Cô Nàng Minh Tinh Là Fan Bà Xã
-
Chương 68
“Nhưng mà tôi chỉ thắt cà vạt cho bạn trai mình thôi.
Cho nên thầy Tần có đồng ý làm bạn trai tôi chứ?”Vừa nói hết câu, trái tim Thương Ngôn đập loạn như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Gò má trắng trẻo rất nhanh nhuốm một màu đỏ ửng.Cô lo lắng mang theo sự bất an chờ đợi đáp án của anh.
Dù Tần Mục cự tuyệt hay đồng ý cô đều chấp nhận, chỉ mong anh đừng im lặng.Đối phương dường như không hiểu cho tâm trạng bất ổn của Thương Ngôn.
Anh thoáng ngẩn người, cầm lấy chiếc cà vạt trong tay vuốt nó phẳng lại rồi đi về phía cô.
Trên gương mặt anh tuấn hiện lên vẻ khó xử.Thương Ngôn là một diễn viên, đương nhiên cô nhìn thấu được vẻ khó xử của anh.
Trái tim nhiệt tình như lửa trong phút chốc bị dập tắt, nhấn chìm xuống đáy biển sâu.Cô tin rằng Tần Mục trầm mặc nãy giờ để kiếm tìm một lí do từ chối khéo léo.
Cho nên, bản thân cô ngay lần đầu tiên chủ động đã bị người ta tàn nhẫn từ chối?Nghĩ tới đây, nỗi buồn bực trong lòng cô như muốn vỡ ra, tuyến lệ bị kích thích chỉ chực chờ một lời từ chối mà tuôn rơi.Môi mỏng của Tần Mục gắt gao mím lại, thở dài một tiếng, giọng nói chứa đầy vẻ tiếc nuối: “Không phải mấy lời thổ lộ thế này nên do tôi nói sao?”Anh đặt cà vạt lên tay Thương Ngôn, cả cơ thể sáp lại gần cô, trong mắt ngập tràn ý cười, “Tôi cũng có suy nghĩ giống em, chỉ để một mình bạn gái thắt cà vạt cho mình.
Vậy nên em có thể thắt cà vạt giúp tôi không?”Hai mắt cô mở to sáng lấp lánh, anh đồng ý rồi đúng không?Nam thần chấp nhận lời tỏ tình của cô, Thương Ngôn vui tới mức không biết nói gì.
Cô kích động gật đầu, hạnh phúc tới nỗi không thể ngừng cười.“Tần Mục, chuyện này thật giống giấc mơ vừa chân thực lại vừa hư ảo.” Cô đặt bàn tay mềm mại, trắng nõn lên lồng ngực anh, “Anh véo thử má em xem, nếu đau thì đây là sự thật.”Ánh mặt Tần Mục chứa đựng sủng nịnh nhìn cô, vươn tay xoa mái tóc đen óng mượt của cô gái nhỏ, “Nhéo đỏ má em, người đau nhiều hơn không phải là anh sao? Anh sẽ rất đau lòng đấy Thương Ngôn.”Người vừa mới nói có phải nam thần cao lãnh chi hoa mà cô từng biết không?Thương Ngôn hai tay ôm mặt, đầu nhỏ lắc lắc vài cái, trong ánh mắt lóe lên tia giảo hoạt: “Nhà ngươi không phải thầy Tần mà ta từng biết, thầy Tần thật sự sẽ không dẻo miệng thế này.
Mau nói rõ, ngươi đem thầy Tần của ta dấu đi đâu rồi?”Tần Mục bật cười nhìn cô tự biên tự diễn, chờ cô nói xong mày anh nhướn lên.
Nắm lấy hai tay cô gái nhỏ đặt lên mặt mình, phối hợp: “Cho em cơ hội kiểm tra, xem xem tôi có phải thầy Tần của em không.”Anh cố ý kéo dài hai từ ‘của em’ thật lâu.Thương Ngôn chưa kịp có thêm phản ứng đã bị anh giữ tay, di chuyển chạm từ lông mày đến sống mũi, trượt dần đến môi rồi cằm cuối cùng dừng lại ở yết hầu chuyển động lên xuống kia.Cô bối rối ngẩng đầu lên nhìn anh liền thấy rõ ý cười nồng đậm điên đảo chúng sinh.
Kỹ thuật tán tỉnh quá mức cao siêu?! Là ai trên Weibo dám nói Tần Mục là nam thần hệ cấm dục? Rõ ràng anh chính là tội phạm câu dẫn thiếu nữ.Phải thật bình tĩnh, khắc chế bản thân! Thương Ngôn lặp đi lặp lại lời này trong lòng.
Ngày trước quay chung bộ phim《 Non Sông Ngày Mai 》cô đã tận mắt chứng kiến thân hình quyến rũ của anh.
Nếu giờ được chạm vào nó, Thương Ngôn e rằng bản thân không kiểm soát nổi.“Được … được rồi, em đã kiểm tra.
Anh đúng là thầy Tần của em.”Mặc dù có muôn vàn con kiến đang bò loạn trong trái tim nhưng Thương Ngôn vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, đỏ mặt chuyển đề tài, “Để em thắt cà vạt cho anh.”Tần Mục gật đầu, ung dung nhìn cô gái nhỏ kiễng chân, một tay giữ nguyên đầu hẹp ngắn của cà vạt, tay còn lại vòng qua cổ anh với lấy đầu cà vạt còn lại kéo xuống chậm rãi thắt nút.Cô học cách thắt rất chăm chỉ, từ cách đơn giản đến cách phức tạp.
Nhưng lần đầu thực hành vẫn còn nhiều bối rối, khó tránh được kỹ thuật không thuần thục.
Thắt sai vài chỗ nên phải tháo ra thắt lại..
Cho nên thầy Tần có đồng ý làm bạn trai tôi chứ?”Vừa nói hết câu, trái tim Thương Ngôn đập loạn như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Gò má trắng trẻo rất nhanh nhuốm một màu đỏ ửng.Cô lo lắng mang theo sự bất an chờ đợi đáp án của anh.
Dù Tần Mục cự tuyệt hay đồng ý cô đều chấp nhận, chỉ mong anh đừng im lặng.Đối phương dường như không hiểu cho tâm trạng bất ổn của Thương Ngôn.
Anh thoáng ngẩn người, cầm lấy chiếc cà vạt trong tay vuốt nó phẳng lại rồi đi về phía cô.
Trên gương mặt anh tuấn hiện lên vẻ khó xử.Thương Ngôn là một diễn viên, đương nhiên cô nhìn thấu được vẻ khó xử của anh.
Trái tim nhiệt tình như lửa trong phút chốc bị dập tắt, nhấn chìm xuống đáy biển sâu.Cô tin rằng Tần Mục trầm mặc nãy giờ để kiếm tìm một lí do từ chối khéo léo.
Cho nên, bản thân cô ngay lần đầu tiên chủ động đã bị người ta tàn nhẫn từ chối?Nghĩ tới đây, nỗi buồn bực trong lòng cô như muốn vỡ ra, tuyến lệ bị kích thích chỉ chực chờ một lời từ chối mà tuôn rơi.Môi mỏng của Tần Mục gắt gao mím lại, thở dài một tiếng, giọng nói chứa đầy vẻ tiếc nuối: “Không phải mấy lời thổ lộ thế này nên do tôi nói sao?”Anh đặt cà vạt lên tay Thương Ngôn, cả cơ thể sáp lại gần cô, trong mắt ngập tràn ý cười, “Tôi cũng có suy nghĩ giống em, chỉ để một mình bạn gái thắt cà vạt cho mình.
Vậy nên em có thể thắt cà vạt giúp tôi không?”Hai mắt cô mở to sáng lấp lánh, anh đồng ý rồi đúng không?Nam thần chấp nhận lời tỏ tình của cô, Thương Ngôn vui tới mức không biết nói gì.
Cô kích động gật đầu, hạnh phúc tới nỗi không thể ngừng cười.“Tần Mục, chuyện này thật giống giấc mơ vừa chân thực lại vừa hư ảo.” Cô đặt bàn tay mềm mại, trắng nõn lên lồng ngực anh, “Anh véo thử má em xem, nếu đau thì đây là sự thật.”Ánh mặt Tần Mục chứa đựng sủng nịnh nhìn cô, vươn tay xoa mái tóc đen óng mượt của cô gái nhỏ, “Nhéo đỏ má em, người đau nhiều hơn không phải là anh sao? Anh sẽ rất đau lòng đấy Thương Ngôn.”Người vừa mới nói có phải nam thần cao lãnh chi hoa mà cô từng biết không?Thương Ngôn hai tay ôm mặt, đầu nhỏ lắc lắc vài cái, trong ánh mắt lóe lên tia giảo hoạt: “Nhà ngươi không phải thầy Tần mà ta từng biết, thầy Tần thật sự sẽ không dẻo miệng thế này.
Mau nói rõ, ngươi đem thầy Tần của ta dấu đi đâu rồi?”Tần Mục bật cười nhìn cô tự biên tự diễn, chờ cô nói xong mày anh nhướn lên.
Nắm lấy hai tay cô gái nhỏ đặt lên mặt mình, phối hợp: “Cho em cơ hội kiểm tra, xem xem tôi có phải thầy Tần của em không.”Anh cố ý kéo dài hai từ ‘của em’ thật lâu.Thương Ngôn chưa kịp có thêm phản ứng đã bị anh giữ tay, di chuyển chạm từ lông mày đến sống mũi, trượt dần đến môi rồi cằm cuối cùng dừng lại ở yết hầu chuyển động lên xuống kia.Cô bối rối ngẩng đầu lên nhìn anh liền thấy rõ ý cười nồng đậm điên đảo chúng sinh.
Kỹ thuật tán tỉnh quá mức cao siêu?! Là ai trên Weibo dám nói Tần Mục là nam thần hệ cấm dục? Rõ ràng anh chính là tội phạm câu dẫn thiếu nữ.Phải thật bình tĩnh, khắc chế bản thân! Thương Ngôn lặp đi lặp lại lời này trong lòng.
Ngày trước quay chung bộ phim《 Non Sông Ngày Mai 》cô đã tận mắt chứng kiến thân hình quyến rũ của anh.
Nếu giờ được chạm vào nó, Thương Ngôn e rằng bản thân không kiểm soát nổi.“Được … được rồi, em đã kiểm tra.
Anh đúng là thầy Tần của em.”Mặc dù có muôn vàn con kiến đang bò loạn trong trái tim nhưng Thương Ngôn vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, đỏ mặt chuyển đề tài, “Để em thắt cà vạt cho anh.”Tần Mục gật đầu, ung dung nhìn cô gái nhỏ kiễng chân, một tay giữ nguyên đầu hẹp ngắn của cà vạt, tay còn lại vòng qua cổ anh với lấy đầu cà vạt còn lại kéo xuống chậm rãi thắt nút.Cô học cách thắt rất chăm chỉ, từ cách đơn giản đến cách phức tạp.
Nhưng lần đầu thực hành vẫn còn nhiều bối rối, khó tránh được kỹ thuật không thuần thục.
Thắt sai vài chỗ nên phải tháo ra thắt lại..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook