Cô Ấy Đã Trở Lại
-
Chương 24: Giải thưởng Kim Mã dành cho nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất (P1)
Đóng cửa, cởi giày, Chu Tử Tri hỏi anh: "Thoải mái quá ha?"
Lòng tự trọng đã được khẳng định, người đàn ông ngoài lạnh trong nóng rất hài lòng,"Ừa."
Chu Tử Tri lắc đầu,"Trẻ con."
Úc Trạch môi mỏng kéo thẳng, anh không nghĩ vậy.
"Em không hỏi......"
Chu Tử Tri trực tiếp ngắt ngang,"Úc Trạch, anh vừa mắc phải một sai lầm."
Úc Trạch thầm mắng một tiếng, anh lại phạm phải sai lầm cấp thấp, khẳng định chủ quyền với người yêu xưa lắc xưa lơ của đối phương, ngốc quá mà.
"Em từng kiểm tra IQ hả?"
Chu Tử Tri mím môi,"Ừm."
Úc Trạch hiếu kỳ,"Được bao nhiêu?"
Chu Tử Tri nghĩ nghĩ,"Quên rồi."
Hồi đại học năm hai, có một đoạn thời gian rộ lên phong trào thử cái này kiểm tra cái kia, nào là xem tên kiếp trước, trắc nghiệm IQ, xem tuổi tâm lý, bị mấy đứa bạn cùng ký túc xá lôi kéo rủ rê nên cô cũng làm thử.
"Khi nào có thời gian em kiểm tra lại, nhớ gọi anh nhé." Úc Trạch rất có hứng thú, cô gái này có vẻ còn thông minh hơn so với dự đoán trước kia của anh nữa.
Chu Tử Tri liếc xéo anh một cái.
-------------------------
Cô nâng tay, Úc Trạch cúi đầu.
Những ngón tay thanh mảnh trắng trẻo của cô xuyên qua mái tóc ngắn đen tuyền của anh, lược đi một ít giọt nước ẩm ướt, lưu lại nhiệt độ âm ấm.
Hơi thở anh phả nhẹ lên vùng trán, rơi xuống chóp mũi, sau đó đôi môi nam tính từ từ áp lên cánh môi cô, tinh tế nhấm nháp hồi lâu, nhẹ nhàng miêu tả thần hình đôi môi hơi hơi nhếch lên của cô, mềm mại xen lẫn tê dại cứ thế kéo dài.
"Ngừng." Chu Tử Tri bị thiếu ôxi, nghiêng đầu, hơi nóng tỏa ra từ hai má.
Úc Trạch nhăn nhăn mũi,"Anh hỏi thật nhé."
Chu Tử Tri chăm chú lắng nghe.
"Em thích anh hôn em chứ?"
Có chút bối rối nhẹ buông rơi, đè nén hơi thở khẩn trương, Chu Tử Tri nuốt nước miếng,"...... Thích."
Úc Trạch nhướn mày, còn tưởng cô sẽ quanh co lòng vòng, hoặc dứt khoát làm lơ cơ đấy.
"Ngoan, em rất thành thật."
Cô buồn cười,"Này...... Úc tổng à, em có thể rút lại lời mới nói không?"
Anh bắt lấy cô,"Nếu thích, sao không lúc nào đáp lại anh vậy hả?"
Qua thật lâu sau, cô mới nói ra ba chữ,"Mệt lắm đó."
Cô giơ tay đến đỉnh đầu, so qua đến ngực anh, ngụ ý là chiều cao có hạn, nhón chân rất mệt nha.
Úc Trạch đỡ trán, cười nhẹ lên tiếng, ngay sau đó ôm lấy cô, đôi tay vững vàng nâng cô lên, Chu Tử Tri phản xạ có điều kiện vòng tay qua cổ anh.
Hai người cụng đầu, yên lặng chớp mắt một cái, nhẹ nhàng hướng cơ thể sát lại gần nhau.
Khóe mắt đuôi mày cô đều chứa chan tình cảm, tại khe hở giao thác nhanh chóng bắt được một tia lý trí còn sót lại, đè lại cái tay hư hỏng đang muốn hướng vào trong áo khoác, thở dốc kêu,"Úc Trạch."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook