Cô Đã Đánh Cấp Trái Tim Tôi
-
Chương 13
"Như cũ"
"oke anh"
Bước vào bar, Vĩ vội kêu thức uống, không khí nơi đây sẽ giúp anh xóa bỏ mọi căng thẳng từ`cô em gái´
"Ồ, anh Vĩ, sao hôm nay thấy thần sắc anh kém quá vậy, có gì chia sẻ với em đi"
"BIẾN"
"Ơ, sao hôm nay anh nóng quá vậy?"
Chát.....Một cái tát trời giáng như sự trừng phạt khi không nghe lời. Cô gái tức giận ôm gương mặt in năm ngón tay đỏ chói từ anh.
"Ê, thằng kia, làm gì mà mày động tay động chân với bạn gái tao"
"Tốt nhất mày nên cút"
"Gì chứ! Thằng này láo"
Nói rồi, tên đó hạ vào mặt của Minh Vĩ một đòn nốc ao chí mạng, khiến anh loạng choạng ngã, bởi hiện tại anh đã ngà ngà mùi rượu. Tên ấy vẫn chưa dừng lại, tiếp tục thể hiện bản lĩnh đàn ông cho cô gái thấy.Tình cảnh hiện giờ rất náo loạn. Bảo vệ có can ngăn nhưng hắn vẫn cứ cố chấp, không có dấu hiệu ngừng lại.
"Tôi đề nghị anh dừng ngay cái hành động thiếu học thức này ngay lập tức"
"Cái con ranh này, mày lấy tư cách gì mà ra lệnh cho người yêu tao hả?"
"Tư cách của một nhân viên, và một nhân viên có trách nhiệm đảm bảo trật tự nơi đây,nếu anh chị tiếp tục làm càn, đừng trách là tại sao tôi không cảnh báo trước"
"Má nó, mới có tí tuổi mà bày đặt lên giọng dạy đời tao hả con quỷ? Mày đe dọa tao đó hả? thằng chó này nó hành hung phụ nữ là hành động đúng đắn hả"
"Ban nãy, chị là người chủ động đến gần chú này, nhưng chú tỏ vẻ khó chịu, nên đã cảnh báo chị tránh xa ra, nhưng chị không nghe, đồng ý là hành động của chú ấy là không đúng, nhưng hai anh chị có thể giải quyết việc này một cách ổn thỏa bằng những phương pháp khác. Như là kiện chú ấy hành hung phụ nữ, chứ quán của chúng tôi không chấp nhận được cái hành vi hết sức là bạo lực như thế được, thậm chí còn hành hung người đã say như vậy thì có công bằng không"
Anh ngồi ở đó giả vời say, chứ thực ra tửu lượng của anh cũng khá lắm chứ, muốn xem coi cô giải quyết mọi chuyện như thế nào.
" Con này, mày dạy đời tụi tao đấy à?"
Cô gái hung dữ giơ tay, định tát vào mặt của Lệ Vy, nhưng bị giữ lại với một lực rất mạnh.
"Tốt nhất hai cô cậu nên biến khỏi nơi đây, tôi đã gọi cảnh sát, nếu hai cô cậu cứ tiếp tục cái hành vi ấy, tôi e rằng vài tiếng nữa hai cô cậu sẽ không được ung dung đứng ở đây mà làm hùng làm hổ đâu"
"Mẹ kiếp, tụi bay đợi đó, hừ..."
Gia Nguyên xuất hiện kịp thời để giải vây. Chứ thực ra ban nãy Minh Vĩ đã định sẽ ngăn ngay cái hành động ấy, anh sợ cô sẽ đau vì anh, thế nhưng....đã bị thằng bạn ra tay trước. Đúng là....chậm chạp mà.
"Ơ...thầy...à...cảm ơn thầy nhé!"
"Không cần phải cảm ơn, tôi chỉ giúp bạn của mình thôi!"
Ầy...thực ra là thấy cô sắp ăn tát, nên có người nóng lòng nóng ruột mà chạy đến để ngăn lại, vậy mà giờ lại bày đặt làm ngơ.
"À, ra vậy, mà chú này là bạn của thầy à"
Hả? Anh có nghe nhầm không? Thằng bạn của anh lên chức chú rồi nha.
"Có gì lạ thường à"
"Ơ, đâu có, mà chú ấy bị thương rồi kìa, để em lấy thuốc và bông băng, à mà làm phiền thầy dìu chú ấy vào trong này nà"
Có người đang nằm bất giác mỉm cười vì sự quan tâm.
"Chú ráng chịu đau tí nha! Cháu sẽ khử trùng vết thương"
"À, em nhớ nhẹ nhẹ nha, anh sợ đau lắm!"
"Trời, nhìn chú to tướng thế này mà lại sợ đau, đúng là mắc cười quá..haha"
"Bự là bự, còn đau là đau, nó đâu có liên quan"
"Vâng, không liên quan, mà sao cháu thấy chú quen quen, hình như là đã gặp ở đâu thì phải"
Gặp ở đây chứ ở đâu, bó tay với cái trí nhớ siêu phàm của cô. Còn cô, đang lục lọi quá khứ để tìm kiếm ấn tượng.
"A, cháu nhớ rồi, chú là người đụng phải cháu hôm trước phải không"
"Nhớ rồi sao, cô bé"
"Vậy là chú còn nhớ cháu à"
"Hỏi thừa"
"Dạ, chú nói gì?"
"À, cũng nhớ nhớ"
"Mà ban nãy chú đánh chị kia, cháu thấy không đúng, đàn ông cần phải ân cần tỉ mỉ với phái yếu, đó mới là người quân tử"
"Em thích những người đàn ông như thế sao"
"Đương nhiên, phụ nữ nào lại chẳng mong có một người đàn ông biết trân trọng yêu thương mình chứ! và cháu cũng nằm trong số đó"
"Anh sẽ cố gắng thay đổi"
"Ồ, không ngờ chú lại `dễ dạy dễ bảo´ thế, cô nào được chú yêu chắc sẽ hạnh phúc lắm đây"
"Anh sẽ ban cho em một ân hụê"
"Thôi đi, cháu không dám nhận đâu"
"Tại sao không?"
"Nhìn chú đẹp trai thế này, chắc đã có người yêu rồi, nên làm sao cháu dám ảo tưởng"
"Anh vẫn chưa có người yêu"
"Vậy thì chú mau mau tìm người yêu đi"
Bó tay với đầu óc con bé này, nói quạch tẹt như thế mà nó chả hiểu.
"Xong rồi, chú đã bảo toàn được mạng sống nhờ vào bàn tay thần thánh của cháu...haha"
"Xin đa tạ, sao này anh sẽ báo đáp em thật hậu hĩnh"
"Không cần đâu ạ"
Phía kia, có một con người lặng yên. Nóng, bực, tức, giận, điên là những từ ngữ để diễn tả trạng thái của anh, ĐỖ GIA NGUYÊN, nói đúng hơn là giờ này, anh đang rất rất và rất K.H.Ù.N.G
"oke anh"
Bước vào bar, Vĩ vội kêu thức uống, không khí nơi đây sẽ giúp anh xóa bỏ mọi căng thẳng từ`cô em gái´
"Ồ, anh Vĩ, sao hôm nay thấy thần sắc anh kém quá vậy, có gì chia sẻ với em đi"
"BIẾN"
"Ơ, sao hôm nay anh nóng quá vậy?"
Chát.....Một cái tát trời giáng như sự trừng phạt khi không nghe lời. Cô gái tức giận ôm gương mặt in năm ngón tay đỏ chói từ anh.
"Ê, thằng kia, làm gì mà mày động tay động chân với bạn gái tao"
"Tốt nhất mày nên cút"
"Gì chứ! Thằng này láo"
Nói rồi, tên đó hạ vào mặt của Minh Vĩ một đòn nốc ao chí mạng, khiến anh loạng choạng ngã, bởi hiện tại anh đã ngà ngà mùi rượu. Tên ấy vẫn chưa dừng lại, tiếp tục thể hiện bản lĩnh đàn ông cho cô gái thấy.Tình cảnh hiện giờ rất náo loạn. Bảo vệ có can ngăn nhưng hắn vẫn cứ cố chấp, không có dấu hiệu ngừng lại.
"Tôi đề nghị anh dừng ngay cái hành động thiếu học thức này ngay lập tức"
"Cái con ranh này, mày lấy tư cách gì mà ra lệnh cho người yêu tao hả?"
"Tư cách của một nhân viên, và một nhân viên có trách nhiệm đảm bảo trật tự nơi đây,nếu anh chị tiếp tục làm càn, đừng trách là tại sao tôi không cảnh báo trước"
"Má nó, mới có tí tuổi mà bày đặt lên giọng dạy đời tao hả con quỷ? Mày đe dọa tao đó hả? thằng chó này nó hành hung phụ nữ là hành động đúng đắn hả"
"Ban nãy, chị là người chủ động đến gần chú này, nhưng chú tỏ vẻ khó chịu, nên đã cảnh báo chị tránh xa ra, nhưng chị không nghe, đồng ý là hành động của chú ấy là không đúng, nhưng hai anh chị có thể giải quyết việc này một cách ổn thỏa bằng những phương pháp khác. Như là kiện chú ấy hành hung phụ nữ, chứ quán của chúng tôi không chấp nhận được cái hành vi hết sức là bạo lực như thế được, thậm chí còn hành hung người đã say như vậy thì có công bằng không"
Anh ngồi ở đó giả vời say, chứ thực ra tửu lượng của anh cũng khá lắm chứ, muốn xem coi cô giải quyết mọi chuyện như thế nào.
" Con này, mày dạy đời tụi tao đấy à?"
Cô gái hung dữ giơ tay, định tát vào mặt của Lệ Vy, nhưng bị giữ lại với một lực rất mạnh.
"Tốt nhất hai cô cậu nên biến khỏi nơi đây, tôi đã gọi cảnh sát, nếu hai cô cậu cứ tiếp tục cái hành vi ấy, tôi e rằng vài tiếng nữa hai cô cậu sẽ không được ung dung đứng ở đây mà làm hùng làm hổ đâu"
"Mẹ kiếp, tụi bay đợi đó, hừ..."
Gia Nguyên xuất hiện kịp thời để giải vây. Chứ thực ra ban nãy Minh Vĩ đã định sẽ ngăn ngay cái hành động ấy, anh sợ cô sẽ đau vì anh, thế nhưng....đã bị thằng bạn ra tay trước. Đúng là....chậm chạp mà.
"Ơ...thầy...à...cảm ơn thầy nhé!"
"Không cần phải cảm ơn, tôi chỉ giúp bạn của mình thôi!"
Ầy...thực ra là thấy cô sắp ăn tát, nên có người nóng lòng nóng ruột mà chạy đến để ngăn lại, vậy mà giờ lại bày đặt làm ngơ.
"À, ra vậy, mà chú này là bạn của thầy à"
Hả? Anh có nghe nhầm không? Thằng bạn của anh lên chức chú rồi nha.
"Có gì lạ thường à"
"Ơ, đâu có, mà chú ấy bị thương rồi kìa, để em lấy thuốc và bông băng, à mà làm phiền thầy dìu chú ấy vào trong này nà"
Có người đang nằm bất giác mỉm cười vì sự quan tâm.
"Chú ráng chịu đau tí nha! Cháu sẽ khử trùng vết thương"
"À, em nhớ nhẹ nhẹ nha, anh sợ đau lắm!"
"Trời, nhìn chú to tướng thế này mà lại sợ đau, đúng là mắc cười quá..haha"
"Bự là bự, còn đau là đau, nó đâu có liên quan"
"Vâng, không liên quan, mà sao cháu thấy chú quen quen, hình như là đã gặp ở đâu thì phải"
Gặp ở đây chứ ở đâu, bó tay với cái trí nhớ siêu phàm của cô. Còn cô, đang lục lọi quá khứ để tìm kiếm ấn tượng.
"A, cháu nhớ rồi, chú là người đụng phải cháu hôm trước phải không"
"Nhớ rồi sao, cô bé"
"Vậy là chú còn nhớ cháu à"
"Hỏi thừa"
"Dạ, chú nói gì?"
"À, cũng nhớ nhớ"
"Mà ban nãy chú đánh chị kia, cháu thấy không đúng, đàn ông cần phải ân cần tỉ mỉ với phái yếu, đó mới là người quân tử"
"Em thích những người đàn ông như thế sao"
"Đương nhiên, phụ nữ nào lại chẳng mong có một người đàn ông biết trân trọng yêu thương mình chứ! và cháu cũng nằm trong số đó"
"Anh sẽ cố gắng thay đổi"
"Ồ, không ngờ chú lại `dễ dạy dễ bảo´ thế, cô nào được chú yêu chắc sẽ hạnh phúc lắm đây"
"Anh sẽ ban cho em một ân hụê"
"Thôi đi, cháu không dám nhận đâu"
"Tại sao không?"
"Nhìn chú đẹp trai thế này, chắc đã có người yêu rồi, nên làm sao cháu dám ảo tưởng"
"Anh vẫn chưa có người yêu"
"Vậy thì chú mau mau tìm người yêu đi"
Bó tay với đầu óc con bé này, nói quạch tẹt như thế mà nó chả hiểu.
"Xong rồi, chú đã bảo toàn được mạng sống nhờ vào bàn tay thần thánh của cháu...haha"
"Xin đa tạ, sao này anh sẽ báo đáp em thật hậu hĩnh"
"Không cần đâu ạ"
Phía kia, có một con người lặng yên. Nóng, bực, tức, giận, điên là những từ ngữ để diễn tả trạng thái của anh, ĐỖ GIA NGUYÊN, nói đúng hơn là giờ này, anh đang rất rất và rất K.H.Ù.N.G
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook