Cô Dâu Xung Hỉ Của Cố Gia
-
C4: Thím út
Buổi dạy học hôm đó của Đàm Châu thật sự là có gì đó rất lấn cấn, nhưng chính cô cũng không biết lý do tại sao. Đến khi buổi học kết thúc thì Cố Quý Dực lại ngỏ ý đưa cô về, vì phép lịch sự nên Đàm Châu cũng đã đồng ý.
Nhưng cả hai người chỉ mới ra khỏi cửa chính nhà họ Cố thì đã bắt gặp Cố Sơ Dụ và Vi Yến Uyển tay xách nách mang khệ nệ đem đồ vào nhà, lúc hai họ nhìn thất Đàm Châu cũng bày ra dáng vẻ khó chịu, nhưng vì có sự hiện diện của Cố Quý Dực nên cả đôi đó mới không nói gì.
- Chú út.
- Ừ, cháu đến rồi cũng đừng làm phiền ông nội, ông chỉ mới ngủ được một lúc thôi.
Khi này Vi Yến Uyển lại lấy từ trên tay của Cố Sơ Dụ một túi quà rồi đưa cho anh, không chỉ thế mà còn cười nhẹ một cái, vén tóc một cái, nhỏ giọng nói:
- Chú út, đây là quà của cháu tặng cho chú, hi vọng chú không chê.
Theo lẽ thường tình nên Cố Quý Dực cũng nhận lấy quà, tuy nhiên rồi sau đó anh lại đưa cho Đàm Châu, chẳng những thế mà còn dịu dàng nói:
- Em thích không?
Đàm Châu cũng có ngó vào xem một chút, hóa ra là nhân sâm quý hiếm à, xem ra Vi Yến Uyển cũng biết rằng vị trí của Cố Quý Dực ở Cố gia rất lớn, vì ngoài Cố Quý Phàm ra thì Cố lão gia chỉ có Cố Quý Dực là con trai. Không những thế mà Cố Quý Dực còn có đầu óc thiên tài, kinh doanh Cố thị cực kỳ tốt, cho nên người ngoài còn đồn thổi rằng Cố Quý Dực sau này sẽ là gia chủ đời tiếp theo của Cố gia nữa kìa.
Quay trở lại với không khí kì lạ bây giờ, lúc Cố Quý Dực hỏi ý của Đàm Châu đã khiến cho Cố Sơ Dụ và Vi Yến Uyển ngạc nhiên, tên tra nam đó cũng không nhìn thuận mắt nữa rồi, liền nói:
- Chú út, sao chú lại hỏi ý của em ấy?
Lúc này Cố Quý Dực mới "À" lên một tiếng, nhẹ nhàng choàng tay ôm lấy eo của cô, đưa đôi mắt bình thản nhìn về phía hai người họ, nói:
- Sau hôn lễ của cháu thì chú cũng sẽ kết hôn. Cô dâu của chú chính là Tiểu Châu.
- Gì chứ? Chú kết hôn... Với Đàm Châu á?
- Ừ, mà phải rồi... Hai đứa mau chào thím út tương lai đi chứ? Tây Tây còn thông minh hơn hai đứa nhiều.
Sắc mặt của Vi Yến Uyển ngày càng khó cô, vốn dĩ cô ta nghĩ rằng mình treo được tới vị trí này là đã ghê gớm lắm rồi, nhưng không ngờ Đàm Châu lại còn có thể leo lên vị trí vợ của Cố Quý Dực. Ở cái đất Thành Đô này ai mà không biết Cố lão gia xem trọng Cố Quý Dực nhất, nếu như không phải anh chưa lập gia đình thì ông ấy đã đem chức vị gia chủ giao lại cho anh rồi.
Nhưng vây giờ thì sao? Đàm Châu vừa là bạn gái của cháu trai, nhưng lại là vợ sắp cưới của chú út... Chuyện vô lý này sao có thể?
Cố Sơ Dụ cũng có suy nghĩ như thế, hắn ta liền nhìn anh, nói:
- Chú út, chú cũng biết Tiểu Châu là bạn gái cũ của cháu... Chú... Hai người sao có thể. Ông nội cũng đồng ý sao?
- Ông nội đương nhiên là đồng ý rồi, nhưng mà...
Dừng một chút Cố Quý Dực lại có chút lãnh đạm nhìn Cố Sơ Dụ, lạnh giọng nói:
- Cái tên Tiểu Châu không phải để cháu gọi! Nhớ cho rõ, hiện tại cô ấy là vợ tương lai của chú, là thím út của cháu, xưng hô cho đúng vào.
Dứt lời thì Cố Quý Dực lại quay sang nhìn Đàm Châu, nhỏ giọng nói:
- Anh đi lấy xe, em cứ ở đây chờ một chút.
- Được.
Nói xong Cố Quý Dực cũng chỉ nhìn hai người họ một cái rồi tới đi, để lại Cố Sơ Dụ và Vi Yến Uyển đầy sự tức giận.
Đợi khi anh đi khuất thì Cố Sơ Dụ mới bùng nổ tức giận, chỉ tay vào thẳng mặt của Đàm Châu, nói:
- Đàm Châu, em đang làm gì vậy? Em định dùng chú ấy đề trả thù anh và Uyển Uyển sao?
Đàm Châu cũng nhẹ nhàng "nắm lấy" ngón tay đang chỉ thẳng mặt mình, không chỉ vậy mà cô còn "nhẹ nhàng" bẻ nó ngược về sau, cười nhẹ, nói:
- Sơ Dụ à, bây giờ vai vế của tôi là thím út của anh đó... Đừng có chỉ trỏ người lớn, như vậy là hỗn láo lắm đó nha.
- Đàm Châu, em!
- Tôi làm sao? Hơn nữa cũng không phải là tôi muốn gả vào Cố gia, nhưng trách trời là số mệnh của tôi và ông nội... À không, là cha chồng tương lai mới đúng. Số mệnh của tôi và ông ấy rất tốt, cao tăng còn nói nếu như tôi gả đến Cố gia còn sẽ sinh "con trai" nữa, nên là cha chồng mới gấp gáp như thế.
Vi Yến Uyển nghe đến đây liền run rẩy một chút, vốn dĩ cô ta cũng có nghe qua chuyện Đàm gia trước giờ toàn sinh con gái, Cố Trực Dinh có bảy người con nhưng chỉ có cha của Cố Sơ Dụ và Cố Quý Dực là con trai thôi. Hơn nữa nhưng người cô của Cố Sơ Dụ đều gả đi xa, ít ai ở Thành Đô, mà cháu cũng chỉ toàn là cháu gái, không hề có cháu trai nào.
Lúc đầu Cao Thiên Trang sinh một cô con gái, có tên là Cố Sơ Mẫn, hiện tại đã kết hôn rồi, khi đó Cố Trực Dinh còn tưởng rằng cả đời này Cố gia cũng không có được người nối dõi thì Cố Sơ Dụ được sinh ra đời, lúc đó thì ông nội đã rất hạnh phúc, vì thế nên bao nhiêu tiền bạc đều đổ lên người hắn ta không tiếc chút nào. Nhưng đến lần thứ hai thì Cao Thiên Trang lại mang thai, ai cũng hi vọng là lại thêm một nam thai, nhưng lần này vẫn là nữ.
Cố Sơ Dụ vừa là cháu trai đầu tiên của Cố gia, lại còn là đích tôn nữa nên mọi chuyện hắn ta gây ra đều có người dọn dẹp hết.
Bây giờ ngay cả cao tăng cũng nói Đàm Châu sẽ sinh con trai, mà vị thế của Cố Quý Dực ở trong lòng Cố Trực Dinh rất lớn, nếu như thật là như vậy thì Vi Yến Uyển cô ta phải làm sao đây?
- Châu, tớ biết cậu hận tớ... Nhưng cậu không yêu chú út, làm như vậy là rất tàn nhẫn...
- Vậy sao? Nhưng tiếc thật đó, "thím" đây đã đồng ý mất rồi. Hai đứa ngoan, đợi Tết tới thím út sẽ lì xì hồng bao thật to cho hai đứa nha.
Nói xong Đàm Châu cũng đã nhìn thấy xe của Cố Quý Dực lái đến, cô cũng hiên ngang bước qua người của Cố Sơ Dụ và Vi Yến Uyển mà đi đến phía trước... Hừm, cảm giác này cũng không tệ lắm.
#Yu~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook