nha!" Bạch Hà tủm tỉm khuôn mặt nhìn hai người nỉ non vui vẻ cười nói.
"Tiểu Hỏa đệ có cách nào che đi hai cái sừng trên đầu của đệ hay không, như vậy quá dọa người khác"Vân Mộc nhìn hai cái sừng trên đầu Tiểu Hỏa nói.
Vân Hỏa dù sao cũng là một đầu Cửu Cấp Yêu Thú, tuy lấy hình người xuất hiện, hai cái sừng của hắn sẽ bị người khác nhận ra sẽ tạo nên một trận náo động.
"Có thể, biến thành giống như huynh cũng không thành vấn đề gì" Vân Hỏa nghe thấy Vân Mộc liền trả lời đáp.
Vân Hỏa phất tay một cái, hai cái sừng trên đầu liền biến mất, chỉ còn lại một thân hình vạm vỡ, cao lớn, mạnh mẽ.
"Được rồi không luyên thuyên nữa chúng ta xuất phát" Bạch Hà mở miệng gọi hai người bọn hắn liền xoay người bay lên không trung mà phi hành.
Tu Luyện đến Dung Luyện Cảnh đã có thể tự do phi hành, ngưng tụ Pháp Tướng, nhưng không phải Dung Luyện Cảnh nào cũng có thể ngưng tụ Pháp Tướng.
Ví như đầu kia Chu Yểm tuy là Dung Luyện Cảnh Trung Kỳ nhưng không thể ngưng luyện Pháp Tướng, chỉ có thể làm một con Cửu Cấp Yêu Thú bình thường.
! ! !.
.
Ba người bọn họ di chuyển được mấy giờ trời cũng đã tối, dừng lại nghỉ ngơi một đêm tại một ngốc cây Đại Thụ.
"Dừng lại nghỉ nghơi một đêm, không cần vội Bạch tỷ" Vân Mộc từ sau lưng Bạch Hà gọi.
Ba người dừng lại nghỉ nghơi một đêm, ăn uống, ngủ nghỉ, chuẩn bị thật tốt tất cả mọi thử ngày mai liền tới Thiên Linh Thành.
Sáng sớm, ba người tỉnh dậy liền tiếp tục lên đường, di chuyển được hai giờ đã nhìn thấy Thiên Linh Thành cách đó không xa.
Vân Mộc, Bạch Hà, Vân Hỏa ba người tiến về Thiên Linh Thành mà đi.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook