Cô Bạn Gái Nhỏ
-
Chương 17
Ngải Tiếu tất nhiên có nghe qua future bass, nhưng.......
Nữ thần không phải hát cover hả? Sao lại biết làm nhạc điện tử?!
Ngải Tiếu có thói quen khi ôn tập cuối kỳ thì sẽ nghe chút nhạc điện tử, các tiết tấu kích liệt sẽ làm cho cô học có hiệu quả hơn, future bass cũng là một thể loại mà cô rất thích, sự dung hợp của giai điệu cực mạnh và bass làm cho người nghe rất thoải mái. Nhưng đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là........
Nhạn nữ thần rốt cuộc là làm cái gì vậy?!
Cô đặt hộp cơm xuống, trả lời.
-Trú Trú: Có! (。•д•。)
-Nhạn Lai Thời: Suỵt, đây là bí mật của hai chúng ta, chị vẫn chưa có cho người khác nghe thử.
Bí mật của hai người họ....... Ngải Tiếu tự nhiên cắn chặt môi lại, mặt đỏ ửng lên.
Rất nhanh, file được gửi qua, cô đeo tai nghe lên, nhấn nút play. Âm nhạc vang lên, đặc điểm của future bass được thể hiện tinh tế sâu sắc trong bài hát này, Ngải Tiếu không hiểu về âm nhạc cho lắm, chỉ thấy là nghe rất hay.
Đặc biệt hay.
Cô nhìn 3 chữ "Nhạn Lai Thời" trên màn hình, không hiểu sao mặt mình ngày càng nóng lên, cho đến khi đối phương gửi tin chat mới.
-Nhạn Lai Thời: Nghe xong rồi?
-Trú Trú: Dạ! Rất thích! Đang nghe lại!!!
-Nhạn Lai Thời: Giọng người thì cần phải chỉnh lại chút, nếu em thích thì sau này chị sẽ gửi em bản hoàn chỉnh ^-^
-Trú Trú: Không up lên mạng hả?
-Nhạn Lai Thời: Sau này có cơ hội sẽ up bài khác, bài này chỉ làm cho em nghe thôi.
Ngải Tiếu ngây người, đột nhiên nhớ đến câu hỏi của Khấu Đan: "Nhạn Đường có phải đang cua cậu không."
Nữ thần nói mấy lời này có phải là muốn......cua cô thật không?
Cô muốn hỏi công việc ngoài đời của nữ thần, không dám; muốn hỏi nữ thần là người ở đâu, không dám; muốn hỏi nữ thần nói câu này có ý gì, cũng không dám luôn..... đến phút cuối cô run tay đánh chữ trả lời.
-Trú Trú: Bài hát này có tên không?
-Nhạn Lai Thời: Hiện tại thì chưa có, hy vọng sau này nó có thế có cái tên.
-Trú Trú: Là sao Σ(°△°|||)︴?
-Nhạn Lai Thời: Không có sao hết, tên vẫn chưa nghĩ ra, đợi chị nghĩ ra thì nói em biết.
Nhạn Đường trả lời xong thì uống một ngụm cà phê, cố gắng kiềm nén cảm giác tội lỗi của mình. Mấy hôm này trò chuyện với Khổ Trú làm cô có nảy sinh ra rất nhiều linh cảm, nhân lúc công việc không có bận rộn thì thử làm một bài future bsass, vốn muốn để cho Khổ Trú đặt tên cho nó, nhưng lại cảm thấy đường đột quá, cho nên suy nghĩ sau này nếu có cơ hội thì cho em ấy nghe thử.
Ai ngờ cô vừa vào group thảo luận thì thấy Đoàn Tử khoe khoang vụ trò chuyện với Khổ Trú, cô nhìn cái avatar của Khổ Trú nghĩ hoài không ra lý do gì đi tìm em ấy, cho nên chỉ cần cách dùng bài hát này.2
Nhạn Đường cầm lý sứ, trong lòng cảm thấy hơi mệt. Suy nghĩ kỹ lại, phản ứng với cách làm của mình có khác gì đi tranh sủng đâu.
Còn Ngải Tiếu thì nghe đi nghe lại bài hát này, càng nghe càng thấy mặt mình nóng lên.
Cô quả thật không hiểu gì về âm nhạc, nhưng mỗi khi đến đoạn cao trào trong bài hát là tim cô đều đập rất nhanh. Cái cảm giác đó giống như là người đang chìm sâu dưới đáy biển đột nhiên thấy được ánh sáng vậy, giống như một người lạc trong sa mạc thấy được một bóng cây..... cũng giống một người cô độc nhiều năm đột nhiên được một bàn tay ấm áp nắm lấy.
Trong mắt cô, âm nhạc là truyền đạt tình cảm, vậy, Nhạn nữ thần muốn truyền đạt với mình thứ gì?
Hai người hầu như đều cố ý tránh né chủ đề âm nhạc, trò chuyện một hồi thì lại nói về những người chế tác âm nhạc điện tử khác, không ngờ bọn họ lại cùng nhau thích chung không ít người chế tác, nói đến nhạc điện tự trong nước, Ngải Tiếu đột nhiên nhớ tới một người đã lui ẩn lâu năm.
-Trú Trú: Nghe nói, nhạc điện tử của Pines cũng nghe rất hay, chỉ tiếc là mấy năm nay không có ra tác phẩm mới nữa, nghe nói là rút ra khỏi giới âm nhạc rồi.
Pines? Tần Tùng? Nhạn Đường đang uống cà phê thấy được câu này, liền ho sặc sụa, cô lấy khăn giấy ra chùi miệng rồi đánh chữ.
-Nhạn Lai Thời: Những người trên mạng hay dùng rất nhiều nick, có lẽ Pines đang hoạt động dưới một nick khác đó.
-Trú Trú: Nếu được như vậy thì tốt quá, future bass trong nước vẫn cứ không có tiếng lắm, lúc đó cũng coi như là Pines dẫn dắt một số người làm cho loại hình âm nhạc này phát dương quang đại trong nước.
-Nhạn Lai Thời: Đúng vậy, không ngờ em cũng có hiểu biết về sự phát triển của nhạc điện tử trong nước.
-Trú Trú: Bình thường em tìm hiểu rất nhiều thứ, cứ cảm thấy tìm hiểu nhiều chút thì sẽ có ích cho việc viết lách.......
-Nhạn Lai Thời: Cũng tốt đó, đợi đến khi nào em muốn viết truyện có liên quan đến đề tài âm nhạc thì hoan nghênh em đến tìm chị tư vấn~
Ngải Tiếu ôm mặt đỏ ửng của mình lại, gửi ra emo gật đầu.
-Trú Trú: Vậy cám ơn chị trước nha &///&
Cô vừa gửi xong tin này, điện thoại đột nhiên rung lên hai tiếng, là tin nhắn Wechat.
Ngải Tiếu mở điện thoại ra xem, là hình poster mà bộ trưởng tuyên truyền gửi đến.
"Học tỷ, hình full hd em đã gửi trong mail của chị rồi, chị xem xem có được không?"
Ngải Tiếu đăng nhập vào mail, nhấn mở hình lớn ra coi, trả lời: "Không có vấn đề gì lớn hết, thời gian và địa điểm nên làm cho nó nổi bật thêm xíu nữa, làm rất tốt, mọi người cực khổ rồi."
Cô quay trở về gioa diện QQ tiếp tục trò chuyện với Nhạn nữ thần, rất nhanh, hình sửa đổi được gửi qua.
"Bọn em sửa xong rồi, học tỷ xem lại coi được không?"
Nhìn thấy tấm hình hoàn tất, Ngải Tiếu hài lòng đánh chữ: "Được rồi, tốt lắm, chị sẽ gửi cho chủ tịch." Nói xong, cô gửi file hình qua cho Tô học tỷ, đồng thời gửi tin nhắn trên Wechat cho chị ấy.
Tô học tỷ trả lời rất nhanh, nói là poster ok, có thể kêu bộ tuyên truyền đi in ấn được rồi. Ngải Tiếu nhận được câu trả lời liền thông báo bộ trưởng đi in ấn và mượn giá đỡ, sắp xếp bọn họ dán sẵn poster vào sáng thứ hai, chính thức bắt đầu hoạt động tuyên truyền.
Bộ trưởng lần đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ xem ra rất vui, vừa nhận được lệnh là đi chuẩn bị liền. Ngải Tiếu giải quyết xong chuyện tuyên truyền, rồi quét mắt nhìn thời gian dưới góc phải máy tính.
18: 30 rồi, không biết Nhạn nữ thần ăn cơm chưa?
A, đợi đã....... hộp cơm của cô........
Ngải Tiếu nhìn cái hộp cơm lần nữa đã nguội trên bàn, hít một hơi sâu. Cô quả thật không muốn nghe những lời dạy dỗ của bà dì quản lý nữa, chỉ còn cách ăn vài muỗng cơm, sau đó kiếm bánh ăn đối phó.
Miễn cưỡng ăn no, cô tắt máy tính, nghe bài nhạc điện tử nữ thần gửi cho mình, vừa học từ vựng vừa chat với nữ thần trên điện thoại, cho đến khi nữ thần nói chuẩn bị về nhà.
Ngải Tiếu lần này quả thật không nhịn nổi nữa, hỏi ra những chuyện liên quan đến thế giới 3D.
-Trú Trú: Cuối tuần chị vẫn phải tăng ca hả?
-Nhạn Lai Thời: Không có tăng ca, chỉ là chị muốn học thêm một vài thứ nên chiếm lấy văn phòng~
Lại uống một ngụm cà phê, Nhạn Đường đắn đo một hồi, đặt ly xuống, ngón tay nhảy múa trên bàn phím.
-Nhạn Lai Thời: Đúng rồi, chị làm việc ở studio âm nhạc, em có đoán được không ^-^
Nữ nữ nữ thần thần thần đang nói về thân phận 3D hả?!
Ngải Tiếu bất giác "A" lên một tiếng, run rẩy hỏi: chị...... cứ như thế mà nói công việc thật cho em biết hả?
-Nhạn Lai Thời: Chị đã biết em là sinh viên rồi, nên có qua có lại, nói cho em biết công việc của chị.
Nói xong câu này, Nhạn Đường do dự một lát, quyết tiến thêm một bước.
-Nhạn Lai Thời: Nếu em cảm thấy không thích hợp, cũng có thể nói gì đó cho chị biết, chị sẽ giữ bí mật cho. Em thấy thế nào?
A! Tim của Ngải Tiếu đánh rơi một nhịp, hoàn toàn quên mất các từ vựng lúc nãy vừa mới viết là gì rồi. Đầu bút trên tờ giấy trắng vẽ thành một đường ngoằn nghèo, giống như là đang nói lên tâm trạng rối loạn của cô hiện giờ.
Cô nên nói cho nữ thần biết cái gì? Thật ra, cô, cô rất muốn nói cho nữ thần nghe hết mọi chuyện về mình!
Không được, nữ thần nhất định sẽ bị dọa cho sợ đó...... nhưng mà cô rất muốn cho nữ thần biết nhiều về mình hơn.
Nội tâm đấu tranh hồi lâu, Ngải Tiếu sửa đi sửa lại tin chat rồi mới gửi đi.
-Trú Trú: Vậy nói cho chị biết....... em đang học ở đại học ở thành phố S đó.
Bình thường đối phương trả lời rất nhanh, lần này lại chậm hơn rất nhiều. Ngải Tiếu nghi ngờ mình làm Nhạn Đường sợ rồi, đang băn khoăn không biết có nên nói gì thêm nữa không thì tin chat của đối phương nhảy ra.+
-Nhạn Lai Thời: Hèn chi thời tiết của chúng ta cứ luôn giống nhau, chị cũng thành phố S đó.
Nữ thần không phải hát cover hả? Sao lại biết làm nhạc điện tử?!
Ngải Tiếu có thói quen khi ôn tập cuối kỳ thì sẽ nghe chút nhạc điện tử, các tiết tấu kích liệt sẽ làm cho cô học có hiệu quả hơn, future bass cũng là một thể loại mà cô rất thích, sự dung hợp của giai điệu cực mạnh và bass làm cho người nghe rất thoải mái. Nhưng đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là........
Nhạn nữ thần rốt cuộc là làm cái gì vậy?!
Cô đặt hộp cơm xuống, trả lời.
-Trú Trú: Có! (。•д•。)
-Nhạn Lai Thời: Suỵt, đây là bí mật của hai chúng ta, chị vẫn chưa có cho người khác nghe thử.
Bí mật của hai người họ....... Ngải Tiếu tự nhiên cắn chặt môi lại, mặt đỏ ửng lên.
Rất nhanh, file được gửi qua, cô đeo tai nghe lên, nhấn nút play. Âm nhạc vang lên, đặc điểm của future bass được thể hiện tinh tế sâu sắc trong bài hát này, Ngải Tiếu không hiểu về âm nhạc cho lắm, chỉ thấy là nghe rất hay.
Đặc biệt hay.
Cô nhìn 3 chữ "Nhạn Lai Thời" trên màn hình, không hiểu sao mặt mình ngày càng nóng lên, cho đến khi đối phương gửi tin chat mới.
-Nhạn Lai Thời: Nghe xong rồi?
-Trú Trú: Dạ! Rất thích! Đang nghe lại!!!
-Nhạn Lai Thời: Giọng người thì cần phải chỉnh lại chút, nếu em thích thì sau này chị sẽ gửi em bản hoàn chỉnh ^-^
-Trú Trú: Không up lên mạng hả?
-Nhạn Lai Thời: Sau này có cơ hội sẽ up bài khác, bài này chỉ làm cho em nghe thôi.
Ngải Tiếu ngây người, đột nhiên nhớ đến câu hỏi của Khấu Đan: "Nhạn Đường có phải đang cua cậu không."
Nữ thần nói mấy lời này có phải là muốn......cua cô thật không?
Cô muốn hỏi công việc ngoài đời của nữ thần, không dám; muốn hỏi nữ thần là người ở đâu, không dám; muốn hỏi nữ thần nói câu này có ý gì, cũng không dám luôn..... đến phút cuối cô run tay đánh chữ trả lời.
-Trú Trú: Bài hát này có tên không?
-Nhạn Lai Thời: Hiện tại thì chưa có, hy vọng sau này nó có thế có cái tên.
-Trú Trú: Là sao Σ(°△°|||)︴?
-Nhạn Lai Thời: Không có sao hết, tên vẫn chưa nghĩ ra, đợi chị nghĩ ra thì nói em biết.
Nhạn Đường trả lời xong thì uống một ngụm cà phê, cố gắng kiềm nén cảm giác tội lỗi của mình. Mấy hôm này trò chuyện với Khổ Trú làm cô có nảy sinh ra rất nhiều linh cảm, nhân lúc công việc không có bận rộn thì thử làm một bài future bsass, vốn muốn để cho Khổ Trú đặt tên cho nó, nhưng lại cảm thấy đường đột quá, cho nên suy nghĩ sau này nếu có cơ hội thì cho em ấy nghe thử.
Ai ngờ cô vừa vào group thảo luận thì thấy Đoàn Tử khoe khoang vụ trò chuyện với Khổ Trú, cô nhìn cái avatar của Khổ Trú nghĩ hoài không ra lý do gì đi tìm em ấy, cho nên chỉ cần cách dùng bài hát này.2
Nhạn Đường cầm lý sứ, trong lòng cảm thấy hơi mệt. Suy nghĩ kỹ lại, phản ứng với cách làm của mình có khác gì đi tranh sủng đâu.
Còn Ngải Tiếu thì nghe đi nghe lại bài hát này, càng nghe càng thấy mặt mình nóng lên.
Cô quả thật không hiểu gì về âm nhạc, nhưng mỗi khi đến đoạn cao trào trong bài hát là tim cô đều đập rất nhanh. Cái cảm giác đó giống như là người đang chìm sâu dưới đáy biển đột nhiên thấy được ánh sáng vậy, giống như một người lạc trong sa mạc thấy được một bóng cây..... cũng giống một người cô độc nhiều năm đột nhiên được một bàn tay ấm áp nắm lấy.
Trong mắt cô, âm nhạc là truyền đạt tình cảm, vậy, Nhạn nữ thần muốn truyền đạt với mình thứ gì?
Hai người hầu như đều cố ý tránh né chủ đề âm nhạc, trò chuyện một hồi thì lại nói về những người chế tác âm nhạc điện tử khác, không ngờ bọn họ lại cùng nhau thích chung không ít người chế tác, nói đến nhạc điện tự trong nước, Ngải Tiếu đột nhiên nhớ tới một người đã lui ẩn lâu năm.
-Trú Trú: Nghe nói, nhạc điện tử của Pines cũng nghe rất hay, chỉ tiếc là mấy năm nay không có ra tác phẩm mới nữa, nghe nói là rút ra khỏi giới âm nhạc rồi.
Pines? Tần Tùng? Nhạn Đường đang uống cà phê thấy được câu này, liền ho sặc sụa, cô lấy khăn giấy ra chùi miệng rồi đánh chữ.
-Nhạn Lai Thời: Những người trên mạng hay dùng rất nhiều nick, có lẽ Pines đang hoạt động dưới một nick khác đó.
-Trú Trú: Nếu được như vậy thì tốt quá, future bass trong nước vẫn cứ không có tiếng lắm, lúc đó cũng coi như là Pines dẫn dắt một số người làm cho loại hình âm nhạc này phát dương quang đại trong nước.
-Nhạn Lai Thời: Đúng vậy, không ngờ em cũng có hiểu biết về sự phát triển của nhạc điện tử trong nước.
-Trú Trú: Bình thường em tìm hiểu rất nhiều thứ, cứ cảm thấy tìm hiểu nhiều chút thì sẽ có ích cho việc viết lách.......
-Nhạn Lai Thời: Cũng tốt đó, đợi đến khi nào em muốn viết truyện có liên quan đến đề tài âm nhạc thì hoan nghênh em đến tìm chị tư vấn~
Ngải Tiếu ôm mặt đỏ ửng của mình lại, gửi ra emo gật đầu.
-Trú Trú: Vậy cám ơn chị trước nha &///&
Cô vừa gửi xong tin này, điện thoại đột nhiên rung lên hai tiếng, là tin nhắn Wechat.
Ngải Tiếu mở điện thoại ra xem, là hình poster mà bộ trưởng tuyên truyền gửi đến.
"Học tỷ, hình full hd em đã gửi trong mail của chị rồi, chị xem xem có được không?"
Ngải Tiếu đăng nhập vào mail, nhấn mở hình lớn ra coi, trả lời: "Không có vấn đề gì lớn hết, thời gian và địa điểm nên làm cho nó nổi bật thêm xíu nữa, làm rất tốt, mọi người cực khổ rồi."
Cô quay trở về gioa diện QQ tiếp tục trò chuyện với Nhạn nữ thần, rất nhanh, hình sửa đổi được gửi qua.
"Bọn em sửa xong rồi, học tỷ xem lại coi được không?"
Nhìn thấy tấm hình hoàn tất, Ngải Tiếu hài lòng đánh chữ: "Được rồi, tốt lắm, chị sẽ gửi cho chủ tịch." Nói xong, cô gửi file hình qua cho Tô học tỷ, đồng thời gửi tin nhắn trên Wechat cho chị ấy.
Tô học tỷ trả lời rất nhanh, nói là poster ok, có thể kêu bộ tuyên truyền đi in ấn được rồi. Ngải Tiếu nhận được câu trả lời liền thông báo bộ trưởng đi in ấn và mượn giá đỡ, sắp xếp bọn họ dán sẵn poster vào sáng thứ hai, chính thức bắt đầu hoạt động tuyên truyền.
Bộ trưởng lần đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ xem ra rất vui, vừa nhận được lệnh là đi chuẩn bị liền. Ngải Tiếu giải quyết xong chuyện tuyên truyền, rồi quét mắt nhìn thời gian dưới góc phải máy tính.
18: 30 rồi, không biết Nhạn nữ thần ăn cơm chưa?
A, đợi đã....... hộp cơm của cô........
Ngải Tiếu nhìn cái hộp cơm lần nữa đã nguội trên bàn, hít một hơi sâu. Cô quả thật không muốn nghe những lời dạy dỗ của bà dì quản lý nữa, chỉ còn cách ăn vài muỗng cơm, sau đó kiếm bánh ăn đối phó.
Miễn cưỡng ăn no, cô tắt máy tính, nghe bài nhạc điện tử nữ thần gửi cho mình, vừa học từ vựng vừa chat với nữ thần trên điện thoại, cho đến khi nữ thần nói chuẩn bị về nhà.
Ngải Tiếu lần này quả thật không nhịn nổi nữa, hỏi ra những chuyện liên quan đến thế giới 3D.
-Trú Trú: Cuối tuần chị vẫn phải tăng ca hả?
-Nhạn Lai Thời: Không có tăng ca, chỉ là chị muốn học thêm một vài thứ nên chiếm lấy văn phòng~
Lại uống một ngụm cà phê, Nhạn Đường đắn đo một hồi, đặt ly xuống, ngón tay nhảy múa trên bàn phím.
-Nhạn Lai Thời: Đúng rồi, chị làm việc ở studio âm nhạc, em có đoán được không ^-^
Nữ nữ nữ thần thần thần đang nói về thân phận 3D hả?!
Ngải Tiếu bất giác "A" lên một tiếng, run rẩy hỏi: chị...... cứ như thế mà nói công việc thật cho em biết hả?
-Nhạn Lai Thời: Chị đã biết em là sinh viên rồi, nên có qua có lại, nói cho em biết công việc của chị.
Nói xong câu này, Nhạn Đường do dự một lát, quyết tiến thêm một bước.
-Nhạn Lai Thời: Nếu em cảm thấy không thích hợp, cũng có thể nói gì đó cho chị biết, chị sẽ giữ bí mật cho. Em thấy thế nào?
A! Tim của Ngải Tiếu đánh rơi một nhịp, hoàn toàn quên mất các từ vựng lúc nãy vừa mới viết là gì rồi. Đầu bút trên tờ giấy trắng vẽ thành một đường ngoằn nghèo, giống như là đang nói lên tâm trạng rối loạn của cô hiện giờ.
Cô nên nói cho nữ thần biết cái gì? Thật ra, cô, cô rất muốn nói cho nữ thần nghe hết mọi chuyện về mình!
Không được, nữ thần nhất định sẽ bị dọa cho sợ đó...... nhưng mà cô rất muốn cho nữ thần biết nhiều về mình hơn.
Nội tâm đấu tranh hồi lâu, Ngải Tiếu sửa đi sửa lại tin chat rồi mới gửi đi.
-Trú Trú: Vậy nói cho chị biết....... em đang học ở đại học ở thành phố S đó.
Bình thường đối phương trả lời rất nhanh, lần này lại chậm hơn rất nhiều. Ngải Tiếu nghi ngờ mình làm Nhạn Đường sợ rồi, đang băn khoăn không biết có nên nói gì thêm nữa không thì tin chat của đối phương nhảy ra.+
-Nhạn Lai Thời: Hèn chi thời tiết của chúng ta cứ luôn giống nhau, chị cũng thành phố S đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook