Chung Cực Đấu La Thế Hệ Mới
-
Chương 54: C54: Chương 53 Tự Thể Võ Hồn Dung Hợp Kỹ Thứ 2
Tầng quang mang hỗn độn nở rộ chói lòa. Trong nháy mắt khi Thiên Hàn dùng tay trái bắt lấy tay phải, tầng quang mang hỗn độn lập tức bùng nổ. Nhưng tầng quang mang này lại không còn dùng thân thể của cậu làm trung tâm mà khuếch tán ra phía ngoài như trước. Mà lần này, một cột sáng hỗn độn phát ra từ trong bàn tay hắn.
Càng thêm kỳ dị, đồng thời khi cột sáng đó xuất hiện, hồn hoàn thứ nhất trên cánh tay trái của cậu lập tức lưu chuyển, sau đó liền phá toái mà quấn quanh cột sáng. Ngay sau đó, phần màu lam trong cột sáng hỗn độn liền khuếch trương, khiến cho toàn bộ cột sáng đều phải sinh ra biến hóa kỳ dị.
"Bụp___!"
Cả hai cái đầu của Song Đầu Viên Hầu Vương đều nổ tan trong nháy mắt. Một thanh trường thương hai đầu với màu sắc băng lam, trên thân thương là một con Tiểu Long màu xanh dương sậm mang cửu sắc nhàn nhạt, thanh thương cứ như vậy mà nằm song song với hai vai của nó. Thân thể không lồ của Song Đầu Viên Hầu Vương đã ngừng lại hoàn toàn, những tia sáng sắp bắn ra từ trong mắt nó cũng đã ngừng lại.
Tất cả những thứ này phát sinh thật sự quá nhanh. trong nháy mắt hỗn độn quang mang xuất hiện, Song Đầu Viên Hầu Vương đã bị hấp dẫn toàn bộ lực chú ý, thanh trường thương phóng ra chính lúc này mà công kích nó.
Thân thể khổng lồ của Song Đầu Viên Hầu Vương khẽ lung lay, cũng không có ngã xuống mặt đất mà chỉ đứng yên ở đó như vậy. Hoắc Thiên Hàn ngã cả thân xuống thân thể của Song Đầu Viên Hầu Vương nở một nụ cười mãn nguyện
Thành Công!
Khi Huyết Mạch Chi Lực hoàn thành dung nhập vào nhau 1 phần đã tạo ra một Tự Thể Võ Hồn Dung Hợp Kỹ khác. Tay trái Lam Ngân Thảo là chưởng khống toàn bộ các nguyên tố bao gồm cả lực lượng, tay phải là chưởng khống 9 loại nguyên tố mạnh nhất có lẽ là lực lượng và lực thôn phệ tất cả mọi thứ. Thứ xuất hiện chính là một kích hắn vừa mới thi triển, có được Băng Phong Long Thương với đặc tính xuyên thấu tất cả!
Chết, rốt cuộc thứ kinh khủng này cũng chết rồi.
Lạc Ly, Lam Mộng Cầm cùng Đống Thiên Thu đều mang sắc mặt tái nhợt, hai nàng đứng lên bước tới hướng bọn hắn, Băng Thiên Lương cũng khẽ nhảy ra từ trong bụi cây, đi tới bên cạnh hai người rồi ngồi xuống.
Lúc này tất cả đều đã mất năng lực chiến đấu. Một trận thắng này, có thể nói là thắng cực kỳ gian khổ.
Mãi tới khi sắc trời dần dần tối đen, đám người Thiên Hàn mới hơi khôi phục được một chút. Tình huống nghiêm trọng nhất là Lâm Đông Huy, hắn mặc dù không chết nhưng lại một mực hôn mê, toàn thân nhiệt độ cao. Trong tất cả lại không có hồn sư hệ Trị Liệu, mọi người chỉ có thể thay phiên nhau mà rót cho hắn lừng chút hồn lực.
Ngoại trừ Lâm Đông Huy thì những người khác đều đã lần lượt tỉnh lại. Tình huống của Lưu Phong và Vũ Thiên còn khá chút. Lúc đó bọn bắn cũnh chỉ phải chịu một đợt tinh thần trùng kích. Một thời gian khôi phục nữa là sẽ có sức chiến đấu có nhất định.
Mặc dù một trận chiến này hết sức gian khổ, nhưng thu hoạch của bọn hắn cũng cực kì to lớn. Tinh hạch của Song Đầu Viên Hầu Vương rất lớn, óng ánh long lanh, bên trong rõ ràng ẩn chứa những tầng năng lượng ba động kịch liệt, đây tuyệt đối là thứ tốt. Mặc dù không biết nó đáng giá tới mức nào, nhưng bọn hắn đều tin, thi đậu Sử Lai Khắc sẽ không còn là vấn đề khi đã có thứ đồ chơi này.
Một đêm này, mọi người đều vượt qua trong nơm nớp lo sợ. Lý luận và phán đoán là một chuyện, ai biết sẽ còn xuất hiện biến hóa gì trên cái tinh cầu xa lạ này?
Thế nhưng điều làm cho tất cả mọi người giật mình lại không phải đến từ quái thú, mà đó là đến từ Nguyên Ân Huy Huy. Nguyên Ân Huy Huy không chỉ tiêu hao thể lực cùng hồn lực, hắn còn bị thương nặng khi va chạm với cột sáng xoay hai màu, cho nên thời gian hắn hôn mê trở nên rất dài, mãi đến khi sắc trời hoàn toàn tối đen hắn mới chậm rãi tỉnh lại.
Hắn khi tỉnh lại, một màn kỳ dị phát sinh. Thiên Hàn ngồi ngay bên người Nguyên Ân Huy Huy, hắn kinh ngạc phát hiện, thời điểm Nguyên Ân Huy Huy chậm rãi mở ra hai mắt, lông mi của hắn chợt biến dài, những đường cong trên mặt trở nên nhu hòa, toàn thân cũng trở nên càng thêm nhỏ nhắn hơn, điểm trọng yếu nhất chính là yết hầu trên cổ hắn dần chậm rãi co vào, biến mất...
Nguyên Ân Huy Huy chớp chớp đôi mắt to, chống đỡ ngồi dậy rồi vuốt vuốt ngực, run tiếng ỏn ẻn nói: "Đau quá!"
Tiếng này của hắn vừa ra, chung quanh lập tức trở nên quanh hoàn toàn yên tĩnh. Giọng nói êm khẽ mềm mại này làm biểu tình của tất cả mọi người không khỏi trở nên quái dị. Nguyên Ân Huy Huy cảm nhận được ánh mắt mọi người có chút khác lạ, thân thể hắn bỗng nhiên cứng đờ, vô thức ngẩng đầu nhìn lên, thứ hắn thấy chính là một mảnh trời đen nhánh...
"Aaaaa____"
Hắn hét lên một tiếng, cậu vội vàng giơ tay bịt miệng của hắn. Bây giờ còn chưa có thoát khỏi nguy hiểm đâu, chẳng may lại dẫn tới quái thú thì làm sao bây giờ? Nguyên Ân Huy Huy nhìn về phía Thiên Hàn, đôi mắt to lập tức ngấn lệ.
"Đừng khóc, trước hết ngươi đừng khóc. Đã tới lúc này thì ngươi có khóc cũng vô dụng. Tất cả mọi người đều là bằng hữu đồng sinh cộng tử. Nếu đây là bí mật của ngươi, vậy nhất định bọn ta sẽ giữ kín giúp ngươi, trước hết yên tĩnh một chút đã." Cậu vội vàng nói.
Tới cả nửa ngày, mãi đến khi nước mắt thấm ướt bàn tay cậu thì Nguyên Ân Huy Huy mới miễn cưỡng khẽ gật đầu. Lúc này Lam Hiên Vũ mới buông tay ra, Nguyên Ân Huy Huy lại lập tức nhào vào trong ngực hắn mà khóc thút thít.
“Bí mật của ta, bí mật của ta...”
Thiên Hàn vội vàng an ủi: “Yên tâm đi, tất cả mọi người sẽ giữ kín giúp ngươi. Ngươi rốt cuộc là...”
Lúc này Nguyên Ân Huy Huy mới nói ra tình huống của mình. Hắn tới từ một gia tộc cổ trong thành Sử Lai Khắc, gia tộc Thái Thản Cự Viên. Đến thế hệ này của hắn thì lượng nhân khẩu trong gia tộc đã rất thịnh vượng, hắn là đứa bé có tuổi nhỏ nhất trong thế hệ này của gia tộc.
Lại nói, thân thế của hắn còn có chút sắc thái truyền kỳ. Bản thân cha hắn cũng là một đệ tử của học viện Sử Lai Khắc, hàng năm gia tộc Thái Thản Cự Viên đều có những xuất danh ngạch cử học, thành viên gia tộc đều được miễn khảo hạch, trực tiếp tiến vào học viện Sử Lai Khắc.
Cha Nguyên Ân Huy Huy từng theo quân đội tập đoàn HDN tiến hành khai phá ngoài tinh cầu, trong quá trình khai phá này, nhân loại đã đạt thành hiệp nghị với dân bản địa của tinh cầu kia. Đó chính là hàn tinh thứ bảy của nhân loại. Mà sau này tinh cầu đó lại được chuyển giao cho hồn thú, trở thành lãnh địa của hồn thú. Trong tất cả những tinh cầu hành chính thì đó chính là hành tinh được lấy một cách thoải mái nhất, nơi đó có tên là Tinh Linh Tinh.
Tinh Linh Tinh là hành tinh có hoàn cảnh tốt nhất trong tất cả những tinh cầu được nhân loại chưởng khống, bao gồm cả hành tinh mẹ, trên cả hành tinh đều là sông suối giăng suốt bốn phương cùng hàng loạt rừng nguyên thủy. Nơi này do một bộ tộc chưởng khống, một bộ tộc trí tuệ yêu thích hòa bình, nhưng số lượng lại rất thưa thớt: Tinh Linh tộc.
Tinh Linh tộc có rất nhiều chi nhánh, tất cả đều cực kỳ yêu thích hòa bình. Người Tinh Linh tộc có tuổi đời kéo dài tới ngàn năm, nhưng phương diện sinh sôi lại cực kỳ khó khăn, lúc mang thai đều phải dùng tới thời gian trăm năm để tính toán.
Thời điểm quân đội liên bang đặt chân tới Tinh Linh Tinh, cường giả của Tinh Linh tộc cũng đã xảy ra giằng co đàm phán với nhân loại. Sau khi cảm nhận được sự mạnh mẽ khủng bố của nhân loại, những cường giả Tinh Linh tộc đã lựa chọn đầu hàng có điều kiện. Nhưng điều kiện này lại rất đơn giản: nhân loại không thể phá hoại hoàn cảnh của nơi này. Tinh Linh tộc chỉ sinh tồn trong phạm vi không tới năm phần trăm, phần lớn tinh cầu đều vẫn cực kỳ nguyên thủy, ngoại trừ thực vật thì cũng chỉ có một vài loài tộc đàn gần như không có trí khôn.
Sau nhiều lần bàn bạc. Đấu La liên bang đã đáp ứng điều kiện của Tinh Linh tộc, vừa lúc lượng sinh sôi của hồn thú trên tinh cầu hành chính thứ ba đã vượt quá giới hạn, so với tinh cầu hành chính thứ ba thì nơi này lại càng thích hợp hồn thú sinh tồn. Sau khi Đấu La liên bang thương nghị với những cường giả dẫn đầu hồn thú, đạt thành một vài hiệp nghị, sau đó liền tặng luôn tinh cầu này này cho hồn thú.
Bởi vì Tinh Linh tộc đã dùng phương thức hiệp ước hòa bình như vậy, cho nên Đấu La liên bang đã dùng cái tên Tinh Linh Tinh để mệnh danh cho tinh cầu hành chính thứ bảy này.
Cha Nguyên Ân Huy Huy chính là một trong những đại biểu đàm phán thời đó. Sau nhiều năm khảo sát hành tinh và đàm phán với Tinh Linh tộc, cha hắn đã nảy sinh tình cảm với một người của Tinh Linh tộc. Người Tinh Linh tộc có tướng mạo cực kỳ giống nhân loại, mà có thể nói là vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của nhân loại. Bọn họ cũng từ đó mà kết làm phu thê. Có lẽ là do gien người ảnh hưởng, mẹ Nguyên Ân Huy Huy chỉ dùng ba mươi năm thời gian đã sinh ra hắn.
Có thể là vì kết hợp với sinh vật dị chủng sinh ra biến dị, sau khi hắn sinh ra không lâu liền bị phát hiện, hắn có một thân thể vô cùng đặc thù. Thời điểm có ánh mặt trời thì hắn là nam tính, nhưng khi màn đêm buông xuống thì hắn lại biến thân thành nữ tính. Phát hiện này đã làm cha mẹ hắn rất đỗi đau đầu. Ngoài ra, hắn cũng không kế thừa võ hồn Thái Thản của gia tộc Thái Thản Cự Viên, mà lại kế thừa năng lực từ gia tộc của mẹ, thêm sự tăng trưởng do biến dị nên hắn lại thành “trò giỏi hơn thầy”.
Vì giữ kín bí mật này nên hắn vẫn một mực sống tại Tinh Linh Tinh đến tám tuổi, sau đó mới trở lại Đấu La tinh. Chính vì lớn lên trong hoàn cảnh đơn giản đó nên tâm tính của hắn mới đơn thuần cực độ như vậy. Cha mẹ hắn để cho hắn trở lại Đấu La tinh, đây là do cân nhắc đến sự trưởng thành của hắn, lại thêm thiên phú dị bẩm, tốc độ tu luyện cực nhanh. Do đó nên cha mẹ hắn mới quyết định để hắn đến đây nhập học vào học viện Sử Lai Khắc.
Nhưng ai cũng không nghĩ tới, hắn mới chỉ tham gia khảo sát mà bí mật liền bại lộ trước mắt mọi người. Nghe Nguyên Ân Huy Huy kể chuyện xưa, mọi người không khỏi đối mặt nhìn nhau. Tương đối mà nói thì hiện tại tình huống của hắn còn tốt, dù sao hắn cũng mới chỉ mười hai tuổi, mặc dù tại độ tuổi này, thân thể nam nữ đã bắt đầu xuất hiện điểm khác biệt, nhưng dù sao cũng không quá rõ ràng. Nhưng nếu cứ tiếp qua mấy năm nữa... Mà rốt cuộc nên xem hắn là nam hay nữ đây?
Nguyên Ân Huy Huy cúi đầu nói: "Ta, ta không phải quái vật, ta cũng không muốn. Nhưng mà..." Nói đến đây, hắn lại khóc nấc lên.
Quái Vật! Hoắc Thiên Hàn nở một nụ cười trong lòng ta còn quen biết nhiều quái vật hơn ngươi hơn nữa còn chung sống với Đại Quái Vật. Tiểu Quái Vật như ngươi ta thấy rất yêu thích a!
"Huy Huy, ngươi yên tâm, mọi người chúng ta đều giữ kín bí mật này giúp ngươi. Đúng chứ?"Thiên Hàn nhìn tất cả mọi người
Tất cả mọi người đều nhao nhao gật đầu. Mặc dù bọn hắn vẫn là thiếu niên, đều là những nhân tài kiệt xuất trong thế hệ tuổi trẻ, nhưng ai cũng cực kỳ coi trọng lời hứa.
"Cảm ơn mọi người."
Tiền Lỗi cẩu thả nói: "Nếu lần này tất cả mọi người đều thi đậu, về sau ngươi cứ ở cùng một phòng ký túc xá với bọn ta là được. Cũng dễ giữ bí mật hơn."
"Vậy ban đêm ta làm sao bây giờ?" Nguyên Ân Huy Huy ngẩng đầu, manh vát mặt đáng thương mà nhìn hắn.
"Chúng ta không thèm để ý." Tiền Lỗi nói với một vẻ mặt đương nhiên.
"Nói nhảm, ngươi không thèm để ý. Nhưng ban đêm người ta là nữ hài tử!" Lam Mộng Cầm tức giận nói.
"Ây... Cũng đúng a! Đúng là có chút vấn đề. Xem ra ngươi phải nghĩ cách xin một phòng túc xá riêng mới được."
"Ừm." Nguyên Ân Huy Huy liên tục gật đầu, đây cũng là biện pháp cha hắn nghĩ tới. Dùng quan hệ của gia tộc Thái Thản Cự Viên và học viện, muốn xin cho hắn một phòng túc xá cũng không phải vấn đề gì lớn.
Đống Thiên Thu có chút hiếu kỳ hỏi: "Huy Huy, vậy ngươi thích thân phận nam tính hay nữ tính hơn?"
Nguyên Ân Huy Huy sửng sốt một chút: "Ta... Ta cũng không biết! Ta còn chưa có nghĩ gì nhiều về vấn đề này."
Lam Mộng Cầm nói: "Ngươi vẫn nên suy tính một chút về điểm này. Bởi vì mặc dù thân thể của ngươi biến hóa, nhưng tính cách của ngươi lại không thể biến tới biến lui như vậy. Ngươi phải tự xác định trong lòng về giới tính chủ đạo mình muốn. Đử này cũng rất có lợi cho tương lai của ngươi."
"Ừm." Nguyên Ân Huy Huy khẽ đáp một tiếng rồi lại cúi đầu.
Thật vất vả bọn hắn mới một lần nữa về tới vùng đồi núi ban đầu. Có lẽ là vì trước đó bọn hắn chém giết bên này đã khá mạnh tay, cho nên trạng thái hiện tại của vùng này vẫn rất bình tĩnh. Trở lại bên này, rốt cuộc bọn hắn cũng có thể thay nhau nghỉ dưỡng sức...
Hôm nay đã là ngày thứ ba bọn hắn tới đây, thời điểm hai vầng mặt trời Lam Dương cùng Tử Dương lại một lần nữa bay lên, sức chiến đấu của mọi người đã khôi phục khá ổn. Lâm Đông Huy cũng đã tỉnh lại, chẳng qua hắn vẫn vô cùng suy yếu. Lúc đó hắn đã phải chịu sự trùng kích trực tiếp từ lực nổ, hơn nữa, một kích đó còn làm hồn lực hỏa thuộc tính cắn trả bản thân hắn, quả thực đã bị thương không nhẹ.
Thiên Hàn tức quyết định không tiếp tục mạo hiểm, chỉ ở lại vùng đồi này chờ sát hạch kết thúc. Làn này mọi người đều ủng hộ quyết định của cậu, lúc này cả nhóm đều đã không còn thức ăn nước uống, mặc dù hồn lực đã khôi phục khá tốt, nhưng thể năng thì lại không có cách nào khôi phục hoàn toàn. Lúc này thận trọng chính là biện pháp tốt nhất, mà thu hoạch của bọn hắn cũng đã đủ phong phú.
Mọi người chịu đựng qua một đêm cuối cùng, rốt cuộc máy bay vận tải tiếp ứng cũng đến, thiết bị định vị trong tay bọn họ chính là thứ tốt nhất trong hoàn cảnh này. Bọn hắn lên máy bay vận tải dưới sự hộ vệ của rất nhiều cơ giáp cùng hồn đạo chiến cơ. Nhưng khi máy bay vận tải bắt đầu trở về địa điểm xuất phát, nhóm người Thiên Hàn lại phát hiện một điều, không phải tất cả đều trở về. Tổng số người có thể lên được máy bay vận tải đã không còn nổi hai phần ba.
Phát hiện này làm trái tim tất cả mọi người đều trở nên trở nên nặng trĩu, những người không có ở trên máy bay vận tải đã đi đâu? Chết trận? Hay là có tình huống khác? Ai cũng không hỏi, gần như tất cả thí sinh đều lên máy bay vận tải với những bộ dáng cực kì chật vật. Có những người vừa lên liền bắt đầu thất thanh khóc rống. Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong máy bay vận tải trở nên cực kỳ áp lực.
Máy bay vận tải chậm rãi đáp xuống căn cứ đóng quân của liên bang. Mãi đến lúc này mọi người mới cảm thấy mình an toàn. Trong lúc bước xuống khỏi máy bay vận tải, Thiên Hàn cũng không nhịn được mà thở một hơi thật dài. Nhìn qua thì hắn chỉ huy rất bình tĩnh, nhưng trên thực tế, áp lực trong nội tâm của hắn làm sao có thể nhỏ đây? Hắn cũng là lần đầu tiên phải gặp tràng diện chiến đấu như vậy. Nếu không phải trong lòng đã có định trước thì chỉ sợ hắn cũng không thể nào giữ vững bình tĩnh, nhất là thời điểm đối chiến với Song Đầu Viên Hầu Vương.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook