Cố Sự
135: Sở Tích Nguyệt - Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm


Cao Xuyên Tuyệt cùng Cao Phàm nhìn thấy Sở Tích Nguyệt đang ngưng tụ một đạo kiếm khí vô cùng bá đạo, một nữa là Âm, một là nữa Dương, Âm Dương khác biệt liền có thể ngưng tụ lại thành một kiếm, kiếm này chém ra không biết mấy người kia có thể đỡ nổi hay không.

"Điện Chủ, thứ này rốt cuộc là thứ gì, Âm Dương Chi Lực hỗn loạn vô cùng, nhưng lại có thể hợp lại thành một, đúng là trước nay chưa từng thấy qua." Cao Phàm kinh ngạc không thôi, hắn lần đầu tiên nhìn thấy có người có thể chưởng khống Âm Dương, trước nay hắn gặp rất nhiều người, những người này đa số đều chỉ có thể tu luyện một loại Chí Dương hoặc là Thuần Âm mà thôi, hắn chưa từng gặp người nào lại có thể tu luyện Âm Dương Chi Lực.

"Ta cũng không rõ, ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy" Cao Xuyên Tuyệt không một chút nào kinh ngạc, Sở Tích Nguyệt có thể nắm giữ Tiên Thiên Linh Bảo, tu luyện Âm Dương Chi Lực cũng không phải là chuyện gì quá khó tiếp nhận.

"Điện Chủ, Sở cô nương đúng là lợi hại!".

"Tu Tiên Giới bao la rộng lớn, không gì là không thể, chỉ là chúng ta quá nhỏ bé chưa thấy được mà thôi.

Ma Giới chúng ta chỉ là một góc nhỏ ở Lục Giới mà thôi, bên ngoài kia không biết còn bao nhiêu thế giới khác, có thể còn có rất nhiều nơi mà chúng ta chưa nhìn thấy, có lẽ những nơi đó còn lớn hơn Lục Giới rất nhiều." Cao Xuyên Tuyệt nhìn Cao Phàm nói, hắn trước nay chưa từng nghỉ Lục Giới là tất cả, hắn tin bên ngoài kia còn có các thế giới to lớn hơn rất nhiều, chỉ là bọn họ vẫn chưa tìm ra mà thôi.

Bên dưới Ma Vân Thành.

"Tiền bối đúng là quá mạnh đi" Lý Thiên Vũ đứng cạnh Lý Hoàng mở miệng nói, hắn không tin rằng mình lại có thể tiếp đón một vị cường giả tuyệt thế đến như vậy.

"Không hổ là tiền bối, Kiếm Đạo thật cao cường" Lý Hoàng nhìn thấy Sở Tích Nguyệt xuất kiếm, thanh kiếm trên tay bất tri bất giác mà vung ra, tuy chỉ là một đạo kiếm khí không đáng nhắc đến, nhưng hắn bây giờ càng là yêu thích kiếm đạo hơn bao giờ hết.


Phía bên dưới những khách sạn của Ma Vân Thành, vô số cường giả ngước lên nhìn trận chiến này, trong đó có không ít cường giả là Bất Hủ Ma Đế, bọn họ chưa từng nghỉ vị này Nữ Đế lại mạnh như vậy, một mình nàng lại có thể cùng năm vị Ma Đế giao chiến sòng phẳng, không những thế còn vô thanh vô tức giết chết Ma Tình Nữ Đế.

"Nghiệp Hỏa Nữ Đế đúng là không tầm thường, may mắn không ra mặt" Phó Các Chủ của Vân Bảo Lâu cũng xuất hiện ở Ma Vân Thành, chỉ là hắn không xuất đầu lộ diện từ lúc đầu đến giờ, hắn muốn tìm hiểu một chút thực hư như thế nào, không ngờ chưa tìm hiểu được bao nhiêu thì bọn họ đã đánh nhau.

"Đạo Hữu nói rất đúng, vị này Nghiệp Hỏa Nữ Đế đúng là chiến lực siêu quần, nàng ta chỉ vung một kiếm liền trảm một người, nàng ta chỉ dùng một tia lửa nhỏ liền phế một cánh tay của Bắc Hàn đạo hữu" Tông Chủ Lục Phiến Môn nhìn Phó Các Chủ Vân Bảo Lâu mở miệng nói chuyện.

"Ồ, Lục Phiến Môn cũng đến góp vui sao? Sao không lên trên đó góp vui một chút!"
"Lão hồ ly, ngươi cũng đừng kích động ta, bao nhiêu năm không gặp tính nết vẫn không thay đổi" Trần Tinh Hà giọng điệu thay đổi nhìn Phó Các Chủ nói.

"Lão Trần, ngươi không phải trước nay rất ham bảo vật sao? Mau lên cướp bảo vật, haha" Vũ Văn Thanh mở miệng trêu chọc.

"Hừ, bổn Đế không muốn nói chuyện với lão hồ ly nhà ngươi lần nào nữa" Trần Tinh Hà không vui, hắn không thèm để ý đến Vũ Văn Thanh mà tiếp tục quan sát trận chiến trên không.

.....................!
.....................!
Trên Cửu Thiên.


"Mạc Tướng Quân, nữ nhân kia đang làm cái gì?" Hắc Diện Công Tử tuy đang rất chật vật tránh công kích, nhưng hắn cũng để ý đến động tĩnh của Sở Tích Nguyệt.

"Đừng nhiều lời, chư vị đạo hữu nhanh chóng phá hủy những kiếm khí này, ngăn cản không cho nữ nhân kia xuất kiếm" Mạc Vấn Thiên tu vi của hắn cao nhất liền bị Hồng Ô Huyết Vũ đánh xuống nhiều nhất, hắn không có một chút thời gian mà để ý những chuyện xung quanh.

Hồng Ô Huyết Vũ tuy không mạnh mẽ hơn Minh Kiếm hay Huyết Kiếm, nhưng bây giờ mỗi đạo kiếm khí từ trên bầu trời giáng xuống đều mang theo một tia Hồng Liên Nghiệp Hỏa, đỡ những kiếm khí của Hồng Ô Huyết Vũ thì dễ nhưng để không dính phải Hồng Liên Nghiệp Hỏa thì rất khó, nên bọn họ rất là chật vật.

Người khó khăn nhất chính là Bắc Hàn Kiếm Đế, hắn bây giờ chỉ còn lại một tay trái, hắn hiện tại chỉ đỡ một đạo kiếm khí thôi cũng rất chật vật, nếu không phải có Hắc Vân Hùng trợ giúp thì hắn có lẽ đã nằm xuống rồi.

Tuy hắn trước đây cùng Hắc Vân Hùng lưỡng bại câu thương, nhưng Hắc Vân Hùng là kẻ trượng nghĩa hắn sẽ không bao giờ bỏ mặc bằng hữu, hắn chỉ muốn chiến thắng kẻ thù bằng chính sức của mình, hai người bọn hắn tranh đoạt danh tiếng suốt mấy vạn năm nay cũng được xem như bằng hữu.

Sở Tích Nguyệt tay cầm Hồng Huyền Táng, một bên khuếch đại Thuần Âm Chi Lực, một bên khác khuếch đại Chí Dương Chi Lực, hai loại lực lượng vô cùng cuồng bạo, một bên âm u lạnh lẽo, một bên chói chang nóng bức, sau lưng nàng cũng từ từ xuất hiện một ánh trăng lớn, một ánh trăng khuyết vô cùng tuyệt đẹp, vô cùng tuyệt mỹ.

Đây là lần đầu tiên nàng không dùng đến Tiên Ma Lực khi sử dụng Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm, hôm nay nàng chém ra kiếm này chỉ dùng Ma Lực thuần túy nhất, từ nãy đến giờ nàng chỉ dùng Tiên Ma Lực di chuyển với tốc độ cực cao, còn lại tất cả mọi đòn tấn công đều dùng thuần túy Ma Lực.

Bầu trời âm u tĩnh mịch của Ma Giới xuất hiện thêm một ánh trăng, ánh trăng này tuy không chiếu sáng cả Ma Giới như ánh trăng nằm trên tận hư vô, nhưng ánh trăng này lại mang theo vô thượng kiếm khí mà xuất hiện.

"Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm" Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm vừa chém ra, trời đất gần như sụp đổ, các tu sĩ có tu vi yếu kém một chút liền không thể đứng vững trước kiếm khí kinh khủng này, một kiếm chém ra liền chém cả chư thiên vạn vật.


Hắc Diện Công Tử nhìn thấy kiếm này vừa tới, hắn liền dùng tốc độ nhanh nhất trốn thoát, nếu như trúng phải kiếm này hắn phải chết không nghi ngờ.

Mạc Vấn Thiên cũng là như vậy, sức lực của hắn đã giảm đi không ít, không thể chính diện đón nhận kiếm này, nếu không chết hắn cũng bị trọng thương.

Bắc Hàn Kiếm Đế thân thể rã rời mệt mỏi hắn đã không thể chạy thoát, hắn lúc này đã nhận mệnh, chỉ đứng đó mà đón nhận Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm, hắn chết trên một cao thủ kiếm đạo cũng xem như cuộc đời đã trọn vẹn.

Hắc Vân Hùng cũng là như vậy, hắn không chạy trốn mà nghạnh kháng kiếm này, hắn sẽ không bỏ chạy, hắn sẽ chống đỡ đến cùng.

Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm mang theo vô thượng kiếm khí mà đến, mang theo Âm Dương Chi Lực cực kỳ cường đại trảm lên thân thể của hai người Bắc Hàn Kiếm Đế, Hắc Vân Hùng, hai người cứ như thế mà chết, thi thể rơi xuống mặt đất.

Cao Xuyên Tuyệt phía Sơn Phong thở dài.

"Một đời Ma Đế oanh oanh liệt liệt, cứ như thế mà ngã xuống đúng là không đáng"
"Điện Chủ, bọn họ ngu ngốc chết cũng không có gì quá đáng tiếc" Cao Phàm mở miệng nói chuyện, hắn nhìn thấy một tia tiếc nuối trong đôi mắt của Điện Chủ.

Sở Tích Nguyệt lăng không mà đứng, ánh mắt bình tĩnh đến một cách đáng sợ, nàng vừa giết hai vị Chung Cực Ma Đế nhưng dường như đối với nàng cũng không phải chuyện gì quá lớn lao.

"Đám người các ngươi chỉ có một chút bản lĩnh đó? Bổn Đế vẫn còn chưa dùng toàn lực, thế mà các ngươi đã chết mất ba người, thật đúng là làm ta có một chút thất vọng" Sở Tích Nguyệt cười lớn, châm chọc nhìn Hắc Diện Công Tử cùng Mạc Vấn Thiên nói lớn.


"Tiền bối, có thể bỏ qua cho vãn bối lần này hay không?" Hắc Diện Công Tử nhìn thấy hai người vừa chết, hắn cũng biết nếu như còn ngu ngốc lao lên chiến đấu cùng nàng, kết cục sẽ không khác gì đám người Bắc Hàn Kiếm Đế.

"Haha, biết xin tha mạng rồi, không phải muốn cướp Hồng Liên Nghiệp Hỏa của ta sao?"
"Tiền bối, vãn bối không dám nữa, mong tiền bối bỏ qua!"
"Bỏ qua cho ngươi cũng được, lại gần đây bổn Đế để lại một đạo kiếm khí trên người ngươi xem như cảnh cáo!" Sở Tích Nguyệt lời nói ra có chút khó tin, nhưng đúng là lời nàng nói ra trong lúc này.

Hắc Diện Công Tử bán tin bán nghi, nhưng hắn không còn cách nào khác, cho dù chạy trốn cũng không thể chạy thoát, hắn thà bị một đạo kiếm khí hành hạ còn hơn là phải chết tại nơi này.

"Hắc Diện Công Tử, đừng ngu ngốc, nàng ta chỉ đang lừa ngươi mà thôi" Mặc Vấn Thiên bên cạnh cảnh báo, hắn không tin rằng Sở Tích Nguyệt sẽ bỏ qua dễ dàng như vậy.

"Mạc Tướng Quân, ta đã không còn lựa chọn, đánh nữa cũng không thể thắng, ta chưa muốn chết" Hắc Diện Công Tử lắc đầu, hắn cứ như thế mà đi lại gần Sở Tích Nguyệt.

Hắc Diện Công Tử vừa đến gần, Sở Tích Nguyệt nở một nụ cười tà dị, bàn tay nàng nắm thật chặt trên đầu Hắc Diện Công Tử, vận chuyển Bất Diệt Thiên Công bắt đầu thôn phệ Hắc Diện Công Tử.

"Tiền bối, người.........." Hắc Diện Công Tử cảm thấy tu vi của mình đang từ từ giảm xuống, sau đó hắn liền mất đi cảm nhận, sau đó hai mắt tối đen, triệt để bị thôn phệ không còn lại thứ gì.

"Đúng là thứ ngu ngốc, đã muốn cướp đoạt đồ của bổn Đế, còn muốn sống sót" Sở Tích Nguyệt lời nói kinh bỉ, ném bộ hài cốt của Hắc Diện Công Tử xuống dưới.

"Bọn họ đã chết hết rồi, chỉ còn lại một mình ngươi, đã chuẩn bị chết hay chưa?" Sở Tích Nguyệt cầm Hồng Huyền Táng trên tay, tiếp tục ngưng tụ Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm một lần nữa, lần này nàng muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này, kiếm này chém xuống Mạc Vấn Thiến hắn chết là không thể nghi ngờ..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương