Ngày hôm sau, Lisa dựa theo những tin tức thông báo tuyển dụng đã xem trước đó, bắt đầu từ một công ty có điều kiện tốt nhất.

Cuối năm sẽ không có nhiều thông báo tuyển dụng, cô cũng coi như đã chuẩn bị sớm. Sau khi nói chuyện qua điện thoại, bước đầu lấy được sự khẳng định của nhà tuyển dụng, liền cầm sơ yếu lý lịch tới cửa nộp hồ sơ.

"Bằng cấp của ngài là cử nhân, thực xin lỗi, cương vị quản lý của chúng tôi yêu cầu thấp nhất là thạc sĩ."

…......

"Ngài phải có mười năm kinh nghiệm làm quản lý, thật có lỗi, chúng tôi tạm thời không có vị trí thích hợp."

….....

"Thực xin lỗi, chúng tôi cần giấy chứng nhận tương ứng với nghiệp vụ."

…....

Một buổi sáng chạy đến mấy công ty, lý do gần như giống nhau.

Cô mặc âu phục thẳng thớm, đầu tóc chỉnh tề, một thân trang phục đủ để tôn lên khí chất của cô.

Sau ba năm, Lisa bắt đầu lại hành trình mà cô đánh mất đã lâu, nhưng phải thừa nhận sự phũ phàng của hiện thực.

Cơ hội bỗng xuất hiện vào buổi chiều, đang lúc cô chuẩn bị tay không mà về, ngày mai tiếp tục chiến đấu thì một công ty làm về vận tải gọi điện thoại cho cô.


Âm thanh của người phụ trách kia mười phần gầm thét, ngữ khí giống như chém đinh chặt sắt thông báo cô được nhận làm, cũng đọc cho cô địa chỉ, bảo cô lập tức đi đến.

Đến nơi gặp người vừa gọi điện thoại, tự xưng Wang tổng, diện mạo cùng âm thanh quả thật giống hệt nhau.

"Người anh em, bây giờ chúng ta bắt đầu thử việc luôn, ngày mai tôi sẽ nói với mấy người phía dưới, làm thủ tục nhậm chức cho cô sau." Wang tổng người mập mạp, bụng bự đến nỗi không thể cài nút áo khoác.

Hắn đưa cô đi vào một phòng ăn bên trong khách sạn, dùng thời gian ngắn dặn dò một phen: "Hôm nay là cùng người trong cơ quan nhà nước ăn cơm, mang cô theo để mở rộng thêm kiến thức, nên học tập nhiều, đợi lát nữa khi mời rượu, ánh mắt để ý một chút."

Cô liền hiểu vai trò của mình hôm nay.

Làm nghề buôn bán rất sợ giao tiếp cùng người trong cơ quan nhà nước, nhất là công ty đối tác có một phần thuộc quản lý của loại người này, đặc biệt là người chức cao, tiếng nói của người có chức có quyền đều lợi hại hơn bất kì ai khác.

"Nào đến đây, chúng ta cùng giơ chén rượu lên, kính chủ nhiệm! Cô đó, đều nâng cốc rót cho đầy."

Cô đã từng ở giang hồ hỗn loạn nhiều năm như vậy, điểm ấy không cần nói cũng biết, hiểu rõ "văn hóa" trên bàn rượu là như thế nào.

Trước tiên phải rót rượu mời vài chén, lời lãnh đạo nói là quan trọng nhất, cực kỳ thích nghe người khác khen ngợi nịnh hót.

Cô là người hiểu nhanh, bồi lãnh đạo lớn nhỏ từ trên xuống dưới 1 vòng, đã sớm uống hết gần một chai rượu to.

Cô vẫn còn chịu đựng được, đi vào nhà vệ sinh nôn hai lần, thần thái vẫn sáng láng, lại tiếp tục ra sức biểu hiện.

"Này, cô gọi là Lisa đúng không? Bồi rượu lãnh đạo cục thuế cho tốt nhé, công ty của chúng ta rất cần người tài như cô."

"Còn phải dựa vào Wang tổng quan tâm nhiều."

"Tốt tốt tốt, còn nữa, chờ đến lúc hát hò, cô nhớ tới mời Lee chủ nhiệm vài chén nữa nhé."

Lisa không nói hai lời, đem chén rượu của mình rót đầy, nâng chén với Lee chủ nhiệm: "Hiếm có cơ hội được ngồi cùng với nhân vật như ngài, tôi xin cạn, còn ngài cứ tùy ý."

Ngón tay cô âm thầm nắm chặt góc bàn, mới đè xuống được cảm giác cuồn cuộn trong dạ dày.

Một vòng náo loạn, bữa ăn đến hơn tám giờ mới chấm dứt. Sau khi ăn xong một nhóm người lại hô hào đi KTV ở trên lầu, trong lúc ăn cơm là uống rượu, bây giờ đến phiên bia.

Cô cố gắng mạnh mẽ chống đỡ, không dám gục xuống tại chỗ.

Cuối cùng, sau khi giúp đỡ vị khách quý Lee chủ nhiệm đang say khướt lên xe, đến khi cả người đầy mồ hôi quay lại thì phát hiện, xe không còn đủ chỗ ngồi.

"Lisa đành phải để cô tự kiếm xe về, mai tìm phòng tài vụ để chi trả tiền xe nhé."


"Sếp à, ngài cứ bận rộn việc của ngài, bản thân tôi tự lo cho mình được."

"Được, rất hiểu chuyện! Nhất định sẽ chi trả cho cô!"

Tác dụng của cồn chậm rãi phát tác, đầu không còn tỉnh táo, dạ dày cuộn trào.

Cô cố gắng móc điện thoại di động ra, gọi cho BamBam.

"Hê lô Lili của tớ, tớ đang ở thư viện thành phố đọc sách, có muốn đến đây cùng trao dồi kiến thức với tớ không, he he."

"Bạn tốt, tôi sắp không chịu nổi rồi, tới đây đón tôi mau."

Cô nói xong câu đó là cố gắng cuối cùng, rồi quỳ trên mặt đất "ọc ọc" một tiếng nôn không biết trời đất.

BamBam đang ở phía đông, không có cách nào lập tức tới được, hắn đành nhờ người quen gần đấy, nhanh chóng đi đón Lisa.

Qua mười một giờ, cô ở bệnh viện truyền nước đến bình thứ hai, tình trạng nôn mửa mới ngừng lại.

BamBam cảm thấy người này rất quái gở: "Có phải cậu bị tâm thần không, buổi tối khuya mà uống rượu đến say mềm, tôi vừa thấy cậu liền sợ ngây người, cậu cho là cậu còn trẻ à? Biểu diễn tình cảm sâu nặng mênh mông à."

Cô vẫn đang say, thân thể không khoẻ làm cho mặt mày cô nhăn nhó.

“Loét dạ dày cấp tính, Lisa phờ rồ thật đấy.”

Nếu cô giờ phút này mà còn chút sức lực, nhất định sẽ nhảy dựng lên đem bình nước truyền nhét vào trong miệng hắn.

BamBam đả kích được 2 câu, ngoài cửa bỗng có một trận xôn xao.


Chaeyoung từ khoa phụ sản chạy xuống, bộ quần áo giải phẫu trên người còn chưa kịp thay, vừa đẩy cửa thì nhìn thấy cô đang cuộn tròn nằm trên giường bệnh, ngây ra một lúc không dám đi đến.

"Sao em lại tới đây?!"

"Đồng nghiệp của em nói cho em biết. Tại sao chị ấy lại uống tới mức như vậy?"

"Anh cũng không biết. Em đừng vội, đã truyền nước rồi, không có việc gì đâu."

Nàng đi đến trước mặt cô ngồi xổm xuống, cẩn thận chạm vào mặt cô, nhỏ giọng gọi: "... La lão đại..."

"Chaeyoung."

"Em đây."

"Về sau đi ra ngoài đừng giới thiệu với người khác lão công của em là côn đồ."

Nàng ngẩn người.

"Chị đã tìm được công việc rồi, về sau em thích gì, chị đều mua cho em..."


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương