Chung Cực Giới
-
Chương 20: Kiếm Thánh
Ngay sáng ngày hôm sau …
“đại ca, bọn chúng hành động vào buổi tối, tại sao chúng ta lại đến đó vào ban ngày” Huyết Ngưu thắc mắc hỏi?.
“tại vì việc chúng làm là mờ ám, lên mới hành động vào ban đêm, còn chúng ta muốn vạch trần bọn chúng thì phải là ban ngày, hơn nữa sau khi chúng ta rời đi, công việc của bọn chúng vẫn chưa hoàn thành tất cả, chúng vẫn phải tiếp tục làm các công việc khác, đến bây giờ chúng đã mệt mỏi và nghỉ ngơi. Đây là cơ hội tốt cho chúng ta thu thập thông tin” Quang Minh quả quyết.
“đại ca thật lợi hại” Huyết Ngưu cười đáp.
“ta thấy có gì đó không ổn, mà sao cũng được, công việc hôm nay của chúng ta là thám thính” Huyết Lang lạnh lùng đáp.
“được, vậy chúng ta lên đường”. Quang Minh quyết định.
Cả nhóm ba thành viên vượt qua bao con đường rậm rạp chằng chịt, mọi dấu vết bánh xe di chuyển đã được đám người áo đen thu dọn sạch sẽ, tại nơi chôn kiếm đã không còn dấu tích. Con đường rừng trở lại vắng vẻ như những gì ban đầu của nó, để đảm bảo an toàn cả nhóm quyết định vừa đi vừa cảnh giác ẩn dấu mình trong những bụi cây. Khi đến nơi quang cảnh phía trước không có gì thay đổi nhiều so với đêm qua, mọi thanh kiếm đã biến mất, thay vào đó nơi đây chỉ có vài căn nhà lá đơn sơ.
“kỳ quái những thanh kiếm đã biến mất, phải chăng chúng đã di chuyển” Quang Minh vuốt cằm xuy nghĩ nói.
“Hãy cứ cẩn thận quan sát đã” Huyết Lang nói ra xuy ngĩ của mình.
Sau một hồi quan sát tỷ mỉ, cả ba đều không hề nhận thấy dấu hiệu bất thường nào tại nơi những thanh kiếm đã được tập trung lại đêm qua.
“để ta tiến lại gần hơn quan sát thử xem” Huyết Lang nhỏm người dậy nói.
Ngay khi Huyết Lang vừa có ý định tiến gần quan sát, có vài tên mặc áo vải nông dân xuất hiện, chúng đi từ trong những căn nhà lá ra ngoài. Chúng ngáp ngắn ngáp dài làm những hành động sinh hoạt thường ngày như lau mặt.
“chúng ta tiếp tục chờ vậy” Huyết Lang tiếp tục ngồi xuống.
Được một lúc những kẻ xuất hiện trong căn nhà lá càng ngày càng đông, chúng có tới 20 tên đi đi lại lại.
“có vẻ bọn chúng chưa thực sự hành động” Huyết Ngưu nói.
“Huyết Lang, ngươi có cách nào nhận biết được sức mạnh của bọn chúng hay không” Quang Minh hỏi.?
“có đấy” Huyết Lang móc trong áo ra một viên đá giám định, hắn đưa lên mắt và soi mói từng tên một.
“ kẻ mạnh nhất trong số bọn chúng có chỉ số năng lượng tinh thần chiến binh cấp 7, có 3 tên như vậy, số còn lại đều có chỉ số sàn sàn như nhau, tinh thần chiến binh cấp 3 cấp 4. Chỉ có hai tên yếu nhất là cấp 2” Huyết Lang nói.
“đá giám định, Huyết lang ngươi lấy nó ở đâu vậy” Huyết Ngưu lên tiếng hỏi?
“ta đã mất một khoản tiền tiết kiệm để mua nó đấy” Huyết Lang lạnh lùng cất viên đá vào trong áo trả lời.
“chẳng phải đá giám định không giám định được đẳng cấp chiến binh hay sao, cái đó không còn tác dụng với ngươi nữa rồi, hay là … hehehe ngươi tặng nó cho ta đi” Huyết Ngưu cười cười xoa tay nói.
“thằng khốn!” dứt lời Huyết Lang vung chân đạp một nhát vào ngực Huyết Ngưu khiến hắn văng ra một đoạn.
“thôi chết: ngươi làm gì vậy huyết Lang!” Quang Minh lôi Huyết Lang ngăn cản.
Ngay lúc này toàn bộ đám người trong các căn nhà lá nhìn ra phía một bụi dậm không xa, chúng thấy tiếng động và một kẻ lạ mặt đang bò lổm ngổm dậy: kẻ đó chẳng phải ai khác mà chính là Huyết Ngưu vừa bị ăn đạp của Huyết Lang.
“Có kẻ lạ xuất hiện: mau bắt chúng lại!” một tên hét lên, ngay tức khắc cả đám lao vào trong những căn nhà lá, chúng lấy ra những thanh kiếm sáng loáng lao vào tấn công nhóm Quang Minh.
Nhóm Quang Minh bị bại lộ, ngay lập tức Huyết lang kẻ mạnh nhất trong cả 3 người lao lên chiến đấu, Huyết Ngưu lổm ngổm bò dậy làm tư thế thủ hộ.
Quang Minh lao ra khỏi vị trí ẩn nấp, nhanh như chớp hắn thấy một kẻ đã tiến sát lại bản thân…
“Hắn quá nhanh” một cú đá nhanh như chớp vào mặt Quang Minh, tất cả những gì là Quang Minh chỉ kịp lóe lên một xuy nghĩ trong đầu như vậy.
Một tiếc rắc ở ngay cổ, Quang Minh nhìn ánh sáng chớp lóe trước mắt, sau đó hắn không còn cảm nhận được gì nữa.
“Trận chiến thế nào: trận chiến ra sao: ta còn sống hay đã chết: ở tại cổ có một cảm giác đau nhức nhối.”
Quang Minh mơ màng trong vô thức, hắn dần mở mắt ra. Phía trước là mặt trời ánh sáng chói lóa. Không phải là ánh sáng của đèn điện.
“Thế giới này có bóng đèn làm lóa mắt ta hay sao” Quang Minh lầm bẩm.
Hắn nhìn rõ hơn và quan sát xung quanh, nới đây là một cái động bằng đá, phía trên của động có thể nhìn rõ nhiều quả cầu phát sáng như bóng đèn.
Hắn nhỏm được dậy và nhìn xuống phía dưới, giữa động là một hồ nước nhỏ, giữa hồ lại có một tảng đá nhô lên, trên tảng đá có cắm một thanh kiếm mầu tím trông rất đẹp và bắt mắt, hắn thấy một bóng người tóc trắng dài được búi gọn, thân hình cao dáo,mặc một bộ quần áo thanh bạch mầu trắng cùng những viền hoa văn mầu đen, sau lưng người đó còn đeo một thanh kiếm. Người này trông giống như một tiên nhân hàng thật giá thật, có lẽ hắn là một tiên nhân kiếm tu.
“đây là đâu” Quang Minh cất tiếng hỏi?.
“Đây là sào huyệt của ta, động kiếm” Người tóc trắng quay mặt lại trả lời.
“Ngươi là…” Quang minh nhìn gương mặt người tóc trắng có chút quen thuộc, một gương mặt thanh tú đẹp trại, nhưng hắn lại không nhớ được người này hắn đã gặp ở đâu, nhưng kỳ thật có chút quen quen.
“Ta là kiếm thánh” người tóc trắng cười nói trả lời.
“Kiếm thánh: sao ta lại ở đây, ta đã từng nhìn thấy ngài trên phố” Quang Minh ngượng nghịu đứng dậy nhưng hắn không đứng được dậy ngay mà chỉ ngồi thẳng tại chỗ.
“ai da: ta vẫn hơi choáng, ta đã ở đây bao lâu rồi, bây giờ là sáng hay tối”. Quang Minh đưa tay lên vỗ trán, hắn lắc lắc cái đầu cho tỉnh táo, bỗng hắn thấy hai tên đồng bạn của mình, Huyết Lang nằm dựa vách đá gần tên tóc trắng, hắn bị đánh sưng bầm hai mắt và miệng. Huyết Ngưu hắn nằm sấp cách Quang Minh không xa nhưng vẫn nhìn rõ được cái mặt, mặt hắn quay ngang về phía Quang Minh. Cái mặt hắn lúc này đã không còn là cái mặt nữa, hắn đã bị đập đến dị dạng, mặt mày sưng vù như nở hoa, vết mủ và máu của hắn còn loang dỉ ra trông thật đáng sợ, nếu không phải thông qua dáng hình và quần áo, Quang Minh khó lòng nhận ra được đồng bạn.
“Bây giờ đã là trời tối rồi, ngươi nằm đó hơi lâu đấy” Kiếm thánh nhìn Quang Minh nở một nụ cười nham hiểm.
“Ngươi là Kiếm Thánh và cũng chính là kẻ chủ miu ăn trộm kiếm” Quang Minh xuy đoán nói ra.
“ta đúng là kiếm thánh, nếu nói ta ăn trộm kiếm thì cũng không đúng, là ta thanh tẩy cho những thanh kiếm ấy, còn ngươi! Ngươi không cảm thấy hành động của ngươi không phải là đang cận kề với cái chết gần hơn sao” Kiếm Thánh dùng lời đe dọa.
“chết! ta không nghĩ ta có con đường nào khác thoát khỏi ngươi” Quang Minh bình thản trả lời.
“ha ha ha! thú vị, nhưng ta sẽ không để ngươi chết một cách dễ dàng như vậy” Kiếm Thánh cười cợt nói ra.
“Vậy ý ngươi là còn muốn dùng ta vào mục đích khác”. Quang Minh thắc mắc.
“đúng thế: ngươi không nghĩ: tại sao? việc thanh lọc kiếm của ta lại dễ dàng bị ngươi phát hiện như vậy sao. Kể cả thanh đao vàng mà ngươi đã mua được, ngươi không nghĩ nó có vấn đề gì khác thường sao”?. Kiếm thánh từ từ nói ra.
“như vậy: có nghĩa là ngươi đã sắp đặt mọi thứ, từ việc mua bán kiếm, đến việc dụ dỗ chúng ta vào bẫy?. Không! chắc hẳn ngươi đã sắp đặt tất cả, kể cả lễ hội thanh tẩy cũng vậy, chắc chắn ngươi đã có mục đích mờ ám từ trước” Quang Minh suy đoán nói ra.
“đúng vậy: tất cả là do ta đã sắp xếp chuẩn bị tất cả, lễ hội và tất cả những gì ta tạo ra, mục đích chính là để ta có thể tập hợp số lượng lớn tất cả những thanh kiếm trong thiên hạ, khi những thanh kiếm được tập hợp chúng sẽ là chất bổ bồi dưỡng cho thánh kiếm của ta ngày càng lớn mạnh hơn, kiếm càng mang nhiều sát khí, càng u ám, thánh kiếm càng mạnh. Còn việc ta lợi dụng bán kiếm, là những thanh kiếm đã bị tác động, nó có khả năng hấp dẫn một số loại huyết mạch đặc thù, những loại huyết mạch này lại là chất bổ bồi dưỡng cho chính ta. Vì vậy: việc thuộc hạ của ta lộ ra sơ hở cho ngươi phát giác, mục đích cũng chính là dụ ngươi tới đây, còn nếu ngươi gọi quan binh tới, thì bọn chúng cũng chính là người của ta tới mà thôi: còn việc tại sao đến bay giờ ngươi vẫn chưa chết ngay mà vẫn còn ở đây, là ta đang muốn biết: tại sao?: kim đao của ta không hấp dẫn ngươi như những kẻ khác, mà ngược lại kim đao của ta lại bi ngươi hấp dẫn” Kiếm Thánh đi lại gần Quang Minh, một hồi giải thích toàn bộ sự việc.
Kim đao bị ta hấp dẫn, có thể là do vương thể đã thay đổi phần nào huyết mạch trong cơ thể ta, rất có thể vương thể đã hấp dẫn kim đao, ngoài cách này ra ta không còn nghĩ ra lý do nào khác nữa, nhưng nếu nói ra thì có lẽ tên kiếm thánh này sẽ giết ta sớm nhất có thể, ta cần phải nghĩ ra một lý do nào khác, Quang Minh thầm nghĩ...
“đại ca, bọn chúng hành động vào buổi tối, tại sao chúng ta lại đến đó vào ban ngày” Huyết Ngưu thắc mắc hỏi?.
“tại vì việc chúng làm là mờ ám, lên mới hành động vào ban đêm, còn chúng ta muốn vạch trần bọn chúng thì phải là ban ngày, hơn nữa sau khi chúng ta rời đi, công việc của bọn chúng vẫn chưa hoàn thành tất cả, chúng vẫn phải tiếp tục làm các công việc khác, đến bây giờ chúng đã mệt mỏi và nghỉ ngơi. Đây là cơ hội tốt cho chúng ta thu thập thông tin” Quang Minh quả quyết.
“đại ca thật lợi hại” Huyết Ngưu cười đáp.
“ta thấy có gì đó không ổn, mà sao cũng được, công việc hôm nay của chúng ta là thám thính” Huyết Lang lạnh lùng đáp.
“được, vậy chúng ta lên đường”. Quang Minh quyết định.
Cả nhóm ba thành viên vượt qua bao con đường rậm rạp chằng chịt, mọi dấu vết bánh xe di chuyển đã được đám người áo đen thu dọn sạch sẽ, tại nơi chôn kiếm đã không còn dấu tích. Con đường rừng trở lại vắng vẻ như những gì ban đầu của nó, để đảm bảo an toàn cả nhóm quyết định vừa đi vừa cảnh giác ẩn dấu mình trong những bụi cây. Khi đến nơi quang cảnh phía trước không có gì thay đổi nhiều so với đêm qua, mọi thanh kiếm đã biến mất, thay vào đó nơi đây chỉ có vài căn nhà lá đơn sơ.
“kỳ quái những thanh kiếm đã biến mất, phải chăng chúng đã di chuyển” Quang Minh vuốt cằm xuy nghĩ nói.
“Hãy cứ cẩn thận quan sát đã” Huyết Lang nói ra xuy ngĩ của mình.
Sau một hồi quan sát tỷ mỉ, cả ba đều không hề nhận thấy dấu hiệu bất thường nào tại nơi những thanh kiếm đã được tập trung lại đêm qua.
“để ta tiến lại gần hơn quan sát thử xem” Huyết Lang nhỏm người dậy nói.
Ngay khi Huyết Lang vừa có ý định tiến gần quan sát, có vài tên mặc áo vải nông dân xuất hiện, chúng đi từ trong những căn nhà lá ra ngoài. Chúng ngáp ngắn ngáp dài làm những hành động sinh hoạt thường ngày như lau mặt.
“chúng ta tiếp tục chờ vậy” Huyết Lang tiếp tục ngồi xuống.
Được một lúc những kẻ xuất hiện trong căn nhà lá càng ngày càng đông, chúng có tới 20 tên đi đi lại lại.
“có vẻ bọn chúng chưa thực sự hành động” Huyết Ngưu nói.
“Huyết Lang, ngươi có cách nào nhận biết được sức mạnh của bọn chúng hay không” Quang Minh hỏi.?
“có đấy” Huyết Lang móc trong áo ra một viên đá giám định, hắn đưa lên mắt và soi mói từng tên một.
“ kẻ mạnh nhất trong số bọn chúng có chỉ số năng lượng tinh thần chiến binh cấp 7, có 3 tên như vậy, số còn lại đều có chỉ số sàn sàn như nhau, tinh thần chiến binh cấp 3 cấp 4. Chỉ có hai tên yếu nhất là cấp 2” Huyết Lang nói.
“đá giám định, Huyết lang ngươi lấy nó ở đâu vậy” Huyết Ngưu lên tiếng hỏi?
“ta đã mất một khoản tiền tiết kiệm để mua nó đấy” Huyết Lang lạnh lùng cất viên đá vào trong áo trả lời.
“chẳng phải đá giám định không giám định được đẳng cấp chiến binh hay sao, cái đó không còn tác dụng với ngươi nữa rồi, hay là … hehehe ngươi tặng nó cho ta đi” Huyết Ngưu cười cười xoa tay nói.
“thằng khốn!” dứt lời Huyết Lang vung chân đạp một nhát vào ngực Huyết Ngưu khiến hắn văng ra một đoạn.
“thôi chết: ngươi làm gì vậy huyết Lang!” Quang Minh lôi Huyết Lang ngăn cản.
Ngay lúc này toàn bộ đám người trong các căn nhà lá nhìn ra phía một bụi dậm không xa, chúng thấy tiếng động và một kẻ lạ mặt đang bò lổm ngổm dậy: kẻ đó chẳng phải ai khác mà chính là Huyết Ngưu vừa bị ăn đạp của Huyết Lang.
“Có kẻ lạ xuất hiện: mau bắt chúng lại!” một tên hét lên, ngay tức khắc cả đám lao vào trong những căn nhà lá, chúng lấy ra những thanh kiếm sáng loáng lao vào tấn công nhóm Quang Minh.
Nhóm Quang Minh bị bại lộ, ngay lập tức Huyết lang kẻ mạnh nhất trong cả 3 người lao lên chiến đấu, Huyết Ngưu lổm ngổm bò dậy làm tư thế thủ hộ.
Quang Minh lao ra khỏi vị trí ẩn nấp, nhanh như chớp hắn thấy một kẻ đã tiến sát lại bản thân…
“Hắn quá nhanh” một cú đá nhanh như chớp vào mặt Quang Minh, tất cả những gì là Quang Minh chỉ kịp lóe lên một xuy nghĩ trong đầu như vậy.
Một tiếc rắc ở ngay cổ, Quang Minh nhìn ánh sáng chớp lóe trước mắt, sau đó hắn không còn cảm nhận được gì nữa.
“Trận chiến thế nào: trận chiến ra sao: ta còn sống hay đã chết: ở tại cổ có một cảm giác đau nhức nhối.”
Quang Minh mơ màng trong vô thức, hắn dần mở mắt ra. Phía trước là mặt trời ánh sáng chói lóa. Không phải là ánh sáng của đèn điện.
“Thế giới này có bóng đèn làm lóa mắt ta hay sao” Quang Minh lầm bẩm.
Hắn nhìn rõ hơn và quan sát xung quanh, nới đây là một cái động bằng đá, phía trên của động có thể nhìn rõ nhiều quả cầu phát sáng như bóng đèn.
Hắn nhỏm được dậy và nhìn xuống phía dưới, giữa động là một hồ nước nhỏ, giữa hồ lại có một tảng đá nhô lên, trên tảng đá có cắm một thanh kiếm mầu tím trông rất đẹp và bắt mắt, hắn thấy một bóng người tóc trắng dài được búi gọn, thân hình cao dáo,mặc một bộ quần áo thanh bạch mầu trắng cùng những viền hoa văn mầu đen, sau lưng người đó còn đeo một thanh kiếm. Người này trông giống như một tiên nhân hàng thật giá thật, có lẽ hắn là một tiên nhân kiếm tu.
“đây là đâu” Quang Minh cất tiếng hỏi?.
“Đây là sào huyệt của ta, động kiếm” Người tóc trắng quay mặt lại trả lời.
“Ngươi là…” Quang minh nhìn gương mặt người tóc trắng có chút quen thuộc, một gương mặt thanh tú đẹp trại, nhưng hắn lại không nhớ được người này hắn đã gặp ở đâu, nhưng kỳ thật có chút quen quen.
“Ta là kiếm thánh” người tóc trắng cười nói trả lời.
“Kiếm thánh: sao ta lại ở đây, ta đã từng nhìn thấy ngài trên phố” Quang Minh ngượng nghịu đứng dậy nhưng hắn không đứng được dậy ngay mà chỉ ngồi thẳng tại chỗ.
“ai da: ta vẫn hơi choáng, ta đã ở đây bao lâu rồi, bây giờ là sáng hay tối”. Quang Minh đưa tay lên vỗ trán, hắn lắc lắc cái đầu cho tỉnh táo, bỗng hắn thấy hai tên đồng bạn của mình, Huyết Lang nằm dựa vách đá gần tên tóc trắng, hắn bị đánh sưng bầm hai mắt và miệng. Huyết Ngưu hắn nằm sấp cách Quang Minh không xa nhưng vẫn nhìn rõ được cái mặt, mặt hắn quay ngang về phía Quang Minh. Cái mặt hắn lúc này đã không còn là cái mặt nữa, hắn đã bị đập đến dị dạng, mặt mày sưng vù như nở hoa, vết mủ và máu của hắn còn loang dỉ ra trông thật đáng sợ, nếu không phải thông qua dáng hình và quần áo, Quang Minh khó lòng nhận ra được đồng bạn.
“Bây giờ đã là trời tối rồi, ngươi nằm đó hơi lâu đấy” Kiếm thánh nhìn Quang Minh nở một nụ cười nham hiểm.
“Ngươi là Kiếm Thánh và cũng chính là kẻ chủ miu ăn trộm kiếm” Quang Minh xuy đoán nói ra.
“ta đúng là kiếm thánh, nếu nói ta ăn trộm kiếm thì cũng không đúng, là ta thanh tẩy cho những thanh kiếm ấy, còn ngươi! Ngươi không cảm thấy hành động của ngươi không phải là đang cận kề với cái chết gần hơn sao” Kiếm Thánh dùng lời đe dọa.
“chết! ta không nghĩ ta có con đường nào khác thoát khỏi ngươi” Quang Minh bình thản trả lời.
“ha ha ha! thú vị, nhưng ta sẽ không để ngươi chết một cách dễ dàng như vậy” Kiếm Thánh cười cợt nói ra.
“Vậy ý ngươi là còn muốn dùng ta vào mục đích khác”. Quang Minh thắc mắc.
“đúng thế: ngươi không nghĩ: tại sao? việc thanh lọc kiếm của ta lại dễ dàng bị ngươi phát hiện như vậy sao. Kể cả thanh đao vàng mà ngươi đã mua được, ngươi không nghĩ nó có vấn đề gì khác thường sao”?. Kiếm thánh từ từ nói ra.
“như vậy: có nghĩa là ngươi đã sắp đặt mọi thứ, từ việc mua bán kiếm, đến việc dụ dỗ chúng ta vào bẫy?. Không! chắc hẳn ngươi đã sắp đặt tất cả, kể cả lễ hội thanh tẩy cũng vậy, chắc chắn ngươi đã có mục đích mờ ám từ trước” Quang Minh suy đoán nói ra.
“đúng vậy: tất cả là do ta đã sắp xếp chuẩn bị tất cả, lễ hội và tất cả những gì ta tạo ra, mục đích chính là để ta có thể tập hợp số lượng lớn tất cả những thanh kiếm trong thiên hạ, khi những thanh kiếm được tập hợp chúng sẽ là chất bổ bồi dưỡng cho thánh kiếm của ta ngày càng lớn mạnh hơn, kiếm càng mang nhiều sát khí, càng u ám, thánh kiếm càng mạnh. Còn việc ta lợi dụng bán kiếm, là những thanh kiếm đã bị tác động, nó có khả năng hấp dẫn một số loại huyết mạch đặc thù, những loại huyết mạch này lại là chất bổ bồi dưỡng cho chính ta. Vì vậy: việc thuộc hạ của ta lộ ra sơ hở cho ngươi phát giác, mục đích cũng chính là dụ ngươi tới đây, còn nếu ngươi gọi quan binh tới, thì bọn chúng cũng chính là người của ta tới mà thôi: còn việc tại sao đến bay giờ ngươi vẫn chưa chết ngay mà vẫn còn ở đây, là ta đang muốn biết: tại sao?: kim đao của ta không hấp dẫn ngươi như những kẻ khác, mà ngược lại kim đao của ta lại bi ngươi hấp dẫn” Kiếm Thánh đi lại gần Quang Minh, một hồi giải thích toàn bộ sự việc.
Kim đao bị ta hấp dẫn, có thể là do vương thể đã thay đổi phần nào huyết mạch trong cơ thể ta, rất có thể vương thể đã hấp dẫn kim đao, ngoài cách này ra ta không còn nghĩ ra lý do nào khác nữa, nhưng nếu nói ra thì có lẽ tên kiếm thánh này sẽ giết ta sớm nhất có thể, ta cần phải nghĩ ra một lý do nào khác, Quang Minh thầm nghĩ...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook