Chủ Tịch! Em Lỡ Yêu Anh Rồi
-
Chương 10: Mở màn
Vì Ngưng Tuyết đã thông báo với anh hai là mấy ngày tới sẽ không về nên cô ở lại tổ chức với Minh Nguyệt.
Sáng hôm sau, cô cùng Minh đi xem khóa huấn luyện của mọi người trong tổ chức, hướng dẫn 1 vài người, xử lý một chút công vụ trong tổ chức là cô vào phòng huấn luyện đặc biệt do Minh và Minh Nguyệt làm ra chuyên để huyến luyện thêm cho những người như cô với Minh để nâng cao về các kỹ năng cho bản thân.
Trong căn phòng tối chỉ có những tia laze đổ nhằng nhịt, có 1 cô gái mắc đồ đen bó sát ôm lấy dáng người nóng bỏng của 1 cô gái đang luồn lách vượt qua những tia laze trong thời gian là 1 phút và người đó đương nhiên là Ngưng Tuyết.
Cạch..
Tiếng tiếp đất vang lên, tia laze biến mất là ngay lập tức những viên đạn bay tới hướng
Cô lấy khẩu súng ngắn MK 23 hôm qua ra bắn vài phát rồi di chuyển về các phía khác nhau để tránh những viên đạn. Liên tục di chuyển, cô giơ súng bắn về các lỗ súng tòi ra trên vách tường.
Bùm..Bùm...Bùm...Bùm
Bốn viên đạn được bắn ra trúng vào bốn lỗ súng trên tường khiến chúng ngừng bắn.
Ngưng Tuyếtđứng dậy phủi phủi chút bụi rồi đi ra khỏi phòng thì thấyMinh Nguyệtđứng trước cửa tay cầm đồng hồ bấm giờ nhìn cô cười, bảo:
- Mỹ Nhân, chị siêu thật gần một năm không cầm súng mà vẫn có thể giữ nguyên số kỷ lục lúc trước. Em đây bái phục bái phục chị luôn.
Cô nhướn mi nhìn chiếc đồng hồ bấm giờ trong tayMinh Nguyệtlà 2:8.17( 2 phút 8 giây còn 17 là mili giây) không hài lòng nhíu mi bảoMinh Nguyệt;
- Tiếp tục nâng độ khó lên gấp đôi
Rồi cô lôiMinh Nguyệt đi ăn. Cả ngày không làm gì mãi đến tối Minh gọi cô cùng 500 người đi đến nhà máy gì gì đó đã bỏ hoang ở bên ngoài thành phố.
Gió đêm thổi làn tóc cô bay bay khiến cô có chút không giống người phàm. Tối đi đánh nhau đương nhiên cô sẽ mặc quần áo co dãn dễ vận động có tông màu chính là đen đúng hơn là toàn bộ đều đen nhưng có 1 chỗ là đùi và bụng phẳng nhỏ nhắn hở vì cô mặc quần đùi, áo ngắn hở rốn và khoác thêm kiện áo khoác da dàn gần đến đầu gối
Mặc 1 tông màu đen làm nổi bật nước da mềm min trắng hồng của cô. Đặc biệt hơn là còn quả khẩu trang đen che đi diện mạo khuynh thành của cô.
Thấy phía bên kia cũng có khoảng mấy trăm người tụ tập cầm vũ khí là kiếm, súng, gậy nhưng đa số là súng đang bàn cái gì đấy.Ngưng Tuyết bảo người mang cho cô cái ống nhòm nhìn sang bên thấy có 2 người đàn ông mặc 1 thân đen trên mặt đeo mặt nạ nên không nhìn rõ dung mạo.
Bỏ ống nhòm xuống phát lệnh mọi người vào vị trí sẵn sàng nghe lệnh thì thấy bên kia bắt đầu có động tĩnh di chuyển ra trước sân có 1 người cầm súng chĩa lên trời bắn như 1 lời tuyên chiến nhưng không thấy 2 người cầm đầu đâu nên cô bảoMinhcho mọi người cầm vũ khí đi qua đánh cùng chúng còn mình,Minh NguyệtvàMinhở lại.
- Minh Nguyệt, em lấy súng bắn tỉa của em ra bắn 2 người đàn ông đeo mặt nạ, còn Minh anh sẽ ở lại quan chiến có gì chỉ huy mọi người còn em sẽ xuống tham chiến dụ 2 tên đầu lĩnh kia ra.
Nói rồiNgưng Tuyếtbước xuống lấy khẩu súng ngắn MK 23 mới cài bên hông còn tay cô cầm kiếm đi ra tham chiến.
Bùm... Bùm Bụp.. A..
Tiếng súng, tiếng đập, tiếng kêu vẫn vang lên.Ngưng Tuyết1 thân đồ đen xông vào tay cầm kiếm xuất ra những đường kiếm sắc bén, chuẩn xác đánh vào quân địch khiến cho ai đánh với cô đều không dậy nổi. Dù là một mình cô đánh với 10 người với thân thể thon gầy này đều có thể nhẹ nhàng tránh thoát và đánh trả còn được nữa là nhưng cô không hề rút kiếm ra khỏi vỏ vì đối với cô những loại tôm tép này cô không cần rút kiếm.
Đứng bên trên phía bên kia nhà máy 2 người đàn ông vẫn đứng đấy nhìn trận chiến mà 2 người đàn ông này chính làDạ Hi Thầnvà trợ lý của anh Trịnh Trí Ninh( ai không nhớ xem lại chương 1 nhế!).
Hi Thần mở miệng hỏi Trịnh Trí Ninh:
- CẬu ngĩ Cô gái cầm kiếm kia là người mới hay là người dẫn đầu?
- Nhìn cách đánh và đo cao ngạo như thế thì 90.5 % là người dẫn đầu.
HI Thầnnhìn thân ảnh nhỏ bé thoan thoắt di chuyển, đánh ra những đường kiếm rất chuẩn, chính xác khiến những người của anh mặc dù không chết nhưng chính là sau đó khôn có lực chống cự phản kháng như cá nằm trên thớt thì trong đầu lại hiện lên hình ảnh củaTô NGưng Tuyếthôm trước khiến anh giật mình nhìn kĩ người kia thì bao quát có thân hình gần như ăn khớp với cô khiến anh muốn xuông kiểm chứng.
Hạ quyết định anh dặnTrịnh Trí Ninh:
- Để ý toàn trường tôi xuống dưới một chút.
DẶnTrịnh Trí Ninhxong anh cũng lấy kiếm đi tham gia trận đánh.
Thấy bang chủ muốn tự mình đi xuống mọi người ngạc nhiên nhưng không dám nói gì chỉ nhường lối cho anh.
Ngưng Tuyếtnhìn người mang mặt nạ đi tới chỗ cô mà khóa miệng nâng nên 1 nụ cười lạnh, trong đầu khẳng định đây chính là thủ lĩnh banghắc Phongđứng đầu nước A phản công lại mọi đòn tấn không nhưng giữ nguyên vị trí đứng cho thấy cô có bao nhiêu lợi hại.
Hi Thầncầm kiếm đi tới trước mặt cô thì dừng lại:
- Không phải muốn dụ tôi ra đây sao! Rút kiếm ra đi vì tôi chính là đối thủ xứng tầm với cô rồi.
Góc nhỏ: Hello mọi người lời đầu tiên cảm ơn những người đọc truyện của mình. Trong tuần tới mình có thể không đăng truyện thường xuyên vì tuần tới mình có chuyện quan trọng. Nhưng mọi người đừng lo mình thiếu mọi người bao nhiêu chương thì sẽ bù lại cho mọi người nhé!
Thanks
Sáng hôm sau, cô cùng Minh đi xem khóa huấn luyện của mọi người trong tổ chức, hướng dẫn 1 vài người, xử lý một chút công vụ trong tổ chức là cô vào phòng huấn luyện đặc biệt do Minh và Minh Nguyệt làm ra chuyên để huyến luyện thêm cho những người như cô với Minh để nâng cao về các kỹ năng cho bản thân.
Trong căn phòng tối chỉ có những tia laze đổ nhằng nhịt, có 1 cô gái mắc đồ đen bó sát ôm lấy dáng người nóng bỏng của 1 cô gái đang luồn lách vượt qua những tia laze trong thời gian là 1 phút và người đó đương nhiên là Ngưng Tuyết.
Cạch..
Tiếng tiếp đất vang lên, tia laze biến mất là ngay lập tức những viên đạn bay tới hướng
Cô lấy khẩu súng ngắn MK 23 hôm qua ra bắn vài phát rồi di chuyển về các phía khác nhau để tránh những viên đạn. Liên tục di chuyển, cô giơ súng bắn về các lỗ súng tòi ra trên vách tường.
Bùm..Bùm...Bùm...Bùm
Bốn viên đạn được bắn ra trúng vào bốn lỗ súng trên tường khiến chúng ngừng bắn.
Ngưng Tuyếtđứng dậy phủi phủi chút bụi rồi đi ra khỏi phòng thì thấyMinh Nguyệtđứng trước cửa tay cầm đồng hồ bấm giờ nhìn cô cười, bảo:
- Mỹ Nhân, chị siêu thật gần một năm không cầm súng mà vẫn có thể giữ nguyên số kỷ lục lúc trước. Em đây bái phục bái phục chị luôn.
Cô nhướn mi nhìn chiếc đồng hồ bấm giờ trong tayMinh Nguyệtlà 2:8.17( 2 phút 8 giây còn 17 là mili giây) không hài lòng nhíu mi bảoMinh Nguyệt;
- Tiếp tục nâng độ khó lên gấp đôi
Rồi cô lôiMinh Nguyệt đi ăn. Cả ngày không làm gì mãi đến tối Minh gọi cô cùng 500 người đi đến nhà máy gì gì đó đã bỏ hoang ở bên ngoài thành phố.
Gió đêm thổi làn tóc cô bay bay khiến cô có chút không giống người phàm. Tối đi đánh nhau đương nhiên cô sẽ mặc quần áo co dãn dễ vận động có tông màu chính là đen đúng hơn là toàn bộ đều đen nhưng có 1 chỗ là đùi và bụng phẳng nhỏ nhắn hở vì cô mặc quần đùi, áo ngắn hở rốn và khoác thêm kiện áo khoác da dàn gần đến đầu gối
Mặc 1 tông màu đen làm nổi bật nước da mềm min trắng hồng của cô. Đặc biệt hơn là còn quả khẩu trang đen che đi diện mạo khuynh thành của cô.
Thấy phía bên kia cũng có khoảng mấy trăm người tụ tập cầm vũ khí là kiếm, súng, gậy nhưng đa số là súng đang bàn cái gì đấy.Ngưng Tuyết bảo người mang cho cô cái ống nhòm nhìn sang bên thấy có 2 người đàn ông mặc 1 thân đen trên mặt đeo mặt nạ nên không nhìn rõ dung mạo.
Bỏ ống nhòm xuống phát lệnh mọi người vào vị trí sẵn sàng nghe lệnh thì thấy bên kia bắt đầu có động tĩnh di chuyển ra trước sân có 1 người cầm súng chĩa lên trời bắn như 1 lời tuyên chiến nhưng không thấy 2 người cầm đầu đâu nên cô bảoMinhcho mọi người cầm vũ khí đi qua đánh cùng chúng còn mình,Minh NguyệtvàMinhở lại.
- Minh Nguyệt, em lấy súng bắn tỉa của em ra bắn 2 người đàn ông đeo mặt nạ, còn Minh anh sẽ ở lại quan chiến có gì chỉ huy mọi người còn em sẽ xuống tham chiến dụ 2 tên đầu lĩnh kia ra.
Nói rồiNgưng Tuyếtbước xuống lấy khẩu súng ngắn MK 23 mới cài bên hông còn tay cô cầm kiếm đi ra tham chiến.
Bùm... Bùm Bụp.. A..
Tiếng súng, tiếng đập, tiếng kêu vẫn vang lên.Ngưng Tuyết1 thân đồ đen xông vào tay cầm kiếm xuất ra những đường kiếm sắc bén, chuẩn xác đánh vào quân địch khiến cho ai đánh với cô đều không dậy nổi. Dù là một mình cô đánh với 10 người với thân thể thon gầy này đều có thể nhẹ nhàng tránh thoát và đánh trả còn được nữa là nhưng cô không hề rút kiếm ra khỏi vỏ vì đối với cô những loại tôm tép này cô không cần rút kiếm.
Đứng bên trên phía bên kia nhà máy 2 người đàn ông vẫn đứng đấy nhìn trận chiến mà 2 người đàn ông này chính làDạ Hi Thầnvà trợ lý của anh Trịnh Trí Ninh( ai không nhớ xem lại chương 1 nhế!).
Hi Thần mở miệng hỏi Trịnh Trí Ninh:
- CẬu ngĩ Cô gái cầm kiếm kia là người mới hay là người dẫn đầu?
- Nhìn cách đánh và đo cao ngạo như thế thì 90.5 % là người dẫn đầu.
HI Thầnnhìn thân ảnh nhỏ bé thoan thoắt di chuyển, đánh ra những đường kiếm rất chuẩn, chính xác khiến những người của anh mặc dù không chết nhưng chính là sau đó khôn có lực chống cự phản kháng như cá nằm trên thớt thì trong đầu lại hiện lên hình ảnh củaTô NGưng Tuyếthôm trước khiến anh giật mình nhìn kĩ người kia thì bao quát có thân hình gần như ăn khớp với cô khiến anh muốn xuông kiểm chứng.
Hạ quyết định anh dặnTrịnh Trí Ninh:
- Để ý toàn trường tôi xuống dưới một chút.
DẶnTrịnh Trí Ninhxong anh cũng lấy kiếm đi tham gia trận đánh.
Thấy bang chủ muốn tự mình đi xuống mọi người ngạc nhiên nhưng không dám nói gì chỉ nhường lối cho anh.
Ngưng Tuyếtnhìn người mang mặt nạ đi tới chỗ cô mà khóa miệng nâng nên 1 nụ cười lạnh, trong đầu khẳng định đây chính là thủ lĩnh banghắc Phongđứng đầu nước A phản công lại mọi đòn tấn không nhưng giữ nguyên vị trí đứng cho thấy cô có bao nhiêu lợi hại.
Hi Thầncầm kiếm đi tới trước mặt cô thì dừng lại:
- Không phải muốn dụ tôi ra đây sao! Rút kiếm ra đi vì tôi chính là đối thủ xứng tầm với cô rồi.
Góc nhỏ: Hello mọi người lời đầu tiên cảm ơn những người đọc truyện của mình. Trong tuần tới mình có thể không đăng truyện thường xuyên vì tuần tới mình có chuyện quan trọng. Nhưng mọi người đừng lo mình thiếu mọi người bao nhiêu chương thì sẽ bù lại cho mọi người nhé!
Thanks
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook