Có Gan Viết Đồng Nhân Thì Có Gan Mở Cửa Đi!
-
Chương 58: Có giỏi thì yêu đương nghiêm túc đi
Không biết bạn bè đã từng yêu đương bao giờ chưa, nhưng dù sao thì gần đây, Chu Nam Kinh phát hiện ra, chuyện tình cảm của hắn hình như có vấn đề….
Cứ đơn giản một ví dụ này đi, nếu là yêu đương nam nữ, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ sẽ làm gì? Nhắn tin cho nhau!
Thế Chu Nam Kinh làm gì? Viết văn. Ôn Hướng Hoa làm gì? Hoặc là tám chuyện với mọi người, hoặc là thúc giục viết văn, quá nữa thì lướt weibo…. Tuy rằng gần như lúc nào cậu ta cũng ait hắn, ví như: @Bán nữ hài lão *** sài……
Chu Nam Kinh thử tính, thấy số người muốn hỏa thiêu bọn họ càng lúc càng nhiều.
Lại thêm một ví dụ đơn giản khác, nếu là nam nữ yêu nhau, khi muốn cảm ơn sẽ làm gì? Tặng quà, hoặc hôn một cái. Ôn Hướng Hoa làm gì? Cậu ta hoặc nạp tiền đi đánh thưởng, hoặc không thì khóc lóc đòi ôm đùi. Chu Nam Kinh làm gì? Một chương….. lại một chương….. Đệt, tay đau, trứng đau tâm càng đau là sao thế này! Đặc biệt lại còn phải nộp thuế cho Thất điểm….
Cho nên một ngày nào đó, Chu Nam Kinh sau khi dừng tay gõ bàn phím, việc đầu tiên là tìm nick của Ôn Hướng Hoa, đánh vào khung trò chuyện.
Chu Nam Kinh: Chúng ta đang yêu nhau thật sao?
Ôn: ….
Ôn: Có lẽ, hẳn là, đại khái… thế.
Bán nữ hài lão *** sài: Thế sao tôi không có một chút cảm giác yêu đương gì thế này?
Đừng nói cảm giác được yêu, ngay cả bạn bè hắn cũng chẳng thấy gì hết! Ngày hôm qua tốt xấu gì hắn cũng cùng Mộ Trường Kim ngồi dưới trăng đàm đạo triết lý nhân sinh nhé.
Ôn: QAQ Em…. không biết!
Tin này nghe vào tai quá bi thương, cho nên Chu Nam Kinh ngồi im lặng ba giây trước máy tính.
Bán nữ hài lão *** sài: Sao cậu lại không biết =L=
Ôn: OTL Từ khi anh biết em biết anh là Chu Nam Kinh đến giờ, nói thật là em không thể tự nhiên khi nói chuyện với anh được!!
Cái gì mà ”anh biết em biết anh là Chu Nam Kinh”? Cậu nghĩ cậu đang đọc khẩu lệnh đấy à?
Bán nữ hài lão *** sài: Gì cơ?
Ôn: QAQ Hơn nữa anh anh anh anh anh lại coi em như bạn bè chứ!!!!
….. Ưm, tại sao tin này nghe thiệt ưu thương vậy ta?
Ôn: _[:з]∠]_ Thật sự bây giờ em không biết nên hành xử thế nào với anh mà!!!!
Bán nữ hài lão *** sài: Cho nên làm sao?
Ôn: Anh hoàn toàn khác với những người em từng ở chung _[:з]∠]_ Em rất sợ làm anh sợ em, anh có biết không?
Bán nữ hài lão *** sài: Tôi đột nhiên tò mò trước kia cậu ở chung với người khác như thế nào.
Ôn: Anh vẫn không biết thì hơn QAQ
Bán nữ hài lão *** sài: …
Chu Nam Kinh cảm nhận được ác cảm từ thế giới xung quanh rồi, hắn tắt khung trò chuyện rồi lại mở ra, cuối cùng quyết định sẽ làm ”đại sự”. Đúng, chính là ”việc chết” của mỗi tác giả trong truyền thuyết!
Hắn mở nick chính ra, thêm QQ của Ôn Hướng Hoa vào.
[Nhắc nhở của hệ thống: Ôn đã đồng ý lời mời kết bạn của bạn]
Ôn: Nam Kinh anh làm gì vậy?
Chu Nam Kinh: Thêm vào để chơi.
Ôn: Được /////
Nhưng mà anh cứ tùy tiện mà thêm người ta vào như vậy sao, anh đang trêu ghẹo người ta đấy à? Đặc biệt cái kiểu ”chơi đùa” kia nữa, anh coi cậu ta là gì vậy???
#Đương nhiên là như mối tình đầu rồi!# mặt nghiêm túc
…. Mẹ của Chu Nam Kinh hắn cũng chưa từng trải qua trò ngây thơ nào như thế với tình đầu của mình đâu!
Chẳng lẽ đây là sự khác biệt giữa việc người yêu là nam và nữ? Quả đúng là… câu đố khiến người ta lo ngại!
Chu Nam Kinh nghĩ nghĩ, lại gõ bàn phím.
Chu Nam Kinh: =L= Tôi nói này….
Ôn:???
Chu Nam Kinh: …. Ăn cơm chưa?
Vì sao mỗi lần hưng phấn quá độ hắn lại trở nên thế này hả giời!!! Rõ ràng hắn có muốn nói thế đâu!!!
Ôn: Sặc… Ăn rồi.
…..
Sao cái thể loại kéo dài số chữ này lại xuất hiện ở đây??
Chu Nam Kinh thiếu chút nữa nhịn không được mà đập nát chuột. Hắn vẫn cảm giác bản thân mình không phải người tốt, tính tình cũng chẳng có chỗ nào cho người ta khen ngợi….. Nhưng giờ hắn nghĩ thế giới quan của hắn cần thay đổi, thay đổi rồi….
Đây nhất định không phải thế giới hắn biết, hôm nay ngủ một giấc đã, sáng mai dậy là ổn thôi!
Chu Nam Kinh tắt giao diện WPS, kéo kéo chăn, chuẩn bị lên giường, ngủ.
Kết quả là nửa tiếng sau vẫn không thể nhắm mắt, hắn lấy điện thoại di động dưới gối ra, nhắn tin.
Chu Nam Kinh: Đã ngủ chưa?
Ôn Hướng Hoa: Chưa nhưng giờ em ngủ đây!
Chu Nam Kinh: Tôi nói này.
Ôn Hướng Hoa Nói đi nói đi!
Chu Nam Kinh: Sáng mai = = Muốn đi chợ không?
…. Khoan đã, hắn đâu có muốn nói thế này! Theo kinh nghiệm yêu đương mà nói, người ta đi hẹn hò sẽ đến công viên / quán cà phê / công viên trò chơi…. Sao lại đến cái nơi thiếu lãng mạn như thế này???
Ôn Hướng Hoa Được chứ, bình thường buổi sáng mấy giờ anh dậy? Mỗi sáng em đều không chờ nổi anh.
Chu Nam Kinh: Bảy rưỡi.
Ôn Hướng Hoa: Em tám giờ mới dậy _[:з]∠]_ Được rồi, về sau em sẽ cố dậy sớm hơn!!
Chu Nam Kinh: Ừ
Nói xong rồi hắn liền ném luôn điện thoại đi, có lẽ bản thân cũng ngủ được rồi.
Còn phía bên kia….
Ôn: Anh ấy hẹn hò với tui!!!
Tiểu Hiên nho nhã: Ông sao thế? Cái giọng điệu của ông như kiểu mấy bà cô quảng cáo thuốc tránh thai vậy….
Ôn: ….. Tôi không xem TV chả hiểu bà nói gì!!!
Tiểu Hiên nho nhã: Đừng lừa tôi! Anh ấy hẹn ông làm gì!
Ôn: Ba ba ba!
Cái tiếng phát ra khi ấy ấy ế:v
Tiểu Hiên nho nhã:!!!
Ôn: _[:з]∠]_ Thực ra là đi mua đồ ăn….
Tiểu Hiên nho nhã: …. Chờ đó, xem tôi dạy dỗ ông thế nào, FUCK!
Trời biết tôi còn muốn H hơn mà!
Ngày hôm sau trời còn tờ mờ sáng, Ôn Hướng Hoa đã tỉnh. Hôm qua hưng phấn quá độ, SO uống cà phê để lên tinh thần, cho nên rạng sáng mới thiếp đi được, hôm nay tinh lực tràn đầy, trời còn sớm đã tỉnh.
Rửa mặt chải đầu chọn quần áo chán chê, ngẩng đầu lên mới thấy có hơn sáu giờ!
Trong nháy mắt Ôn Hướng Hoa chỉ muốn tự tán thưởng bản thân!
Thế nên, cậu ta lại đặt lưng xuống ngủ….
Thế nên, lúc giật mình tỉnh dậy, đã không cẩn thận mà tám rưỡi…
Cậu gian nan quay đầu, đưa mắt nhìn điện thoại.
Cuộc gọi nhỡ, hai.
Tin nhắn mới, một.
Là số điện thoại mà Chu Nam Kinh ”hữu tình” gửi cho.
Ôn Hướng Hoa lại khó khăn dán mắt lại gần màn hình….
Hai cuộc gọi cách nhau khoảng nửa tiếng tin nhắn lại rất đơn giản, chỉ có mấy chữ: Cậu không đến, tôi đi.
Cứ đơn giản một ví dụ này đi, nếu là yêu đương nam nữ, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ sẽ làm gì? Nhắn tin cho nhau!
Thế Chu Nam Kinh làm gì? Viết văn. Ôn Hướng Hoa làm gì? Hoặc là tám chuyện với mọi người, hoặc là thúc giục viết văn, quá nữa thì lướt weibo…. Tuy rằng gần như lúc nào cậu ta cũng ait hắn, ví như: @Bán nữ hài lão *** sài……
Chu Nam Kinh thử tính, thấy số người muốn hỏa thiêu bọn họ càng lúc càng nhiều.
Lại thêm một ví dụ đơn giản khác, nếu là nam nữ yêu nhau, khi muốn cảm ơn sẽ làm gì? Tặng quà, hoặc hôn một cái. Ôn Hướng Hoa làm gì? Cậu ta hoặc nạp tiền đi đánh thưởng, hoặc không thì khóc lóc đòi ôm đùi. Chu Nam Kinh làm gì? Một chương….. lại một chương….. Đệt, tay đau, trứng đau tâm càng đau là sao thế này! Đặc biệt lại còn phải nộp thuế cho Thất điểm….
Cho nên một ngày nào đó, Chu Nam Kinh sau khi dừng tay gõ bàn phím, việc đầu tiên là tìm nick của Ôn Hướng Hoa, đánh vào khung trò chuyện.
Chu Nam Kinh: Chúng ta đang yêu nhau thật sao?
Ôn: ….
Ôn: Có lẽ, hẳn là, đại khái… thế.
Bán nữ hài lão *** sài: Thế sao tôi không có một chút cảm giác yêu đương gì thế này?
Đừng nói cảm giác được yêu, ngay cả bạn bè hắn cũng chẳng thấy gì hết! Ngày hôm qua tốt xấu gì hắn cũng cùng Mộ Trường Kim ngồi dưới trăng đàm đạo triết lý nhân sinh nhé.
Ôn: QAQ Em…. không biết!
Tin này nghe vào tai quá bi thương, cho nên Chu Nam Kinh ngồi im lặng ba giây trước máy tính.
Bán nữ hài lão *** sài: Sao cậu lại không biết =L=
Ôn: OTL Từ khi anh biết em biết anh là Chu Nam Kinh đến giờ, nói thật là em không thể tự nhiên khi nói chuyện với anh được!!
Cái gì mà ”anh biết em biết anh là Chu Nam Kinh”? Cậu nghĩ cậu đang đọc khẩu lệnh đấy à?
Bán nữ hài lão *** sài: Gì cơ?
Ôn: QAQ Hơn nữa anh anh anh anh anh lại coi em như bạn bè chứ!!!!
….. Ưm, tại sao tin này nghe thiệt ưu thương vậy ta?
Ôn: _[:з]∠]_ Thật sự bây giờ em không biết nên hành xử thế nào với anh mà!!!!
Bán nữ hài lão *** sài: Cho nên làm sao?
Ôn: Anh hoàn toàn khác với những người em từng ở chung _[:з]∠]_ Em rất sợ làm anh sợ em, anh có biết không?
Bán nữ hài lão *** sài: Tôi đột nhiên tò mò trước kia cậu ở chung với người khác như thế nào.
Ôn: Anh vẫn không biết thì hơn QAQ
Bán nữ hài lão *** sài: …
Chu Nam Kinh cảm nhận được ác cảm từ thế giới xung quanh rồi, hắn tắt khung trò chuyện rồi lại mở ra, cuối cùng quyết định sẽ làm ”đại sự”. Đúng, chính là ”việc chết” của mỗi tác giả trong truyền thuyết!
Hắn mở nick chính ra, thêm QQ của Ôn Hướng Hoa vào.
[Nhắc nhở của hệ thống: Ôn đã đồng ý lời mời kết bạn của bạn]
Ôn: Nam Kinh anh làm gì vậy?
Chu Nam Kinh: Thêm vào để chơi.
Ôn: Được /////
Nhưng mà anh cứ tùy tiện mà thêm người ta vào như vậy sao, anh đang trêu ghẹo người ta đấy à? Đặc biệt cái kiểu ”chơi đùa” kia nữa, anh coi cậu ta là gì vậy???
#Đương nhiên là như mối tình đầu rồi!# mặt nghiêm túc
…. Mẹ của Chu Nam Kinh hắn cũng chưa từng trải qua trò ngây thơ nào như thế với tình đầu của mình đâu!
Chẳng lẽ đây là sự khác biệt giữa việc người yêu là nam và nữ? Quả đúng là… câu đố khiến người ta lo ngại!
Chu Nam Kinh nghĩ nghĩ, lại gõ bàn phím.
Chu Nam Kinh: =L= Tôi nói này….
Ôn:???
Chu Nam Kinh: …. Ăn cơm chưa?
Vì sao mỗi lần hưng phấn quá độ hắn lại trở nên thế này hả giời!!! Rõ ràng hắn có muốn nói thế đâu!!!
Ôn: Sặc… Ăn rồi.
…..
Sao cái thể loại kéo dài số chữ này lại xuất hiện ở đây??
Chu Nam Kinh thiếu chút nữa nhịn không được mà đập nát chuột. Hắn vẫn cảm giác bản thân mình không phải người tốt, tính tình cũng chẳng có chỗ nào cho người ta khen ngợi….. Nhưng giờ hắn nghĩ thế giới quan của hắn cần thay đổi, thay đổi rồi….
Đây nhất định không phải thế giới hắn biết, hôm nay ngủ một giấc đã, sáng mai dậy là ổn thôi!
Chu Nam Kinh tắt giao diện WPS, kéo kéo chăn, chuẩn bị lên giường, ngủ.
Kết quả là nửa tiếng sau vẫn không thể nhắm mắt, hắn lấy điện thoại di động dưới gối ra, nhắn tin.
Chu Nam Kinh: Đã ngủ chưa?
Ôn Hướng Hoa: Chưa nhưng giờ em ngủ đây!
Chu Nam Kinh: Tôi nói này.
Ôn Hướng Hoa Nói đi nói đi!
Chu Nam Kinh: Sáng mai = = Muốn đi chợ không?
…. Khoan đã, hắn đâu có muốn nói thế này! Theo kinh nghiệm yêu đương mà nói, người ta đi hẹn hò sẽ đến công viên / quán cà phê / công viên trò chơi…. Sao lại đến cái nơi thiếu lãng mạn như thế này???
Ôn Hướng Hoa Được chứ, bình thường buổi sáng mấy giờ anh dậy? Mỗi sáng em đều không chờ nổi anh.
Chu Nam Kinh: Bảy rưỡi.
Ôn Hướng Hoa: Em tám giờ mới dậy _[:з]∠]_ Được rồi, về sau em sẽ cố dậy sớm hơn!!
Chu Nam Kinh: Ừ
Nói xong rồi hắn liền ném luôn điện thoại đi, có lẽ bản thân cũng ngủ được rồi.
Còn phía bên kia….
Ôn: Anh ấy hẹn hò với tui!!!
Tiểu Hiên nho nhã: Ông sao thế? Cái giọng điệu của ông như kiểu mấy bà cô quảng cáo thuốc tránh thai vậy….
Ôn: ….. Tôi không xem TV chả hiểu bà nói gì!!!
Tiểu Hiên nho nhã: Đừng lừa tôi! Anh ấy hẹn ông làm gì!
Ôn: Ba ba ba!
Cái tiếng phát ra khi ấy ấy ế:v
Tiểu Hiên nho nhã:!!!
Ôn: _[:з]∠]_ Thực ra là đi mua đồ ăn….
Tiểu Hiên nho nhã: …. Chờ đó, xem tôi dạy dỗ ông thế nào, FUCK!
Trời biết tôi còn muốn H hơn mà!
Ngày hôm sau trời còn tờ mờ sáng, Ôn Hướng Hoa đã tỉnh. Hôm qua hưng phấn quá độ, SO uống cà phê để lên tinh thần, cho nên rạng sáng mới thiếp đi được, hôm nay tinh lực tràn đầy, trời còn sớm đã tỉnh.
Rửa mặt chải đầu chọn quần áo chán chê, ngẩng đầu lên mới thấy có hơn sáu giờ!
Trong nháy mắt Ôn Hướng Hoa chỉ muốn tự tán thưởng bản thân!
Thế nên, cậu ta lại đặt lưng xuống ngủ….
Thế nên, lúc giật mình tỉnh dậy, đã không cẩn thận mà tám rưỡi…
Cậu gian nan quay đầu, đưa mắt nhìn điện thoại.
Cuộc gọi nhỡ, hai.
Tin nhắn mới, một.
Là số điện thoại mà Chu Nam Kinh ”hữu tình” gửi cho.
Ôn Hướng Hoa lại khó khăn dán mắt lại gần màn hình….
Hai cuộc gọi cách nhau khoảng nửa tiếng tin nhắn lại rất đơn giản, chỉ có mấy chữ: Cậu không đến, tôi đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook