Cố Phu Nhân Em Trốn Không Thoát
Chương 67: Động Vật Sống Bằng Nửa Thân Dưới

- Đông... Đông Hoa?

- " sao lại là anh ấy?... Đêm qua không phải là Bạch Phi hay sao? "

Đông Hoa dùng ánh mắt ôn nhu nhìn vào gương mặt ngơ ngác của Tô Hoan đang nhìn mình kia khiến anh đột nhiên bật cười. Phốc, thật đáng yêu. Đông Hoa cưng chiều đưa tay véo nhẹ mũi cô

- sao thế? Anh đẹp trai quá nên nhìn đến ngây ngốc rồi ư

- đêm, đêm qua anh và em đã...

- phải, chúng ta đã gạo nấu thành cơm. Giờ đây em chính là vợ anh

- hở??

Đông Hoa biết là Tô Hoan vẫn còn đang có rất nhiều thắc mắc

- tại sao anh lại ở đây? Đêm qua không phải em đi ăn cơm cùng Bạch Phi sao?

- phải, đêm qua là em đã đi ăn cùng tên họ Bạch đấy, sau đó lại còn bị hắn hạ thuốc vào trong ly rượu của em. Cũng may là anh đến kịp thời cứu em

- ... Vậy tại sao anh lại ở đây cùng em? Tại sao chúng ta lại xảy ra quan hệ?! Có phải là anh cũng như hắn, lợi dụng lúc em hôn mê lại làm ra loại chuyện hèn hạ đó hay không?!

- em nghe anh nói đã, em thật sự nghĩ anh đê tiện như thế ư?

- nếu không phải thì thế này vậy thì thế nào?

- haz, cô gái của anh ơi. Sự thật là đêm qua anh không dám đưa em về nhà nên đành đưa em về nhà anh chăm sóc, thật không ngờ trong ly rượu của em là có một ít * mị dược nữa

* Mị dược: thuốc kích dục

- ... Sau đó thì thế nào?

- em không ngừng bám lấy anh, đòi anh " giải nhiệt " giúp em

Tô Hoan đỏ mặt khi nghe Đông Hoa kể lại sự việc diễn ra thế nào, thật xấu hổ. Còn chuyện gì về sau diễn ra không kể thì cũng biết, Tô Hoan xấu hổ kéo chăn lên trùm lại, thật không còn mặt mũi nào nữa để nhìn Đông Hoa. Là tại cô có ý đồ với người ta trước trách ai giờ đây?

- đừng trùm kính như thế, sẽ ngộp thở đấy

Tô Hoan ngoan ngoãn, từ từ bỏ trăn xuống khỏi mặt mình. Đông Hoa khẽ thở dài nhìn cô

- chúng ta sẽ kết hôn, bây giờ em đã là người phụ nữ của anh rồi. Sẽ không còn lo ai sẽ có thể cướp em khỏi anh

- ... Lần đầu của em thì là của anh, nhưng lần đầu của anh lại không phải là của em. Không biết em lại là người thứ mấy và là người cuối cùng của anh đây?

- ...

Tô Hoan mặc dù đã rất nói nhỏ nhưng Đông Hoa lại vẫn có thể ngay thấy được những lời này của cô, là đang ghen ư?

- yên tâm đi, đây cũng là lần đầu với anh kia mà

Đông Hoa nói, lại ôm Tô Hoan vào lòng. Nghe được những lời này cô ngạc nhiên ngước mặt lên nhìn anh

- lần đầu sao?

- phải... Là lần đâu, với em

Đông Hoa khẽ cười nhìn Tô Hoan nói, trên gương mặt xinh đẹp bỗng dưng lại xuất hiện vài vệt hồng hồng. Đông Hoa đúng thật là nổi tiếng ăn chơi nhiều, những cô gái anh quen được vài ngày lại chia tay. Phải nói rằng quen bạn gái như thay áo, lại không bao giờ dừng lại nhất định. Nhưng dù vậy nhưng Đông Hoa vẫn chưa bao giờ lên giường với bất kỳ người phụ nữ nào, ngoại trừ Tô Hoan ra

- ... Không tin! Lí nào đàn ông như anh lại chưa bao giờ làm qua chuyện đó với người phụ nữ nào chứ, anh gạt em à?

- không, anh nói thật. Anh chưa bao giờ làm qua chuyện đó cả, em là người đầu tiên của anh

- ...

Thật sự là người đầu tiên ư? Đông Hoa khẽ thở dài, là không tin mình đây ư?

- anh chưa bao giờ lừa em lần nào cả, lẽ nào không tin anh?

- ... Không có

Tô Hoan nói nhỏ, Đông Hoa mỉm cười ngọt ngào hài lòng. Đặt nụ hôn lên tóc cô

- anh sẽ sang nhà em hỏi cưới em, sau đó chúng ta mới đi đăng ký kết hôn

- sao nhanh vậy?

- lẽ nào lại để từ từ làm? Để rồi vợ cũng mất luôn? Không được!

- anh lo cái chứ, chúng ta gạo đã nấu thành cơm. Em cũng đã là người của anh rồi mà

- em nói phải

Đông Hoa cười gật đầu

- đêm qua có cần phải mạnh như thế hay không?! Lại hại em không thể xuống giường được nữa rồi

Tô Hoan bắt đầu giở giọng oán trách ai đó, anh cười cười đặt nụ hôn lên vai trần trắng nõn của cô

- không xuống được thì cứ nằm ở đây

- công việc của em thì để đâu đây?!

- yên tâm, bây giờ em đã làm vợ anh, công việc anh sẽ cắt giảm đi một nửa để em bớt cực

- như vậy có phải là quá thiên vị với mọi người hay không? Mọi người ai nấy đều làm việc rất nhiều, chỉ vì em là vợ của tổng giám đốc mà lại được ưu tiên làm việc ít?

- không sao, nếu em không muốn vậy thì ở nhà anh nuôi. Anh không thiếu tiền đâu, để anh đi làm. Em thì ở nhà ngoan ngoãn làm Đông phu nhân của anh

Vừa nói anh lại hôn một cái lên má cô

- hm thế cũng được

- vậy.... Em này, chúng ta đang rảnh. Hay là làm thêm hiệp nữa nha ~

- hả?! Mới không cho!

- muộn rồi cưng à ~ bà xã để anh " ăn " thêm chút nào

- á đừng....!

Bỏ mặc sự kháng cự của Tô Hoan, Đông Hoa liền bổ nhào đến cô. Một lần nữa ăn sạch " bà xã tương lai " của mình:3...

...

Cô lúc này đang ngồi đọc sách bỗng dưng mẹ của Tô Hoan gọi điện đến cho cô

- bác? Con nghe ạ

- Tĩnh Tĩnh, Hoan Hoan từ tối qua có ở chỗ con hay không?

- dạ không ạ, có chuyện gì sao?

- đêm hôm qua con bé ra ngoài dùng bữa tối cùng thiếu gia của Bạch gia thì lại thấy chưa về. Bác nghĩ con bé đã sang chỗ con chơi và ngủ đêm hôm qua?

- không có ạ. Bác đã gọi điện cho ấy chưa?

- con bé không bắt máy, ta đã gọi nhiều cuộc rồi

- bác yên tâm, để con tìm cậu ấy

- vậy nhờ con rồi, cảm ơn con

- không có gì đâu ạ

Nói chuyện điện thoại xong cùng với mẹ của Tô Hoan, cô cũng lo lắng cho cô ấy liệu có xảy ra chuyện gì hay không. Bạch Phi hắn lại không phải là người tốt gì, nhất định hắn đã làm gì đó với Tô Hoan. Vừa nghĩ cô nhíu mày, nếu như hắn dám làm tổn thương đến Tô Hoan, cô nhất định sẽ không để yên cho hắn. Vội bấm số gọi thử cho Tô Hoan, quả thật là không bắt máy, đã bị tắt nguồn rồi. Cô lo lắng lại gọi sang cho Đông Hoa

- chuyện gì thế?

- Đông Hoa, Hoan Hoan từ tối hôm qua sau khi đi dùng bữa tối cùng Bạch Phi xong lại không thấy cậu ấy về, hiện giờ ai nấy đều lo cho cậu ấy. Có phải cậu ấu đã xảy ra chuyện gì không?

- em yên tâm đi, cô ấy không sao cả. Hiện tại là đang ở chỗ của anh

-... Ở chỗ của anh?

- phải

Đông Hoa mỉm cười nói qua điện thoại với cô

- em không cần phải lo đâu, một lát nữa anh sẽ đưa cô ấy về

- à vâng

Nghe Đông Hoa nói như thế cô cũng yên tâm gật đầu đáp lại, Tô Hoan đang nằm nghỉ ngơi bỗng dưng lại nghe anh nói chuyện với cô, Tô Hoan liền nhìn Đông Hoa:

- anh, em có thể mượn máy nói chuyện cùng cậu ấy một chút hay không?

- được. Em nghỉ ngơi đi, anh đi xuống dưới làm đồ ăn sáng

- vâng

Tô Hoan mỉm cười nhìn Đông Hoa, Đông Hoa cưng chiều hôn lên môi Tô Hoan một nụ hôn sau đó đưa máy cho cô ấy, bản thân mình thì lại rời khỏi phòng. Cô ở bên đầu dây bên đây lại không phải là không nghe thấy những gì bọn họ nói với nhau vừa rồi, thầm nghĩ trong lòng. Lẽ nào bọn họ đến với nhau rồi ư? Ở chung với nhau đêm qua... Không phải đã xảy ra gì gì đó rồi chứ?

- Tĩnh Tĩnh

- Hoan Hoan, cậu không sao đó chứ?

- ừm mình không sao

- đêm qua đã xảy ra chuyện gì thế? Kể mình nghe đi, tại sao cậu lại gặp Đông Hoa và còn về nhà anh ta nữa?

- ừm...chuyện là, tối hôm qua mình không đến dùng bữa cùng Bạch Phi, mình chỉ nói vài câu với hắn sau đó định bỏ đi thì hắn lại không cho, lại còn bảo nếu mình hãy uống một ly rượu cùng hắn thì có thể đi, hơn nữa sau này hắn cũng sẽ không làm phiền mình. Mình đồng ý lại uống một chút, không ngờ hắn lại bỉ ổi bỏ thuốc vào trong ly rượu. Lại còn có một chút thuốc kích dục trong đó

- là Đông Hoa kịp thời đến cứu cậu ư?

- ừ, là anh ấy đến cứu mình. Vì không thể đưa mình về với tình trạng này nên chỉ có thể đưa mình về nhà anh ấy mà thôi...

- và sau đó... Cả hai đã xảy ra quan hệ với nhau rồi chứ? Mình nói có đúng không nào ~ Tô tiểu thư

-...

Tô Hoan đỏ mặt khi bị nhắc đến chuyện đó, đột nhiên lại nhớ đến hôm qua lại còn ngại hơn

- Tô tiểu thư ~ mình biết là mình đã đoán đúng rồi. Đêm qua vui vẻ chứ? Thế nào, đêm đầu tiên có phải là rất đau? Hãy tâm sự với mình, Duật Hành cũng hay nổi hứng đè mình ra mà làm thế

- ừm... Đau thì rất đau, ngay...ngay hông cũng đau không kém

- hahaha mình biết mà. Mà nè, đàn ông là một loại cầm thú, rất là thú tính đó! Rồi cậu sẽ thấy, anh ta rồi cũng sẽ luôn muốn cậu, hết lần này đến lần khác cho coi

- anh ấy dám? Mình mới không cho, coi anh ấy muốn như thế nào

- cậu muốn ngăn là ngăn bằng cách nào đây? Họ không đơn giản như chúng ta nghĩ đâu, có thể cho rằng sau này anh ta sẽ trở thành thê nô của cậu đi. Nhưng rồi nếu về phương diện kia, cậu muốn ngăn càng không được. Anh ta sẽ khống chế cậu đó

- thật sao? Cơ mà, sao cậu lại có thể biết nhiều như thế?

- cậu quên là ngay bên cạnh mình cũng có một tên đại biến thái rồi sao?! Cố Duật Hành nói đúng hơn là Cố Cầm Thú! Là động vật chỉ biết sống bằng nửa thân dưới!

- hả? Lẽ nào đêm qua cậu lại bị hành ư?

- còn phải nói sao, dĩ nhiên là vậy rồi. Đúng là đại biến thái có khác, anh ta đó cậu biết không. Nhìn bề ngoài lạnh lùng thế thôi chứ thật ra anh ta rất là biến thái, nghe nói anh ta là dùng thuốc để tăng " cái đó " đấy, ban đầu thật chất cũng chỉ nhỏ như nấm kim châm mà thôi

Tô Hoan đỏ mặt khi nghe cô nói như thế, có phải là do dạo gần đây cùng cô đọc nhiều 18+ quá nên biến cô thành sắc nữ rồi hay không? Lại nói ra những từ ngữ này

- sao...sao cậu biết

- đêm qua còn bảo lúc nào mình cũng XXX nhiều như thế làm sao lại không để mình mang thai, còn phải hỏi nữa ư?! Dĩ nhiên là bản thân mình có vấn đề rồi... Ầy, thật khổ thân mình mà...

- Tĩnh Tĩnh?

Đang nói chuyện bỗng dưng cô lại cúp máy giữa chừng. Tô Hoan lại thắc mắc định gọi lại thì Đông Hoa bưng khay đồ ăn đi vào:

- không cần gọi nữa đâu, Tĩnh Tĩnh là có chút chuyện rồi

- là sao?

- dĩ nhiên là Cố Duật Hành cậu ta đã nghe thấy cô ấy nói xấu mình với em nên đã ra tay " xử phạt " nữa rồi, haz cũng thật tội cho Tĩnh Tĩnh đi. Nói Cố cầm thú cũng không sai

- ...

- " anh chỉ biết ở đó nói người khác, lại không biết nghĩ lại bản thân mình có cầm thú như thế không? "

...

Cố Duật Hành cầm trên tay chiếc điện thoại của cô. Người ban nãy tắt máy giữa chừng khi cô đang nói chuyện cũng là anh đây

- Bà xã, vừa nãy em nói anh gì cơ?

Cố Duật Hành " mỉm cười " nhìn cô nói, thấy anh, cô sợ hãi lại cười gượng:

- em... Không có gì đâu

- huh? Vừa nãy không phải là nghe em nói là anh cầm thú sao? Cố cầm thú? Đây là biệt danh em hay gọi ông xã mình đó sao

- hì hì _ Cô cười gượng không trả lời

- anh dùng thuốc tăng kích thước? Đây là hàng tự nhiên, hoàn toàn không dùng bất cứ cái gì cả. Nhỏ như nấm kim châm? Động vật sống bằng nửa thân dưới?.... Lại còn, bản thân có vấn đề nên không thể để em mang thai?

Anh vừa nói, lại còn tiến gần đến chỗ cô, cô sợ hãi lùi về phía giường ngồi xuống

- em... Em chỉ nói đùa, nói đùa thôi. Đừng để ý mà

- không để ý? Không phải em nói loay hoay cũng chỉ đều nhắm đến " cái đó " của anh để nói thôi sao?

Cố Duật Hành nhanh chóng bắt lấy tay cô, lại còn dùng lực kéo lấy tay cô đặt lên " chỗ đó " của mình

- bảo bối ~ anh không ngại " cùng " em thêm một lần nữa, lần này chúng ta tăng thêm một tiếng bảo đảm lần sau em mang thai

- ...

Huhu em không muốn đâu, là em sai rồi, em sai rồi... Thật sự là không bao giờ mình dám động đến người đàn ông này nữa, anh ta bắt đầu nổi thú tính rồi. Lần này cũng đừng mong xuống giường được... Nói anh ta là Động Vật Sống Bằng Nửa Thân Dưới thì quả thật không sai mà...

- -----------------

- Hết Chap 66

❤❤❤

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương