Cổ Kim Vô Nhất
-
Chương 33: Phá Trinh
Lại nửa tiếng nữa qua đi.
Thiên Tâm Duyên dùng hai tay che lấy gương mặt cực kỳ thẹn thùng của bản thân đi.
Bây giờ hạ thân âm hộ của nàng đã chảy ra không biết bao nhiêu là dâm dịch, nhiều đến nổi hắn cũng uống không hết mà để nó chảy ra bên dưới một mảnh lớn.
Dĩ nhiên là nàng đã cao trào không biết bao nhiêu lần, bây giờ cơ thể nàng toàn thân đều là chỗ mẫn cảm, chỉ cần hôn thôi cũng có thể khiến nàng cao trào.
Đơn nhiên là nàng cũng cực kỳ sung sướng khi được cao trào nhiều lần như vậy, một phần là do người liếm cho bản thân là người mà nàng yêu, yêu vô cùng sâu đậm, say đắm.
Cơ thể nàng bây giờ chỉ có dùng hai từ để diễn tả, vô lực!
Cũng không biết vì cái gì mà nàng vẫn còn giữ hai tay trên mặt mà không rơi xuống, có lẽ là vì không muốn tình lang của mình thấy cảnh này đi.
Lạc Vô Y cảm thấy đã đủ, hắn kéo hai chân nàng thành chữ M mà đặt lên vai nhỏ của hắn.
Còn hắn thì một tay cầm tay căn đại nhục bổng của bản thân đến gần sát âm hộ của nàng mà cạ sát lên xuống, để nó ma sát với tiểu huyệt ẩm ướt của nàng.
Cảm nhận được bên dưới bản thân tiểu huyệt có gì đó khác lạ với ngón tay, cái lưỡi của hắn.
Thiên Tâm Duyên mở mắt ra nhìn thì sợ hết hồn, theo bản năng muốn ngăn cản nhưng nghĩ lại bây giờ bản thân đã là vợ của Lạc Vô Y liền dừng lại.
Nàng đừng giọng nói cực kỳ rung động pha lẫn một chút sợ hãi như sợ hắn phật lòng nói:
- Phu quân, chàng muốn chơi thiếp cũng được nhưng xin hãy đáp ứng thiếp một yêu cầu!
Hắn nghe nàng nói như vậy liền ôn nhu hết sức đáp:
- Được, chỉ cần là yêu cầu của nàng ta đều đáp ứng, nói đi a, là yêu cầu gì, vả lại không phải là ta chơi nàng mà là yêu thương, ân ái, hoan ái, triền miên cùng nàng.
Đang nói thì động tác ma sát côn thịt của hắn với âm hộ của nàng cũng trở nên mãnh liệt hơn làm giai nhân rên rỉ liên tục.
Nàng không nghe hắn nói mà chỉ chăm chú nói hết lời của bản thân:
- Yêu cầu đó là chàng phải thu Bản Nguyên Hồn Huyết của thiếp, chàng đợi thiếp nói xong đã.
Hắn ban đầu nghe được nàng nói muốn hắn thu Bản Nguyên Hồn Huyết của nàng thì động tác ma sát của hắn liền dừng lại, nghe đoạn sau hắn lại bắt đầu ma sát côn thịt của hắn với âm hộ của nàng tiếp.
Dĩ nhiên là hắn chấp nhận nghe nàng nói tiếp, Thiên Tâm Duyên nội tâm cũng yên tâm hơn mà nói:
- Đó là cầu nối giữa hai chúng ta, chỉ khi chàng thu Bản Nguyên Hồn Huyết của thiếp thì khi chàng chơi chán thiếp, thiép cũng có thể ở bên cạnh chàng vì Bản Nguyên Hồn Huyết của thiếp vẫn được chàng nắm giữ.
- Chàng không cần lo lắng cho an nguy của thiếp, ngược lại thiếp sẽ càng thêm an toàn, dù sao thì chàng cũng sẽ không chết, nên thiếp cho dù có chết thì chàng cũng có thể dựa vào Bản Nguyên Hồn Huyết của thiếp mà hồi sinh thiếp.
- Còn một yêu cầu nữa là thiếp chỉ làm thê tử của chàng trong âm thầm, mặc ngoài thì chàng cứ nói thiếp mà thị nữ của chàng liền được.
Nói xong không để ý đến ánh mắt của Lạc Vô Y đang trừng mình mà lấy Bản Nguyên Hồn Huyết của mình ra trước trán.
Đó là một giọt máu màu xanh có hình dáng của Thiên Tâm Duyên.
- Nàng nói xong liền đến lượt ta nói, thứ nhất nàng không phải là đồ chơi của ta mà nói khi ta chơi chán liền bỏ nàng.
- Thứ hai là ta thu lấy Bản Nguyên Hồn Huyết của nàng thì có thể, nhưng ta có một điều kiện nàng phải cưng chiều ta vô điều kiện, phải xưng hô chàng thiếp với ta, cả đời chỉ được yêu mỗi mình ta!
- Thứ ba là ta sẽ không để nàng làm thê tử của ta trong âm thầm, mà ta muốn nàng là nữ nhân cao quý, tuyệt đại nhất đứng trên đỉnh chúng sinh với danh hiệu là Chính Thê của Lạc Vô Y ta!
Hắn suy nghĩ một hồi liền nói, thu lấy Bản Nguyên Hồn Huyết của nàng không phải là không thể, bởi vì hắn thấy nàng nói có lý.
Nếu như nàng vẫn lạc mà hắn vẫn còn sống, chỉ cần có Bản Nguyên Hồn Huyết của nàng thì hắn có thể hồi sinh nàng lại vô hạn.
Với điều kiện là hắn có đủ thực lực đó và nàng cưng chiều hắn vô hạn, nghĩa là hắn muốn ân ái cùng nàng khi nào, ở đâu đều được, nàng phải chiều hắn.
Thiên Tâm Duyên nghe hắn nói như vậy liền đỏ mặt, gương mặt vốn đã đỏ nay lại càng đỏ hơn, trong cực kỳ kiều diễm.
Ở đâu cũng phải chiều phu quân sao? Chính hợp ý ta, Thiên Tâm Duyên vui vẻ nghĩ...
Nhưng còn về hắn không chấp nhận yêu cầu thứ hai làm nàng hơi thất vọng, nhưng nghĩ đến vị trí Chính Thê phu quân cũng có nàng đủ thấy hắn yêu nàng bao nhiêu.
- Vâng phu quân.
Thiên Tâm Duyên ôn thuận nói, sau đó Lạc Vô Y liền cười dâm một tiếng nói, một bên thu Bản Nguyên Hồn Huyết của nàng ẩn sâu trong tận hồn hải của hắn, cực kỳ quan trọng.
- Vậy thì hôm nay ta muốn lấy đi lần đầu của nàng ở đây, nàng phải chiều ta a.
- A....
Thiên Tâm Duyên kinh hô một tiếng, hạ thân bên dưới thô to côn thịt của hắn liền một phát cắm đi vào tiểu huyệt ẩm ướt của nàng!
Màng trinh của nàng bị hắn thô to côn thịt đâm xuyên qua!
Thiên Tâm Duyên dùng hai tay che lấy gương mặt cực kỳ thẹn thùng của bản thân đi.
Bây giờ hạ thân âm hộ của nàng đã chảy ra không biết bao nhiêu là dâm dịch, nhiều đến nổi hắn cũng uống không hết mà để nó chảy ra bên dưới một mảnh lớn.
Dĩ nhiên là nàng đã cao trào không biết bao nhiêu lần, bây giờ cơ thể nàng toàn thân đều là chỗ mẫn cảm, chỉ cần hôn thôi cũng có thể khiến nàng cao trào.
Đơn nhiên là nàng cũng cực kỳ sung sướng khi được cao trào nhiều lần như vậy, một phần là do người liếm cho bản thân là người mà nàng yêu, yêu vô cùng sâu đậm, say đắm.
Cơ thể nàng bây giờ chỉ có dùng hai từ để diễn tả, vô lực!
Cũng không biết vì cái gì mà nàng vẫn còn giữ hai tay trên mặt mà không rơi xuống, có lẽ là vì không muốn tình lang của mình thấy cảnh này đi.
Lạc Vô Y cảm thấy đã đủ, hắn kéo hai chân nàng thành chữ M mà đặt lên vai nhỏ của hắn.
Còn hắn thì một tay cầm tay căn đại nhục bổng của bản thân đến gần sát âm hộ của nàng mà cạ sát lên xuống, để nó ma sát với tiểu huyệt ẩm ướt của nàng.
Cảm nhận được bên dưới bản thân tiểu huyệt có gì đó khác lạ với ngón tay, cái lưỡi của hắn.
Thiên Tâm Duyên mở mắt ra nhìn thì sợ hết hồn, theo bản năng muốn ngăn cản nhưng nghĩ lại bây giờ bản thân đã là vợ của Lạc Vô Y liền dừng lại.
Nàng đừng giọng nói cực kỳ rung động pha lẫn một chút sợ hãi như sợ hắn phật lòng nói:
- Phu quân, chàng muốn chơi thiếp cũng được nhưng xin hãy đáp ứng thiếp một yêu cầu!
Hắn nghe nàng nói như vậy liền ôn nhu hết sức đáp:
- Được, chỉ cần là yêu cầu của nàng ta đều đáp ứng, nói đi a, là yêu cầu gì, vả lại không phải là ta chơi nàng mà là yêu thương, ân ái, hoan ái, triền miên cùng nàng.
Đang nói thì động tác ma sát côn thịt của hắn với âm hộ của nàng cũng trở nên mãnh liệt hơn làm giai nhân rên rỉ liên tục.
Nàng không nghe hắn nói mà chỉ chăm chú nói hết lời của bản thân:
- Yêu cầu đó là chàng phải thu Bản Nguyên Hồn Huyết của thiếp, chàng đợi thiếp nói xong đã.
Hắn ban đầu nghe được nàng nói muốn hắn thu Bản Nguyên Hồn Huyết của nàng thì động tác ma sát của hắn liền dừng lại, nghe đoạn sau hắn lại bắt đầu ma sát côn thịt của hắn với âm hộ của nàng tiếp.
Dĩ nhiên là hắn chấp nhận nghe nàng nói tiếp, Thiên Tâm Duyên nội tâm cũng yên tâm hơn mà nói:
- Đó là cầu nối giữa hai chúng ta, chỉ khi chàng thu Bản Nguyên Hồn Huyết của thiếp thì khi chàng chơi chán thiếp, thiép cũng có thể ở bên cạnh chàng vì Bản Nguyên Hồn Huyết của thiếp vẫn được chàng nắm giữ.
- Chàng không cần lo lắng cho an nguy của thiếp, ngược lại thiếp sẽ càng thêm an toàn, dù sao thì chàng cũng sẽ không chết, nên thiếp cho dù có chết thì chàng cũng có thể dựa vào Bản Nguyên Hồn Huyết của thiếp mà hồi sinh thiếp.
- Còn một yêu cầu nữa là thiếp chỉ làm thê tử của chàng trong âm thầm, mặc ngoài thì chàng cứ nói thiếp mà thị nữ của chàng liền được.
Nói xong không để ý đến ánh mắt của Lạc Vô Y đang trừng mình mà lấy Bản Nguyên Hồn Huyết của mình ra trước trán.
Đó là một giọt máu màu xanh có hình dáng của Thiên Tâm Duyên.
- Nàng nói xong liền đến lượt ta nói, thứ nhất nàng không phải là đồ chơi của ta mà nói khi ta chơi chán liền bỏ nàng.
- Thứ hai là ta thu lấy Bản Nguyên Hồn Huyết của nàng thì có thể, nhưng ta có một điều kiện nàng phải cưng chiều ta vô điều kiện, phải xưng hô chàng thiếp với ta, cả đời chỉ được yêu mỗi mình ta!
- Thứ ba là ta sẽ không để nàng làm thê tử của ta trong âm thầm, mà ta muốn nàng là nữ nhân cao quý, tuyệt đại nhất đứng trên đỉnh chúng sinh với danh hiệu là Chính Thê của Lạc Vô Y ta!
Hắn suy nghĩ một hồi liền nói, thu lấy Bản Nguyên Hồn Huyết của nàng không phải là không thể, bởi vì hắn thấy nàng nói có lý.
Nếu như nàng vẫn lạc mà hắn vẫn còn sống, chỉ cần có Bản Nguyên Hồn Huyết của nàng thì hắn có thể hồi sinh nàng lại vô hạn.
Với điều kiện là hắn có đủ thực lực đó và nàng cưng chiều hắn vô hạn, nghĩa là hắn muốn ân ái cùng nàng khi nào, ở đâu đều được, nàng phải chiều hắn.
Thiên Tâm Duyên nghe hắn nói như vậy liền đỏ mặt, gương mặt vốn đã đỏ nay lại càng đỏ hơn, trong cực kỳ kiều diễm.
Ở đâu cũng phải chiều phu quân sao? Chính hợp ý ta, Thiên Tâm Duyên vui vẻ nghĩ...
Nhưng còn về hắn không chấp nhận yêu cầu thứ hai làm nàng hơi thất vọng, nhưng nghĩ đến vị trí Chính Thê phu quân cũng có nàng đủ thấy hắn yêu nàng bao nhiêu.
- Vâng phu quân.
Thiên Tâm Duyên ôn thuận nói, sau đó Lạc Vô Y liền cười dâm một tiếng nói, một bên thu Bản Nguyên Hồn Huyết của nàng ẩn sâu trong tận hồn hải của hắn, cực kỳ quan trọng.
- Vậy thì hôm nay ta muốn lấy đi lần đầu của nàng ở đây, nàng phải chiều ta a.
- A....
Thiên Tâm Duyên kinh hô một tiếng, hạ thân bên dưới thô to côn thịt của hắn liền một phát cắm đi vào tiểu huyệt ẩm ướt của nàng!
Màng trinh của nàng bị hắn thô to côn thịt đâm xuyên qua!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook