Cố Sự
-
116: Sở Tích Nguyệt - Bạch Vân Kiếm Tôn
Trên bầu trời mây đen kéo đến sấm sét vang vọng khắp thương khung, một thân ảnh mập mờ xuất hiện, người này mang một thân Bạch Y, sau lưng đeo một thanh cự kiếm, sắc mặt nghiêm nghị từ trên cao nhìn xuống.
"Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại làm điều này với Kiếm Tông của ta" Bạch Vân Kiếm Tôn lúc này vẫn chưa biết gì về việc Sở Tích Nguyệt là người sống sót của Sở Gia năm đó.
"Ngươi bây giờ lại hỏi ta là ai? Thật nực cười, ta giết nhiều đệ tử của ngươi như vậy, ngay cả danh tính của ta ngươi còn không biết, rốt cuộc ngươi làm Tông Chủ kiều gì hả?" Sở Tích Nguyệt nở một nụ cười trào phúng nhìn Bạch Vân Kiếm Tôn.
"Hừ, bây giờ ngươi có là ai đi chăng nửa điều đó cũng chẳng còn quang trọng, dám quấy nhiểu Kiếm Tông của ta, chỉ có một con đường chết" Bạch Vân Kiếm Tôn lúc nay cực kì tức giận, hắn trong lúc quang trọng đang đột phá thì bị người khác quấy nhiễu, khi xuất quan lại nhìn thấy nhiều đệ tử cùng Bát Đại Hộ Pháp đều chết hết, hắn lúc này đã nổi điên.
"Có bản lĩnh nói nhiều như vậy, cùng ta đánh một trận chứ đừng quanh co dài dòng" Sở Tích Nguyệt tay cầm Hồng Huyền Táng đã chuẩn bị xuất thủ, nàng không biết tiếp theo Bạch Vân Kiếm Tôn sẽ làm gì, nàng có thể cảm nhận được khí tức trên người Bạch Vân Kiếm Tôn rất khác biệt, hắn có lẽ đã bước vào Chuẩn Tiên Đế rồi sao.
"Vậy được, hôm để ta liền cho ngươi biết một chút về kiếm pháp trấn tông của Kiếm Tông chúng ta!" Trên người Bạch Vân Kiếm Tôn truyền ra hàng ngàn, hàng vạn kiếm khí ngưng vang ở xung quanh người Bạch Vân Kiếm Tôn cùng với bầu trời, đột nhiên xuất hiện mấy ngàn đạo kiếm khí, kiếm khí vừa xuất hiện, cả trời đất giống như bị cắt thành từng mảnh nhỏ.
"Vạn Kiếm Quy Tông!"
Vạn Kiếm Quy Tông danh tiếng quá lớn.
Mỗi khi nhắc tới Kiếm Tông, ý nghĩ đầu đầu tiên xuất hiện trong đầu các cường giả không phải là Thất Tinh Kiếm Trận mà là Vạn Kiếm Quy Tông.
Trong phạm vị hơn trăm vạn dặm, được chia thành rất nhiều khu vực, cũng được chia các thế lực lớn nhỏ, tất cả các tông môn khác đều nhất trí Vạn Kiếm Quy Tông là Kiếm Pháp mạnh nhất của toàn bộ Kiếm Vực.
Năm đó, Tông Chủ đầu tiên của Kiếm Tông cũng là người sáng lập nên Kiếm Tông, dựa vào Vạn Kiếm Quy Tông, không biết giết chết bao nhiêu cường giả, nhiều đối thủ có thực lực tương đương với hắn, đều bị giết chỉ trong một chiêu, không có sức chống cự, vì thế Kiếm Tông mới được xưng là đệ nhất Tông Môn của Kiếm Vực được người người ngưỡng mộ, từ đó Kiếm Tông cũng bành trướng không xem ai ra gì.
Các Tông Môn đều có Kiếm Pháp trấn tông của riêng mình, không phải nghỉ cũng biết Vạn Kiếm Quy Tông là một trong những Kiếm Pháp bậc nhất của Kiếm Tông.
"Đây là Vạn Kiếm Quy Tông sao? Chớp mắt đã xuất hiện mấy ngàn đạo kiếm khí, hơn nữa mỗi đạo kiếm khí đều không thua kém gì ta, khác hẳn với các kiếm pháp trước kia ta từng đối đầu rất nhiều" Sở Tích Nguyệt tay cầm Hồng Huyền Táng đã chuẩn bị xuất chiêu đỡ đòn.
Tay phải giơ lên cao, mấy ngàn đào kiếm khí vận sức phát động, Bạch Vân Kiếm Tôn nói "Ngươi chết cho ta, hôm nay ta sẽ dùng kiếm này chém ngươi thành trăm ngàn mảnh, an ủi vong linh của ngàn đệ tử".
Dứt lời, tay phải của Bạch Vân Kiếm Tôn chậm rãi chỉ về phía trước, mấy ngàn đạo kiếm khí cũng chuyển động theo.
Bạch Vân Kiếm Tôn quát lớn, trong hư không thình lình xuất hiện hơn ngàn đạo kiếm khí chém tới.
Xoẹt.
Kiếm khí từ đâu xuyên qua cánh tay, Sở Tích Nguyệt không kịp né tránh liền bị trúng một kiếm rất mạnh, nàng cũng không ngờ kiếm khí đột nhiên biến mất lại đột nhiên xuất hiện từ trong hư không tấn công nàng, may mắn nó chỉ lướt nhẹ qua cánh tay nên nàng bị thương không quá nặng.
Sở Tích Nguyệt nổi giận đằng không mà lên, tay phải cầm Hồng Huyền Táng xuất ra ngàn đạo kiếm khí đánh trả, kiếm khí của nàng từ trong Hồng Huyền Táng xuất hiện, kiếm khí hai bên gào thét mà va chạm vào nhau tạo nên một tiếng động cực kì kinh người.
"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Hồng Ô Huyết Vũ".
KENG! KENG! KENG!
KENG! KENG! KENG!
Hồng Ô Huyết Vũ cùng Vạn Kiếm Quy Tông liên tục va chạm vào nhau, kiếm khí liên tục từ trong hư không xuất hiện liên tục oanh kích, nhưng mà Vạn Kiếm Quy Tông quá mạnh mẽ, Hồng Ô Huyết Vũ không cầm cự được quá lâu liền bị Vạn Kiếm Quy Tông đánh bật ra, nàng cũng vì thế mà bị trúng vài nhát kiếm.
"Hừ, ngươi cũng không tệ, có thể chống lại Vạn Kiếm Quy Tông của ta khi ta đã là Chuẩn Tiên Đế, ngươi không tồi, nhưng hôm nay liền chết tại đây đi" Tay phải Bạch Vân Kiếm Tông chuẩn bị huy động ngàn đạo kiếm khí oanh kích mà đến tấn công Sở Tích Nguyệt, nếu như trúng đòn nàng sẽ chết không phải nghi ngờ.
Ánh mắt Sở Tích Nguyệt lộ ra đằng đằng sát khí, Tu La Lĩnh Vực cùng với Tử Cực Huyết Ma đồng khởi động, tay phải cầm Hồng Huyền Táng từ trên người nàng xuất hiện vô số huyết kiếm khí vớn quanh, hôm nay trời không có mưa, nàng đành dùng máu của đệ tử Kiếm Tông làm kiếm trảm sát Bạch Vân Kiếm Tôn.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Thủy Lưu Trảm"
Tay phải cầm Hồng Huyền Táng nâng lên hư không, từ dưới đất vô số máu tươi cùng huyết khí bay lên hóa thành huyết kiếm khí, vô vàng vô tận huyết kiếm khí xuất hiện như thủy triều, trăm ngàn đạo huyết kiếm khí cùng với Vạn Kiếm Quy Tông đối chiến.
"Khôn kiếp dám lấy máu tươi của đệ tử Tông ta làm kiếm, đáng chết" Bạch Vân Kiếm Tông nộ hống quát lớn, hắn lúc này đã cực kì tức giận, người này lại dám dùng tinh huyết của toàn bộ đệ tử hắn mà chống lại hắn, chuyện này hắn làm sao có thể nhịn được.
"Ta dùng máu tươi đệ tử của ngươi chống lại ngươi, hôm nay ta ắt phải giết được ngươi, báo thù rửa hận" Sở Tích Nguyệt nhìn lên hư không nói lớn, ngàn đạo huyết kiếm khí lơ lửng trên bầu trời chuẩn bị xuất chiến.
Lúc này bầu trời bổng dưng tối sầm lại, sấm sét lại vang vọng khắp nơi, cuồng phong nổi lên, hư không gào thét như sắp xuất hiện một trận chiến kinh thiên động địa, cả Kiếm Tông bắt đầu chấn động, kiếm khí của hai người lúc này cũng bắt đầu va chạm vào nhau.
KENG! KENG! KENG!
KENG! KENG! KENG!
Kiếm khí liên tục va chạm vào nhau như trời dất sụp đổ, núi non liên tục vỡ nát, mây trên bầu trời cũng liên tục bị chém nát, vết kiếm loang lỗ khắp nơi, Kiếm Tông lúc này hoàn toàn trở thành một mớ hỗn độn.
Bạch Vân Kiếm Tôn khuôn mặt cực kì giận giữ, hơn trăm vạn năm cơ nghiệp của Kiếm Tông hôm nay lại bị phá hủy như vậy, hắn thực sự không cam lòng, nếu như hắn có thể giết người này chỉ trong vòng một chiêu thì tốt biết mấy, không cần phải phá hủy Kiếm Tông thành dạng này, nhưng biết làm sao được, người này tu vi tuy kém hơn hắn nhưng chiến lực lại cực kì mạnh mẽ.
Kiếm khí của hai chiêu thức cuối cùng cũng tan đi, hai người trên cơ thể vết thương cũng không ít, Bạch Vân Kiếm Tôn cũng rất chật vật đây là lần đầu tiên sử dụng Vạn Kiếm Quy Tông mà không chiến thắng được người khác cho dù tu vi của hắn hiện tại đã là Chuẩn Tiên Đế, hắn cũng không tin được người phía dưới lại mạnh đến như vậy.
Sở Tích Nguyệt cũng không quá cảm thấy bất ngờ, nếu xét về chiến lực Bạch Vân Kiếm Tôn còn kém hơn cả Ảnh Sát chứ đừng nói là mạnh hơn, chỉ là cảnh giới hắn mạnh hơn Ảnh Sát một chút mà thôi, cũng làm cho nàng cực kì thất vọng Kiếm Tông không ngờ lại yếu đến như vậy.
"Kiếm Tông của các ngươi chỉ có như vậy? Ta tưởng ngươi mạnh lắm chứ? Không ngờ lại yếu kém đến trình độ này" Sở Tích Nguyệt lời nói chế diễu tuông ra.
Ban đầu nàng còn tưởng Vạn Kiếm Quy Tông rất mạnh, nhưng so với các kiếm chiêu khác của nàng thì thật sự quá kém, nàng lúc này rất thất vọng nhưng cũng rất vui mừng vì sắp báo được thù diệt tộc.
"Yếu kém, ngươi là đang khinh thường bổn tọa" Bạch Vân Kiếm Tôn khi nghe đến những lời này, hắn cực kì tức giận, người này không những phô trương thanh thế ở Kiếm Tông của hắn, còn dám nói hắn yếu kém.
Sở Tích Nguyệt lắc đầu, nàng cũng không muốn nhiều lời với Bạch Vân Kiếm Tôn nữa, tay phải nâng lên từ sau lưng xuất hiện một đạo kiếm khí vô cùng to lớn, chỉ vọn vẹn một đạo kiếm khí liền xua tan tất cả mọi chướng ngại vật trước mắt, kiếm này xuất ra liền chém hết thảy thế gian vạn vật.
"Trãm Ngã Minh Đạo Kiếm: Táng Kiếm"
Táng Kiếm xuất ra một đạo kiếm khí to lớn chém tới không có gi có thể ngăn cản đường đi của nó, cho dù có là Vạn Kiếm Quy Tông cũng không thể ngăn cản, chỉ một kiếm chém Kiếm Tông làm hai.
Bạch Vân Kiếm Tôn cảm nhận được nguy hiểm ập tới, hắn lần đầu tiên cận kề đến cái chết như vậy, ngay cả Vạn Kiếm Quy Tông kiếm pháp mạnh nhất của Kiếm Tông cũng bị phá tan một cách dễ dàng, kiếm khí chém tới, hắn liền trúng một kiếm ngã quỵ xuống đất.
Bạch Vân Kiếm Tôn lúc này muốn chạy trốn nhưng thân thể không chi phép, hắn lúc này cả cơ thể đều vỡ nát chỉ còn sót lại một chút sức lực, khó mà chạy trốn khỏi Nữ Nhân trước mắt.
Sở Tích Nguyệt chầm chậm đi tới, Hồng Huyền Táng cầm trên tay chuẩn bị chém xuống.
"Cô nương tha mạng, cô nương tha mạng!"
"Rốt cuộc Kiếm Tông các ngươi vì thứ gì? Tại sao lại phải diệt Sở Gia của ta" Sở Tích Nguyệt đôi mắt lạnh lùng nhìn Bạch Vân Kiếm Tôn hỏi.
"Không phải ta, không phải ta, là Thiên Đình, là Thiên Đình muốn đoạt Kiếm Kinh, không phải Kiếm Tông của ta"
"Cô nương tha mạng, cô nương tha mạng!"
Bạch Vân Kiếm Tông liên tục cầu xin trong tuyệt vọng, lúc nay Hồng Huyền Táng đã chém bay đầu của hắn.
"Thiên Đình, Thiên Đình rốt cuộc tại sao" Sở Tích Nguyệt lúc này đôi mắt đẵm lệ, sát khí tỏa ra khắp nơi, nàng mới tiêu diệt Kiếm Tông liền xuất hiện Thiên Đình, bây giờ rốt cuộc phải làm sao?.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook