Cô tưởng rằng mình xuyên việt sống lại đã đủ trâu bò lắm rồi, không nghĩ tới lại còn là xuyên sách.


Cô siết bổ huyết đan trong tay, lẩm bẩm nói: “Má nó!”

Mình đã bảo sao gia tộc của ông ba mình nghe lại quen như vậy, đó không phải chính là gia tộc canh cửa chuyên xuất hiện anh đẹp trai trăm tuổi sao!

Đệch, thì ra hai đầu ngón tay kia của ông ba không phải là dị dạng!”

Trương Hưng Tổ lại nhìn Trương Khởi Linh, quả nhiên vẻ ngoài rất đẹp, chẳng trách lại thịnh hành suốt hơn trăm năm trong thời đại kia của cô.


Không nghĩ tới mình lại là người nhà họ Trương, cô đột nhiên tràn đầy lòng tin với tướng mạo sau này của mình.


Chỉ cần gen xuất sắc của nhà họ Trương không đến nỗi chỉ truyền nam không truyền nữ, nhất định cô cũng sẽ trở thành một người siêu đẹp.



Trương Hưng Tổ với tâm trạng rất tốt cũng không vội đi nghiên cứu hệ thống, mà đầu tiên là cởi quần áo của Trương Khởi Linh ra tìm kiếm vết thương.


Không nghĩ tới lại không phải là vết thương bên ngoài, lỗ kim lớn lớn nhỏ nhỏ hiện ra trên cánh tay, hẳn đứa nhỏ đáng thương này đã bị người ta rút quá nhiều máu nên mới suy yếu như vậy.


Nếu chỉ mà mất máu quá nhiều thì dễ xử lý thôi, bổ huyết đan mà hệ thống thưởng cho vừa vặn hốt đúng bệnh.


Thứ này cũng không cho sách hướng dẫn, Trương Hưng Tổ dứt khoát cho ba cô và cháu trai hời mới ra lò này mỗi người một viên.


Đồ hệ thống sản xuất ra vô cùng có hiệu quả, viên thuốc vừa vào miệng là tan, bằng mắt thường có thể nhìn thấy khí sắc của hai bệnh nhân bắt đầu tốt lên.


Đing, nhiệm vụ cứu chữa Trương Khởi Linh hoàn thành, phần thưởng là mười ngàn đồng tiền tệ hiện nay!

Đinh, nhiệm vụ mới đã được phát động!

Mời ký chủ để Trương Khởi Linh gọi mình là cô.


Phần thưởng nhiệm vụ: một chiếc dao găm làm từ vàng đen.


Trương Hưng Tổ nhìn một chồng nhân dân tệ đột nhiên xuất hiện thì lập tức cười thành chó husky!

Mười ngàn đồng lúc này tương đương với ở tận thế có một ngàn viên tinh hạch, tha hồ làm một người giàu có!

Mặc dù không thể giao tiếp với hệ thống này, nhưng vì hệ thống thật sự rất hào phóng, Trương Hưng Tổ đặt tiền và thuốc cầm máu vào trong không gian của mình.


Rồi kiễng chân duỗi bàn tay nhỏ ra bóp lấy mặt của Trương Khởi Linh.



“Cháu trai ơi, cô yêu cháu chết mất!”

Trương Khởi Linh bị bóp mặt thì nhíu mày, trong lúc mơ màng anh nhìn thấy một gương mặt nhỏ mũm mĩm, nhưng anh thật sự đã quá mệt, nên lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.


Trương Hưng Tổ cũng không dám tác quái nữa, đắp xong chăn cho hai bệnh nhân thì cũng quay về phòng mình để đi ngủ.


Cô là một người chịu khó, bình thường đều dậy sớm luyện công!

Đầu tiên cô tới ngó hai người bệnh, phát hiện bọn họ vẫn còn đang ngủ thì cũng không quấy rầy.


Nhân sâm hôm qua đã nấu chưa dùng tới, thế là cô dứt khoát giết một con gà trống để hầm canh nhân sâm.


Mặc dù bổ huyết đan có thể bổ máu, nhưng hẳn hai người này còn thiếu khí, ăn canh gà trống hầm nhân sâm rất thích hợp!

Sau khi mẹ cô qua đời, ông ba đã bán bò đi, nếu không mỗi ngày uống chút sữa bò cũng rất tốt.


May mà hệ thống ra sức, bây giờ có mười ngàn đồng làm cơ sở, Trương Hưng Tổ cũng không cần lo lắng về vấn đề kiếm sống nữa.



Haiz! Rõ ràng cô mới chỉ sáu tuổi, tại sao phải lo lắng tới những chuyện này chứ!

Khi mùi thơm của canh gà bay ra, Trương Thụy Tùng cũng tỉnh lại!

Đầu tiên là ông đi sờ mạch của Trương Khởi Linh, rồi nhìn thấy sắc mặt của anh hồng hào thì cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.


Lần này bọn họ đã hi sinh mất ba người trong tộc, nếu như tộc trưởng lại có vấn đề gì, ông thật sự không biết nên làm như thế nào nữa!

Sau đó ông lại sờ băng vải trên người mình, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.


Mặc dù nhóc con nhà ông lúc nào cũng nói to cười lớn, không có dáng vẻ thục nữ, còn suốt ngày cãi nhau với ông đòi tách ra ở riêng, nhưng thật ra vẫn rất thương người ba là ông này!

(Trương Hưng Tổ: Ha ha! Ba lấy cho con cái tên Hưng Tổ mà còn muốn con thục nữ? Thục nữ nhà ai tên Hưng Tổ?)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương