Có Phải Tôi Đã Cảm Nắng Cậu Không? Cậu Bạn Cùng Bàn!
-
Chương 10: Kẻ thù nhưng vẫn là bạn...cảm nắng bạn mới
Như mọi người đã biết thì Hiền là bạn mới chuyển vào lớp.Ừm...cũng được 1 tuần rồi.Đấy là 1 khoảng thời gian quá ngắn đi...và Hiền đã ĐƯỢC 1 thằng con trai cảm nắng.Thằng đó không ai khác chính là Dũng(T/g:Ahihi!).Dũng là 1 thằng không đẹp cũng không xấu,nhưng nó lại chính là kẻ thù của tôi.Nói là kẻ thù thôi chứ vẫn là bạn...nhưng với tư cách là "bạn từng thân".Năm lớp 6,tôi là bạn cùng bàn của Dũng.Cũng có lúc tôi coi cậu ấy là bạn thân.Lâu lâu thì tốt bụng 1 lần.Còn lại thì...tùy hứng.Cậu ta cười đẹp đấy chứ nhỉ?Nhưng làm sao bằng Nhật được.Muốn biết vì sao lại là bạn từng thân không?Không hay có thì tôi vẫn viết.Hỏi cho có phép thôi.Ahihi.Như đã biết thì tôi với Dũng là bạn cùng bàn cũ đúng không?Lúc đấy,tôi quý Dũng(Như 1 người bạn thân)lắm!Nhưng sau khi chuyển chỗ thì...cậu ấy thay đổi rất nhiều.Đay là ví dụ điển hình.Hôm đấy,tôi không biết là trực nhật nên lên lớp muộn.Cậu ta vừa thấy tôi lên đến lớp là đã quát mắng té tát vào mặt tôi.Bắt tôi đi trực nhật,mặt cậu ta đỏ bừng bừng.Có ai bắt cậu ta trực nhật hết à?Hay là tôi là thứ để cậu ta quát mắng.Tôi bước nhanh ra khỏi lớp,giờ tôi chỉ muốn khóc thật nhiều thôi.Cậu ta là ghét tôi sao?
-Cậu có cần phải quát mắng tớ thế không?Tớ đi trực nhật là được chứ gì?!-Tôi nói với giọng như sắp khóc trước khi ra khỏi lớp.Đây là 1 trong những lí do tôi với Dũng là bạn từng thân.
Dẹp chuyện này qua 1 bên đi...Tui kể cho nghe vì sao tui biết Dũng cảm nắng Hiền nhé.
---Hôm thứ...mấy í quên rồi---
Trong giờ ra chơi,tôi thấy mấy tấm ảnh của Hiền đặt trên bàn.Tôi bước đến bên bàn,đứng xem một lúc thì đánh trống vào lớp.Tôi về chỗ ngồi...Tôi kể cho Đạt(Đạt ngồi một mình ở bàn gần bàn tôi) về câu chuyện ảnh Hiền,ảnh Hiền đẹp thế nào.Cậu ta quay sang Dũng.
-Dũng ơi!Mày có nhiều ảnh của Hiền không?-Đạt trêu,tôi cũng không hiểu tại sao Đạt lại hỏi vậy nữa...nhưng kệ.Quan trọng là câu trả lời.
-Có!-Dũng mặt tỉnh bơ đáp.
Biết câu trả lời tôi với đạt HƠI sốc.Thôi kệ chứ!Vào tiết rồi.
Lúc về tôi quay sang hỏi nhỏ thằng Dũng.
-Mày cảm nắng Hiền ak?-Tôi tò mò hỏi
Dũng không nói gì chỉ gật đầu cái rụp.Xong luôn...Hiền vừa vào lớp đc 1 tuần mà...Thằng Dũng là hơi bị dễ bắt nắng đấy!
-Cậu có cần phải quát mắng tớ thế không?Tớ đi trực nhật là được chứ gì?!-Tôi nói với giọng như sắp khóc trước khi ra khỏi lớp.Đây là 1 trong những lí do tôi với Dũng là bạn từng thân.
Dẹp chuyện này qua 1 bên đi...Tui kể cho nghe vì sao tui biết Dũng cảm nắng Hiền nhé.
---Hôm thứ...mấy í quên rồi---
Trong giờ ra chơi,tôi thấy mấy tấm ảnh của Hiền đặt trên bàn.Tôi bước đến bên bàn,đứng xem một lúc thì đánh trống vào lớp.Tôi về chỗ ngồi...Tôi kể cho Đạt(Đạt ngồi một mình ở bàn gần bàn tôi) về câu chuyện ảnh Hiền,ảnh Hiền đẹp thế nào.Cậu ta quay sang Dũng.
-Dũng ơi!Mày có nhiều ảnh của Hiền không?-Đạt trêu,tôi cũng không hiểu tại sao Đạt lại hỏi vậy nữa...nhưng kệ.Quan trọng là câu trả lời.
-Có!-Dũng mặt tỉnh bơ đáp.
Biết câu trả lời tôi với đạt HƠI sốc.Thôi kệ chứ!Vào tiết rồi.
Lúc về tôi quay sang hỏi nhỏ thằng Dũng.
-Mày cảm nắng Hiền ak?-Tôi tò mò hỏi
Dũng không nói gì chỉ gật đầu cái rụp.Xong luôn...Hiền vừa vào lớp đc 1 tuần mà...Thằng Dũng là hơi bị dễ bắt nắng đấy!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook