Chúa Tể Vũ Trụ
Chương 20: Nàng là Vũ gia tiểu công chúa

Mất đi ý thức, vài giây sau Vũ Minh tỉnh lại trong khoang dinh dưỡng, toàn thân được 1 chất lỏng truyền vào, 1 lúc sau Vũ Minh mới tỉnh mở ra cửa khoang leo ra ngoài

“Thí luyện giả hoàn tất thí luyện, đang tính toán” âm thanh điện tử vang lên ngay khi Vũ Minh bước ra ngoài

“Tính toàn hoàn tất, thí luyện kết quả đánh giá, cấp 9, hoàn mỹ cấp, lời bình: tuy nhiên thí luyện giả thông qua thực chiến đạt hoàn mỹ cấp, nhưng vì cả thí luyện giả cùng huấn luyện viên đánh ngang nhau, cuối cùng cả 2 ôm nhau chết chung, tuy nhiên 1 kích cuối cùng ngài đánh vào trước, hệ thống phán định ngài hoàn mỹ thông qua. Hy vọng trong thực tế, ngài hãy tránh những trường hợp như này”

Vũ Minh nghe thế hơi lắc đầu, dù sao thân thể này cũng còn quá yếu so với Tụ Huyết cảnh tầng 9, xem ra hắn phải dành chút thời gian tu luyện 1 chút luyện thể công pháp

Đang suy nghĩ miên man, âm thanh máy móc cắt ngang suy nghĩ của hắn

“Phải chăng yêu cầu đánh giá tổng hợp thực lực?”

“Ồ, vậy thì đánh giá đi” Vũ Minh hơi bất ngờ chút nhưng vẫn nói, dù sao kiếp trước hắn cũng chưa bao giờ đi vào phòng huấn luyện, khi thành cường giả, máy móc phụ trở chỉ là thứ yếu, thực lực của bản thân máy móc khó thể tính toán, cho nên Vũ Minh không biết có thứ như này ở trái đất

“Đang tính toán”

“Tính toán hoàn tất”

“Sức mạnh: cấp 9 hoàn mỹ, phản ứng lực: cấp 9 ưu tú, tốc độ: cấp 7 hoàn mỹ, thực chiến: cấp 9 hoàn mỹ. Đánh giá: thí luyện giả 4 hạng, 3 hạng cấp 9 hoàn mỹ, 1 hạng cấp 7 hoàn mỹ, hệ thống cho điểm: cấp 8 vô địch, cấp 9 cao cấp”

“Khoan đã, cấp 8 vô địch là ý gì?” Vũ Minh nghi hoặc hỏi

“Hệ thống xếp hạng đánh giá như sau: từ cấp 1 tới cấp 9, mỗi cấp sẽ có bình thường, sơ cấp, trung cấp, cao cấp, vô địch 5 hạng đánh giá”

“Là do tốc độ kéo chân nên đánh giá bị giảm đi sao?” Vũ Minh lẩm bẩm nói

“Xin hỏi phải chăng thí luyện giả ghi chép chiến tích vào hồ sơ?”

“Ồ, ghi chép vào để làm gì?” vũ Minh thắc mắc

“Nếu là người Vũ gia, xin mời thí luyện giả đặt tay lên máy quét phía bên trái cạnh tường, sau đó hệ thống sẽ tự động tìm kiếm thông tin thí luyện giả cùng ghi chép lại, sau đó hệ thống sẽ đưa cho thí luyện giả 1 tấm thẻ để nhận phần thưởng, cấp bậc càng cao, mỗi tháng tài nguyên càng lớn, phải chăng thí luyện giả ghi chép lại chiến tích?”

“Cái quỷ gì, không cần ghi chép, xóa bỏ đi”

Hắn mới không cần cái phần thưởng này, hắn là Vũ gia đại thiếu, sẽ thiếu tài nguyên tu luyện sao? Cần gì tranh giành với người khác, hơn nữa tài nguyên mỗi tháng của hắn chỉ nhiều chứ không ít, nhất là hiện tại

Vũ Minh bước ra khỏi phòng huấn luyện, cảm giác trên người mồ hôi dính dính, hắn dứt khoát vào nhà đi tắm, tuy thực chiến trong không gian ảo, nhưng cơ thể cũng phản ứng theo, dù không bị thương nhưng đổ mồ hôi là chuyện không tránh khỏi

Tắm rửa xong, hắn thay 1 bộ quần áo thể thao mặc vào, nhìn đồng hồ, đã hơn 6 giờ sáng, hắn không tính tu luyện, muốn đi ra ngoài đi dạo 1 chút

Chỉ là vừa bước ra khỏi cửa, đến giữa sân liền nghe tiếng mẹ hắn gọi lại

“Tiểu Minh, đi đâu đó”

“Mẹ, con tính đi dạo 1 chút, sớm thế này mẹ không ngủ thêm 1 chút sao?” Vũ Minh tiến tới cười nói

“Không được, ta và cha ngươi đang định đi lên tổng cục liên bang có việc, cha ngươi đang thay đồ trong đó” Đào Nguyệt Nhi lắc đầu nói

“Không phải đâu, hôm nay là cuối tuần còn phải làm việc? Hơn nữa mới hôm qua Đường Nguyệt mới về, không lẽ 2 người định bỏ mặc như thế?” Vũ Minh nghi ngờ hỏi

“Bỏ mặc? Không phải còn ngươi sao? Làm anh cũng phải ra dáng 1 chút, thỉnh thoảng chăm sóc em gái cũng không tệ, đúng không?” Đào Nguyệt Nhi cười châm chọc nói

“Ta? Ngài đừng đùa, kêu ta đi gây chuyện còn được, trông trẻ? Đừng đùa!” Vũ Minh dứt khoát lắc đồng, đùa gì thế? Hắn là ai? Bắt hắn trông trẻ, thật không có vấn đề chứ?

“Ngươi từ chối?” Đào Nguyệt Nhi ánh mắt nguy hiểm nhìn hắn

“Ta…. ta nhận còn không được sao?” nhìn thấy ánh mắt của Đào Nguyệt Nhi, Vũ Minh nhất thời chịu thua, con ngoan không cùng mẹ đấu, phi phi, ta mới không phải con ngoan, nhưng hắn lại không tìm được lý do để từ chối, dù sao chính hắn đưa em gái về, hắn không chăm sóc thì ai vào đây? Hắn nhất thời có chút hối hận chuyện mình xúc động ngày hôm quá

“Như vậy mới tốt chứ, yên tâm, không cần lo lắng, tiểu Nguyệt rất ngoan, không như ngươi quậy phá, hôm nay nhiệm vụ này xem như giao cho ngươi” Đào Nguyệt Nhi cười nói

Nghe thế Vũ Minh mặt đen lại, ta 17 rồi a, không đúng, ta hơn 10 ngàn tuổi rồi, ta cũng không phải lão ngoan đồng, cần dùng 2 từ quậy phá hình dung ta sao? Có thể sửa lại thành gây chuyện được hay không? 10 ngàn năm qua, hắn lần đầu tiên cảm thấy bất lực với cuộc sống

Nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Vũ Minh, Đào Nguyệt Nhi cười không kiêng dè gì cả

Trong phòng 1 người mặc quân phục bước ra, mặt mày nghiêm nghị, nhìn thấy Vũ Minh cùng Đào Nguyệt Nhi, ông ta nhất thời nở nụ cười

“Tiểu Minh, hôm nay dậy sớm thế?”

“Không có cách, nếu con không dậy 1 hồi cũng bị mẹ lôi dậy” Vũ Minh bất đắc dĩ nói, hắn không tin chuyện này mẹ hắn không tính toán qua, hắn có thể đảm bảo, chỉ cần nàng bước ra ngoài, 1 giây sau hắn sẽ bị đánh thức bởi điện thoại của nàng, sau đó là “nhiệm vụ” vinh quanh kia đổ lên đầu hắn, dù sao, người đã đi, hắn có thể làm gì? Cũng không thể bỏ mặc Đường Nguyệt không lo

Vũ Nguyên nhất thời không hiểu ý nói của Vũ Minh, ông ta dứt khoát không hỏi, sau đó mở miệng nói

“Ta và mẹ con có việc, con ở nhà đưa tiểu Nguyệt ra ngoài chơi, dù sao hôm nay là cuối tuần, ở nhà cũng chán”

Vũ Minh nhất thời trong đầu “ong ong”

Ta trêu ai ghẹo ai, ta có đắc tội với ngài đâu? Ngài có cần sát muối lên vết thương như thế không? Ta tâm đau, còn ngài đây?

Vũ Nguyên nói xong liền cùng Đào Nguyệt Nhi đi ra ngoài, bỏ mặc Vũ Minh đau khổ đứng đó

Chờ 2 người đi mất, Vũ Minh mới thở dài 1 hơi đi vào trong

Đến 6h 30 phút, Đường Nguyệt thức dậy, nhìn xung quanh căn phòng, nàng biết rằng mình không phải nằm mơ. Tuy nàng biết Vũ gia có bao nhiêu khổng lồ, nhưng đó không phải là lý do của nàng nhận thân, chủ yếu là cảm giác gia đình ấm áp nàng chưa từng thể nghiệm qua, hôm qua cảm nhận được sự quan tâm của Vũ Minh, nàng mới chấp nhận về nhà, cảm giác ấm áp này khiến nàng có chút nghiện

Lắc đầu bỏ đi những suy nghĩ vấn vơ, nàng thay lại quần áo của mình đi ra ngoài, chỉ là vừa bước ra 2 người hầu gái đã đứng đó, 1 người 2 tay cầm 1 bộ quần áo, người còn đứng bên cạnh 2 tay chắp sau lưng

Nhìn thấy Đường Nguyệt đi ra 2 người liền cúi chào

“Chào tiểu thư”

“Ây… chào 2 ngươi” Đường Nguyệt bối rối chào lại

Thấy thế, người 2 tay chắp sau lưng trong lòng khẽ cười, dù thân phận lớn nhưng Đường Nguyệt có chút không thích ứng được, hôm qua chính Đào Nguyệt Nhi đã phân phó nàng sáng nay đến đây phụ trách dậy 1 chút lễ nghi cơ bản cho công chúa mới của Vũ gia này

“Tiểu thư, mời vào trong thay quần áo, đây là phu nhân dặn dò”

Người kia hầu gái cầm quần áo đi vào trước, để quần áo lên móc cạnh tủ sau đó liền đi ra ngoài

Đường Nguyệt không biết nên làm thế nào, hơi do dự nói

“Ta… quần áo này mặc rất tốt, không cần thay”

“Nhưng tiểu thư, phu nhân nói…”

Chưa dứt lời liền có 1 giọng nói chen ngang

“Nàng không muốn mặc thì thôi, không cần ép”

Người này chính là Vũ Minh, hắn ta dưới nhà nghe tiếng nói chuyện, biết là Đường Nguyệt dậy, lúc đầu không tính đi lên, nhưng thấy 1 lúc vẫn chưa xuống hắn liền đi lên xem thử 1 chút

“Thiếu gia, nhưng phu nhân nói, tiểu thư vừa về lại Vũ gia, 1 số lễ nghi cần thiết phải học, đây là muốn tốt cho tiểu thư, tương lai tham dự những tụ hội cao cấp, gặp mặt những thiên tài liên bang như thế cần dùng tới”

Người hầu gái kia thấy Vũ Minh đi lên, cúi đầu chào xong nói

“Ồ, ngươi nói nàng là ai?”

Vũ Minh đột nhiên lên giọng nói

Người hầu gái nhất thời không hiểu sao, không phải thiếu gia mang tiểu thư về sao? Sao bây giờ nhìn giống như đang bất mãn với tiểu thư?

“ Nàng là Vũ gia thiên kim, Vũ gia tiểu công chúa” người hầu gái trải qua suy nghĩ, sau đó nói, ánh mắt lén lút nhìn về phía Vũ Minh

Chỉ thấy Vũ Minh gương mặt nghiêm nghị nhất thời dãn ra, sau đó cười 1 tiếng

“Không sai, nàng là Vũ gia tiểu công chúa, người khác cần coi thái độ của Vũ gia, nhưng Vũ gia cần gì xem thái độ người khác? Chỉ cần dám nói nàng 1 câu thì phải có tâm lý chịu đựng Vũ gia lửa giận, ngươi... hiểu chứ?”

Vũ Minh nói xong ánh mắt sắc bén nhìn nàng

Người hầu gái bị khí thế bá đạo của Vũ Minh chấn trụ, cúi đầu nói

“ Dạ, đã biết thiếu gia”

“ Tốt, không cần lo lắng, về phía mẹ ta ta sẽ tự giải thích, lui xuống đi”

“Vâng, thiếu gia”

Người hầu gái cúi đầu đi xuống, Vũ Minh lúc này quay qua nhìn Đường Nguyệt nở nụ cười

“ Ngủ ngon chứ?”

“ Rất tốt, cảm ơn ca” Đường Nguyệt cười như hoa nói

Có 1 người anh như thế, nàng còn gì phải lo lắng?

“ Được rồi, xuống dưới ăn sáng đi”

Nghe thế Đường Nguyệt vui vẻ đi theo

Ngồi ăn sáng, Vũ Minh nhìn về phía Đường Nguyệt hỏi

“ Muội đang học lớp 10 chứ?”

“ Dạ phải”

“ Lớp nào?”

“Ban 6 lớp 10A9”

“ Ồ, được rồi, ăn nhanh đi, ăn xong ta đưa ngươi đi dạo xung quanh Nam thành”

(ps: nếu có lỗi chính tả, các bạn vui lòng báo lỗi hoặc để lại cmt số chương, tks nhiều)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương