Cố Hữu
Chương 4

Không hiểu sao mấy ngày nay bên Triệu gia không có động tĩnh gì, ngược lại Triệu Tĩnh Chi lại gửi cho Thẩm Thăng một phong thư. Thẩm Thăng ước lượng một chút, mỏng manh, tựa hồ chỉ có một tờ giấy. Tuy có chút mê hoặc nhưng hắn vẫn mở ra xem, quả nhiên chỉ có một tờ giấy: “ Vọng Trầm tư lệnh đến dự, sơ bát, ngu đệ sinh nhật, đình chiến.” Tiếp theo là chữ ký có chút khí khái ____ Tiết Tĩnh  Chi.

“A” Thẩm Thăng khẽ cười một tiếng, đệ đệ sinh nhật, cuộc chiến này nói dừng liền dừng, xem ra Tiết Tĩnh Chi vẫn rất thương đệ đệ, chỉ là không biết đệ đệ này là ai. Xem ra Tiết gia cũng không đơn giản như vậy. Đi hay không đi? Thời gian gấp như vậy muốn hỏi Tiết Hành sợ là không kịp, thôi vậy, vẫn là chính mình châm chước quyết định là được.

Nói đến Tiết Hành, tựa hồ có điểm tưởng niệm, Thẩm Thăng lấy từ ngăn kéo tầng dưới chót một phong thư, cẩn thận từng li từng tí rút ra tờ giấy mỏng, nhìn nét chữ phong nhã, trong lòng có chút không bình tĩnh, thật nhiều ngày không gặp, không biết hắn có khỏe không…

Tiếng mở cửa nhẹ nhàng vang lên. “Ai?” Thẩm Thăng cất thư, khóa ngăn kéo lại.

“Tư lệnh, Tổng thống muốn ngài gọi điện thoại cho hắn, nói là có chuyện quan trọng cần thương lượng” Trịnh thư ký thấp giọng trả lời.

“Đợi lát nữa, ngươi trước tiên gửi điện báo cho Triệu gia, không cần kí tên, liền thêm hai chữ — quà tặng” Thẩm Thăng đến mở cửa, “Ngươi lại chuẩn bị một phần lễ vật, tinh xảo một chút, ngọc kiện cái gì đều tốt, linh kiện cũng phải cẩn thận.”

“Này,sợ là có chút khó, nếu là ở An Bình ” Trịnh thư ký suy nghĩ một chút, “Có, thủy tinh Hoài Viễn nổi danh nhất, không bằng chọn món tốt nhất, phối hợp hộp nhung tuyến ngược lại cũng rất khác biệt.”

“Ngươi đi làm đi.” Thẩm Thăng xoay người đi vào văn phòng.

Chờ nghỉ ngơi một lúc, chuẩn bị một ít thủy tinh cho Tiết Hành làm quà, bất quá tự mình cũng rất ít khi nhìn thấy thủy tinh, vốn là trò chơi của người nước ngoài, truyền tới đây lại được hoan nghênh. Đưa thủy tinh gì đây? Nghe nói có rất nhiều loại màu sắc. Không đẹp, sách, da Tiết Hành đúng là rất trắng mịn, lại là dáng vẻ thư sinh, không bằng đưa thủy tinh tinh khiết một chút được rồi. Nói đến kỳ thực ngọc vẫn là tuyệt phối, quân tử như ngọc.”A” Thẩm Thăng không nhịn được cười khẽ một tiếng, tâm tình tốt vẫn kéo dài đến khi điện thoại kết nối.

“Có chuyện gì sao, ngài Tổng thống.” Thẩm Thăng có chút nghiêm túc.

Âm thanh của nam tử có chút nhẹ nhàng: “Là như vậy, Triệu Gia phát ra văn kiện mật, vì lẽ đó nội các quyết định đồng ý thỉnh cầu đình chiến của hắn, ngươi là đại biểu bắc khu liền đi thương lượng một chút hiệp nghị đình chiến.”

“Nhưng là, chiến tranh là bọn họ khơi ra, nói đình chiến liền đình chiến, chẳng phải là lấy mệnh người làm trò đùa?” Thẩm Thăng nắm chặt ống nghe.

“Thẩm Tư lệnh cũng không muốn đánh trận đi, tháng ngày an bình thư thái chẳng lẽ không muốn? Đã có bậc thang xuống dưới, đương nhiên phải cố gắng thương lượng. ”

“Nhưng là...” Thẩm Thăng thực sự là không biết đám người ở đế đô kia nghĩ như thế nào.

“Liền như vậy đi.”

Thẩm Thăng vẫn là cầm ống, hắn vì đế đô mục nát mà cảm thấy bi thương, chuyện như vậy cũng có thể coi như chuyện cười, nếu như loạn đảng tùy ý làm bậy, đến cùng, đến cùng bọn họ có còn muốn quốc gia này hay không?! Trong lòng hắn âm thầm tính toán, lần này đàm phán không thành công, hắn cũng sẽ không rút quân, nhất định phải trấn áp đến cùng, dù sao hỗn loạn lâu như vậy mới có một cái chính phủ hợp pháp, tuy rằng mục nát, nhưng cũng hơn loạn đảng danh không chính, ngôn không thuận!

Ra ngoài dự liệu của Thẩm Thăng chính là Tiết Tĩnh Chi vì đệ đệ hắn tổ chức tiệc sinh nhật và đàm phán đình chiến lại một ngày, thực sự là không nói được cái nào là thuận tiện.

Nhìn về phía địa đồ, đã có một phần rất lớn rơi vào trong tay Tiết gia, chỉ còn dư lại Bắc khu, Đông khu cùng đế đô và Đông Nam khu, không đúng! Đông khu là Lộ gia chưởng khống, tựa hồ... Thẩm Thăng nhớ tới lần trước nghe hí thì Tiết Hành và Lộ Trung nhắc qua Lộ Trung là bị Lộ lão gia tử đuổi ra, như thế Lộ gia cùng Tiết gia tựa hồ có liên hệ, bởi vậy, nếu như loạn đảng thật sự quy mô lớn tiến công, ngoại trừ Bắc khu cùng Đông Nam khu bảo đảm không thành vấn đề ở ngoài, như vậy đến cùng bọn họ nắm giữ bao nhiêu tài nguyên? Thực sự là đáng sợ!

Chỉ là ngẫm lại Thẩm Thăng liền cảm thấy lạnh cả lưng, nếu như nội chiến bạo phát, đế đô đến cùng có thể có chuẩn bị bao nhiêu, đến loại này chiến tranh cục bộ đế đô còn có thái độ tùy ý, nếu như.... Thật đáng sợ rồi!!!

Thẩm Thăng tâm thần không yên mấy ngày, rốt cục ở sơ bát sáng sớm ép buộc chính mình bình tĩnh lại, thay đổi một cái âu phục màu lam đậm, phối hợp khăn lụa màu trắng cùng đồng hồ quả quýt màu vàng, giày da là chế tác thủ công, xem ra đúng là tinh thần không ít.

“Tư liệu chuẩn bị kỹ càng?” Thẩm Thăng cẩn thận xem kỹ chính mình dáng vẻ một thoáng.

“Hừm, bao quát điều ước loại hình đều có chuẩn bị, còn chuẩn bị vài phần tư liệu giả.” Trịnh thư ký lật qua lật lại ghi chép, “Quỷ ảnh có tin tức, là bị một vị thiếu gia Tiết gia giết, hẳn là chấp hành nhiệm vụ thì bị phát hiện.”

Thẩm Thăng cầm lấy khăn lông nóng cẩn thận chà xát mặt một lần: “Cố gắng giúp cha mẹ hắn đưa ma ”

“Mặt khác, bởi vì thân phận quỷ ảnh là cô gia của  nhị tiểu thư Tiết gia, vì lẽ đó thi thể không có cách nào cầm về, chỉ có thể do Tiết gia xử lý.”

“Cứ như vậy đi, chung quy phải có thương vong. ”

Xe của Thẩm Thăng dừng ở trong sân phủ đệ lâm thời của Triệu Gia, nhìn xuyên qua cửa sổ xe về phía phòng khách, chỉ cảm thấy y hương tấn ảnh, sênh ca quát nhĩ, cẩm tú doanh mâu.

Ngay chính giữa treo một chùm đèn thủy tinh, đủ loại vết lốm đốm chiếu vào bức tường trắng như tuyết làm tăng thêm mấy phần lệ sắc, dàn nhạc chính đang tấu một từ khúc không biết tên, du dương dễ nghe.

“Ngươi xem, này cũng không giống như là đàm phán, xem ra điểm quan trọng của màn kịch này là làm sinh nhật cho Tiết thiếu gia” Trầm Thăng trào phúng nở nụ cười một tiếng, “Ta đi vào trước, ngươi thu thập xong thì tới.”

“Được, xin tư lệnh cẩn thận” Trịnh thư ký đáp một tiếng, từ dưới đệm xe rút ra vài phần văn kiện.

Thẩm Thăng mới vừa vào phòng khách liền bị Triệu Gia ngăn cản, Triệu Gia là một nam nhân có tuổi, khuôn mặt tuấn lãng, mặt mày có chút sát khí, cũng nhìn không ra tuổi của hắn.”Triệu tướng quân, hân hạnh được gặp mặt, hân hạnh được gặp mặt.” Thẩm Thăng đưa tay ra.

Triệu Gia cười híp mắt bắt tay hắn, “Thẩm Tư lệnh đến thật đúng lúc, nhân vật chính vừa đi ra, đến, để ta giới thiệu một chút.” Triệu Gia liền kéo Trầm Thăng đi.

“Giới thiệu một chút, đây là Tiết Đại thiếu, mọi người đều quen thuộc, Tiết Tĩnh Chi. Còn có vị này, mới vừa từ thành An Bình trở về, Tiết gia Tam Thiếu gia, Tiết Hành.”

Tiết Tĩnh Chi tay nắm ly nhẹ nhàng nở nụ cười: “Ngưỡng mộ đã lâu ”

Thẩm Thăng cảm giác mình tựa hồ đang nằm mơ, một cơn ác mộng ép hắn tới thở không nổi, hắn nghe được chính mình âm thanh khô khốc nói: “Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu ”

Tiết Hành nhếch môi nở nụ cười, anh khí giữa hai lông mày bùng phát, hoàn toàn không có nét chán nản cùng yếu đuối, “Ở thành An Bình vẫn là nhờ Thẩm Tư lệnh chiếu cố, Tiết Hành ngược lại cũng chuẩn bị cho Thẩm tư lệnh một phần hậu lễ, không lâu nữa Thẩm tư lệnh sẽ biết. ”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương