Cô Dâu Thứ Bảy
-
Chương 88
Vương phu nhân tỉnh dậy, hôm nay trời nắng trong, hôm qua bà mơ thấy con trai bà, nó hôn lên trán bà còn kêu
"Mẹ ơi!"
Bà mỉm cười, mọi chuyện diễn ra chân thực y như thật, bà thấy nhớ nó, lại thấy đau lòng không nguôi, bà bước xuống giường, bà định bước qua phòng Như Hoa gọi nó xuống ăn sáng cùng bà, sẵn lát cùng bà đi mua sắm ít đồ cho Vương Nguyên, bà muốn nấu một bữa cơm đàng hoàng cho nó, chuẩn bị ít thức ăn nó thích rồi kêu nó về, bà không biết nó có hiện hữu quanh bà không nữa, nhưng bà cảm thấy giống như con trai bà đang ở cạnh bà vậy
Bà gõ cửa, miệng kêu nhỏ
"Như Hoa à! Con thức chưa, lát con đi siêu thị với mẹ nhé!"
Bà không nghe thấy tiếng trả lời, bèn mở cửa đi vào, bà thấy Như Hoa nằm ngủ trên giường, chăn che nửa người lộ khoảng lưng trắng muốt, bà lắc đầu ngán ngẫm nghĩ sao con dâu bà lại không mặc đồ mà lại ngủ thế kia, bà gọi nhỏ cô
"Con dâu à! Sao ngủ mà không mặc gì vậy con?"
Cô nghe gọi thì hoảng hốt choàng thức dậy, tay nắm cái chăn che cơ thể lại vội vò vò đầu lấp bấp
"Dạ...tại con nóng ạ! Con nóng mẹ ạ!"
Bà chi tay lên trên
"Điều hòa vẫn bật mà con?"
"À...à con quen rồi mẹ ạ, vướng víu con không ngủ được mẹ ạ!"
Bà vạch cái chăn ra nhìn săm soi rồi hỏi
"Cổ con sao có mấy vết đỏ thế kia? Giống...dấu hôn nhỉ?"
Cô giật mình lấy chăn che lại, không biết trả lời sao thì bà nghe trong nhà tắm có phát ra âm thanh đồ rơi, bà đứng dậy rồi bước lại gần, bà giơ tay ra định mở cửa xem, con dâu bà trong phòng một mình mà lại có âm thanh gì trong nhà tắm thế kia? Bà không khỏi nghi ngờ
Cô giơ tay ra rồi hét lên
"Mẹ ơi! Con đau bụng quá mẹ ơi!"
Bà liền xoay lại rồi hỏi han cô
"Con đau ở đâu? Hả?"
Bà lo lắng hỏi, bảo cô mặc đồ vào rồi bà chở đi bệnh viện, cô giả vờ ôm bụng rồi bước vào phòng tắm, bà bên ngoài lo lắng, bà ngồi trên giường, bỗng bà mở mắt trừng trừng
Trên giường con dâu bà lại loang lổ một vết máu đỏ, bà lo lắng hỏi vọng vào phòng tắm
"Như Hoa à? Sao giường con máu nhiều thế kia?"
Cô chết đứ đừ, cô không biết trả lời làm sao nữa, bèn nói gạt
"Con..con đến tháng ạ!"
Bà lắc đầu sao con dâu bà lại hư thế kia, đến tháng mà vương ra giường, người ở mà biết chắc bà tìm chỗ mà trốn mất thôi
Bà gõ cửa hỏi
"Con không khỏe sao?"
"Dạ..."
Hắn đã trốn trong nhà tắm nãy giờ, đồ khốn nhà hắn, thấy cô vào là tóm lấy cô đè sát vào tường, hôn ngấu nghiến như muốn ăn luôn cô, bà cứ đứng đợi ở ngoài thế kia, cô chỉ muốn giơ tay ra đập hắn một cái thôi
"Anh..."
"Ừ..."
"Mẹ...mẹ ở ngoài kìa anh!"
"Kệ...anh lại muốn rồi! Cho anh đi!"
Nói xong hắn bế cô đặt trên cái kệ cô hay để quần áo, rồi nước trong vòi sen tưới lên hai người họ, hắn thở dốc, cảm giác gần gũi với vợ thích thật, cứ muốn gần suốt
Cô chịu đựng không nổi thì bật ra tiếng rên
"Ư...."
Bà bên ngoài nghe thấy gì đó lạ lạ thì mới hỏi
"Như Hoa à con không khỏe ở đâu à?"
"Con...ứ...con...a...Không sao...ư...Không sao mẹ ạ!"
"Giọng con lạ thật đó! Con thật sự ổn chứ, cần mẹ gọi cho bác sĩ gia đình đến không con?"
"Không ạ, mẹ xuống nhà đợi con tý nhé!"
"Ừ..."
Bà đi rồi hắn càng mạnh bạo hơn, cô nhét tay vào miệng để không phát ra âm thanh kì quặc, hắn như dã thú nhịn đói đã lâu
"Nhẹ thôi anh! Anh...ơ...."
"Để anh tắm cho em!"
"Mẹ ơi!"
Bà mỉm cười, mọi chuyện diễn ra chân thực y như thật, bà thấy nhớ nó, lại thấy đau lòng không nguôi, bà bước xuống giường, bà định bước qua phòng Như Hoa gọi nó xuống ăn sáng cùng bà, sẵn lát cùng bà đi mua sắm ít đồ cho Vương Nguyên, bà muốn nấu một bữa cơm đàng hoàng cho nó, chuẩn bị ít thức ăn nó thích rồi kêu nó về, bà không biết nó có hiện hữu quanh bà không nữa, nhưng bà cảm thấy giống như con trai bà đang ở cạnh bà vậy
Bà gõ cửa, miệng kêu nhỏ
"Như Hoa à! Con thức chưa, lát con đi siêu thị với mẹ nhé!"
Bà không nghe thấy tiếng trả lời, bèn mở cửa đi vào, bà thấy Như Hoa nằm ngủ trên giường, chăn che nửa người lộ khoảng lưng trắng muốt, bà lắc đầu ngán ngẫm nghĩ sao con dâu bà lại không mặc đồ mà lại ngủ thế kia, bà gọi nhỏ cô
"Con dâu à! Sao ngủ mà không mặc gì vậy con?"
Cô nghe gọi thì hoảng hốt choàng thức dậy, tay nắm cái chăn che cơ thể lại vội vò vò đầu lấp bấp
"Dạ...tại con nóng ạ! Con nóng mẹ ạ!"
Bà chi tay lên trên
"Điều hòa vẫn bật mà con?"
"À...à con quen rồi mẹ ạ, vướng víu con không ngủ được mẹ ạ!"
Bà vạch cái chăn ra nhìn săm soi rồi hỏi
"Cổ con sao có mấy vết đỏ thế kia? Giống...dấu hôn nhỉ?"
Cô giật mình lấy chăn che lại, không biết trả lời sao thì bà nghe trong nhà tắm có phát ra âm thanh đồ rơi, bà đứng dậy rồi bước lại gần, bà giơ tay ra định mở cửa xem, con dâu bà trong phòng một mình mà lại có âm thanh gì trong nhà tắm thế kia? Bà không khỏi nghi ngờ
Cô giơ tay ra rồi hét lên
"Mẹ ơi! Con đau bụng quá mẹ ơi!"
Bà liền xoay lại rồi hỏi han cô
"Con đau ở đâu? Hả?"
Bà lo lắng hỏi, bảo cô mặc đồ vào rồi bà chở đi bệnh viện, cô giả vờ ôm bụng rồi bước vào phòng tắm, bà bên ngoài lo lắng, bà ngồi trên giường, bỗng bà mở mắt trừng trừng
Trên giường con dâu bà lại loang lổ một vết máu đỏ, bà lo lắng hỏi vọng vào phòng tắm
"Như Hoa à? Sao giường con máu nhiều thế kia?"
Cô chết đứ đừ, cô không biết trả lời làm sao nữa, bèn nói gạt
"Con..con đến tháng ạ!"
Bà lắc đầu sao con dâu bà lại hư thế kia, đến tháng mà vương ra giường, người ở mà biết chắc bà tìm chỗ mà trốn mất thôi
Bà gõ cửa hỏi
"Con không khỏe sao?"
"Dạ..."
Hắn đã trốn trong nhà tắm nãy giờ, đồ khốn nhà hắn, thấy cô vào là tóm lấy cô đè sát vào tường, hôn ngấu nghiến như muốn ăn luôn cô, bà cứ đứng đợi ở ngoài thế kia, cô chỉ muốn giơ tay ra đập hắn một cái thôi
"Anh..."
"Ừ..."
"Mẹ...mẹ ở ngoài kìa anh!"
"Kệ...anh lại muốn rồi! Cho anh đi!"
Nói xong hắn bế cô đặt trên cái kệ cô hay để quần áo, rồi nước trong vòi sen tưới lên hai người họ, hắn thở dốc, cảm giác gần gũi với vợ thích thật, cứ muốn gần suốt
Cô chịu đựng không nổi thì bật ra tiếng rên
"Ư...."
Bà bên ngoài nghe thấy gì đó lạ lạ thì mới hỏi
"Như Hoa à con không khỏe ở đâu à?"
"Con...ứ...con...a...Không sao...ư...Không sao mẹ ạ!"
"Giọng con lạ thật đó! Con thật sự ổn chứ, cần mẹ gọi cho bác sĩ gia đình đến không con?"
"Không ạ, mẹ xuống nhà đợi con tý nhé!"
"Ừ..."
Bà đi rồi hắn càng mạnh bạo hơn, cô nhét tay vào miệng để không phát ra âm thanh kì quặc, hắn như dã thú nhịn đói đã lâu
"Nhẹ thôi anh! Anh...ơ...."
"Để anh tắm cho em!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook