Chứng Vọng Tưởng Của Hoắc Tiên Sinh
-
Chương 78
Tiết Tiểu Tần lắc đầu: “Không có gì. Chỉ là cảm thấy anh thật giỏi.”
Hoắc Lương rất thích Tiết Tiểu Tần khen anh, nghe cô nói vậy anh vô cùng hưởng thụ, mặc dù trên mặt không có biểu cảm gì khác nhưng trong ánh mắt lại có vài phần đắc ý. Từ trước đến nay, Hoắc Lương luôn cảm thấy bản thân không xứng với Tiết Tiểu Tần cho nên mỗi khi trên người anh có ưu điểm khiến Tiết Tiểu Tần cười, trong lòng anh vui vẻ hơn bất kỳ ai.
Giống như hiện tại, Hoắc Lương động tình không thôi. Trước tiên liếc mắt nhìn bốn phía, xác định mọi người đều bận rộn chơi mạt chược, xem ti vi, chơi trò chơi không ai rảnh chú ý tới bọn họ… dùng tốc độ cực nhanh cúi đầu hôn Tiết Tiểu Tần. Phản ứng đầu tiên của Tiết Tiểu Tần chính là che miệng nhìn quanh một chút, phát hiện không ai nhìn mới thở phào nhẹ nhõm, véo nhẹ Hoắc Lương: “Đừng có chòng ghẹo em nhé!”
Hoắc Lương nhìn cô cười vui vẻ như vậy cũng cảm thấy vui lây. Thừa dịp không ai chú ý lại hôn cô một cái rồi một cái… cho đến khi mặt Tiết Tiểu Tần đỏ như trái cà chua, cực kỳ đáng yêu khiến anh không nhịn được muốn làm việc khác ngoại trừ hôn môi.
Tiết Tiểu Tần rất hiểu anh, có thể nói chỉ cần một ánh mắt của anh cô cũng biết anh muốn cái gì. Vì vậy, Tiết Tiểu Tần che miệng và bắt giữ tay Hoắc Lương trước khi tiếp tục quấy rối cô, thuận tiện trừng mắt ý bảo: Anh ngoan ngoãn một chút cho em!
Hoắc tiên sinh cảm thấy rất đau khổ vì bị vợ cự tuyệt vô tình. Anh yên lặng quay mặt sang chỗ khác không nói chuyện, Tiết Tiểu Tần nhìn anh như vậy cảm thấy có chút chút đau lòng, nhưng trước mặt nhiều người như vậy… Sao cô có thể làm cái chuyện cấm 18+ ấy cho được? Vả lại, ở đây còn rất nhiều trẻ vị thành niên đấy!!!!
Tiết Tiểu Tần nhìn Hoắc tiên sinh đè nén cảm xúc mà xót. Cô không muốn thấy anh không vui, đành phải nắm tay ghé vào tai anh nói khe khẽ câu gì đó, Hoắc Lương vừa nghe hai mắt sáng rực lên: “Thật không?”
Tiết Tiểu Tần gật đầu: “Thật chứ sao.”
Anh lập tức vừa lòng, không nhịn được cũng nắm chặt tay nhỏ của cô.
Tiết Tiểu Tần bất đắc dĩ nhìn anh, lắc đầu, thật là hết cách với anh nhưng cô rất cam tâm tình nguyện chấp nhận kiểu giày vò ngọt ngào này. Mặc dù cô phải nhường nhịn, thay đổi rất nhiều khi ở bên Hoắc Lương nhưng đổi lại cô nhận được rất nhiều vui sướng và thỏa mãn vượt xa những gì cô bỏ ra, ít nhất Tiết Tiểu Tần cảm thấy rất hài lòng. Lúc nào cô cũng muốn ôm Hoắc Lương, dù biết rằng người đàn ông này đủ mạnh mẽ để tự bảo vệ chính mình cũng như bảo vệ cô, cô vẫn muốn ôm anh.
Nếu anh không thích ở nơi này, bọn họ cùng trở về nhà thôi. Nói thật, Hoắc Lương có thể chịu đựng lâu như vậy là đáng quý lắm rồi, càng đừng nói anh còn tham gia chơi mạt chược, chơi các trò chơi… Đổi lại là Hoắc Lương trước kia, đánh chết anh cũng không làm loại chuyện này.
Trong khi Tiết Tiểu Tần chiều theo ý Hoắc Lương, Hoắc Lương cũng đang vì Tiết Tiểu Tần mà thay đổi, cái này rất rõ ràng, thậm chí không cần nói rõ cũng có thể nhìn ra được.
Hai người yêu nhau ở bên nhau, luôn luôn không tránh được các loại trắc trở nhưng cả hai đều rất cố gắng học tập làm sao hiểu, làm sao bao dung đối phương, đây mới là dáng vẻ cuối cùng của tình yêu.
Chờ đến xế chiều, họ hàng ai về nhà nấy, Tiết Tiểu Tần cũng nói với mẹ Tiết rằng mình và Hoắc Lương muốn về nhà. Mẹ Tiết có chút không nỡ, từ lúc kết hôn con gái rất ít về nhà ở chơi, không giống lúc trước, nhớ con gái gọi điện là con bé trở về ngay. Ở cùng một thành phố, Tiết Tiểu Tần mỗi lần về nhà là ở hơn một tháng cũng không có việc gì.
Xưa không bằng nay, con gái kết hôn chính là người của người ta, làm sao bà có thể không biết xấu hổ giữ Tiết Tiếu Tần ở lại nhà hơn một tháng? Cho dù muốn cũng phải được Hoắc Lương đồng ý.
“Ôi, hôm nay chỉ mới là mùng một tết, qua hai ngày rỗi hãy về.”
Tiết Tiểu Tần cảm giác được lòng bàn tay Hoắc Lương nắm thật chặt, giống như có chút khó khăn, cô cười nói với mẹ Tiết: “Vâng, tối nay về nhà ngủ một đêm, ngày mai bọn con lại qua chơi. Hoắc Lương có chút lạ giường, ở lại đây ngủ không yên giấc, cả đêm qua anh ấy ngủ không ngon.
Nghe cô nói vậy, mẹ Tiết cũng không thể ép buộc gì thêm, đành miễn cưỡng chấp nhận. Thật ra, lúc đầu Tiết Tiểu Tần muốn nói mình lạ giường, nhưng nói dối kiểu này quá lộ liễu. Có ai hiểu rõ yêu thích kỳ cục của cô hơn mẹ Tiết chứ? Bà làm sao không biết cô có thói quen lạ giường.
Hoắc Lương mặt không thay đổi nghe Tiết Tiểu Tần nói dối, lúc nghe cô nói mình lạ giường thì khe khẽ gật đầu một cái để tăng thêm tính chân thực. May mà mẹ Tiết không kiên trì giữ lại, bằng không thì anh chả biết nên làm cái gì bây giờ.
Đối phương không phải người bệnh cũng không phải người nhà của người bệnh, càng không phải lãnh đạo hay người nào khác, đây chính là ba mẹ của Tiểu Tần cũng là ba mẹ vợ của anh, không giống như những người bình thường khác. Tuy rằng Hoắc Lương không cách nào hiểu rốt cuộc là chỗ nào không giống nhưng anh biết, địa vị của ba mẹ Tiết ở trong lòng anh là không giống.
Không phải anh không thích nhà của Tiết Tiểu Tần, trên thực tế anh cực kỳ thích nơi này. Đó tượng trưng cho quá khứ của cô, từ khi cô chào đời đến trước khi kết hôn với anh. Nơi này luôn là nhà cô, thậm chí về sau nơi này cũng mãi là nhà cô. Nhưng nhà của Tiết Tiểu Tần không phải của Hoắc Lương. Nhà của Hoắc Lương chỉ có một mình Tiết Tiểu Tần.
Anh rất kính trọng ba mẹ vợ nhưng lại không có cách yêu quý, kính trọng bọn họ từ trái tim. Hoắc Lương biểu hiện rất tốt, mẹ Tiết bước ra ngoài sẽ có rất nhiều chị em hâm mộ bà có con rể tốt nhưng không ai biết ở trong lòng Hoắc Lương, hai vợ chồng ông bà có chút khác biệt so với những người khác một chút đều là vì Tiết Tiểu Tần.
Điểm khác biệt không quan trọng này hoàn toàn có thể xem nhẹ, trong mắt Hoắc Lương chỉ có Tiết Tiểu Tần, còn về phần ba mẹ Tiết nhiều nhất coi như là yêu ai yêu cả đường đi lối về.
Nhưng chuyện như vậy, chỉ cần bản thân anh và Tiết Tiểu Tần biết là được, người khác thấy như thế nào cũng không quan trọng.
Anh thích Tiết Tiểu Tần đồng thời cũng không thích quá khứ cô không có sự tham dự của anh. Anh có được Tiết Tiểu Tần hai mươi lăm tuổi và sau này, còn trước đó, cô là khao khát, là hy vọng trong đáy lòng anh. Một khi được như ước nguyện, con người sẽ càng ngày càng lòng tham không đáy. Dù cho đã có được đầy đủ nhưng vẫn hy vọng có thể được nhiều hơn nữa.
Ba Tiết nghe Tiết Tiểu Tần nói muốn về cũng rất luyến tiếc, ông rất thích xem đá bóng và tin tức với con rể, bởi vì mặc kệ ông nói cái gì Hoắc Lương cũng nghiêm túc lắng nghe. Không giống vợ ông, không hợp ý là bà cãi cho xem, lại càng không giống con gái, hoàn toàn không nỡ làm ầm ĩ. Cho đến khi Hoắc Lương – người thích hợp nghe ông càu nhàu nhất xuất hiện, ba Tiết cực kỳ tự hào về thể chất rách miệng nói nhiều của mình.
Hoắc Lương lập tức bày tỏ về sau có thời gian sẽ xem bóng đá và tin tức với ba, nghe ba phát biểu ý kiến. Ba Tiết liền cảm thấy thỏa mãn, vẫy tay nhìn vợ chồng son rời đi.
Tối hôm qua, tuyết rơi. Sáng sớm thức dậy cả thế như bị tuyết trắng bao phủ, xe Hoắc Lương đậu ở ven đường cũng bị phủ một tầng tuyết. Hôm nay lúc không chơi mạt chược anh tự mình qua đây quét tuyết, nhưng lúc xế chiều lại có tuyết rơi đến bây giờ bầu trời vẫn còn hoa tuyết bay bay, Tiết Tiểu Tần thở ra cảm thấy có chút lạnh.
Cô không thích mùa đông và mùa hè, một mùa quá lạnh còn một mùa quá nóng, luôn làm cho người ta có loại cảm giác thời gian qua thật nhanh. Cho nên Hoắc Lương mở cửa xe cho cô ngồi vào vị trí xong thuận tay mở điều hòa nhiệt độ.
Hoắc Lương cũng đi vòng qua ngồi vào ghế lái, mở cần gạt nước, cảm xúc rất tốt. Bởi vì sắp về nhà nên tâm trạng của anh vô cùng tốt, tốt hơn cả khi ở nhà Tiết Tiểu Tần ăn cơm.
Tiết Tiểu Tần ngồi bên cạnh nhìn anh chăm chú lái xe, thỉnh thoảng lúc anh nhìn qua thì nở nụ cười thật ngọt tặng anh. Xe chạy được phân nửa đường, đi ngang qua siêu thị Tiết Tiểu Tần vội kêu Hoắc Lương dừng lại, nói muốn vào mua một ít đồ ăn vặt.
Mùa đông ăn kem, mùa hè ăn lẩu có thể liệt vào một trăm việc Tiết Tiểu Tần thích làm nhất trong đời. Mặc dù Hoắc Lương không đồng ý hành động mùa đông ăn kem của Tiết Tiểu Tần, nhưng không chịu nổi cô liên tục năn nỉ, ăn vạ cho nên ngoài miệng nói không mua… trên thực tế vẫn là mua cho cô.
May là Tiết Tiểu Tần cũng khá kiềm chế, biết cái này không thể ăn nhiều nhưng từ đầu đông đến bây giờ lâu như vậy, một hộp kem lớn cũng đã ăn sạch rồi, cô muốn mua một ít về bổ sung kho ăn vặt. Vả lại, buổi tối xem TV không thể không có khoai tây lát mỏng, bắp rang, co – la… cũng phải tích trữ thêm nà. Vì chuẩn bị về nhà mẹ ăn tết nên cô ngưng mua đồ ăn về dự trữ, trong nhà chắc chắn không còn cái gì có thể ăn. Ngoài ra, cô còn mua một ít nguyên liệu để sáng mai làm bữa sáng, đói bụng mò về nhà mẹ đẻ ăn, Tiết Tiểu Tần nghĩ lại cũng cảm thấy xấu hổ.
Lúc trước, mẹ Tiết hỏi cô ở nhà có thường nấu cơm hay không, Tiết Tiểu Tần chột dạ không thôi, vẫn là Hoắc Lương mặt không đổi sắc nói có làm. Khoảnh khắc ấy, Tiết Tiểu Tần cảm thấy mẹ cô biết Hoắc Lương nói dối, nếu không thì làm sao bà lộ ra biểu cảm không dám tin? Ngẫm lại cũng thật khiến người ta cảm thấy chột dạ.
Mặc dù mẹ Tiết rất mạnh mẽ nhưng trong xương bà vẫn là người phụ nữ truyền thống. Đương nhiên, bà cũng hi vọng con gái nhà mình cả đời không cần làm gì hết cũng có người thương nhưng trên cơ bản là không thể. Cậu con rể Hoắc Lương có tốt hay không? Tốt! Vì vậy, bà mong muốn Hoắc Lương và con gái mình có thể sống với nhau suốt cuộc đời còn lại. Nếu Tiết Tiểu Tần luôn lười biếng, ngay cả chuyện cơm nước cũng để Hoắc Lương làm, như vậy làm sao có thể chung sống hòa thuận?
Người làm cha mẹ chính là như vậy, bao giờ cũng lo lắng cái này quan tâm cái kia, hận không thể moi tim móc ruột vì con cái.
Tiết Tiểu Tần nào dám nói lúc ở nhà cô chỉ chịu trách nhiệm ăn, ngay cả bát cũng không cần rửa, đừng nói tới chuyện quét dọn nhà cửa hay làm việc nhà khác. Cô nói ra sẽ có người tin hay không? Hoắc tiên sinh nhà cô tốt như vậy đấy!
Con người sống trên đời này đừng quá mạnh miệng, Tiết Tiểu Tần nhớ trước kia cô luôn mạnh miệng nói sẽ không kết hôn trước ba mươi tuổi, ai dè mới hai mươi lăm tuổi đã gả cho người, còn là nửa tự nguyện nửa bất dĩ lấy chồng. Cô cũng không tin bản thân gả cho một người đàn ông như vậy làm vợ, nhớ lại lúc mới kết hôn cái gì cũng không hiểu, thỉnh thoảng còn làm ra một chút chuyện buồn cười. Bây giờ ngẫm lại, Tiết Tiểu Tần thật muốn quỳ gối trước chính mình, quá khứ thật cmn đẹp đến mức không dám nhớ lại. Tính sơ sơ cô cũng kết hôn hơn một năm rồi.
Cô không nhịn được nắm chặt tay Hoắc Lương, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng kề sát vai anh. Hoắc Lương đang nắm tay cô đi về phía, còn chưa vào cửa siêu thị đã bị hành động dựa sát vào người của cô khiến cho lòng anh ngọt lịm, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, cái tay còn lại đưa lên nhéo nhéo mặt cô: “Làm sao vậy?”
“Không làm cái gì hết.” Tiết Tiểu Tần đổ thừa anh, cằm đặt ở đầu vai anh quơ quơ: “Chính là tự nhiên muốn ôm anh một cái.”
Nghe vậy, Hoắc Lương liền ôm cô vào trong ngực, hoàn toàn không quan tâm ở xung quanh có bao nhiêu người.
Tiết Tiểu Tần chỉ thuận miệng nói chơi, hoàn toàn không nghĩ tới việc ôm ấp ở chốn đông người, bây giờ đột nhiên bị Hoắc Lương ôm làm cô sửng sốt một chút, đỏ mặt giãy giụa: “Về nhà rồi ôm có được hay không?”
Hoắc Lương có chút thất vọng buông tay, nhưng vẫn kiên trì nắm tay Tiết Tiểu Tần. Hiện giờ, người rất nhiều, Tiết Tiểu Tần có chút mắc cỡ nhưng cũng không có tiếp tục từ chối. Vì vậy, cô ngoan ngoãn dắt tay đi thôi!
Lần trước tại siêu thị gia đình này, Tiết Tiểu Tần bi kịch ‘gặp lại’ đối tượng xem mắt – vị Y tiên sinh có tiềm lực kia. Cuộc sống bao giờ cũng tràn ngập điều bất ngờ, Tiết Tiểu Tần càng không nghĩ tới chính là sau một năm, từ ngày kết hôn đến bây giờ cô đến siêu thị này hai lần, cả hai lần đều gặp Y tiên sinh.
Lúc đến chỗ rẽ, trước mặt có một chiếc xe mua sắm đẩy tới, Hoắc Lương lập tức ôm Tiết Tiểu Tần vào lòng tránh ra, kết quả bị đối phương gọi lại. Tiết Tiểu Tần nghe giọng nói có chút quen tai, sau đó cả người cứng đờ —— Năm mới năm me, vì sao cô vẫn còn xúi quẩy như vậy?
Cô rất muốn làm bộ như không có nghe thấy, nhưng người nọ vẫn cố chấp kêu tên cô: “Tiết Tiểu Tần! Tiết Tiểu Tần!”
Tiết Tiểu Tần quay đầu nhìn thoáng qua, cười gượng gạo: “… Lâu rồi không gặp.”
Mặc dù ngoài miệng chào hỏi nhưng trong lòng cô cảm thấy khó hiểu. Y tiên sinh là người đàn ông cực kì tự luyến, loại tự luyến này tập trung thể hiện ở chỗ gã cho rằng điều kiện của bản thân vô cùng tốt. Vì vậy, gã có rất nhiều yêu cầu đối với một nửa kia của mình, ngay cả Tiết Tiểu Tần còn bị gã chê là không nghe lời, không hiểu chuyện, không hiền lành, tuy rằng có thể dẫn ra ngoài nhưng không đủ để hi sinh dâng hiến cho tinh thần. Ví dụ như hồi đó gã thăm dò đưa ra điều kiện là sau khi hai người kết hôn, cô phải đồng ý chia một căn nhà cho mẹ và chị của gã. Tiết Tiểu Tần không hề suy nghĩ liền cự tuyệt, điều này khiến cho Y tiên sinh ghi hận đến bây giờ, gã cảm thấy người đàn bà Tiết Tiểu Tần này thật keo kiệt, không đủ chân thành.
Y tiên sinh luôn ăn mặc sáng chói, đầu tóc lúc nào cũng được chải gọn gàng, râu mép cạo sạch sẽ, dáng vẻ ta đây là dân tinh anh, bình thường luôn dùng lỗ mũi nhìn người khác.
Nhưng lúc này, gã thật sự khác hoàn toàn trước kia. Tiết Tiểu Tần còn nghĩ rằng mình nhìn lầm người, người này làm sao… dáng vẻ có vẻ như không giống bình thường nhỉ?
Mặt mũi toàn râu ria, đầu tóc lộn xộn, còn có bụng bia —— Lần trước gặp mặt là bao lâu thế nhở? Khi ấy, gã không phải rất đắc ý hay à? Tại sao bây giờ suy sụp tinh thần đến như vậy?
Tóm lại, hiện tại Y tiên sinh đã không còn dáng vẻ tinh anh, ngược lại giống như gã đàn ông cực kì bình thường trên đường phố. Gã có chút ‘chững chạc’, mới ba mươi mà nhìn có vẻ lớn hơn tuổi thật bảy, tám tuổi; Tiết Tiểu Tần xem cũng không nhịn được thương hại gã.
“Cô có khỏe hay không?”
Nghe câu hỏi quái lạ của Y tiên sinh, Tiết Tiểu Tần gật đầu: “Tôi rất khỏe, còn anh hình như không được tốt thì phải?”
Đâu chỉ là không tốt, đơn giản chính là nát bét.
“Tôi kết hôn rồi.”
Tiết Tiểu Tần còn chưa kịp nói chúc mừng, đối phương lại nói tiếp một câu: “Lại ly hôn.”
Cô: “...” Cô nên nói cái gì? Chúc mừng hay nén bi thương?
Tiết Tiểu Tần cảm thấy bản thân sắp nói năng lộn xộn luôn rồi, mỗi lần gặp mấy nhân vật kỳ quặc như thế này, cô đều có cảm giác bị ông trời vứt bỏ!
Hoắc Lương rất thích Tiết Tiểu Tần khen anh, nghe cô nói vậy anh vô cùng hưởng thụ, mặc dù trên mặt không có biểu cảm gì khác nhưng trong ánh mắt lại có vài phần đắc ý. Từ trước đến nay, Hoắc Lương luôn cảm thấy bản thân không xứng với Tiết Tiểu Tần cho nên mỗi khi trên người anh có ưu điểm khiến Tiết Tiểu Tần cười, trong lòng anh vui vẻ hơn bất kỳ ai.
Giống như hiện tại, Hoắc Lương động tình không thôi. Trước tiên liếc mắt nhìn bốn phía, xác định mọi người đều bận rộn chơi mạt chược, xem ti vi, chơi trò chơi không ai rảnh chú ý tới bọn họ… dùng tốc độ cực nhanh cúi đầu hôn Tiết Tiểu Tần. Phản ứng đầu tiên của Tiết Tiểu Tần chính là che miệng nhìn quanh một chút, phát hiện không ai nhìn mới thở phào nhẹ nhõm, véo nhẹ Hoắc Lương: “Đừng có chòng ghẹo em nhé!”
Hoắc Lương nhìn cô cười vui vẻ như vậy cũng cảm thấy vui lây. Thừa dịp không ai chú ý lại hôn cô một cái rồi một cái… cho đến khi mặt Tiết Tiểu Tần đỏ như trái cà chua, cực kỳ đáng yêu khiến anh không nhịn được muốn làm việc khác ngoại trừ hôn môi.
Tiết Tiểu Tần rất hiểu anh, có thể nói chỉ cần một ánh mắt của anh cô cũng biết anh muốn cái gì. Vì vậy, Tiết Tiểu Tần che miệng và bắt giữ tay Hoắc Lương trước khi tiếp tục quấy rối cô, thuận tiện trừng mắt ý bảo: Anh ngoan ngoãn một chút cho em!
Hoắc tiên sinh cảm thấy rất đau khổ vì bị vợ cự tuyệt vô tình. Anh yên lặng quay mặt sang chỗ khác không nói chuyện, Tiết Tiểu Tần nhìn anh như vậy cảm thấy có chút chút đau lòng, nhưng trước mặt nhiều người như vậy… Sao cô có thể làm cái chuyện cấm 18+ ấy cho được? Vả lại, ở đây còn rất nhiều trẻ vị thành niên đấy!!!!
Tiết Tiểu Tần nhìn Hoắc tiên sinh đè nén cảm xúc mà xót. Cô không muốn thấy anh không vui, đành phải nắm tay ghé vào tai anh nói khe khẽ câu gì đó, Hoắc Lương vừa nghe hai mắt sáng rực lên: “Thật không?”
Tiết Tiểu Tần gật đầu: “Thật chứ sao.”
Anh lập tức vừa lòng, không nhịn được cũng nắm chặt tay nhỏ của cô.
Tiết Tiểu Tần bất đắc dĩ nhìn anh, lắc đầu, thật là hết cách với anh nhưng cô rất cam tâm tình nguyện chấp nhận kiểu giày vò ngọt ngào này. Mặc dù cô phải nhường nhịn, thay đổi rất nhiều khi ở bên Hoắc Lương nhưng đổi lại cô nhận được rất nhiều vui sướng và thỏa mãn vượt xa những gì cô bỏ ra, ít nhất Tiết Tiểu Tần cảm thấy rất hài lòng. Lúc nào cô cũng muốn ôm Hoắc Lương, dù biết rằng người đàn ông này đủ mạnh mẽ để tự bảo vệ chính mình cũng như bảo vệ cô, cô vẫn muốn ôm anh.
Nếu anh không thích ở nơi này, bọn họ cùng trở về nhà thôi. Nói thật, Hoắc Lương có thể chịu đựng lâu như vậy là đáng quý lắm rồi, càng đừng nói anh còn tham gia chơi mạt chược, chơi các trò chơi… Đổi lại là Hoắc Lương trước kia, đánh chết anh cũng không làm loại chuyện này.
Trong khi Tiết Tiểu Tần chiều theo ý Hoắc Lương, Hoắc Lương cũng đang vì Tiết Tiểu Tần mà thay đổi, cái này rất rõ ràng, thậm chí không cần nói rõ cũng có thể nhìn ra được.
Hai người yêu nhau ở bên nhau, luôn luôn không tránh được các loại trắc trở nhưng cả hai đều rất cố gắng học tập làm sao hiểu, làm sao bao dung đối phương, đây mới là dáng vẻ cuối cùng của tình yêu.
Chờ đến xế chiều, họ hàng ai về nhà nấy, Tiết Tiểu Tần cũng nói với mẹ Tiết rằng mình và Hoắc Lương muốn về nhà. Mẹ Tiết có chút không nỡ, từ lúc kết hôn con gái rất ít về nhà ở chơi, không giống lúc trước, nhớ con gái gọi điện là con bé trở về ngay. Ở cùng một thành phố, Tiết Tiểu Tần mỗi lần về nhà là ở hơn một tháng cũng không có việc gì.
Xưa không bằng nay, con gái kết hôn chính là người của người ta, làm sao bà có thể không biết xấu hổ giữ Tiết Tiếu Tần ở lại nhà hơn một tháng? Cho dù muốn cũng phải được Hoắc Lương đồng ý.
“Ôi, hôm nay chỉ mới là mùng một tết, qua hai ngày rỗi hãy về.”
Tiết Tiểu Tần cảm giác được lòng bàn tay Hoắc Lương nắm thật chặt, giống như có chút khó khăn, cô cười nói với mẹ Tiết: “Vâng, tối nay về nhà ngủ một đêm, ngày mai bọn con lại qua chơi. Hoắc Lương có chút lạ giường, ở lại đây ngủ không yên giấc, cả đêm qua anh ấy ngủ không ngon.
Nghe cô nói vậy, mẹ Tiết cũng không thể ép buộc gì thêm, đành miễn cưỡng chấp nhận. Thật ra, lúc đầu Tiết Tiểu Tần muốn nói mình lạ giường, nhưng nói dối kiểu này quá lộ liễu. Có ai hiểu rõ yêu thích kỳ cục của cô hơn mẹ Tiết chứ? Bà làm sao không biết cô có thói quen lạ giường.
Hoắc Lương mặt không thay đổi nghe Tiết Tiểu Tần nói dối, lúc nghe cô nói mình lạ giường thì khe khẽ gật đầu một cái để tăng thêm tính chân thực. May mà mẹ Tiết không kiên trì giữ lại, bằng không thì anh chả biết nên làm cái gì bây giờ.
Đối phương không phải người bệnh cũng không phải người nhà của người bệnh, càng không phải lãnh đạo hay người nào khác, đây chính là ba mẹ của Tiểu Tần cũng là ba mẹ vợ của anh, không giống như những người bình thường khác. Tuy rằng Hoắc Lương không cách nào hiểu rốt cuộc là chỗ nào không giống nhưng anh biết, địa vị của ba mẹ Tiết ở trong lòng anh là không giống.
Không phải anh không thích nhà của Tiết Tiểu Tần, trên thực tế anh cực kỳ thích nơi này. Đó tượng trưng cho quá khứ của cô, từ khi cô chào đời đến trước khi kết hôn với anh. Nơi này luôn là nhà cô, thậm chí về sau nơi này cũng mãi là nhà cô. Nhưng nhà của Tiết Tiểu Tần không phải của Hoắc Lương. Nhà của Hoắc Lương chỉ có một mình Tiết Tiểu Tần.
Anh rất kính trọng ba mẹ vợ nhưng lại không có cách yêu quý, kính trọng bọn họ từ trái tim. Hoắc Lương biểu hiện rất tốt, mẹ Tiết bước ra ngoài sẽ có rất nhiều chị em hâm mộ bà có con rể tốt nhưng không ai biết ở trong lòng Hoắc Lương, hai vợ chồng ông bà có chút khác biệt so với những người khác một chút đều là vì Tiết Tiểu Tần.
Điểm khác biệt không quan trọng này hoàn toàn có thể xem nhẹ, trong mắt Hoắc Lương chỉ có Tiết Tiểu Tần, còn về phần ba mẹ Tiết nhiều nhất coi như là yêu ai yêu cả đường đi lối về.
Nhưng chuyện như vậy, chỉ cần bản thân anh và Tiết Tiểu Tần biết là được, người khác thấy như thế nào cũng không quan trọng.
Anh thích Tiết Tiểu Tần đồng thời cũng không thích quá khứ cô không có sự tham dự của anh. Anh có được Tiết Tiểu Tần hai mươi lăm tuổi và sau này, còn trước đó, cô là khao khát, là hy vọng trong đáy lòng anh. Một khi được như ước nguyện, con người sẽ càng ngày càng lòng tham không đáy. Dù cho đã có được đầy đủ nhưng vẫn hy vọng có thể được nhiều hơn nữa.
Ba Tiết nghe Tiết Tiểu Tần nói muốn về cũng rất luyến tiếc, ông rất thích xem đá bóng và tin tức với con rể, bởi vì mặc kệ ông nói cái gì Hoắc Lương cũng nghiêm túc lắng nghe. Không giống vợ ông, không hợp ý là bà cãi cho xem, lại càng không giống con gái, hoàn toàn không nỡ làm ầm ĩ. Cho đến khi Hoắc Lương – người thích hợp nghe ông càu nhàu nhất xuất hiện, ba Tiết cực kỳ tự hào về thể chất rách miệng nói nhiều của mình.
Hoắc Lương lập tức bày tỏ về sau có thời gian sẽ xem bóng đá và tin tức với ba, nghe ba phát biểu ý kiến. Ba Tiết liền cảm thấy thỏa mãn, vẫy tay nhìn vợ chồng son rời đi.
Tối hôm qua, tuyết rơi. Sáng sớm thức dậy cả thế như bị tuyết trắng bao phủ, xe Hoắc Lương đậu ở ven đường cũng bị phủ một tầng tuyết. Hôm nay lúc không chơi mạt chược anh tự mình qua đây quét tuyết, nhưng lúc xế chiều lại có tuyết rơi đến bây giờ bầu trời vẫn còn hoa tuyết bay bay, Tiết Tiểu Tần thở ra cảm thấy có chút lạnh.
Cô không thích mùa đông và mùa hè, một mùa quá lạnh còn một mùa quá nóng, luôn làm cho người ta có loại cảm giác thời gian qua thật nhanh. Cho nên Hoắc Lương mở cửa xe cho cô ngồi vào vị trí xong thuận tay mở điều hòa nhiệt độ.
Hoắc Lương cũng đi vòng qua ngồi vào ghế lái, mở cần gạt nước, cảm xúc rất tốt. Bởi vì sắp về nhà nên tâm trạng của anh vô cùng tốt, tốt hơn cả khi ở nhà Tiết Tiểu Tần ăn cơm.
Tiết Tiểu Tần ngồi bên cạnh nhìn anh chăm chú lái xe, thỉnh thoảng lúc anh nhìn qua thì nở nụ cười thật ngọt tặng anh. Xe chạy được phân nửa đường, đi ngang qua siêu thị Tiết Tiểu Tần vội kêu Hoắc Lương dừng lại, nói muốn vào mua một ít đồ ăn vặt.
Mùa đông ăn kem, mùa hè ăn lẩu có thể liệt vào một trăm việc Tiết Tiểu Tần thích làm nhất trong đời. Mặc dù Hoắc Lương không đồng ý hành động mùa đông ăn kem của Tiết Tiểu Tần, nhưng không chịu nổi cô liên tục năn nỉ, ăn vạ cho nên ngoài miệng nói không mua… trên thực tế vẫn là mua cho cô.
May là Tiết Tiểu Tần cũng khá kiềm chế, biết cái này không thể ăn nhiều nhưng từ đầu đông đến bây giờ lâu như vậy, một hộp kem lớn cũng đã ăn sạch rồi, cô muốn mua một ít về bổ sung kho ăn vặt. Vả lại, buổi tối xem TV không thể không có khoai tây lát mỏng, bắp rang, co – la… cũng phải tích trữ thêm nà. Vì chuẩn bị về nhà mẹ ăn tết nên cô ngưng mua đồ ăn về dự trữ, trong nhà chắc chắn không còn cái gì có thể ăn. Ngoài ra, cô còn mua một ít nguyên liệu để sáng mai làm bữa sáng, đói bụng mò về nhà mẹ đẻ ăn, Tiết Tiểu Tần nghĩ lại cũng cảm thấy xấu hổ.
Lúc trước, mẹ Tiết hỏi cô ở nhà có thường nấu cơm hay không, Tiết Tiểu Tần chột dạ không thôi, vẫn là Hoắc Lương mặt không đổi sắc nói có làm. Khoảnh khắc ấy, Tiết Tiểu Tần cảm thấy mẹ cô biết Hoắc Lương nói dối, nếu không thì làm sao bà lộ ra biểu cảm không dám tin? Ngẫm lại cũng thật khiến người ta cảm thấy chột dạ.
Mặc dù mẹ Tiết rất mạnh mẽ nhưng trong xương bà vẫn là người phụ nữ truyền thống. Đương nhiên, bà cũng hi vọng con gái nhà mình cả đời không cần làm gì hết cũng có người thương nhưng trên cơ bản là không thể. Cậu con rể Hoắc Lương có tốt hay không? Tốt! Vì vậy, bà mong muốn Hoắc Lương và con gái mình có thể sống với nhau suốt cuộc đời còn lại. Nếu Tiết Tiểu Tần luôn lười biếng, ngay cả chuyện cơm nước cũng để Hoắc Lương làm, như vậy làm sao có thể chung sống hòa thuận?
Người làm cha mẹ chính là như vậy, bao giờ cũng lo lắng cái này quan tâm cái kia, hận không thể moi tim móc ruột vì con cái.
Tiết Tiểu Tần nào dám nói lúc ở nhà cô chỉ chịu trách nhiệm ăn, ngay cả bát cũng không cần rửa, đừng nói tới chuyện quét dọn nhà cửa hay làm việc nhà khác. Cô nói ra sẽ có người tin hay không? Hoắc tiên sinh nhà cô tốt như vậy đấy!
Con người sống trên đời này đừng quá mạnh miệng, Tiết Tiểu Tần nhớ trước kia cô luôn mạnh miệng nói sẽ không kết hôn trước ba mươi tuổi, ai dè mới hai mươi lăm tuổi đã gả cho người, còn là nửa tự nguyện nửa bất dĩ lấy chồng. Cô cũng không tin bản thân gả cho một người đàn ông như vậy làm vợ, nhớ lại lúc mới kết hôn cái gì cũng không hiểu, thỉnh thoảng còn làm ra một chút chuyện buồn cười. Bây giờ ngẫm lại, Tiết Tiểu Tần thật muốn quỳ gối trước chính mình, quá khứ thật cmn đẹp đến mức không dám nhớ lại. Tính sơ sơ cô cũng kết hôn hơn một năm rồi.
Cô không nhịn được nắm chặt tay Hoắc Lương, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng kề sát vai anh. Hoắc Lương đang nắm tay cô đi về phía, còn chưa vào cửa siêu thị đã bị hành động dựa sát vào người của cô khiến cho lòng anh ngọt lịm, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, cái tay còn lại đưa lên nhéo nhéo mặt cô: “Làm sao vậy?”
“Không làm cái gì hết.” Tiết Tiểu Tần đổ thừa anh, cằm đặt ở đầu vai anh quơ quơ: “Chính là tự nhiên muốn ôm anh một cái.”
Nghe vậy, Hoắc Lương liền ôm cô vào trong ngực, hoàn toàn không quan tâm ở xung quanh có bao nhiêu người.
Tiết Tiểu Tần chỉ thuận miệng nói chơi, hoàn toàn không nghĩ tới việc ôm ấp ở chốn đông người, bây giờ đột nhiên bị Hoắc Lương ôm làm cô sửng sốt một chút, đỏ mặt giãy giụa: “Về nhà rồi ôm có được hay không?”
Hoắc Lương có chút thất vọng buông tay, nhưng vẫn kiên trì nắm tay Tiết Tiểu Tần. Hiện giờ, người rất nhiều, Tiết Tiểu Tần có chút mắc cỡ nhưng cũng không có tiếp tục từ chối. Vì vậy, cô ngoan ngoãn dắt tay đi thôi!
Lần trước tại siêu thị gia đình này, Tiết Tiểu Tần bi kịch ‘gặp lại’ đối tượng xem mắt – vị Y tiên sinh có tiềm lực kia. Cuộc sống bao giờ cũng tràn ngập điều bất ngờ, Tiết Tiểu Tần càng không nghĩ tới chính là sau một năm, từ ngày kết hôn đến bây giờ cô đến siêu thị này hai lần, cả hai lần đều gặp Y tiên sinh.
Lúc đến chỗ rẽ, trước mặt có một chiếc xe mua sắm đẩy tới, Hoắc Lương lập tức ôm Tiết Tiểu Tần vào lòng tránh ra, kết quả bị đối phương gọi lại. Tiết Tiểu Tần nghe giọng nói có chút quen tai, sau đó cả người cứng đờ —— Năm mới năm me, vì sao cô vẫn còn xúi quẩy như vậy?
Cô rất muốn làm bộ như không có nghe thấy, nhưng người nọ vẫn cố chấp kêu tên cô: “Tiết Tiểu Tần! Tiết Tiểu Tần!”
Tiết Tiểu Tần quay đầu nhìn thoáng qua, cười gượng gạo: “… Lâu rồi không gặp.”
Mặc dù ngoài miệng chào hỏi nhưng trong lòng cô cảm thấy khó hiểu. Y tiên sinh là người đàn ông cực kì tự luyến, loại tự luyến này tập trung thể hiện ở chỗ gã cho rằng điều kiện của bản thân vô cùng tốt. Vì vậy, gã có rất nhiều yêu cầu đối với một nửa kia của mình, ngay cả Tiết Tiểu Tần còn bị gã chê là không nghe lời, không hiểu chuyện, không hiền lành, tuy rằng có thể dẫn ra ngoài nhưng không đủ để hi sinh dâng hiến cho tinh thần. Ví dụ như hồi đó gã thăm dò đưa ra điều kiện là sau khi hai người kết hôn, cô phải đồng ý chia một căn nhà cho mẹ và chị của gã. Tiết Tiểu Tần không hề suy nghĩ liền cự tuyệt, điều này khiến cho Y tiên sinh ghi hận đến bây giờ, gã cảm thấy người đàn bà Tiết Tiểu Tần này thật keo kiệt, không đủ chân thành.
Y tiên sinh luôn ăn mặc sáng chói, đầu tóc lúc nào cũng được chải gọn gàng, râu mép cạo sạch sẽ, dáng vẻ ta đây là dân tinh anh, bình thường luôn dùng lỗ mũi nhìn người khác.
Nhưng lúc này, gã thật sự khác hoàn toàn trước kia. Tiết Tiểu Tần còn nghĩ rằng mình nhìn lầm người, người này làm sao… dáng vẻ có vẻ như không giống bình thường nhỉ?
Mặt mũi toàn râu ria, đầu tóc lộn xộn, còn có bụng bia —— Lần trước gặp mặt là bao lâu thế nhở? Khi ấy, gã không phải rất đắc ý hay à? Tại sao bây giờ suy sụp tinh thần đến như vậy?
Tóm lại, hiện tại Y tiên sinh đã không còn dáng vẻ tinh anh, ngược lại giống như gã đàn ông cực kì bình thường trên đường phố. Gã có chút ‘chững chạc’, mới ba mươi mà nhìn có vẻ lớn hơn tuổi thật bảy, tám tuổi; Tiết Tiểu Tần xem cũng không nhịn được thương hại gã.
“Cô có khỏe hay không?”
Nghe câu hỏi quái lạ của Y tiên sinh, Tiết Tiểu Tần gật đầu: “Tôi rất khỏe, còn anh hình như không được tốt thì phải?”
Đâu chỉ là không tốt, đơn giản chính là nát bét.
“Tôi kết hôn rồi.”
Tiết Tiểu Tần còn chưa kịp nói chúc mừng, đối phương lại nói tiếp một câu: “Lại ly hôn.”
Cô: “...” Cô nên nói cái gì? Chúc mừng hay nén bi thương?
Tiết Tiểu Tần cảm thấy bản thân sắp nói năng lộn xộn luôn rồi, mỗi lần gặp mấy nhân vật kỳ quặc như thế này, cô đều có cảm giác bị ông trời vứt bỏ!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook