Chủ Tịch Bá Đạo! Xin Đừng Sủng Tôi
-
125: Viên Mãn ! H
Nói xong Điềm Cảnh Nghi củng không đợi cô trả lời mà liền nhanh chóng dùng đôi bàn tay to lớn ôm lấy thân thể nhỏ nhắn của Nhu Nhu.
Tư thế hiện tại của hai người bây giờ phải nói là cực kỳ mỹ dịu, Điềm Cảnh Nghi lúc này đang nhẹ nhàng nằm ngữa thân thể rắn chắt ra, còn về phần Mạn Nhu Nhu thì toàn bộ thân thể nhỏ nhắn ấy đang nằm phía trên hắn.
Cái đầu nhỏ của cô bị hắn ôm chặt cứng vào trong lòng, Mạn Nhu Nhu ngay lúc này tuy là nằm trong lòng hắn gần đến mức nghe được từng nhịp trái tim của Điềm Cảnh Nghi đập mạnh làm cho cô có chút bối rối.
Bàn tay to lớn của Điềm Cảnh Nghi hướng về người đang nằm phía trên mình mà ôm chầm lấy chiếc eo thon dài, Cái miệng hắn vẩn tham lam ngậm lấy bờ môi mỏng của cô chả chịu buông làm cho Nhu Nhu khó thở không thôi.
Đam Mỹ Hay
Mạn Nhu Nhu cảm nhận được ở cái tư thế này phía sau bờ mông tròn đang vểnh cao kia có cái vật hung tợn to lớn đầy gân guộc ấy chạm vào làm cho cô khó chịu không thôi.
Ngay lúc này Mạn Nhu Nhu hiểu được những lời mà cái tên này nói lúc nảy nên củng đành chậm rãi dùng bàn tay nhỏ nhắn ấy mà cầm lấy cái vật gân guộc đó cho vào bên trong nơi tư mật đầy ẩm ướt của cô.
Phía dưới thân Mạn Nhu Nhu cảm nhận được cái vật đầy gân guốc kia của hắn đã hoàn toàn vào bên trong cô, Nhu Nhu dùng hai bàn tay chống lấy lồng ngực rắn chắt của hắn mà nhấp nhô lên xuống.
Ánh mắt Nhu Nhu ngay lúc này chỉ muốn nhìn châm chú vào khuôn mặt điễn trai kia của hắn, cô muốn xem được vẽ mặt thoải mãn ấy của hắn làm như thế trong lòng Nhu Nhu mới thấy vui vẽ một chút.
Ánh mắt Điềm Cảnh Nghi mê ly thân thể không kìm được cảm xúc mà rung rẩy, bàn tay to lớn của hắn không ngừng duy chuyển xoa bóp lấy cặp bông đào căn tròn kia của cô một lác lâu.
Bàn tay Điềm Cảnh Nghi xoa bóp đôi gò núi cao vút kia một lác rồi lại nhanh chóng duy chuyển xuống cặp mông tròn đang vểnh cao kia của Nhu Nhu mà xoa bóp.
Ánh mắt Điềm Cảnh Nghi chứa đầy sự yêu thương mà nhìn châm chú vào hình dáng nhỏ bé kia của cô.
Không biết là động tác này đã trôi qua được bao lâu thân thể Mạn Nhu Nhu rung rẩy co giật mà nằm vào trong lòng ngực rắn chắc kia của hắn mà khép mở đôi mắt.
Có lẽ ngay lúc này Mạn Nhu Nhu đã rất mệt mỏi nên để mặt cho hắn muốn làm gì củng chẳng quan tâm nữa thì phải.
Điềm Cảnh Nghi vuốt ve lấy thân thể nhỏ nhắn kia của cô rồi lại ôm chặt lấy Nhu Nhu bộ phận thân dưới của hắn bắt đầu ra vào bên trong nơi tư mật kia.
Điềm Cảnh Nghi cảm nhận được phía dưới thân trong nơi tư mật kia đang rất là ẩm ướt làm cho cái vật gân guốc ra vào càng nhanh hơn.
Bàn tay Điềm Cảnh Nghi âu yếm vuốt ve lấy thân thể nhỏ nhắn của cô một lúc lâu rồi lại ôm Nhu Nhu đặt nằm xuống nệm rồi xoay lưng về phía hắn.
Điềm Cảnh Nghi ôm cô từ phía sau cái vật đầy gân guốc ấy nhịp nhàng ra vào nơi tư mật kia, ánh mắt Nhu Nhu mê ly thân thể không ngừng căn cứng mà co giật rồi lại mềm nhũng ra như không có sức lực.
Điềm Cảnh Nghi hắn củng hiểu cô đã thoải mãn nên hắn củng nhanh chóng ra vào bên trong noie tư mật kia một chút, khi nghe được tiếng gầm gừ của hắn bao nhiêu tinh hoa đều vào bên trong cô.
Điềm Cảnh Nghi thoải mãn ôm chầm lấy thân thể nhỏ nhắn của cô mà khép mờ đôi mắt, Mạn Nhu Nhu củng quá mệt mỏi nên mơ màng ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook