Chư Thiên Luân Hồi: Triệu Hoán Thiên Cổ Quần Hùng
-
Chương 32: Hoa Hùng Ba Đao Phá Cổng Thành!(1)
Hắn hít sâu một hơi, nhìn đội ngũ trăm người dường như bất khả chiến bại ở phía không xa, hét lớn một tiếng: “Giết một kẻ địch, thưởng một trăm lượng bạc!”
Sau đó không quan tâm nữa, vội vã chạy về phía cổng thành, ở đó mới là quan trọng nhất!
“Argggg!”
Một luồng sức mạnh phản chấn không gì sánh được đánh úp lại, Hoa Hùng không kìm được, thân thể liên tục lùi về sau, sắc mặt hắn dữ tợn, chợt hét lớn, một chân giậm xuống, mặt đất lún xuống, khói bụi đầy trời, bao phủ xung quanh!
Trường đao màu đỏ trong tay sát khí xao động, khí huyết toàn thân như rồng, gân xanh nổi lên, một cơn lửa giận bừng bừng ngập trời bùng cháy, cả khuôn mặt Hoa Hùng đầy huyết sắc, trong mắt sát khí xông thiên, một đao nháy mắt chém xuống!
Ánh đao mang theo huyết sắc, lấp lóe chói mắt, huyết diễm vây quanh, nộ đao chi ý ngang trời!
Nộ Hổ Đồ Long!
Một thức này, Hoa Hùng gần như không chút nương tay, toàn lực đánh ra, lửa giận tràn đầy hóa thành đại lực vô địch, dâng trào mãnh liệt!
Ầm ầm!!
Tiếng động lớn vang trời lần nữa quét qua, cổng thành rung chuyển kịch liệt, khói bụi hai bên vù vù rơi xuống, mà chính diện bị ánh đao trực tiếp chém trúng, hai miệng vết thương khổng lồ đan xen chồng chéo, gần như xuyên thủng!
“Phá!!!”
Hoa Hùng gầm lên, thân thể giống như phình lên mấy vòng, nhìn cổng thành trước mắt còn chưa ngã xuống, một chân giẫm xuống đất, thân thể chợt bắn đi, trường kiếm trong tay giống như một mặt trời chói chang, ánh đao nở rực rỡ, trực tiếp đập vào cổng thành!
“Tướng quân!”
Hà Ly ở bên cạnh sớm trợn mắt há mồm, giống như nhìn ngơ rồi, đột nhiên toàn thân giật nảy, nhìn Hoa Hùng đứng thẳng xông vào cổng thành, lập tức kinh ngạc thất sắc, sắc mặt trắng bệch!
Mà Chung Chấn Hải vừa đến dưới tường thành, đột nhiên dừng lại, đồng tử nhanh chóng co rút, kinh ngạc nhìn Hoa Hùng giơ đao, lao thẳng vào cổng thành thép!
Ầm!
Ầm ầm ầm!!
Dưới ánh mắt kinh ngạc gần chết của hàng trăm binh sĩ giáp đỏ cùng theo sau Hà Ly và Chung Chấn Hải, cổng thành thép cao ba trượng, không biết nặng bao nhiêu vạn cân, bị một đao của Hoa Hùng chém nát, ầm ầm ngã xuống!
Khói bụi bay bốn phía, che lấp hư không, mọi người rất lâu không nói, vốn dĩ nói không nên lời.
Đây còn là người sao?
Lẽ nào bọn họ trở thành địch với nhân vật không phải người ấy?
Rất nhiều binh sĩ giáp đỏ đưa mắt nhìn nhau, toàn thân đều đang run rẩy, mồ hôi trên đầu không ngừng rơi xuống, căng thẳng nhìn phía trước.
Một trận gió thổi qua, khói bụi từ từ tan biến, một bóng người nửa quỳ trên đất, thở dốc, mồ hôi không ngừng chảy dài trên má, gần như tạo thành một đường mỏng.
Mọi người vội vàng lùi về sau mấy bước, nuốt nước miếng, cực kì căng thẳng.
Ánh mắt Chung Chấn Hải lập lòe, sắc mặt thay đổi bất định, nhìn Hoa Hùng giống như kéo ống bể cũ, thở hổn hển, sắc mặt chợt nghiêm nghị, nhân lúc hắn bệnh, muốn mạng của hắn!
Trường kiếm trong tay lưu chuyển ánh kiếm, hàn ý bao trùm khắp nơi, thân thể hắn xông tới, sắc mặt nghiêm trọng, một kiếm chém xuống!
Giống như một ngọn núi băng lớn trấn áp xuống, khí thế hùng hồn, lạnh thấu xương!
Hàn Sơn kiếm pháp!
“Ngươi dám!”
Hà Ly hét lớn, hốc mắt muốn nứt, nhiệm vụ của hắn là gì?
Chính là trong lúc tướng quân đại phá cổng thành, bảo vệ bốn phương!
Bây giờ tướng quân kiệt sức, lại có người dám đi tập kích dưới mắt hắn?!
Tìm chết!
Cửu hoàn đại đao chấn động, ong ong vang dội, từng trận huyết quang lấp lánh, khí thế của cảnh giới Thần Phủ đỉnh phong ầm ầm bùng nổ!
Tóc đỏ tung bay, thân thể chín thước lao nhanh tới, đại đao chém ngang!
“Thần Phủ đỉnh phong!!”
Trong lòng Chung Chấn Hải nháy mắt chấn động, kinh hãi hét lên, hắn không ngờ, kẻ địch luôn đứng ở nơi xa, lại là cao thủ Thần Phủ đỉnh phong gần với cường giả Tông Sư.
Sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, hắn chỉ là Thần Phủ nhất trọng, so với cửu trọng, kém một trời một vực, vốn dĩ không thể chống lại!
Bịch!
Không hề bất ngờ, ánh kiếm vỡ vụn, Chung Chấn Hải ho ra rất nhiều máu, trong nháy mắt bay đi!
Sắc mặt hắn tái nhợt, nhìn đại hán cao chín thước đang đi tới, mặt lộ vẻ hoảng sợ, vội vàng quay đầu nhìn về hướng binh sĩ mặc áo giáp đỏ cách đó không xa, gào thét: “Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì!!”
Phần lớn binh sĩ đưa mắt nhìn nhau, trong mắt lần lượt hiện lên vẻ hoang mang, sợ hãi, e dè, nhưng cuối cùng, hơn phân nửa binh sĩ đều cắn chặt răng, giận dữ gào thét, cầm thương đánh tới!
Sắc mặt Hà Ly lạnh băng, sát khí tăng vọt, ánh mắt nhìn Chung Chấn Hải như nhìn xác chết, ánh lửa của Đại Đao Cửu Hoàn trong tay mãnh liệt, bỗng nhiên chém xuống!
Một nhát đao chém ra dài mấy trượng, cực sắc bén, đao mang cực lớn lấp lóe ánh lửa đỏ trong nháy mắt thành hình, như một cây thiên đao bay ngang trời, không hề quan tâm tới đám binh sĩ áo giáp đỏ đang xông lại đây, bay lên cao chém về phía Chung Chấn Hải!
“Không!”
Chung Chấn Hải sợ hãi nhìn đao mang đang chém tới, hoảng sợ la to, hắn là nhân vật số ba của Chung gia, cao thủ cảnh giới Thần Phủ, làm sao có thể dễ dàng chết ở chỗ này như vậy?!
Trên mặt hiện vẻ không cam lòng, hắn còn muốn sau khi Chung gia lớn mạnh, mai sau đánh vào cảnh giới Tông Sư!
Nhưng hiện giờ, sinh tử ở ngay trước mắt, tất cả đều không là gì.
Chính vào lúc này, một ánh kiếm như giao long nhảy ra, thần nhân kích thiên, đột nhiên tập kích!
Sau đó không quan tâm nữa, vội vã chạy về phía cổng thành, ở đó mới là quan trọng nhất!
“Argggg!”
Một luồng sức mạnh phản chấn không gì sánh được đánh úp lại, Hoa Hùng không kìm được, thân thể liên tục lùi về sau, sắc mặt hắn dữ tợn, chợt hét lớn, một chân giậm xuống, mặt đất lún xuống, khói bụi đầy trời, bao phủ xung quanh!
Trường đao màu đỏ trong tay sát khí xao động, khí huyết toàn thân như rồng, gân xanh nổi lên, một cơn lửa giận bừng bừng ngập trời bùng cháy, cả khuôn mặt Hoa Hùng đầy huyết sắc, trong mắt sát khí xông thiên, một đao nháy mắt chém xuống!
Ánh đao mang theo huyết sắc, lấp lóe chói mắt, huyết diễm vây quanh, nộ đao chi ý ngang trời!
Nộ Hổ Đồ Long!
Một thức này, Hoa Hùng gần như không chút nương tay, toàn lực đánh ra, lửa giận tràn đầy hóa thành đại lực vô địch, dâng trào mãnh liệt!
Ầm ầm!!
Tiếng động lớn vang trời lần nữa quét qua, cổng thành rung chuyển kịch liệt, khói bụi hai bên vù vù rơi xuống, mà chính diện bị ánh đao trực tiếp chém trúng, hai miệng vết thương khổng lồ đan xen chồng chéo, gần như xuyên thủng!
“Phá!!!”
Hoa Hùng gầm lên, thân thể giống như phình lên mấy vòng, nhìn cổng thành trước mắt còn chưa ngã xuống, một chân giẫm xuống đất, thân thể chợt bắn đi, trường kiếm trong tay giống như một mặt trời chói chang, ánh đao nở rực rỡ, trực tiếp đập vào cổng thành!
“Tướng quân!”
Hà Ly ở bên cạnh sớm trợn mắt há mồm, giống như nhìn ngơ rồi, đột nhiên toàn thân giật nảy, nhìn Hoa Hùng đứng thẳng xông vào cổng thành, lập tức kinh ngạc thất sắc, sắc mặt trắng bệch!
Mà Chung Chấn Hải vừa đến dưới tường thành, đột nhiên dừng lại, đồng tử nhanh chóng co rút, kinh ngạc nhìn Hoa Hùng giơ đao, lao thẳng vào cổng thành thép!
Ầm!
Ầm ầm ầm!!
Dưới ánh mắt kinh ngạc gần chết của hàng trăm binh sĩ giáp đỏ cùng theo sau Hà Ly và Chung Chấn Hải, cổng thành thép cao ba trượng, không biết nặng bao nhiêu vạn cân, bị một đao của Hoa Hùng chém nát, ầm ầm ngã xuống!
Khói bụi bay bốn phía, che lấp hư không, mọi người rất lâu không nói, vốn dĩ nói không nên lời.
Đây còn là người sao?
Lẽ nào bọn họ trở thành địch với nhân vật không phải người ấy?
Rất nhiều binh sĩ giáp đỏ đưa mắt nhìn nhau, toàn thân đều đang run rẩy, mồ hôi trên đầu không ngừng rơi xuống, căng thẳng nhìn phía trước.
Một trận gió thổi qua, khói bụi từ từ tan biến, một bóng người nửa quỳ trên đất, thở dốc, mồ hôi không ngừng chảy dài trên má, gần như tạo thành một đường mỏng.
Mọi người vội vàng lùi về sau mấy bước, nuốt nước miếng, cực kì căng thẳng.
Ánh mắt Chung Chấn Hải lập lòe, sắc mặt thay đổi bất định, nhìn Hoa Hùng giống như kéo ống bể cũ, thở hổn hển, sắc mặt chợt nghiêm nghị, nhân lúc hắn bệnh, muốn mạng của hắn!
Trường kiếm trong tay lưu chuyển ánh kiếm, hàn ý bao trùm khắp nơi, thân thể hắn xông tới, sắc mặt nghiêm trọng, một kiếm chém xuống!
Giống như một ngọn núi băng lớn trấn áp xuống, khí thế hùng hồn, lạnh thấu xương!
Hàn Sơn kiếm pháp!
“Ngươi dám!”
Hà Ly hét lớn, hốc mắt muốn nứt, nhiệm vụ của hắn là gì?
Chính là trong lúc tướng quân đại phá cổng thành, bảo vệ bốn phương!
Bây giờ tướng quân kiệt sức, lại có người dám đi tập kích dưới mắt hắn?!
Tìm chết!
Cửu hoàn đại đao chấn động, ong ong vang dội, từng trận huyết quang lấp lánh, khí thế của cảnh giới Thần Phủ đỉnh phong ầm ầm bùng nổ!
Tóc đỏ tung bay, thân thể chín thước lao nhanh tới, đại đao chém ngang!
“Thần Phủ đỉnh phong!!”
Trong lòng Chung Chấn Hải nháy mắt chấn động, kinh hãi hét lên, hắn không ngờ, kẻ địch luôn đứng ở nơi xa, lại là cao thủ Thần Phủ đỉnh phong gần với cường giả Tông Sư.
Sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, hắn chỉ là Thần Phủ nhất trọng, so với cửu trọng, kém một trời một vực, vốn dĩ không thể chống lại!
Bịch!
Không hề bất ngờ, ánh kiếm vỡ vụn, Chung Chấn Hải ho ra rất nhiều máu, trong nháy mắt bay đi!
Sắc mặt hắn tái nhợt, nhìn đại hán cao chín thước đang đi tới, mặt lộ vẻ hoảng sợ, vội vàng quay đầu nhìn về hướng binh sĩ mặc áo giáp đỏ cách đó không xa, gào thét: “Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì!!”
Phần lớn binh sĩ đưa mắt nhìn nhau, trong mắt lần lượt hiện lên vẻ hoang mang, sợ hãi, e dè, nhưng cuối cùng, hơn phân nửa binh sĩ đều cắn chặt răng, giận dữ gào thét, cầm thương đánh tới!
Sắc mặt Hà Ly lạnh băng, sát khí tăng vọt, ánh mắt nhìn Chung Chấn Hải như nhìn xác chết, ánh lửa của Đại Đao Cửu Hoàn trong tay mãnh liệt, bỗng nhiên chém xuống!
Một nhát đao chém ra dài mấy trượng, cực sắc bén, đao mang cực lớn lấp lóe ánh lửa đỏ trong nháy mắt thành hình, như một cây thiên đao bay ngang trời, không hề quan tâm tới đám binh sĩ áo giáp đỏ đang xông lại đây, bay lên cao chém về phía Chung Chấn Hải!
“Không!”
Chung Chấn Hải sợ hãi nhìn đao mang đang chém tới, hoảng sợ la to, hắn là nhân vật số ba của Chung gia, cao thủ cảnh giới Thần Phủ, làm sao có thể dễ dàng chết ở chỗ này như vậy?!
Trên mặt hiện vẻ không cam lòng, hắn còn muốn sau khi Chung gia lớn mạnh, mai sau đánh vào cảnh giới Tông Sư!
Nhưng hiện giờ, sinh tử ở ngay trước mắt, tất cả đều không là gì.
Chính vào lúc này, một ánh kiếm như giao long nhảy ra, thần nhân kích thiên, đột nhiên tập kích!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook