Thời gian dự định sẽ sẽ gặp mặt ba mẹ Chaeyoung là vào buổi tối ngày 24, tuy nói chỉ là bữa cơm bình thường, nhưng Lisa biết, bữa cơm đó sẽ quyết định sinh tử.

Nàng hai ngày nay đều phải trực ban ở bệnh viện, công việc bận rộn đến nỗi hai người không có thời gian gặp nhau.

Jisoo bị cô làm phiền đến phát điên: “Lisa đại tỷ chị có thể đừng khủng bố điện thoại em được không? Kỳ thật chị chỉ lấy chị em ra làm bia đỡ đạn, người chị thực sự yêu là em đúng không? Em nói trước, em là gái thẳng.”

“Xin lỗi, cho chị hỏi một chút, mẹ cô thích màu gì?”

“Màu? Để làm gì?”

“Chị nhìn thấy có tấm khăn lụa phù hợp với phụ nữ trung niên, nhưng có nhiều màu, chị không biết nên mua màu nào.”

“Trời ạ, nếu mẹ em thích màu vàng tươi, chị có phải liền săn mặt trời cho bà ấy không? Chị Li người bạn thân thiết của phái nữ, chị đang xem khăn lụa ở đâu.”

“Hermes.”

“Chỉ là một người trung niên, không cần quá thời thượng làm gì, thêm nữa cũng không phải nhân vật chính.”

Bây giờ cô đang ở trung tâm mua sắm, nhìn xuyên qua cửa sổ sát đất nhìn ngắm thành phố phồn hoa, đường xá xe cộ tới lui. Thế giới chính là kỳ diệu như vậy, khi mình có người để mình quan tâm, liền không để ý mình sẽ phải trả giá nhiều hay ít.

Cô đưa mắt nhìn từ đám người nâng lên trời xanh, một màu xanh ngắt không gợn mây, tâm trí cô dường như cũng bay cao rộng lớn.

“Chị đây là yêu ai yêu cả đường đi đó.”

“Chị mang cho ba em trà Mao Tiêm, mẹ em chị mua Hermes, còn em đây, lễ gặp mặt của em là gì thế?”


“Thì một người chị rể.”

Khi đi thanh toán tiền mua khăn lụa, cô lấy thẻ ra từ bóp tiền.

“Của ngài là 1400k mời ngài kí tên.”

Lễ vật cho lần đầu tiên ra mắt đã chuẩn bị xong, Lisa suy nghĩ xem còn điểm gì sơ sót nữa không, bà ngoại cũng rất chú ý chuyện này, từ lúc biết cô muốn gặp mặt gia đình Chaeyoung dặn dò mãi không dứt, cô ngoài miệng nói phiền, nhưng vẫn im lặng đem những lời bà nhắc nhở ghi tạc trong lòng.

Mẹ nó, cứ làm như mình là nhóc con miệng còn hôi sữa.

Định vào ngày thứ năm, cô đã xin nghỉ phép từ mấy ngày trước. Lúc 15h30 đang chuẩn bị tan tầm, lại bị Wang tổng gọi lại: “Lisa đơn nghỉ phép này không duyệt được, buổi tối này cần phải tiếp khách, cô cùng đi tiếp khách một chút.”

"Wang tổng, hôm nay nhà tôi có việc, không thể đi tiếp khách.”

“Như vậy không được, vị khách này rất quan trọng, cô dời lại công việc của mình đi.”

“Sếp gọi Tiểu Choi đi thay được không, tôi có việc quan trọng không đi không được….”

“Cô sao lại thế này! Lợi ích của công ty hay việc tư của cô quan trọng hơn? Công ty không kiếm tiền được, ai cho cô ăn cơm, ai phát lương cho cô! Cô là người mới, cô phải có ý thức tập thể chứ, tôi thấy tư tưởng cô có vấn đề.”

"...."

Lúc này, chị quản lý nhân sự cũng từ văn phòng đi ra, giả vờ hòa giải: “Lisa em chịu khó một chút, vẫn còn trong thời gian thử việc, sẽ căn cứ vào biểu hiện của em để cân nhắc.”

“Mệnh lệnh của cấp trên là để phục tùng, từ lúc cô vào công ty tới giờ, tôi nói gì cô phải làm theo như thế.”

Cô không ngừng gật đầu, lại gật đầu.

“Bốn giờ xuất phát, đặt sẵn chỗ cho buổi tối ở.... Nhà hàng..” còn chưa nói xong, ông ta đã “Ai ui” một tiếng sau đó là tiếng hét thảm thiết “A a a!”

Cô cầm một cái ly đầy nước trên bàn đập thẳng lên đỉnh đầu của Wang tổng.

Lập tức trong văn phòng những tiếng kêu sợ hãi không ngừng vang lên.

“Mày, mẹ nó, đừng ở trước mặt tao bày ra vẻ mặt bề trên, thời điểm tao lăn lộn bên ngoài, mày còn chưa trưởng thành!”

“Cô, cô, cô còn muốn làm việc ở đây nữa không, ai ui ai ui!”

“Muốn cái con mẹ mày!” cô đem ông ta đẩy thẳng lên tường giống như treo quần áo mà cố định trên đó: “Mày là thằng ngu, mày biết không? Mày luôn xem mình là con cháu của người ta, ngay cả thể diện mày cũng đell bận tâm, mày cũng hơn 40 rồi, sao vẫn chưa trưởng thành vậy hả? Cái mày đang làm không phải là kinh doanh mà là nịnh bợ không thèm mặt mũi, thể diện. Mày nghe rõ cho tao, công việc này, tao dell cần!”

“Lisa, Lisa em bình tĩnh một chút.” Giám đốc Seo dẫm giày cao gót đến khuyên can, bám vào cánh tay cô cả người đều như muốn dán lên người cô: “Đó là sếp của em, có chuyện gì từ từ nói.”


“Cút đi. Đừng chạm vào tôi. Chị đừng cho rằng tôi không biết tâm tư của chị, nhìn thấy người nào vừa mắt liền nhào tới? Tôi nói cho chị biết, một kẻ như vậy tôi căn bản là không để vào mắt, người phụ nữ của tôi hơn chị ngàn vạn lần!”

Toàn bộ công ty lặng ngắt như tờ.

Cô hoành hành bừa bãi, khí thế không hề che giấu, không ai dám lên ngăn cản.

Cuối cùng không biết là ai gọi bảo vệ đến, sáu bảy người vật cô ngã xuống đất,

Cô mạnh mẽ giãy dụa: “Mẹ kiếp!”

Người đông thế mạnh, cô bị người ta đạp trên mặt đất, gân xanh gần huyệt thái dương nổi lên.

.......

Tại nhà họ Park gần 16h.

Cả nhà đều rất bận rộn.

Jisoo nhai dâu tây nhóp nhép nói: “Chị, ai nói mẹ không khẩn trương chứ, mẹ tự mình xuống bếp đó.”

“Tí nữa em đừng nói những lời bậy bạ, thu hồi mấy trò hề của em lại, nghiêm túc chút đi.”

“Cái đó không được, miệng em mà không hoạt động em sẽ chết.”

Nàng nhét quả dâu tây vào làm ngập miệng em: “Vậy làm phiền em đi chết đi.”

“Em biết những lời chị nói đều là dối lòng, kỳ thật chị thương em lắm.”

Jisoo duỗi tay vào đĩa trái cây ăn vụng, bị Chaeyoung vung tay đánh bốp.


“Không được ăn, cái này để dành cho chị rể em.”

“Thị trưởng, con muốn tố cáo có người da mặt quá dày.”

Tâm tình Chaeyoung rất tốt, tính toán lại đi cắt thêm hai quả cam, cô thích ăn.

Khi điện thoại vang lên, Jisoo đưa cho nàng: “Chị nghe đi, người yêu của chị, phỏng chừng là đã tới rồi, em đi mở cửa.”

“A lô, chị tan tầm chưa?” Không đến vài giây sau, sắc mặt nàng trầm xuống.

Lisa nói, nàng mau lái xe tới công ty, còn nói, thực xin lỗi.

“Đi đâu đó? Lisa không phải cũng sắp tới rồi sao?”

“Chuyện của đám thanh niên, người lớn không cần quản nhiều, như vậy không đáng yêu tí nào.”

Lòng nàng nóng như lửa đốt, vội tăng tốc, chỉ trong vòng hai mươi phút đã đến công ty của cô.

Nàng nhảy xuống xe, thiếu chút nữa cằm rớt xuống đất, chỉ thấy cô một thân quần áo bụi bặm xốc xếch, trên mặt còn có vài vết tím bằm.

Jisoo bước lại gần, vừa thấy liền sửng sốt, sau một hồi lâu mới chớp mắt nói: “Chị rể…. Chị kể lại chút đi….”


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương