"Cho dù có chuyện gì xảy ra. Cho dù em đã làm gì hay sẽ làm gì. Anh sẽ luôn yêu em. Anh thề."

C.J. Redwine

JADE

"Chuyện gì xảy ra thế? Môi anh đang chảy máu kìa?" Tôi hỏi Joseph khi chúng tôi đang cùng bước tới phía bàn ăn. Môi dưới của anh ấy sung lên và còn có cả vết rách nữa.

Anh ấy lôi chiếc khăn tay trong túi quần và lau môi. "Anh không may cắn phải"

"Thật sao?" Tôi có cảm giác là anh ấy đang nói dối "Em mong là anh không sao."

"Anh vẫn ổn." anh ấy nói và nắm lấy cổ tay tôi. "Jade, anh xin lỗi. Anh không biết chuyện gì đã xảy ra với anh nữa. Lẽ ra anh không nên hôn em như vậy. Chỉ bởi vì anh yêu em và anh không thể chịu nổi nếu mất em."

Tôi đã rất buồn khi anh ấy hôn tôi nhưng giờ thì trái tim tôi đã nguôi đi rất nhiều. Với tôi, anh ấy là một người bạn tốt, là một người anh trai. Anh ấy luôn ở đó mỗi khi tôi cần. Tôi không thể ghét anh ấy bởi nụ hôn đó – cũng không thể ghét anh ấy bởi anh ấy yêu tôi.

Tôi nhìn xung quanh xem Eros đang ở đâu. Anh ấy đang mải nói chuyện cùng với em họ mình, Kobe.

Tôi kéo Joseph vào bếp. Tôi cần nói chuyện riêng với anh ấy, để giả quyết mọi vấn đề giữa chúng tôi. "Joseph, em muốn anh hiểu rằng em không còn là cô gái đã từng thích anh điên cuồng đó nữa. Em đã lớn. Tất cả những cảm xúc mà em dành cho anh trước đây đều đã hết rồi. Bây giờ em yêu Eros và em sẽ kết hôn với anh ấy."

Nét giận dữ ngập tràn trong đôi mắt anh ấy "Anh không thể để em cưới hắn ta. Hắn đã không phải người thích hợp cho em. Em chỉ đang bị mù quáng bởi ngoại hình của hắn ta, cuộc sống, quyền lực và tiền của hắn ta thôi." Anh ấy thở dài não nuột "Ginger, hãy mở to mắt ra nhìn đi. Hắn ta một con quỷ. Nếu kết hôn với hắn em sẽ phải sống trong khổ sở."

"Đừng bao giờ nói như vậy về Eros" Tôi tát Joseph. Tôi bắt đầu không thích anh ấy vì đã nói xấu Eros. Tôi yêu Eros và nghe những điều không hay người ta nói về anh ấy thật sự khiến tôi tổn thương. "Eros là một người đàn ông tốt. Tại sao anh cứ nói anh ấy là quỷ dữ vậy? Anh không có quyền nói anh ấy như thế. Anh không hiểu anh ấy."

"Anh hiểu hắn ta." Anh ấy gằn từng chữ một.

"KHÔNG, anh không hiểu"

Anh ấy cười và gật đầu "Dĩ nhiên là anh biết hắn ta. Hắn ta chính là lý do khiến em phải trốn vào tu viện."

"Cái gì?" Tôi không thể tin nổi điều mình vừa nghe

"Đừng phủ nhận nữa Jade. Anh biết bí mật của em" Anh cười đầy chế nhạo. Anh ấy ghé mặt về phía tôi và nhỏ giọng nói "Nhưng điều anh không thể hiểu được là... tại sao em lại kết hôn với người đàn ông mà em đã trốn tránh suốt những năm qua?"

"Anh đang nói với vẩn gì vậy Joseph."

"Vậy sao?" Anh ta cười khúc khích "hắn ta có biết gì về bí mật của em không em yêu? Anh đoán là không nhỉ"

"Dừng lại đi. Em không hiểu anh đang nói về chuyện gì." Tôi hoảng loạn. Những ký ức tồi tệ đó thật sự khiến trái tim tôi như xé làm hai. Anh ta đang cố gắng chọc ngày vào vết thương đã chôn vùi từ lâu tỏng tôi. Một bài học đắt giá mà tôi đã tìm mọi cách để quên đi.

"Ginger, đừng phủ nhận nữa. Anh biết những gì đã xảy ra và anh muốn giúp em để em không phạm sai lầm lần nữa. Anh ở đây để chứng minh rằng điều em làm trong quá khứ là đúng đắn." Anh ta túm lấy cánh tay tôi, nhẹ nhàng lắc người tôi "Hắn ta là một lựa chọn sai lầm, vì Chúa! Em đang khiến cuộc sống của mình bị đảo lộn khi kết hôn với hắn ta"

"Dừng lại. Em không muốn nghe thêm bất cứ điều gì về chuyện này nữa. Hãy để cho em yên" Tôi vô cùng tức giận. Tôi muốn anh ta ngậm mồm lại – Anh ta thật sự khiến tôi thấy khó chịu "Đây là cuộc sống của em. Em không cần anh phải nói cho em biết thế nào là đúng thể nào là sai. Anh không phải người gặp phải những chuyện đó. Anh không thất bại và sống trong tuyệt vọng. Anh không có quyền...."

"Ginger, em yêu, anh chỉ muốn giúp em."

"Điều đó chẳng giúp ích gì cho em cả. Anh đang khiến mọi thứ trở nên... phức tạp hơn. Quay trở lại khi cuộc sống của em đã ổn thỏa và nói yêu em... Thế đã là quá mức chịu đựng rồi! Anh ở đâu khi em cần anh? Chẳng phải chính anh cũng là quỷ dữ sao? Đột nhiên biến mất khỏi cuộc sống của em khi em cần anh nhất?"

Anh ấy gầm lên và nhét tay vào túi quần "Đó là lý do anh ở đây, anh quay lại để có thể sửa chữa sai lầm của mình khi rời bỏ em. Chúng ta thuộc về nhau, Ginger. Hãy cho anh một cơ hội để chứng minh cho em thấy anh yêu em nhiều tới thế nào. Em sẽ dần đón nhận tình cảm của anh. Hãy nhớ về quãng thời gian tươi đẹp chúng ta cùng trải qua. Em không thể xóa bỏ nó. Chúng ta đã từng rất hạnh phúc."

"Em... Em thấy hơi đau đầu" Tôi xoa xoa thái dương, cảm thấy hết sức bối rối

"anh nghĩ về những điều anh vừa nói. Về chúng ta." Anh ấy thì thầm và vuốt ve mái tóc tôi

"Mọi chuyện vẫn ổn chứ?"

Joseph và tôi giật bắn mình khi nghe thấy giọng nói của Eros. Chúng tôi ngay lập tức nhìn về phía anh ấy. Anh ất đang đứng ở cửa phòng bếp. Anh ấy đang tức giận. Tôi biết, bởi biểu cảm trên khuôn mặt anh ấy hoàn toàn cho thấy rằng anh không thích những gì anh vừa chứng kiến chút nào."

Tôi tự hỏi không biết anh đã đứng đó từ lúc nào – anh ấy đã nghe được những gì?

"Yeah..." Tôi đứng cách xa Joseph và tiến về gần phía Eros. Anh ấy dang tay ra để tôi có thể chui vào. Anh ấy ôm tôi thật chặt và hôn lên trán tôi

"Mọi người đang đợi." Anh ấy nói và đưa tôi ra khỏi bếp

Tại bàn ăn, tôi ngồi giữa Eros và Joseph.

Eros đóng giả như một vị hôn phu thật sự. Anh ấy hỏi tôi món tôi thích và gắp nó cho tôi. Anh ấy thậm chí còn bóc vỏ tôm và cắt miếng bít-tết, sau đó rót rượu cho tôi.

Tôi không thích ai chạm vào bát đĩa của mình nhưng với Eros... Điều đó thật tự nhiên. Nó giống như chúng tôi cùng chia sẻ thức ăn, tìm hiểu khẩu vị của nhau và những điều chúng tôi thích hay chúng tôi ghét, về bản thân chúng tôi. Anh ấy đặt thức ăn vào đĩa cho tôi còn tôi thì ăn chúng rất vui vẻ sau đó gạt tỏi ra và lại đưa đĩa cho anh ấy. Anh ấy biết tôi ghét vị tỏi – trong khi anh ấy là rất thích nó.

Chúng tôi thậm chí còn ăn chung món tráng miệng. Tôi bón cho anh món bánh kem socola của mình.

"Lần tới ta sẽ chuẩn bị cho hai đứa dùng chung một đĩa." Mẹ tôi đùa.

Kobe và Sapphire liên tục nói chuyện trong bữa ăn. Chúng nói về seri sách đã được chuyển tải thành phim "The Maze Runner"

"Em đã đọc hết cả 4 cuốn sách... Có một đoạn khiến em khóc rất nhiều... khi anh ấy nói hãy giết tôi đi... và Thomas không còn cách nào khác ngoài việc phải bắn vào đầu anh ấy... Teresa cũng..."

"Shhh... thôi thôi. Em thật là kẻ phá đám!" Kobe kêu lên.

Tất cả chúng tôi đều cười hai đứa. Sau đó Joseph nói về hoạt động tình nguyện của anh ấy ở Nam Phi. Anh ấy nhận được học bổng y khoa ở Canada như thế nào. Mặc dù tôi vẫn bực mình với anh ấy nhưng tôi vẫn không thể ngăn mình thôi cảm thấy ấn tượng trước những nỗ lực bền bỉ anh bỏ ra để theo đuổi giấc mơ của mình.

"Anh gặp chị Rosie như thế nào?" Sapphire vô tư hỏi

Joseph ngập ngừng

"Roise là ai?" Kobe hỏi

"Đó là vị hôn thê cũ của anh Joseph. Họ đã chia tay ngay trước ngày kết hôn. Chính là thứ 7 tuần trước"

"Ugh, thật tệ." Kobe khịt mũi

"Yeah, nào anh Joseph, hãy kể cho mọi người biết về Roise đi" Sapphire năn nỉ. Tôi muốn đã vào chân con bé dưới gầm bàn nhưng không với tới. Tôi nhìn con bé đầy cảnh cáo nhưng có vẻ như nó không hiểu thông điệp của tôi.

"Sapphire, không nên hỏi Joseph về chuyện đó. Thằng bè mới chia tay với Roise và nó chắc hẳn vẫn đang cảm thấy đau khổ về chuyện đó..." Mẹ tôi nói, nhận ra sự bối rỗi của Joseph

"Không sao đâu ạ. Cháu ổn" Joseph trả lời "Thật ra cháu gặp Roise ở bệnh việ. Chúng cháu cùng phụ trách một bệnh nhân bị ung thư. Trong suốt quá trình đó chúng ta dần hiểu rõ về nhau. Đó là cách mọi chuyện bắt đầu." Anh ấy nhìn về phía tôi. Giờ chắc hẳn mồ hôi anh ấy đang chảy ra như mưa. Tất cả mọi người đều nhìn anh ấy đầy trông chờ "Cháu bị thu hút bởi sự xinh đẹp và thông minh của cô ấy. Cô ấy có mái tóc đỏ dài, mắt xanh, cao và gầy. Vẻ ngoài của cô ấy khiến cháu liên tưởng tới Jade."

Eros đột nhiên ho lên. Tôi vỗ vỗ lưng cho anh ấy vào hỏi "Anh vẫn ổn chứ?"

"Yeah. Yeah. Anh không sao."

Joseph tiếp tục câu chuyện "Roise là một cô gái có giáo dục, thông minh và mạnh mẽ. Cô ấy là người đứng đầu trong cuộc vận động chống lại bạo hành phụ nữ trẻ em ở Canada, tham gia các hoạt động phòng chống ung thư vú, tổ chức các cuộc tọa đàm cũng như các chương trình giáo dục tại các trường cũng như học viện về rất nhiều các vấn đề khác nhau như buôn bán trả em, giáo dục giới tính, quyền phụ nữa, kế hoạch hóa gia đình,..."

"Wow, ấn tượng thật" Sapphire nói "Chị ấy chính là phiên bản nữ của anh đấy Joseph."

"Ya, đồng nghiệp của bọn anh cũng nói vậy"

"Hm... Anh chị có cùng chuyên môn, cùng quan điểm về cuộc sống, chăm chỉ và hết mình vì người khác. Nói một cách khác tức là vô cùng hợp nhau. Nhưng tại sao hai người lại chia tay?"

"Sapphire" Tôi ngắt lời. Đôi lúc con bé thật vô ý tứ.

"Đó không phải chuyện con nên hỏi." Mẹ tôi quát.

"Em xin lỗi, Joseph" Sapphire nói

"Không sao, đừng lo. Được nói ra cũng khiến anh nhẹ nhõm phần nào"

Sau đó Donovan thừa nhận muốn tìm hiểu mẹ tôi và tỏ ra hết sức nghiêm túc với quyết định của mình. Ông ấy thậm chí còn xin phép chúng tôi được tới thăm và đưa bà đi chơi.

Dĩ nhiên, tôi và Sapphire đều đồng ý. Chúng tôi rất mừng cho họ.

ĐÃ 4 năm kể từ khi cha tôi mất và đã đến lúc mẹ tôi cần bước tiếp con đường của mình. Tôi biết, Donovan là người thích hợp dành cho bà. Ông ấy rất ân cần, săn sóc và chung thủy. Ông ấy là một nguời đàn ông tốt.

Chúng tôi tiếp tục cuộc trò chuyện ở phòng khách. Hầu hết thời gian Eros đều im lặng. Chúng tôi ngồi trên ghế, tay anh ấy vòng qua người tôi. Anh ấy cứ vuốt ve cánh tay tôi, khiến tôi run rẩy. Sau đó anh ấy đặt tay lên tay tôi và xoa nhẹ. Chậm rãi, dịu dàng, những cử chỉ ngọt ngào đó thật sự khiến tôi như phát điên. Tôi nhìn anh ấy và anh ấy cũng nhìn tôi – Nỗi thèm muốn hiện rõ trong ánh mắt của anh ấy

Tôi đổi tư thế và xích lại gần anh ấy hơn. Tôi vòng tay ôm lấy anh, tựa đầu vào ngực anh.

Tôi hơi khó chịu bởi ví của anh ấy cứ chọc vào bụng tôi. Nó khiến tôi cảm thấy không thoải mái. Tôi đành phải CHẠM vào nó.

Eros giật bắn mình. Anh ấy tròn mắt nhìn tôi.

"Eros, anh có thể để ví ra chỗ khác được không? Nó cứ đâm vào bụng em" Tôi thì thầm, tiếp tục xoa xoa chỗ ví của anh ấy

Anh ấy rên nhẹ và rít lên "tin anh đi em yêu, thứ em đang đụng vào không phải là ví của anh đâu."

Tôi cảm thấy hơi lúng túng. Tôi không hiểu ý của anh ấy là gì. Sau đó câu trả lời như đập vào mặt tôi một cú đau điếng "Ôi Chúa ơi"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương