Cô Dâu Hoa Yêu
Chương 52: Bất cứ chuyện gì, luôn có đáp án. Thay vì phiền não, không bằng thuận theo tự nhiên

Editor: Xám 

Hàn Đan nhìn chằm chằm màn hình đến ngẩn người, vẫn không thể hiểu hoàn toàn được ý của ba chữ phía sau, Hà Xử Phong Lưu đã phóng người lên, ứng phó với Tu La Khuyển ở phía nam. 

Quả thực vận may hôm nay không tốt, mãi đến khi đánh chết con cuối cùng mới rơi chìa khóa ra.

Chỉ thấy Hà Xử Phong Lưu mở rương báu ra, khói đen phóng lên trời hóa thành một con quái vật khổng lồ. Mặt xanh nanh vàng, mặt mũi hung tợn, cưỡi trên một con voi lớn, trên mười hai cánh tay cầm binh khí khác nhau, trên lưng còn đeo ba cái vòng tròn giống như Phong Hỏa Luân*, lửa cháy hừng hực gay gắt. BOSS cấp 145, tên rất có khí thế, tên là Viêm Hỏa Phần Thế Tu La. Biết phun lửa, sau khi dính phải đốm lửa sẽ rơi vào trạng thái tổn thương liên tục rớt máu.      

*Phong Hỏa Luân: Bánh xe lửa của Na Tra.

Đương nhiên các đồng đội cấp 100 không giúp được gì, cho nên đứng ở xa nhìn ba con yêu quái (…) đánh nhau. Hàn Đan đang thảo luận với bọn họ vì sao trên lưng nó không có thêm hai cái vòng hợp thành năm vòng Olympic, đột nhiên phát hiện Cẩm Tú Hoa Niên ở bên cạnh đã không còn bóng dáng, nhìn kỹ lại là xuất hiện ở sau lưng Mộng Yểm, đang giúp anh loại trừ trạng thái tổn thương.

[ Mật ngữ ] Hà Xử Phong Lưu: Chú ý những người phía sau em.

Nhìn thấy dòng mật ngữ đó, cô không khỏi ngẩn ra, thay đổi góc độ mới phát hiện ra không biết từ lúc nào đám người vốn phân tán đã tụ tập lại với nhau, đều đứng ở phía sau bọn họ. Trong lòng cô hiểu rõ ngọn nguồn, vì thế khi hai người Chứng Thấy Máu Là Choáng và Lão Tử Là Chính Thái kêu lên thảm thiết ngã xuống đất, tiểu Hoa yêu là người đầu tiên có hành động.   

Cô nhanh chóng chạy khỏi vị trí đứng ban đầu, cho dù như vậy vẫn bị đánh rớt hơn nửa cây máu. Trước đó Hà Xử Phong Lưu đã dạy cô gặp phải đánh lén thì phải làm sao, thế nhưng vị trí hiện giờ của anh cách cô quá xa. Dưới tình thế cấp bách Hàn Đan vừa điên cuồng nhấn vào đan dược vừa điều khiển Liên Cơ chạy về phía Mộng Yểm gần hơn một chút, lại bị người ta làm phép Định Thân, không thể động đậy.  

Giờ phút này sáu đội ngũ vẫn luôn đứng ở một bên quan sát trận chiến đột nhiên có hẹn ngầm, cùng đánh về phía hai người đang chiến đấu hăng say.   

Quả thực, bây giờ là thời cơ tốt nhất để tranh đoạt kho báu, nếu như người của đội Chứng Thấy Máu Là Choáng tử vong toàn bộ, mục tiêu của Tu La sẽ di chuyển lên người công kích nó sau đó, mà những vật thuộc sở hữu của kho báu cũng sẽ vì đội ngũ có giá trị công kích cao nhất không thể nhặt, mà chuyển sang vị trí thứ hai.  

Mắt thấy có một dũng sĩ mặc áo giáp vung rìu về phía Liên Cơ, Hàn Đan than thở một tiếng, quả thực bị lời mình nói giáng trúng, đến đây thật sự sẽ chết......

Khoảnh khắc đó, dây đàn giống như lưỡi dao sắc bén, âm thanh tựa mũi tên, luồng lửa rực rỡ từ trên trời giáng xuống, rơi xuống bên cạnh cô, giết chết người xông về phía cô ngay tại chỗ. Tiếng đàn thay đổi âm điệu, từ vó sắt leng keng biến thành âm thanh lả lướt, mơ hồ hỗn độn uyển chuyển du dương.

Mấy người đuổi sát phía sau cô giống như say rượu, đứng nguyên tại chỗ mà lắc lư loạng choạng. Quần công phạm vi nhỏ nhưng lại trí mạng liên tục phát nổ bên cạnh cô, khiến những người có ý đồ tập kích cô không ai làm được. Tiếng đàn kỳ ảo tạo thành một lá chắn hình tròn lớn vòng quanh cô, giống như một thành lũy an toàn, ngăn cách toàn bộ nguy hiểm ở bên ngoài. 

Cẩm Tú Hoa Niên bị giết trong lúc hỗn loạn tức giận hổn hển nói: "Có lầm hay không, không phải lúc này nên bảo vệ Thầy thuốc trước sao?!" Nói xong, tức giận thoát khỏi đội, bay về thành hồi sinh. 

Ánh sáng trên hình ảnh rơi vào đáy mắt trở thành mênh mông mịt mù, cô lẳng lặng nhìn Cầm sư bị những kẻ đánh lén vây ở giữa. Anh vẫn ngồi nguyên tại chỗ, mặc cho những công kích kia rơi lên người. Ánh sáng màu trắng bạc hình thành khi dùng đan dược bổ huyết vấn vít bên người anh, tạo thành một vòng sáng. Nhìn từ xa tựa như một vầng trăng sáng, mà người đó lại giống như Tiên quân ngồi ngay ngắn giữa mặt trăng, không quan tâm thế sự, bình thản đánh đàn.  

Vứt bỏ phòng ngự, không phản kích, dành toàn bộ kỹ năng có thể dùng cho cô.  

"Đừng sợ."

Khi nhìn thấy hai chữ này, trong lòng Hàn Đan không khỏi chấn động. 

Phảng phất như lại quay trở về những ngày tháng cùng nhau đánh quái. Tiểu Thầy thuốc thông minh lại tự phụ đó giơ pháp trượng đứng ở phía sau cô, cho cô dũng khí, bảo vệ cô chu toàn. Thế nhưng dưới sự vây công của nhiều người như vậy, cho dù cấp bậc cao hơn trạng bị tốt hơn, cũng khó có thể chống đỡ lâu lắm. 

Tiếp tục như vậy, thế nào cô cũng sẽ liên lụy anh. 

Hàn Đan cắn môi.

"Không cần để ý đến tôi." Sau khi nhanh chóng gõ ra sáu chữ, trong thoáng chốc hủy bỏ giam cầm, Liên Cơ lại chuyển hướng xông về phía kẻ địch gần mình nhất.  

Trong ấn tượng của người khác, Hoa yêu là gân gà*, PK không thể bảo vệ mình, không có chút sức lực nào, một kích chắc chắn sẽ ngã.   

*gân gà: chỉ những người vô dụng, có cũng được mà không có cũng được.  

Thậm chí bọn họ đã quên, Hoa yêu cũng có thể giết người. 

Thứ Hà Xử Phong Lưu dạy cô nhiều nhất chính là kỹ năng chạy trốn, dùng Mị Hoặc đến mức độ cao nhất thế nào, tự bảo vệ mình trong cảnh đường cùng ra sao. 

Trong thoáng chốc, đột nhiên vô số cách hoa màu hồng nhạt từ từ rơi xuống, xoay tròn bay lượn trong cơn gió lớn, khiến người ta không nhìn rõ con đường phía trước. Khi tan đi, trước mắt lại xuất hiện bốn Liên Cơ giống nhau như đúc. 

Kỹ năng Anh Lạc Huyễn Hồn. Ba ảo ảnh không có bất kỳ lực công kích nào, dùng kỹ xảo nhỏ này chính là để đối thủ mất đi mục tiêu.  

Múa.  

Ống tay áo như mây khẽ giơ ra, giống như bóng hoa lay động. Bước đi tao nhã duyên dáng, như lướt sóng đạp tuyết.

Váy áo màu đỏ, tuyết trắng tung bay. 

Bốn Hoa yêu đồng thời nhảy múa duyên dáng, xinh đẹp ẩn hiện giữa không gian mờ mờ ảo ảo. Trong con ngươi được che bằng ống tay áo như mây ấy có ý cười xoay chuyển, nhiễm mị hoặc, mang theo độc, lại khiến người ta không thể dời tầm mắt đi.   

Điệu múa khuynh thiên hạ, vương tôn không muốn về.   

Đây cũng là kỹ năng mị hoặc kéo dài —— Tuyết Vũ Nhiếp Phách. Khiến mục tiêu trong phạm vi nhất định rơi vào trạng thái mất hồn, chỉ tiếc cấp bậc không đủ cao, trong sáu người đuổi theo phía sau có bốn người trúng chiêu nằm cứng đơ tại chỗ, hai người còn lại lại chia nhau ra bắt đầu công kích hai “Liên Cơ”.

Trong nháy mắt, hai hình ảnh ảo vỡ tan thành hoa rơi trên đất. 

Dây mây có gai vươn từ dưới đất lên, túm lấy hai chân của một người trong đó, ngoằn ngoèo bò lên trên, mãi đến khi quấn cả người anh ta ở bên trong. Dây mây độc xiềng xích, mục tiêu bị cố định cũng nhất định sẽ rơi vào trạng thái trúng độc mất máu. Tính kháng độc của người này không yếu, hoàn toàn không rớt máu. Đồng thời, ảo ảnh cuối cùng cũng bị người còn lại đập tan.  

Doi rài tung bay trong tay Liên Cơ giống như rắn thè lưỡi, quấn lên cổ anh ta.  

Đây là PK chân chính trên mặt ý nghĩa lần đầu tiên từ trước đến nay khi chơi game.  

Đối phương là một Pháp sư, thuộc kiểu nhân vật máu ít công cao. Tính kháng pháp thuật của Hoa yêu thật sự không được tốt lắm, ngộ nhỡ vận cứt chó đuổi kịp xuất hiện bạo kích thì chắc chắn cô sẽ ngoẻo, cho nên tuyệt đối không thể để anh ta có cơ hội hoàn thành ngâm xướng. Cân nhắc đến điểm này, Hàn Đan đánh đòn phủ đầu.    

Mặc dù công kích của Hoa yêu không mạnh, nhưng kỹ năng Debuff (trạng thái tiêu cực phóng ra với mục tiêu) rất nhiều. Có phấn hoa độc phiêu tán trong gió hình thành sương mù, Liên Cơ ẩn nấp trong đó đã mất tung tích. Pháp sư đang định ngâm xướng khởi động quần công, lại phát hiện pháp trượng giơ cao của mình đã nở ra hoa, trong nháy mắt còn kết thành một quả nhỏ đỏ rực.   

Hoa yêu khó chơi này! Anh ta mắng một câu. Thế nhưng rất nhanh anh ta đã phát hiện, không phải là khó chơi mà thôi, trong những công kích đa dạng chồng chất kia, anh ta không thể động đậy, không có cách nào xác nhận mục tiêu, ngâm xướng không ngừng bị cắt ngang, hơn nữa ngay cả lượng máu cũng bị đóng băng, không thể sử dụng đan dược… Vốn tưởng rằng chiến đấu chắc thắng đột nhiên xuất hiện chuyển biến xấu, hơn nữa còn là dưới phương thức công kích quỷ dị như vậy, anh ta phẫn nộ mất chí khí đến mức chửi ầm lên.     

Lúc này Hàn Đan ngồi trước máy tính vì kích động và căng thẳng mà ngón tay hơi run lên, khoảnh khắc cây máu của pháp sư kiệt quệ, cô vui vẻ đến mức cười ra tiếng. 

Thì ra, mình với công kích và phòng ngự đều yếu kém, cũng có lúc PK thắng. Thế nhưng ngay vào lúc cô nhận được cổ vũ gấp bội muốn tiếp tục tiến lên, vài đường sấm sét đã bổ xuống, Liên Cơ đột nhiên ngã xuống đất.  

Là bị giết ngay lập tức, hồi máu cũng không kịp. Cô rất bất đắc dĩ nhìn Hà Xử Phong Lưu xông về phía cô, thở dài một tiếng, con người từ xưa đến nay có ai không phải chết, từ xưa đến nay hồng nhan luôn bạc mệnh......

Nhìn dáng vẻ những người vây đánh là đã quyết tâm muốn đuổi tận giết tuyệt bọn họ, cộng thêm mỗi đội đều có thầy thuốc làm quân tiếp viện không ngừng hồi sinh bọn họ, tình cảnh vô cùng đáng ngại. Mộng Yểm sử dụng toàn bộ công kích tiếp tục đánh Tu La, đôi cánh lam thẫm của Hà Xử Phong Lưu ở phía sau giống như minh hỏa, quét qua không trung, lên lên xuống xuống, nhưng mục tiêu cũng đặt lên người Tu La, coi như không thấy những người vây đánh anh. 

Những thứ Hà Xử Phong Lưu tiện tay ném cho cô đều là cực phẩm, câu “Bình thường trong rương không có thứ gì tốt” của Mộng Yểm khiến người ta không nói gì được. Rõ ràng hai người này hoàn toàn không có hứng thú với kho báu, thế nhưng không quan tâm không có nghĩa là có thể công khai cướp đi dưới tay bọn họ.

Về mặt tính cách nào đó hai người này vẫn có chỗ tương tự, đó chính là sau khi mất mặt thì tuyệt đối tuyệt đối sẽ không chịu để yên.

Đối với Di hồn sư mà nói, thời gian ngang với sinh mệnh. Mắt thấy chống đỡ của Hà Xử Phong Lưu đã đến cực hạn, Hàn Đan không khỏi lo lắng. Mà chính vào lúc này, ba bóng người hai đen một trắng lướt qua nơi chân trời. Đáp xuống đất theo bọn họ, còn có hào quang sáng lạn đồng thời bung nở, chiếu rọi luyện ngục âm u sáng như ban ngày. 

Người đến chính là ba người Tuyết Nha, Thất và Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ.  

Dạ hồi sinh Liên Cơ, ném con chim béo đến mức không bay nổi kia cho Hà Xử Phong Lưu để bảo vệ anh, sau đó bay lên nơi cao thử nghiệm đống trận pháp tương sinh tương khắc của anh chàng; Thất chém giết một cách khoái chí, những nơi đi qua liên tục vang lên tiếng kêm thảm thiết; Tuyết Nha lại vô cùng thảnh thơi đuổi theo Thầy thuốc và Âm dương sư chơi trò mèo vờn chuột, làm cho bọn họ không lo nổi thân mình, không rảnh hồi sinh và tiếp máu. Mà lúc này, vài cái tên đỏ như máu cũng xuất hiện trong khu vực này, là mấy người trong Cửu Quỷ của Huyết Sắc Thịnh Yến. 

Sự xuất hiện của bọn họ khiến tình thế giằng co cuối cùng cũng xuất hiện thay đổi, bọn cường đạo vốn người đông thế mạnh chết thành thi thể đầy đất, ào ào về thành hồi sinh. 

Đồng thời, BOSS Tu La cũng bị đánh ngã, trong rương báu có kim quang vàng rực.  

"Qua đây lấy." Mộng Yểm nói với cô.

Các đồng đội ngoài đội trưởng Chứng Thấy Máu Là Choáng ra đều đã rời khỏi đội ngũ, Hàn Đan nhờ Dạ hồi sinh Chứng Thấy Máu Là Choáng, hỏi: "Anh thích trang bị hay là Kinh Nghiệm đan?"

Đối phương thấy bên trong có vài món quỷ khí cực phẩm, vội nói muốn trang bị, vì thế cô đưa toàn bộ trang bị cho anh ta, bản thân dùng Kinh Nghiệm đan, lập tức thăng ba cấp.

BOSS chết rồi, mở rương rồi, chia kho báu rồi, nhìn chung là bị kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm.

Mộng Yểm chào tạm biệt cô rồi dẫn Cửu Quỷ rời đi trước, lúc này Hàn Đan mới thả lỏng, vội vàng vui mừng nói: "May mà các anh đến kịp thời......"

"Vài tiểu lâu la thế kia đã ép cậu thành bộ dạng này rồi?" Thất tỏ vẻ khinh thường. 

"Đi chết đi." Hà Xử Phong Lưu bực mình: “Lúc cần dùng cũng không thấy người."

"Đều do tên trạch nam* đáng chết đó, vừa ra khỏi cửa đã lạc đường, còn không nói rõ ở chỗ nào, hại tiểu gia lòng vòng N vòng." Thất châm chọc.

*trạch nam: Trạch nam là cách gọi những chàng trai không thích ra ngoài và chỉ muốn làm tổ trong nhà.

"Còn nói gì chứ, cái xe rởm của cậu bẩn muốn chết." Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ cũng oán trách.

"Cậu cứ ôm máy tính của cậu chết trong bồn tắm cho xong, đồ cuồng sạch sẽ."

"Tốt hơn cậu, biến thái thay khuyên tai cả ngày."

"Khụ......" Tuyết Nha cắt ngang cuộc cãi lộn của hai người: “Sao hôm nay lại có người chịu ra khỏi cửa rồi?"

"Có người hỏi tôi một món quà đính hôn, cuối cùng phải đi mua cho cô ấy."

Không biết vì sao dường như bầu không khí trở nên hơi nặng nề, mấy người đều không lên tiếng. 

Giây lát, Hà Xử Phong Lưu lạnh lùng nói ra một câu: "Ăn no rửng mỡ."

Mà lúc này, trên kênh Thế giới ầm ĩ khắp chốn.

[ Thế giới ] Thánh Tâm An Thiên Hạ: Huyết Sắc Thịnh Yến, các ngươi mắc bệnh chó dại sao? Đang yên đang lành giết người của bang phái bọn ta làm gì? 

[ Thế giới ] Quả Phụ Bó Chân: Bọn chúng cũng giết người của bọn tôi, thật sự là điên rồi, ở trong thành cũng giết người lung tung, không sợ sét đánh sao?  

[ Thế giới ] Chiến Lang: Mộng Yểm anh ra đây, trước giờ chúng ta luôn chung sống hòa bình, hôm nay anh có ý gì?

[ Thế giới ] Không Cốc U Lan: Không thể luyện cấp rồi, lão công, chúng ta cũng đi giết bọn họ đi!

[ Thế giới ] Ly Ca Tiếu: Được! Nếu như bọn chúng trở mặt trước, cũng tính sổ từng người chúng ta.

[ Thế giới ] Tứ Gia Rất Bận: Mọi người cùng lên, đánh bọn chúng tàn phế!

Trong lúc này tinh thần quần chứng hứng khởi, xem ra đã tụ tập không ít người. 

Hàn Đan không khỏi nhíu mày. Người lên tiếng đều là bang chủ, mà người vừa rồi vây đánh cướp kho báu chính là thuộc những bang phái này. Xem ra Mộng Yểm không chịu để yên, lần này đã tổ chức thành tập thể báo thù rồi.   

Ngay vào lúc đang ầm ĩ đến mức ồn ào huyên náo, phó bang chủ của Huyết Sắc Thịnh Yến đột nhiên xuất hiện. 

[ Thế giới ] Võng Tư: Kiếm Đảm Cầm Tâm, Thiên Đoàn Tỷ Muội Siêu Moe, Ngoan Hơn Ngươi, Tình Yêu Vượt Ngàn Năm, Quân Đoàn Thiên Sứ Đứt Cánh, Hùng Ưng Vạn Lý, Tuyệt Sát, Đội Thủ Vệ Thích Khách, mời tám bang phái bị điểm danh chú ý, công kích vừa rồi chỉ là làm nóng người.     

[ Thế giới ] Võng Tư: Tiếp theo các ngươi có hai loại lựa chọn, loại thứ nhất, tìm được người muốn cướp rương báu U Minh ở Luyện ngục, đánh lén, vây đánh bang chủ Mộng Yểm của ta vào xế chiều hôm nay, trong vòng mười phút giao người đến phòng nghị sự ở Đế đô; loại thứ hai, nắm chắc thời gian logout, hoặc là tập hợp lực lượng của các ngươi phản kháng thử xem.    

[ Thế giới ] Võng Tư: Cuối cùng, các huynh đệ Thịnh Yến, bang chủ ra lệnh ——"Giao người thì miễn chiến, phản kháng giết cả bang". Lời của ta nói xong rồi.

Hàn Đan nhìn mà cả đầu đổ vạch đen. 

Một đám sát thủ của Huyết Sắc Thịnh Yến theo đó ló đầu ra vỗ tay, reo hò đủ loại: "Giao người gì đó, có khí phách thì tới đánh, bọn ta chờ đấy." "Cuối cùng có thể sảng khoái đánh một trận rồi!" và "Lão đại vì làm phụ nữ vui lòng đã lâu lắm rồi không cho chúng ta ra ngoài càn quét......" 

Mà mặt khác, bang phái bị điểm danh lại rơi vào hỗn loạn, nội bộ bang phái tranh chấp không đồng nhất, ý kiến của mấy bang chủ cũng không nhất trí. Biết được trong bang mình có người đi cướp rương báu của Mộng Yểm mới dẫn đến Thịnh Yến tới cửa chém người, có một số bang chủ trong lòng muốn giao người ra, lại ngại thể diện không tiện mở miệng. Có một số bang chủ muốn lôi kéo những bang phái khác cùng đi đánh Thịnh Yến, lại sợ không đồng lòng.    

"Chiêu này của Mộng Yểm dùng thật cao minh. " Tuyết Nha phe phẩy cánh quạt rung rung.

Hà Xử Phong Lưu khẽ xì một tiếng, ôm Liên Cơ vào trong lòng nói: "Phu nhân, anh đưa em đi đánh tiểu nhân."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương