Cơ Giới Khách
Chương 20: Gặp lại cố nhân

Ít phút sau, tọa độ chính xác được gửi tới. Đó là ngoại vi của La Đông thành, may mắn là nằm bên ngoài vòng bảo vệ từ tính, thuộc khu vực không có người sinh sống.

Bạc Hùng từ không trung chậm rãi tiếp cận khu vực được đánh dấu. Đó là một vùng thảo nguyên rộng lớn. Lúc này đã qua nửa đêm, dưới ánh sáng dìu dịu của ánh trăng non, thảm cỏ xanh đang rung rinh trong gió đêm se lạnh ánh lên loang loáng màu bàng bạc. Nhìn kĩ thêm một chút sẽ thấy mấy bông hoa dại tả tơi, lắc lư vô định, đôi lúc lại mắc vào mấy nhánh cỏ khô, hay bụi hoa cỏ may, khẽ rung một lát rồi lặng im, như tìm được nơi nghỉ chân trong đêm dài hoang lạnh. Bao trùm cả thảo nguyên là bầu không khí tiêu điều, chậm buồn, và tĩnh lặng.

Chính giữa bầu không khí tĩnh lặng đó, trên một đồi nhỏ, một người đàn ông lặng im đang ngồi trên ghế, đôi mắt nhắm hờ chậm rãi mở ra, nhìn bình trà trên bàn rồi khẽ lắc đầu:

_ Chờ ngươi lâu quá, đến trà cũng đã lạnh rồi, đến đây, ta pha bình mới, đêm lạnh thế này không gì tốt hơn một chén trà ngon.

Bạc Hùng chậm rãi đi tới, ngồi xuống ghế, Thanh Thương cắm thẳng vào đất, hai tay cung kính nhận chén trà từ tay người đàn ông trung niên, rồi chậm rãi đưa lên miệng, nhấp một ngụm, cảm khái nói:

_ trà ngon, đúng là tuyệt phẩm. Hình như không gian tinh thần của ta vừa nhận được chỗ tốt, đa tạ đại sư.

Bạc Hùng xưng hô như vậy là vì bộ áo bào người kia đang khoác. Trong lĩnh vực chế tạo thiết bị cơ giới tinh thần, phụ thuộc vào đẳng cấp cao thấp của thiết bị được tạo ra mà chia người chế tạo thành nhiều cấp. Quyền lợi và trách nhiệm cũng theo đó mà phân định, trang phục là cách cơ bản nhất để nhận định cấp độ đạt được của người chế tạo, cơ bản là;, cấp học đồ thì mặc áo bào màu đen, cấp luyện sư là màu nâu, kiện sư là màu xám, chúc sư là màu vàng, tạo sư là xanh da trời, chỉ cấp bậc đại sư là được mặc màu trắng, không chỉ thế, những hoa văn trên tay áo, cổ áo, vai áo chứng minh người kia đã đạt thêm ba cấp trên cấp đại sư là A ; A A ; và S.

Vấn đề là trên địa cầu chỉ có 6 đại sư cấp s. Thuộc 6 đại gia tộc. Riêng Lý gia và liên minh, thì mức cao nhất chỉ mới là đại sư cấp A A mà thôi. Đó cũng là lý do vì sao Lý gia mở 6 học viện, thì có tới 5 trong đó là học viện tinh thần cơ giới sư. Bạc Hùng đều đã biết mặt 6 vị kia, họ đều là phượng mao lân giác, là tài sản quý của nhân loại. Hình ảnh được quảng bá rộng rãi từ lâu. Người bên cạnh thì hắn chưa từng gặp, hắn cũng không dám hỏi nhiều.

Đó là vì nội dung trong phần thứ hai của quân lệnh; nếu tại tọa độ xác định là Thôn Kim thú, thì Bạc Hùng phải toàn lực tiêu diệt, nếu là nhân loại, thì Bạc Hùng phải nghe theo sự phân phó của người đó, dù mâu thuẫn với mệnh lệnh ở phần đầu tiên, tiếp tục tới khi nhận được chỉ thị khác từ tổng thành.Theo như đó, người bên cạnh chính là cấp trên trực tiếp của Bạc Hùng lúc này.

Như thấy được nét nghi hoặc của Bạc Hùng, người đó cất giọng:

__ Ta họ Lý, là người của Lý gia, ngươi có thể gọi ta là Lý Khanh.

Nhíu mày một chút, rồi như bừng tỉnh, Bạc Hùng đứng bật dậy, chắp tay cúi đầu nói:

__ Ngài là Lý Khanh, là người nhận danh hiệu đại sư tinh thần cơ giới cấp s khi mới hơn 30, là người trẻ tuổi nhất khi nhận danh hiệu đó từ trước tới nay. Ngưỡng mộ danh tiếng của ngài đã lâu. Mạc tướng là Bạc Hùng, chỉ huy quân đoàn F16, hiện có 5000 quân đang đóng tại La Đông thành, nguyện nghe ngài chỉ huy.

Lão bản mặt không biến sắc,vẫn giữ nguyên nét phong khinh vân đạm, nâng lên chén trà, nhẹ giọng nói:

_ Chuyện xưa rồi, không đáng kể, cần gì nhắc lại.

( p,s: nếu có Vương Lang ở đây, thì chắc chắn hắn sẽ dùng ánh mắt vô cùng khinh bỉ để nhìn lão, ai vừa rồi nhắc đi nhắc lại mấy lần bắt ta phải nhớ vậy nhỉ)

Hạ chén trà xuống, lão nói tiếp:

_ Mà ngươi nói như vậy nghĩa là sao, có thể nói rõ hơn không?

Bạc Hùng ngay lập tức mở thiết bị thông tin ra, hai tay đưa trang quân lệnh ra trước mặt:

_ Đây là mệnh lệnh của chiến dịch, ngài đọc thì sẽ rõ, mạc tướng tuyệt đối tuân theo.

Đọc xong bản quân lệnh, lão cười khổ rồi nói:

_ Raphen ơi là Raphen, lại muốn chứng minh ngươi là thần toán ư, bao nhiêu năm rồi cũng không bỏ được tật xấu, lúc nào cũng háo thắng không thôi.

Quay sang nhìn Bạc Hùng lão nói tiếp:

_ Sắp xếp như vậy là tốt rồi, bây giờ ngươi hãy liên lạc tới phòng bầu dục, chắc sẽ có người đang chờ ta.

Khựng lại một chút, nhưng rất nhanh Bạc Hùng khởi động máy truyền tin. Thông thường chỉ có cấp đại tướng trở lên mới được phép liên lạc trực tiếp với tổng hành dinh, đừng nói tới phòng bầu dục, việc làm này của Bạc Hùng chính là vượt cấp, nếu xử nặng có thể bị lột lon cách chức. Nhưng hắn vẫn dứt khoát làm.

Vài giây sau, giọng liên lạc viên trong máy truyền tin phát ra:"....đã kết nối với tổng thành... tổng hành dinh đồng ý kết nối.... phòng bầu dục đồng ý kết nối... phòng bầu dục yêu cầu kết nối qua mạng tinh thần máy tính thực tế ảo... yêu cầu xác nhận, ấn nút xanh để đồng ý kết nối, ấn nút đỏ để....." Bạc Hùng lật đật ấn nút màu xanh, hắn biết rõ phòng bầu dục đại diện cho ai, sao hắn dám để ngài chờ chứ. Giọng liên lạc viên tiếp tục vang lên: "..... yêu cầu được xác nhận thông qua, kết nối thực tại ảo trong... 3..2...1"

Không gian xung quanh hai người chợt biến đổi như bị cuốn vào một vòng xoáy, theo đó khung cảnh xung quanh dần mờ đi, rồi vòng xoáy xoay ngược chiều lại, khung cảnh mới dần hiện lên, vài giây sau khung cảnh thảo nguyên ban đầu đã trở thành khung cảnh trong phòng bầu dục. Trước mặt hai người là bàn họp dài hình bầu dục, ngồi đầu bàn là ngài lãnh tụ, hai bên là 6 vị gia chủ của 6 đại gia tộc, còn thư ký Raphen thì lặng im đứng sau lưng ngài lãnh tụ. Mọi người đều im lặng nhìn nhau.

Phản ứng đầu tiên chính là Bạc Hùng, hắn biết rõ nhiệm vụ của mình, lúc này đây tinh thần của hắn và đại sư Lý Khanh đều đang ở trong không gian thực tế ảo của mạng lưới máy tính tin thần. Phần thân xác bên ngoài đang ở trong trạng thái vô thức, như vậy là không an toàn. Điều hắn cần làm là quay lại thế giới thực để bảo vệ cho đại sư Lý Khanh. Hẳn lập tức khoanh tay, cúi đầu, nói ngắn gọn:" mạc tướng xin phép tiếp tục nhiệm vụ bảo vệ ", rồi lui về một bước, rời khỏi không gian ảo.

Khi xác định đã" an toàn " Bạc Hùng như té ngồi xuống ghế, cầm bình trà đưa lên miệng tu liền mấy hơi, thở phào lẩm bẩm: " sống rồi, may mà mình thông minh, ở thêm chút xíu nữa thôi là lăn ra xỉu rồi, tưởng chỉ gặp Thôn Kim thú thôi chứ, ai mà ngờ lại gặp chuyện đáng sợ thế này. Thật đúng là nhiệm vụ cấp s mà"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương