Cỏ Gần Hang Của Đại Ca
-
Chương 24-2
Ở trong đại sảnh, quản lí khách sạn đã chạy tới xử lí chuyện này ngay lập tức, bởi vì tình trạng không ổn định của vị khách kia đã khiến cho mọi người xôn xao, Tề Hạo đang ngồi ở bên trái của đại sảnh tiếp đãi khách hàng nói chuyện làm ăn, anh lơ đãng nhìn về phía thang máy, phát hiện nguyên nhân khiến mọi người xôn xao lại là Phi Phi.
Tề Hạo không để ý đến công việc ngay lập tức đứng dậy, “Tề tiên sinh!” Phía đối tác làm ăn vội vàng kêu lên một tiếng, bọn họ còn chưa nói xong a.
Tề Hạo nhanh chóng đi tới trước mặt Thẩm Yên Phi, chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ướt đẫm nước mắt, anh ngây ngẩn cả người, không phải cô đang nằm ngủ trong phòng hay sao?
Đột nhiên trong tầm mắt cô mơ hồ xuất hiện một đôi giày da quen thuộc, Thẩm Yên Phi ngẩng đầu lên, “Tề, Tề Hạo!”.
Anh yêu thương ôm cô vào ngực, “Em làm sao vậy?” Không ai có thể đi vào trong phòng làm tổn thương cô được.
“ Cha em không có chết có phải hay không?” Cô từ trong ngực anh ngẩng đầu lên. “Tề Hạo, anh nói cho em biết đi, cha em chưa chết có phải hay không?”.
Anh có chút chần chờ nhìn cô, “Phi Phi”. Thật ra thì lúc xế chiều anh đã nhận được điện thoại của Vũ Lâm , anh không biết phải mở miệng báo tin này cho cô như thế nào.
“Lừa đảo, tất cả đều là lừa đảo, Tề Hạo anh mau nói cho em biết những thứ này đều không phải là sự thật!” Anh không nói khiến cho hy vọng duy nhất trong lòng Thẩm Phi Yên tan biến, những thứ này đều không phải là thật, cha của cô sẽ sống thật tốt.
“Phi Phi, em tỉnh táo một chút đi.”
“Anh mau nói cho em biết cha em vẫn còn sống, tin tức trên TV nói đến người đó không phải là cha em, Tề Hạo, anh nói mau a.”
Cô đấm vào lòng ngực của anh, tại sao anh không nói cha cô vẫn còn sống? Chỉ cần anh nói cô nhất định sẽ tin tưởng a!
Anh không cảm thấy đau đớn trên ngực, nhìn gương mặt bi thương của cô, dường như anh cũng có thể cảm nhận được nội tâm đau thương của cô, mỗi lần cô nghẹn ngào nấc lên tựa như đem tim anh dùng sức siết chặt.
Thấy cô đau lòng như thế, làm sao anh có thể nói nên lời?
“Anh nói cho em biết cha em không chết, em chỉ tin tưởng anh, em chỉ tin một mình anh thôi!” Thẩm Yên Phi khổ sở nhìn anh, “ Tại sao anh không nói? Em đau đến không muốn sống nữa rồi.”
“Phi Phi!” Ngay lập tức Tề Hạo ôm lấy cơ thể mềm yếu của cô đang trượt dần xuống
“ Cha em đã không còn, em cũng không muốn tiếp tục sống nữa…”
“ Anh không cho phép em nói như thế!” Tề Hạo nóng lòng ôm ngang người cô lên, “Anh không cho phép em chết.”
“Tề Hạo, em van xin anh…anh nói cho em biết cha em không có chết a, người trên TV không phải là cha em có đúng không?”
Tề Hạo ôm cô đi vào thang máy, anh chỉ muốn nhanh chóng cho cô nằm lên giường nghỉ ngơi thật tốt, có lẽ anh nên gọi bác sĩ tới đây tiêm cho cô một liều thuốc an thần.
“Tề Hạo…”
”Em còn có anh a.” Anh rống lên, loại người như vậy không đáng cho cô đau lòng, cho dù đó có là cha cô đi chăng nữa, sao cô có thể khóc lóc đau lòng như vậy? Khóc đến tim anh cũng xoắn lại.
Tề Hạo lo lắng nhìn cô nằm trên giường, sau khi ôm cô vào phòng, anh cho người mời bác sĩ đến đây một chuyến, nhưng bác sĩ còn chưa đến cô đã khóc đến ngất đi.
“Tình hình của cô ấy như thế nào?” Tề Hạo ngồi bên cạnh cô, một tấc cũng không rời.
“ Nếu Tề tiên sinh không phản đối, tôi muốn giúp Thẩm tiểu thư truyền một chai nước biển, một chai nước biển có thể sẽ tốn khoảng một tiếng đồng hồ.” Bác sĩ thu lại ống nghe trên tai.
“Chỉ truyền nước biển là xong sao?”
“Thật ra thì thân thể của Thẩm tiểu thư không có gì đang ngại, là do cảm xúc của cô ấy dao động quá lớn mới dẫn đến ngất xỉu, sau khi truyền nước biển xong Thẩm tiểu thư sẽ tỉnh lại.
“Cô ấy có thể đã mang thai, truyền nước biển sẽ không có ảnh hưởng gì chứ?” Anh lo lắng hỏi.
“Việc truyền nước biển sẽ không ảnh hưởng đến phụ nữ mang thai, ngài có muốn lấy máu xét nghiệm để biết Thẩm tiểu thư có mang thai hay không?”
Tề Hạo suy nghĩ một lát, anh không muốn có đứa bé gấp như vậy, chỉ là nếu như cô có thai ngay lúc này, có lẽ sẽ cho cô thêm động lực để vượt qua mọi chuyện.
“Lấy máu sẽ không ảnh hưởng gì đến cô ấy chứ?” Tề Hạo hỏi.
“Dĩ nhiên là không, chỉ cần lấy máu của Thẩm tiểu thư đến bệnh viện phân tích mật độ kích thích tố một chút là có thể xác định xem cô ấy có mang thai hay không. Trong giai đoạn đầu mang thai lấy nước tiểu xét nghiệm còn không thể xác định chắc chắn dấu hiệu mang thai, nhưng nếu lấy máu xét nghiệm thì sẽ chính xác hơn nhiều.”
“Lấy máu như vậy…” Nhìn ống tiêm cắm vào cánh tay trắng nõn của cô, không có ý thức cô có thấy đau hay không?
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn không một chút huyết sắc của cô, ngực anh giống như bị đè nén, đau đến không thở nổi, sức ảnh hưởng của cô đối với anh đã quá mức bình thường, vượt xa tưởng tượng của anh.
So với tưởng tượng anh còn yêu cô nhiều hơn?
Nếu có thể, anh nguyện ý vì cô gánh chịu tất cả bi thương khổ sở, anh chỉ muốn cô vui vẻ, “Tề tiên sinh, kết quả vừa có tôi sẽ điện thoại báo cho ngài ngay lập tức, bản báo cáo xét nghiệm cũng sẽ nhanh chóng giao cho ngài.” Sau khi nhân viên y tế rời đi, căn phòng cũng khôi phục yên tĩnh hoàn toàn.
“Phi Phi.” Bàn tay anh che phủ hoàn toàn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của cô, chỉ mới buổi trưa thôi khuôn mặt nhỏ nhắn này còn phơi ngoài nắng đỏ bừng bừng, mà lúc này đây sao lại tái nhợt thế này?
Sau khi nhận được điện thoại của Vũ Lâm, anh không nên rời khỏi cô, không nên ra ngoài bàn chuyện hợp tác chết tiệt kia.
“Thật xin lỗi, anh thật không biết nên mở lời báo tin này cho em như thế nào.” Anh lẩm bẩm nói, khuôn mặt tái nhợt với hai mắt nhắm chặt của cô không cách nào đáp lại anh.
Thậm chí anh còn không kịp phái người đi dàn xếp chuyện của cha cô, muốn một người nghiện đánh bạc cả đời không cờ bạc là chuyện không thể nào, điều anh có thể làm chính là cho tất cả các sòng bạc đều biết Thẩm Gia Hùng là người bên cạnh Tề Hạo anh.
Vì tránh cho Thẩm Gia Hùng không biết kiềm chế mà tiếp tục cờ bạc, thậm chí bởi vì danh tiếng của anh mà càng không kiêng kị gì, cả gan làm loạn, nên anh cũng không muốn cho Thẩm Gia Hùng biết có anh làm chỗ dựa sau lưng ông ta.
Nhưng tất cả đều đã quá muộn, anh còn chưa kịp căn dặn Vũ Lâm đi làm những chuyện này thì Vũ Lâm đã truyền tin dữ đến.
Mặc kệ Thẩm Gia Hùng thiếu bao nhiêu tiền? Đắc tội bao nhiêu người? Có Tề Hạo anh ở phía sau chống lưng, ông ta ít nhất sẽ không mất mạng, Phi Phi cũng sẽ không khổ sở nhiều như vậy.
Anh phiền muộn bản thân mình đã không đem chuyện này xử lí hoàn tất, anh chỉ lo vội vã khuếch trương sự nghiệp của mình, vội vã muốn thoát khỏi sự trói buộc của Tề gia, vội vã muốn cùng Phi Phi trải qua cuộc sống chỉ thuộc về hai người.
Nhưng không ngờ lại không thể bảo vệ được người thân mà cô coi trọng nhất, anh thật đáng chết!
Tề Hạo không để ý đến công việc ngay lập tức đứng dậy, “Tề tiên sinh!” Phía đối tác làm ăn vội vàng kêu lên một tiếng, bọn họ còn chưa nói xong a.
Tề Hạo nhanh chóng đi tới trước mặt Thẩm Yên Phi, chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ướt đẫm nước mắt, anh ngây ngẩn cả người, không phải cô đang nằm ngủ trong phòng hay sao?
Đột nhiên trong tầm mắt cô mơ hồ xuất hiện một đôi giày da quen thuộc, Thẩm Yên Phi ngẩng đầu lên, “Tề, Tề Hạo!”.
Anh yêu thương ôm cô vào ngực, “Em làm sao vậy?” Không ai có thể đi vào trong phòng làm tổn thương cô được.
“ Cha em không có chết có phải hay không?” Cô từ trong ngực anh ngẩng đầu lên. “Tề Hạo, anh nói cho em biết đi, cha em chưa chết có phải hay không?”.
Anh có chút chần chờ nhìn cô, “Phi Phi”. Thật ra thì lúc xế chiều anh đã nhận được điện thoại của Vũ Lâm , anh không biết phải mở miệng báo tin này cho cô như thế nào.
“Lừa đảo, tất cả đều là lừa đảo, Tề Hạo anh mau nói cho em biết những thứ này đều không phải là sự thật!” Anh không nói khiến cho hy vọng duy nhất trong lòng Thẩm Phi Yên tan biến, những thứ này đều không phải là thật, cha của cô sẽ sống thật tốt.
“Phi Phi, em tỉnh táo một chút đi.”
“Anh mau nói cho em biết cha em vẫn còn sống, tin tức trên TV nói đến người đó không phải là cha em, Tề Hạo, anh nói mau a.”
Cô đấm vào lòng ngực của anh, tại sao anh không nói cha cô vẫn còn sống? Chỉ cần anh nói cô nhất định sẽ tin tưởng a!
Anh không cảm thấy đau đớn trên ngực, nhìn gương mặt bi thương của cô, dường như anh cũng có thể cảm nhận được nội tâm đau thương của cô, mỗi lần cô nghẹn ngào nấc lên tựa như đem tim anh dùng sức siết chặt.
Thấy cô đau lòng như thế, làm sao anh có thể nói nên lời?
“Anh nói cho em biết cha em không chết, em chỉ tin tưởng anh, em chỉ tin một mình anh thôi!” Thẩm Yên Phi khổ sở nhìn anh, “ Tại sao anh không nói? Em đau đến không muốn sống nữa rồi.”
“Phi Phi!” Ngay lập tức Tề Hạo ôm lấy cơ thể mềm yếu của cô đang trượt dần xuống
“ Cha em đã không còn, em cũng không muốn tiếp tục sống nữa…”
“ Anh không cho phép em nói như thế!” Tề Hạo nóng lòng ôm ngang người cô lên, “Anh không cho phép em chết.”
“Tề Hạo, em van xin anh…anh nói cho em biết cha em không có chết a, người trên TV không phải là cha em có đúng không?”
Tề Hạo ôm cô đi vào thang máy, anh chỉ muốn nhanh chóng cho cô nằm lên giường nghỉ ngơi thật tốt, có lẽ anh nên gọi bác sĩ tới đây tiêm cho cô một liều thuốc an thần.
“Tề Hạo…”
”Em còn có anh a.” Anh rống lên, loại người như vậy không đáng cho cô đau lòng, cho dù đó có là cha cô đi chăng nữa, sao cô có thể khóc lóc đau lòng như vậy? Khóc đến tim anh cũng xoắn lại.
Tề Hạo lo lắng nhìn cô nằm trên giường, sau khi ôm cô vào phòng, anh cho người mời bác sĩ đến đây một chuyến, nhưng bác sĩ còn chưa đến cô đã khóc đến ngất đi.
“Tình hình của cô ấy như thế nào?” Tề Hạo ngồi bên cạnh cô, một tấc cũng không rời.
“ Nếu Tề tiên sinh không phản đối, tôi muốn giúp Thẩm tiểu thư truyền một chai nước biển, một chai nước biển có thể sẽ tốn khoảng một tiếng đồng hồ.” Bác sĩ thu lại ống nghe trên tai.
“Chỉ truyền nước biển là xong sao?”
“Thật ra thì thân thể của Thẩm tiểu thư không có gì đang ngại, là do cảm xúc của cô ấy dao động quá lớn mới dẫn đến ngất xỉu, sau khi truyền nước biển xong Thẩm tiểu thư sẽ tỉnh lại.
“Cô ấy có thể đã mang thai, truyền nước biển sẽ không có ảnh hưởng gì chứ?” Anh lo lắng hỏi.
“Việc truyền nước biển sẽ không ảnh hưởng đến phụ nữ mang thai, ngài có muốn lấy máu xét nghiệm để biết Thẩm tiểu thư có mang thai hay không?”
Tề Hạo suy nghĩ một lát, anh không muốn có đứa bé gấp như vậy, chỉ là nếu như cô có thai ngay lúc này, có lẽ sẽ cho cô thêm động lực để vượt qua mọi chuyện.
“Lấy máu sẽ không ảnh hưởng gì đến cô ấy chứ?” Tề Hạo hỏi.
“Dĩ nhiên là không, chỉ cần lấy máu của Thẩm tiểu thư đến bệnh viện phân tích mật độ kích thích tố một chút là có thể xác định xem cô ấy có mang thai hay không. Trong giai đoạn đầu mang thai lấy nước tiểu xét nghiệm còn không thể xác định chắc chắn dấu hiệu mang thai, nhưng nếu lấy máu xét nghiệm thì sẽ chính xác hơn nhiều.”
“Lấy máu như vậy…” Nhìn ống tiêm cắm vào cánh tay trắng nõn của cô, không có ý thức cô có thấy đau hay không?
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn không một chút huyết sắc của cô, ngực anh giống như bị đè nén, đau đến không thở nổi, sức ảnh hưởng của cô đối với anh đã quá mức bình thường, vượt xa tưởng tượng của anh.
So với tưởng tượng anh còn yêu cô nhiều hơn?
Nếu có thể, anh nguyện ý vì cô gánh chịu tất cả bi thương khổ sở, anh chỉ muốn cô vui vẻ, “Tề tiên sinh, kết quả vừa có tôi sẽ điện thoại báo cho ngài ngay lập tức, bản báo cáo xét nghiệm cũng sẽ nhanh chóng giao cho ngài.” Sau khi nhân viên y tế rời đi, căn phòng cũng khôi phục yên tĩnh hoàn toàn.
“Phi Phi.” Bàn tay anh che phủ hoàn toàn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của cô, chỉ mới buổi trưa thôi khuôn mặt nhỏ nhắn này còn phơi ngoài nắng đỏ bừng bừng, mà lúc này đây sao lại tái nhợt thế này?
Sau khi nhận được điện thoại của Vũ Lâm, anh không nên rời khỏi cô, không nên ra ngoài bàn chuyện hợp tác chết tiệt kia.
“Thật xin lỗi, anh thật không biết nên mở lời báo tin này cho em như thế nào.” Anh lẩm bẩm nói, khuôn mặt tái nhợt với hai mắt nhắm chặt của cô không cách nào đáp lại anh.
Thậm chí anh còn không kịp phái người đi dàn xếp chuyện của cha cô, muốn một người nghiện đánh bạc cả đời không cờ bạc là chuyện không thể nào, điều anh có thể làm chính là cho tất cả các sòng bạc đều biết Thẩm Gia Hùng là người bên cạnh Tề Hạo anh.
Vì tránh cho Thẩm Gia Hùng không biết kiềm chế mà tiếp tục cờ bạc, thậm chí bởi vì danh tiếng của anh mà càng không kiêng kị gì, cả gan làm loạn, nên anh cũng không muốn cho Thẩm Gia Hùng biết có anh làm chỗ dựa sau lưng ông ta.
Nhưng tất cả đều đã quá muộn, anh còn chưa kịp căn dặn Vũ Lâm đi làm những chuyện này thì Vũ Lâm đã truyền tin dữ đến.
Mặc kệ Thẩm Gia Hùng thiếu bao nhiêu tiền? Đắc tội bao nhiêu người? Có Tề Hạo anh ở phía sau chống lưng, ông ta ít nhất sẽ không mất mạng, Phi Phi cũng sẽ không khổ sở nhiều như vậy.
Anh phiền muộn bản thân mình đã không đem chuyện này xử lí hoàn tất, anh chỉ lo vội vã khuếch trương sự nghiệp của mình, vội vã muốn thoát khỏi sự trói buộc của Tề gia, vội vã muốn cùng Phi Phi trải qua cuộc sống chỉ thuộc về hai người.
Nhưng không ngờ lại không thể bảo vệ được người thân mà cô coi trọng nhất, anh thật đáng chết!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook