Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê
Chương 11: Giải thích

‘’Không có chuyện gì đâu học trưởng’’. Tần Tuyên Tuyên vội giải thích cho có lệ. Cô cảm thấy chuyện cưỡng hôn đó đã qua rồi, không nên làm cho Tống Kỳ phải lo lắng một lần nữa.

‘’Có thật không?’’ Thanh âm Tống Kỳ hàm chứa sự nghi ngờ: ‘’ Tuy rằng anh nghe có phần không được rõ ràng lắm, nhưng trong lời nói của em cùng Đỗ tiên sinh kia, phần lớn anh cũng nghe thấy.....’’

Tần Tuyên Tuyên trầm mặc một chút, rồi cười: ’’ Học trưởng, vậy anh hẳn là biết, em đã hoàn toàn từ chối anh ta rồi.’’

Di động bên kia cũng truyền đến tiếng cười của Tống Kỳ: ’’ Anh cũng nghe thấy, em nói em thích anh......Nào, nói lại lần nữa cho anh nghe đi.’’

‘’Không nói!’’

‘’Đi mà Tuyên Tuyên, anh rất muốn nghe em nói thích anh.’’ Tống Kỳ làm xấu nói.

‘’Em mới không thèm nói.’’ Khóe miệng Tần Tuyên Tuyên mang theo ý cười, giây tiếp theo bỗng nhớ tới chuyện muốn nói với Tống Kỳ, vội hỏi: ’’Học trưởng, em có chuyện muốn nói với anh.’’

Nghe thấy giọng điệu của Tần Tuyên Tuyên tỏ ra nghiêm túc, Tống Kỳ cũng không trêu chọc cô nữa, chỉ là có chút tiếc nuối: ’’ Thật đáng tiếc, sớm biết thế này anh đã ghi âm lại. Được rồi, anh không nói nữa, em nói đi, có chuyện gì? Nghe giọng của em có vẻ nghiêm trọng.’’

Nhớ lại bộ dáng lúc đó của Ngũ Mộng Lam, Tần Tuyên Tuyên lặng lẽ nghĩ rằng quả thực rất dọa người.

‘’Học trưởng.....Lúc tan tầm ngày hôm nay, có người phụ nữ tên Ngũ Mộng Lam đến tìm em, cô ta nói nếu em không chịu chia tay anh, cô ta sẽ khiến cho hai chúng ta phải rời khỏi nhau.’’ Tần Tuyên Tuyên thở sâu, nói một mạch.

Thanh âm Tống Kỳ đầu bên kia lập tức căng thẳng: ’’ Cái gì, cô ta lại dám đến tìm em?’’

‘’Học trưởng?’’Vừa nghe thấy có nội tình, tâm Tần Tuyên Tuyên lập tức liền căng thẳng.

Tống Kỳ vội giải thích: ’’ Tuyên Tuyên, trước đó Ngũ Mộng Lam cũng đã tìm đến anh, nhưng bị anh nghiêm khắc cự tuyệt. Cô ta là bạn gái cũ của anh, nhưng anh đã sớm cùng cô ta chia tay từ một năm trước, thời điểm đó còn chia tay trong vui vẻ, không nghĩ tới cô ta còn có thể lại đến tìm anh......Càng không nghĩ tới thế nhưng sẽ đi tìm em.....Tuyên Tuyên, sao em lại cùng cô ta gặp mặt?’’

Tần Tuyên Tuyên dừng một chút, thở dài nói: ’’ Học trưởng, em thấy cô ấy rất đáng thương, nên đã hứa cô ấy.’’

‘’Cái gì? Tuyên Tuyên em.....’’ Tống Kỳ khiếp sợ nói, lúc sau mới ý thức được Tuyên Tuyên là đang nói dối mình.

Tần Tuyên Tuyên cười cười: ’’ Học trưởng, em nói đùa thôi.’’

‘’Làm anh sợ muốn chết.’’ Tống Kỳ hơi oán trách nói: ’’ Tuyên Tuyên, em yên tâm, anh nhất định sẽ nói chuyện lại với Ngũ Mộng Lam, không để cô ta lại đến quấy rầy em.’’

‘Vâng, em tin anh, học trưởng.’’ Nói xong, Tần Tuyên Tuyên chạy đến cửa nhà mình: ’’ Học trưởng, em về đến nhà rồi, chúc ngủ ngon.’’

‘’Được, em yên tâm, ngủ sớm một chút.’’

Cúp máy, nụ cười trên mặt Tần Tuyên Tuyên phai nhạt dần. Tuy Tống Kỳ nói nhẹ nhàng bâng quơ rằng sẽ giải quyết, nhưng khiến cho Ngũ Mộng Lam hoàn toàn buông tha, thật sự dễ dàng như vậy sao? Hôm nay Ngũ Mộng Lam khiến cho cô cảm giác được có điểm nguy hiểm, không giống như là có thể nói đạo lý với cô ta......

Tần Tuyên Tuyên vỗ vỗ hai má, cuối cùng quyết định tin tưởng Tống Kỳ, cười cười đi vào nhà.

Hôm sau, Tần Tuyên Tuyên mới làm việc không được bao lâu, thì có một cô bé bước vào, trên tay cầm một bó hồng đỏ rực. Tần Tuyên Tuyên cho rằng là Tống Kỳ đưa tới, trước ánh mắt hâm mộ của mọi người nhận hoa, nhìn đến bên trong thì phát hiện có tấm thiếp.

Trên tấm thiếp có ghi: ’’ Tôi gửi tới em lời xin lỗi chân thành. Kí tên Đỗ Mộ Ngôn.’’

Nụ cười trên mặt cô nhất thời cứng đờ, trước mắt bao người cũng không thể vứt bó hoa vào thùng rác, nếu như bị người khác biết hoa này là do Đỗ Mộ Ngôn tặng, những ngày sau của cô không thể sống dễ chịu nữa rồi. Vốn cô không có biện pháp sống hòa hợp với đồng nghiệp phòng tiêu thụ, việc Đỗ Mộ Ngôn tặng hoa cô, nếu như bị người của bộ phận tiêu thụ biết, cô chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu của bọn họ.

‘’Hoa này là bạn trai tặng sao?’’ Tương Giai đi qua, nhìn thấy trong tay Tần Tuyên Tuyên là một bó hoa to, thần sắc chợt lóe qua tia hâm mộ, kỳ quái nói: ’’ Hai người cũng thật tình cảm đi.’’

Trong góc phòng không biết ai đó nói một câu: ’’ Được tặng hoa, đắc ý quá rồi.’’

Tần Tuyên Tuyên coi như không nghe thấy, cũng không lên tiếng trả lời, cười đỡ lấy câu mỉa mai của Tương Giai, lén lút đem tấm thiếp nắm chặt.

Tương Giai thấy cũng không còn gì thú vị, đem một bản danh sách đặt trên bàn Tần Tuyên Tuyên: ’’ Đây là nhiệm vụ tháng này của cô, danh sách những khách hàng cô phải cố gắng lôi kéo đến công ty chúng ta.’’

‘’Tốt, tôi biết rồi.’’ Tần Tuyên Tuyên vội tiếp nhận danh sách.

Tương Giai là người quản lý phòng tiêu thụ, đừng thấy cô ấy trẻ tuổi mà coi thường, cứ ba tháng định mức của phòng tiêu thụ luôn đạt chỉ tiêu đứng thứ nhất thứ hai.Tần Tuyên Tuyên là người mới, bản thân không có nơi nương tựa, chưa từng làm qua công việc phòng tiêu thụ, hoàn toàn không biết nên làm thế nào, bởi vậy Tương Giai đã đem cho cô một bản danh sách, coi như cấp cho cô mức độ dễ nhât. Những người khác của phòng tiêu thụ, đều được bố trí từng việc khác nhau, tự mình lôi kéo khách hàng.

Đưa danh sách cho Tần Tuyên Tuyên xong Tương Giai xoay người bỏ đi, thấy nhóm đồng nghiệp cũng không chú ý tới mình nữa, Tần Tuyên Tuyên đem tấm thiếp xé thành hai nửa, ném vào thùng rác, mà bó hoa cũng bị cô tùy ý để dưới chân bàn.Đã đến thời gian làm việc, cô thật sự không rảnh để nghĩ đến chuyện này.

Vốn tưởng rằng Tương Giai phân ra danh sách này, lúc bắt đầu có lẽ sẽ dễ dàng đôi chút, nhưng rất nhanh Tần Tuyên Tuyên phát hiện hoàn toàn không có chuyện như vậy. Các khách hàng ở trong danh sách, sau khi nghe cô giải thích mục đích của mình, nếu như không phải nói rằng đã tìm đến công ty thiết kế khác, thì cũng là không kiên nhẫn cắt ngang lời nói của cô nói không cần, quá đáng hơn còn trực tiếp cúp điện thoại. Tần Tuyên Tuyên một buổi sáng gọi mấy chục cuộc điện thoại, nhưng không có một cái nào là thành công, cô hiện giờ chỉ cảm thấy bụng đói đến sôi lên, thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi, quả thực là cô không hợp với công việc ở phòng tiêu thụ này.

Nhưng ít nhất cô phải hoàn thành được nhiệm vụ tháng này, sau đó nói cho Mạc tổng biết, cô thực sự không phù hợp với công việc ở bộ phận này, nên sớm đẩy cô trở lại phòng thiết kế thôi.

Bởi vì đồng nghiệp phòng tiêu thụ cùng cô không có chung tiếng nói, thế nên Tần Tuyên Tuyên vẫn là đi ăn cơm cùng với Phương Phán Phán, hai người vừa gặp mặt, Phương Phán Phán liền kể cho cô nghe tin tức vô cùng đặc biệt.

‘’Phòng thiết kế vừa tuyển được người mới...’’ Phương Phán Phán nói, ‘’Chị Lý nói là thay thế vị trí của cậu.’’

‘’Thật sao?’’ Tần Tuyên Tuyên không yên lòng đáp lại, trong đầu rối loạn đều là tin vừa mới nghe. Phòng thiết kế lại tuyển người, ý tứ không phải rất rõ ràng rồi sao. Chỗ đó không còn là nơi cô có thể quay về, nếu cô làm không tốt ở bộ phận tiêu thụ, cũng chỉ có thể từ chức về nhà.

‘’Tất cả đều do Tả An Lôi giở trò quỷ!’’ Phương Phán Phán tức giận nói, ‘’Chị Lý nói tạm thời đã đủ nhân viên rồi, nhưng cô ta lại muốn tuyển thêm người thay thế vị trí của cậu, này rõ ràng là ép buộc cậu, không để cho cậu còn đường lui sao?’’

‘’ Người ta cũng là vì nghĩ cho công ty thôi, Phán Phán, cậu đừng nói lung tung.’’ Tần Tuyên Tuyên kéo ống tay áo của Phán Phán, không để cho cô ấy có cơ hội nói tiếp. Họa là từ miệng mà ra, Tần Tuyên Tuyên không muốn để nhân viên trong công ty nghe thấy mà nhân cơ hội đó đâm sau lưng.

Biết Tần Tuyên Tuyên vì muốn tốt cho cô mà không để cô nói nữa, Phương Phán Phán cố đè nén tâm tình, nhỏ giọng than thở, ‘’Dựa vào việc cô ta có quan hệ nên mới có thể đắc ý.....A!’’

Phương Phán Phán thét lên một tiếng kinh hãi làm cho Tần Tuyên Tuyên hoảng sợ, cô thiếu chút nữa tưởng rằng Tả An Lôi phát hiện ra cô cùng Phán Phán đang bàn luận về cô ta. Nhưng ở giây tiếp theo Phương Phán Phán lại vang lên một thanh âm kích động khác.

‘’Đỗ tổng, Tuyên Tuyên cậu mau nhìn, là Đỗ tổng đó, quả thực là Đỗ tổng đó!’’ Phương Phán Phán xúc động lôi kéo tay Tần Tuyên Tuyên: ’’ Trời ạ, anh ý nhìn sang đây. A a, anh ý đang đi tới!’’

Nếu không phải Phán Phán đang giữ chặt cô, thì thời điểm nhìn thấy Đỗ Mộ Ngôn, Tần Tuyên Tuyên đã sớm quay đầu bỏ chạy.

Tặng hoa thì thôi đi, anh ta thế nhưng còn đứng đợi cô?

Tần Tuyên Tuyên khẳng định lần này không phải là cô tự mình đa tình, bởi vì thời điểm Đỗ Mộ Ngôn nhìn thấy cô, hắn lập tức tiến tới. Hiện tại đang là thời điểm nghỉ trưa, nên người ra vào tòa nhà rất đông, Đỗ Mộ Ngôn áo mũ chỉnh tề dung mạo xuất chúng vừa xuất hiện liền hấp dẫn vô số ánh mắt dõi theo, hơn nữa hắn vốn là kẻ làm mưa làm gió tại thành phố N, lại làm việc ngay cạnh toàn cao ốc, nhân viên Thiên Vũ vốn đã quen thuộc bộ dáng của hắn, nên có thể dễ dàng nhận ra anh ta.

Tại thời điểm Đỗ Mộ Ngôn đi đến trước mặt Tần Tuyên Tuyên, Phương Phán Phán kích động đến mức không nói được một câu hoàn chỉnh, cô nhận thấy Đỗ Mộ Ngôn hoàn toàn chỉ nhìn về phía Tần Tuyền Tuyên, liền giật mình trợn tròn mắt. Tuyên Tuyên rốt cục như thế nào mà nhận biết Đỗ Mộ Ngôn? Cô mới không tin Đỗ Mộ Ngôn trực tiếp đi tới đây chỉ là để hỏi đường đâu!

‘’Tần tiểu thư, tôi có thể gặp em một lát được không?’’ Trong lòng Đỗ Mộ Ngôn tràn ngập lo lắng, biểu hiện trên mặt cố gắng thể hiện ôn hòa nhất có thể.

‘’Thực xin lỗi, tôi muốn cùng đồng nghiệp đi ăn cơm......’’

Tần Tuyên Tuyên còn chưa nói hết, Phương Phán Phán bên cạnh đã lập tức nói: ’’ Không sao, không sao, tôi chờ một lát là được rồi’’

Tần Tuyên Tuyên lên án nhìn Phán Phán, vậy mà cô ấy còn hướng cô chớp mắt vài cái, nhanh chóng lui ra, hoàn toàn ném chuyện Tần Tuyên Tuyên đã có bạn trai ra sau đầu.

Chướng ngại bỏ đi rồi, tâm tình của Đỗ Mộ Ngôn tốt lên đôi chút, quay sang Tần Tuyên Tuyên thành khẩn nói: "Tần tiểu thư, tôi có thể giải thích, chỉ xin em cho tôi cơ hội...’’

‘’Tôi tha thứ cho anh.’’ Tần Tuyên Tuyên nói.

Đỗ Mộ Ngôn bất ngờ lộ ra tươi cười, nhưng lời nói tiếp đó của Tần Tuyên Tuyên khiến nụ cười của hắn cứng lại.

‘’ Nhưng tôi cũng không có khả năng chấp nhận sự theo đuổi của anh. Đỗ tiên sinh, ngày hôm qua có lẽ tôi chưa nói rõ, hiện tại tôi nhắc lại, tôi đã có bạn trai rồi, xin anh đừng đến quấy rầy tôi nữa. Hết sức cảm ơn anh!’’

Tần Tuyên Tuyên hơi hơi khom người, lộ ra nụ cười một cách máy móc, sau đó xoay người rời đi.

Đỗ Mộ Ngôn cực lực khắc chế suy nghĩ kích động muốn ôm cô vào trong ngực, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô cùng đồng nghiệp tụ họp, càng ngày càng đi xa. Đã có một lần phạm sai lầm, hắn không thể tái phạm thêm lần nữa.

Bạn trai của cô.......Là Tống Kỳ đúng không...................

Mèo nói ra suy nghĩ của mình: Chú Ngôn, chú còn có thể nham hiểm hơn nữa được ko? Cách mạng chưa thành công, đồng chí cần cố gắng hơn nữa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương