Cô Gái Thông Linh Sư
-
Chương 40: Hiên Viên Tuyết Triệt ra tay
Nói xong, Tô Vũ để tay lên cánh tay của Lục Hoàn Vũ, không ngừng dùng linh khí giúp hắn xua đuổi thi độc trong cơ thể, cũng may Triệu Viện vừa mới cào hắn bị thương, thi độc chỉ dừng ở trên cánh tay, không có thâm nhập đến lục phủ ngũ tạng bên trong. Trải qua vài phút, thi độc đã được giải trừ sạch sẽ, máu độc từ cánh tay Lục Hoàn Vũ nhỏ giọt xuống, toả ra một mùi kì dị.
“Ha ha. . . . . .” Triệu Viện xem thường nhìn Tô Vũ cười to, trong mắt bắn ra sát ý khát máu, nói: “Tô Vũ, mày cho rằng chỉ làm như vậy là xong sao, vừa vặn bổn tiểu thư muốn bắt mày khai đao, rửa sạch nhục nhã!”
Nói xong, Triệu Viện quát chói tai một tiếng, mở ra mười móng vuốt, đánh về phía Tô Vũ.
“Đi mau!” Tô Vũ đẩy hai người Trương Đình Đình và Lục Hoàn Vũ ra ngoài, Trương Đình Đình đã sợ đến run người, cô run giọng nói: “Chúng ta ở lại chỗ này cũng không giúp được Tô Vũ, rời đi trước đi!”
Lục Hoàn Vũ nhìn cánh tay đang be bét máu, hiện tại vẫn còn phát đau, chỉ có thể gật đầu, tiếp nhận sự thật rằng mình vô dụng, hai người cùng nhau chạy ra khỏi phòng học. Hiện tại Triệu Viện chỉ muốn đối phó với Tô Vũ, đối với hai người kia không để vào mắt, vì thế, hai người kia mới có cơ hội tránh thoát.
Lập tức, Triệu Viện đã tới trước mặt Tô Vũ, đánh tới.
Ngón tay Tô Vũ vạch một đường, dùng linh khí vẽ một phù trấn thi, tiện đà ấn tay một cái, phù trấn thi cứ như vậy bay về phía Triệu Viện.
Thế nhưng, phù trấn thi lóe lên ở trên trán Triệu Viện một cái rồi biến mất, Triệu Viện hơi dừng lại một chút, chỉ trong chớp mắt, lập tức khôi phục lại như bình thường, Triệu Viện lại một lần nữa vồ tới Tô Vũ, mười móng tay đen xì đã gần ngay trước mắt .
Tô Vũ hơi nhướng mày, không nghĩ tới phù trấn thi lại không có tác dụng với loại nửa người nửa thi này, tay cô run lên, quăng ra câu hồn liên đỏ như máu, câu hồn liên vừa đến gần Triệu Viện, liền quấn ở trên người Triệu Viện.
Thế nhưng, Tô Vũ còn chưa kịp triệu hoán tháp trấn hồn, đã nhìn thấy Triệu Viện lắc mình biến hóa, ẩn giấu khí tức tà ác của bản thân, khôi phục lại hình dáng của con người, câu hồn liên toả ra ánh sáng lỗng lẫy đỏ như máu chậm rãi phai nhạt dần, thật ra, hiệu quả của câu hồn liên đối với con người yếu hơn rất nhiều.
“Ha ha. . . . . . , Tô Vũ, mày cũng không nghĩ tới, tao không chỉ có thể biến thành cương thi, cũng có thể biến thành con người, thủ đoạn của mày căn bản không có tác dụng với tao, ha ha. . . . . . , trước đây mày ỷ biết một chút tà thuật, cứ như vậy tra tấn tao, hiện tại mày cũng nên nếm thử cái gọi là sự sợ hãi tột cùng, tự vị sống không bằng chết!” Triệu Viện đắc ý cười to, lập tức tránh thoát được sự ràng buộc của câu hồn liên, tuy bề ngoài là dáng vẻ của con người, nhưng móng vuốt dày đặc khí lạnh lập tức nắm lấy cánh tay của Tô Vũ, há to miệng rộng, hai chiếc răng nanh cắn về phía cổ Tô Vũ.
Trong lòng Tô Vũ hơi động, đang chuẩn bị triệu hoán thông linh đồng tử ra đối phó với Triệu Viện, đúng lúc này, Triệu Viện bỗng cảm thấy một lực đạo mạnh mẽ mà tàn nhẫn đánh vào bụng, Triệu Viện hét lên một tiếng, không tự chủ buông Tô Vũ ra, lui về phía sau vài bước, đây chính là điểm yếu của Triệu Viện, do cô ta là nửa người nửa thi, nên vẫn cảm giác được đau đớn của con người.
Rầm một tiếng, một bức tranh phong thủy ngọ nguậy trôi nổi ở trên đỉnh đầu Tô Vũ, rõ ràng là Càn Khôn phong ma đồ, một bóng dáng trắng nhàn nhạt đi ra từ bên trong Càn Khôn phong Ma, dung nhan phong hoa tuyệt đại đầy khí chất khiến người ta khó quên, không phải Hiên Viên Tuyết Triệt thì là ai?
“Anh là ai?” Triệu Viện lớn tiếng quát hỏi, trước đây cô ta cảm thấy dung mạo Lục Hoàn Vũ đã là thượng phẩm, hiện tại thấy Hiên Viên Tuyết Triệt, mới biết ý nghĩ này nông cạn cỡ nào, nếu so sánh hai người với nhau, Lục Hoàn Vũ trực tiếp từ hot boy biến thành cọng cỏ dại.
Hiên Viên Tuyết Triệt không hề liếc mắt nhìn Triệu Viện, một đôi mắt nhu tình tựa nước nhìn chằm chằm Tô Vũ, nói: “Vũ nhi, xin lỗi, anh tới chậm, may mà em không có bị thương, nếu không, anh sẽ khổ sở muốn chết.”
Tô Vũ cười nhạt, bất kể nói thế nào, ngắm nhìn mỹ nam cũng là một chuyện tình vui sướng thoải mái, nói: “Không muộn, vừa vặn!”
“Vũ nhi, em đứng yên đừng nhúc nhích, anh giúp em giải quyết cô ta!” Hiên Viên Tuyết Triệt khẽ mỉm cười, lập tức, bóng người của hắn đã chậm rãi bay tới chỗ Triệu Viện cách đó không xa.
Nhất thời, Triệu Viện theo bản năng cảm giác được nguy hiểm, cô kêu gào một tiếng, hoàn toàn hiện ra nguyên hình, không muốn sống vọt tới chỗ Hiên Viên Tuyết Triệt, thế nhưng lúc Triệu Viện vẫn chưa hoàn toàn xông lại, đột nhiên cơ thể cô ta giống như cứng lại, cả người hóa thành một luồng sương mù đỏ như máu, ở trong không khí biến mất hoàn toàn.
Mạnh, thật sự quá mạnh mẽ, Triệu Viện vừa đối mặt với Hiên Viên Tuyết Triệt đã bị hắn một chiêu giết chết, Tô Vũ khiếp sợ vô cùng, hơn nữa, cô căn bản không nhận ra Hiên Viên Tuyết Triệt ra tay lúc nào, thậm chí, cô tựa hồ có cảm giác Hiên Viên Tuyết Triệt không động đến một đầu ngón tay.
Tô Vũ liếc nhìn Hiên Viên Tuyết Triệt một chút, cô bây giờ, không phải là đối thủ của Hiên Viên Tuyết Triệt, dù cho bản thể của đối phương bị vây ở trong Càn Khôn phong ma đồ, chỉ có một phần hồn trước mắt mà thôi.
“Vũ nhi, em đang suy nghĩ gì đấy? Nói anh nghe một chút?” Hiên Viên Tuyết Triệt nhích lại gần, gương mặt mê người phóng to ở trước mặt Tô Vũ, vẻ đẹp trai khiến người ta nghẹt thở, người đàn ông đẹp trai độc nhất vô nhị này, lại có chuyện tình cảm gút mắc với cô.
Tô Vũ lấy lại bình tĩnh, vội vàng nói: “Không cái gì, anh mau ẩn thân đi, có khả năng bọn họ đã quay trở về!”
Hiện tại Triệu Viện đã hóa thành sương máu biến mất, chỉ có như thế, cảnh sát mới không gây được phiền phức cho cô, với lại lúc giải thích với họ cô sẽ không gặp trở ngại.
Một lát sau, Lục Hoàn Vũ và Trương Đình Đình không còn nghe thấy động tĩnh gì, cẩn thận từng li từng tí mở cửa phòng ra, liền nhìn thấy trong phòng học chỉ có một mình Tô Vũ, Triệu Viện đã biến mất.
“Cô ta đâu rồi?” Lục Hoàn Vũ sốt sắng hỏi.
Tô Vũ nói: “Cô ta đã đi rồi, tôi cũng không biết giải thích thế nào nữa, nhưng cô ta đã biến mất rồi, hơn nữa sau này cũng sẽ không gây hại cho trấn Thanh Sơn, vì thế, Lục Hoàn Vũ, phiền cậu một lát nữa giải thích với đội trưởng Chu một chút!”
Nghe được Tô Vũ nói như thế, Trương Đình Đình cuối cùng thở phào một cái, thả lỏng người ra.
Lục Hoàn Vũ gật đầu, nhanh chóng gọi điện thoại bàn giao một phen, đội trưởng Chu trải qua sự việc cương thi vừa rồi, đối với chuyện như vậy đã tin tưởng không còn nghi ngờ .
Tuy cả lớp đã nhìn thấy Triệu Viện lộ ra dáng vẻ cương thi, có chút không được bình thường, nhưng cũng chỉ nói Triệu Viện mắc bệnh nghiêm trọng, tinh thần không được bình thường, lúc bệnh tái phát, đã sát hại cha mẹ cùng với các bạn trong lớp, vì để tránh nguy hại cho trường học, chỉ có thể tạm thời giam giữ để giải quyết, hơn nữa cha mẹ Triệu Viện cũng không có ở đây, sẽ không ai có thể truy cứu thật giả. Về phần các thầy cô, cũng né tránh không nói về vấn đề này nữa, Triệu Viện không xuất hiện ở phòng học khiến cho tất cả đều vui vẻ .
Không lâu sau, đội trưởng Chu mang theo cảnh sát đến, nhưng chỉ nhìn sơ qua phòng học rồi đi đến giảng đường, tuyên bố vụ án giết người hàng loạt ở trấn Thanh Sơn chính thức kết thúc .
“Ha ha. . . . . .” Triệu Viện xem thường nhìn Tô Vũ cười to, trong mắt bắn ra sát ý khát máu, nói: “Tô Vũ, mày cho rằng chỉ làm như vậy là xong sao, vừa vặn bổn tiểu thư muốn bắt mày khai đao, rửa sạch nhục nhã!”
Nói xong, Triệu Viện quát chói tai một tiếng, mở ra mười móng vuốt, đánh về phía Tô Vũ.
“Đi mau!” Tô Vũ đẩy hai người Trương Đình Đình và Lục Hoàn Vũ ra ngoài, Trương Đình Đình đã sợ đến run người, cô run giọng nói: “Chúng ta ở lại chỗ này cũng không giúp được Tô Vũ, rời đi trước đi!”
Lục Hoàn Vũ nhìn cánh tay đang be bét máu, hiện tại vẫn còn phát đau, chỉ có thể gật đầu, tiếp nhận sự thật rằng mình vô dụng, hai người cùng nhau chạy ra khỏi phòng học. Hiện tại Triệu Viện chỉ muốn đối phó với Tô Vũ, đối với hai người kia không để vào mắt, vì thế, hai người kia mới có cơ hội tránh thoát.
Lập tức, Triệu Viện đã tới trước mặt Tô Vũ, đánh tới.
Ngón tay Tô Vũ vạch một đường, dùng linh khí vẽ một phù trấn thi, tiện đà ấn tay một cái, phù trấn thi cứ như vậy bay về phía Triệu Viện.
Thế nhưng, phù trấn thi lóe lên ở trên trán Triệu Viện một cái rồi biến mất, Triệu Viện hơi dừng lại một chút, chỉ trong chớp mắt, lập tức khôi phục lại như bình thường, Triệu Viện lại một lần nữa vồ tới Tô Vũ, mười móng tay đen xì đã gần ngay trước mắt .
Tô Vũ hơi nhướng mày, không nghĩ tới phù trấn thi lại không có tác dụng với loại nửa người nửa thi này, tay cô run lên, quăng ra câu hồn liên đỏ như máu, câu hồn liên vừa đến gần Triệu Viện, liền quấn ở trên người Triệu Viện.
Thế nhưng, Tô Vũ còn chưa kịp triệu hoán tháp trấn hồn, đã nhìn thấy Triệu Viện lắc mình biến hóa, ẩn giấu khí tức tà ác của bản thân, khôi phục lại hình dáng của con người, câu hồn liên toả ra ánh sáng lỗng lẫy đỏ như máu chậm rãi phai nhạt dần, thật ra, hiệu quả của câu hồn liên đối với con người yếu hơn rất nhiều.
“Ha ha. . . . . . , Tô Vũ, mày cũng không nghĩ tới, tao không chỉ có thể biến thành cương thi, cũng có thể biến thành con người, thủ đoạn của mày căn bản không có tác dụng với tao, ha ha. . . . . . , trước đây mày ỷ biết một chút tà thuật, cứ như vậy tra tấn tao, hiện tại mày cũng nên nếm thử cái gọi là sự sợ hãi tột cùng, tự vị sống không bằng chết!” Triệu Viện đắc ý cười to, lập tức tránh thoát được sự ràng buộc của câu hồn liên, tuy bề ngoài là dáng vẻ của con người, nhưng móng vuốt dày đặc khí lạnh lập tức nắm lấy cánh tay của Tô Vũ, há to miệng rộng, hai chiếc răng nanh cắn về phía cổ Tô Vũ.
Trong lòng Tô Vũ hơi động, đang chuẩn bị triệu hoán thông linh đồng tử ra đối phó với Triệu Viện, đúng lúc này, Triệu Viện bỗng cảm thấy một lực đạo mạnh mẽ mà tàn nhẫn đánh vào bụng, Triệu Viện hét lên một tiếng, không tự chủ buông Tô Vũ ra, lui về phía sau vài bước, đây chính là điểm yếu của Triệu Viện, do cô ta là nửa người nửa thi, nên vẫn cảm giác được đau đớn của con người.
Rầm một tiếng, một bức tranh phong thủy ngọ nguậy trôi nổi ở trên đỉnh đầu Tô Vũ, rõ ràng là Càn Khôn phong ma đồ, một bóng dáng trắng nhàn nhạt đi ra từ bên trong Càn Khôn phong Ma, dung nhan phong hoa tuyệt đại đầy khí chất khiến người ta khó quên, không phải Hiên Viên Tuyết Triệt thì là ai?
“Anh là ai?” Triệu Viện lớn tiếng quát hỏi, trước đây cô ta cảm thấy dung mạo Lục Hoàn Vũ đã là thượng phẩm, hiện tại thấy Hiên Viên Tuyết Triệt, mới biết ý nghĩ này nông cạn cỡ nào, nếu so sánh hai người với nhau, Lục Hoàn Vũ trực tiếp từ hot boy biến thành cọng cỏ dại.
Hiên Viên Tuyết Triệt không hề liếc mắt nhìn Triệu Viện, một đôi mắt nhu tình tựa nước nhìn chằm chằm Tô Vũ, nói: “Vũ nhi, xin lỗi, anh tới chậm, may mà em không có bị thương, nếu không, anh sẽ khổ sở muốn chết.”
Tô Vũ cười nhạt, bất kể nói thế nào, ngắm nhìn mỹ nam cũng là một chuyện tình vui sướng thoải mái, nói: “Không muộn, vừa vặn!”
“Vũ nhi, em đứng yên đừng nhúc nhích, anh giúp em giải quyết cô ta!” Hiên Viên Tuyết Triệt khẽ mỉm cười, lập tức, bóng người của hắn đã chậm rãi bay tới chỗ Triệu Viện cách đó không xa.
Nhất thời, Triệu Viện theo bản năng cảm giác được nguy hiểm, cô kêu gào một tiếng, hoàn toàn hiện ra nguyên hình, không muốn sống vọt tới chỗ Hiên Viên Tuyết Triệt, thế nhưng lúc Triệu Viện vẫn chưa hoàn toàn xông lại, đột nhiên cơ thể cô ta giống như cứng lại, cả người hóa thành một luồng sương mù đỏ như máu, ở trong không khí biến mất hoàn toàn.
Mạnh, thật sự quá mạnh mẽ, Triệu Viện vừa đối mặt với Hiên Viên Tuyết Triệt đã bị hắn một chiêu giết chết, Tô Vũ khiếp sợ vô cùng, hơn nữa, cô căn bản không nhận ra Hiên Viên Tuyết Triệt ra tay lúc nào, thậm chí, cô tựa hồ có cảm giác Hiên Viên Tuyết Triệt không động đến một đầu ngón tay.
Tô Vũ liếc nhìn Hiên Viên Tuyết Triệt một chút, cô bây giờ, không phải là đối thủ của Hiên Viên Tuyết Triệt, dù cho bản thể của đối phương bị vây ở trong Càn Khôn phong ma đồ, chỉ có một phần hồn trước mắt mà thôi.
“Vũ nhi, em đang suy nghĩ gì đấy? Nói anh nghe một chút?” Hiên Viên Tuyết Triệt nhích lại gần, gương mặt mê người phóng to ở trước mặt Tô Vũ, vẻ đẹp trai khiến người ta nghẹt thở, người đàn ông đẹp trai độc nhất vô nhị này, lại có chuyện tình cảm gút mắc với cô.
Tô Vũ lấy lại bình tĩnh, vội vàng nói: “Không cái gì, anh mau ẩn thân đi, có khả năng bọn họ đã quay trở về!”
Hiện tại Triệu Viện đã hóa thành sương máu biến mất, chỉ có như thế, cảnh sát mới không gây được phiền phức cho cô, với lại lúc giải thích với họ cô sẽ không gặp trở ngại.
Một lát sau, Lục Hoàn Vũ và Trương Đình Đình không còn nghe thấy động tĩnh gì, cẩn thận từng li từng tí mở cửa phòng ra, liền nhìn thấy trong phòng học chỉ có một mình Tô Vũ, Triệu Viện đã biến mất.
“Cô ta đâu rồi?” Lục Hoàn Vũ sốt sắng hỏi.
Tô Vũ nói: “Cô ta đã đi rồi, tôi cũng không biết giải thích thế nào nữa, nhưng cô ta đã biến mất rồi, hơn nữa sau này cũng sẽ không gây hại cho trấn Thanh Sơn, vì thế, Lục Hoàn Vũ, phiền cậu một lát nữa giải thích với đội trưởng Chu một chút!”
Nghe được Tô Vũ nói như thế, Trương Đình Đình cuối cùng thở phào một cái, thả lỏng người ra.
Lục Hoàn Vũ gật đầu, nhanh chóng gọi điện thoại bàn giao một phen, đội trưởng Chu trải qua sự việc cương thi vừa rồi, đối với chuyện như vậy đã tin tưởng không còn nghi ngờ .
Tuy cả lớp đã nhìn thấy Triệu Viện lộ ra dáng vẻ cương thi, có chút không được bình thường, nhưng cũng chỉ nói Triệu Viện mắc bệnh nghiêm trọng, tinh thần không được bình thường, lúc bệnh tái phát, đã sát hại cha mẹ cùng với các bạn trong lớp, vì để tránh nguy hại cho trường học, chỉ có thể tạm thời giam giữ để giải quyết, hơn nữa cha mẹ Triệu Viện cũng không có ở đây, sẽ không ai có thể truy cứu thật giả. Về phần các thầy cô, cũng né tránh không nói về vấn đề này nữa, Triệu Viện không xuất hiện ở phòng học khiến cho tất cả đều vui vẻ .
Không lâu sau, đội trưởng Chu mang theo cảnh sát đến, nhưng chỉ nhìn sơ qua phòng học rồi đi đến giảng đường, tuyên bố vụ án giết người hàng loạt ở trấn Thanh Sơn chính thức kết thúc .
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook