Chú Thạch Sư
-
Chương 78: Thần khí.
Dụ như Bạch Ngân, tu vi từng một lần ở Thần Cấp, khi Hoàn Hình liền không bị tụt về vạch 0, ngược lại là ở Chuẩn Cao Cấp, ấy là khẳng định ở việc tư chất thiên mệnh của nàng rất cao. Căn cứ ở đấy, nếu như Lưu Phàm cho một con Yêu Thú thuộc Mộc hệ nhai, khả năng tu vi nó sẽ quay lại đúng ở điểm xuất phát.
Dụ như Hỏa Tự, tu vi của hắn tuy chưa từng mạnh, nhưng, gián tiếp nhận được Xích Thố tư chất thiên mệnh, tưởng tượng như dựng được một tấm hình ảnh giả thật to vậy, người ta không thể nhìn thấu tu vi hắn, hắn ngược lại có thể thông qua hình ảnh giả ấy giám định không ít sinh vật.
Tóm lại, tư chất thiên mệnh là một cái bình nước, tu vi chính là nước, để tăng tư chất thiên mệnh chỉ có thể đổ nước đến căng bình, tiến hành biến lớn, như Hỏa Tự này mới đổ một chút nước, nhưng, nếu như hắn đứng trên nóc của bình nước to đùng ấy, vẫn là cao hơn không biết bao nhiêu sinh vật.
“Lưu Phàm, ngươi định làm gì ??” Hỏa Tự nghiêng đầu, nhìn Lưu Phàm đang từng bước tiến lên phía trước.
“Hừm...coi như đây là liều một phen, đằng nào lần này ta cũng không mang nhiều tiền đến vậy.” Lưu Phàm đứng càng lúc càng gần Lôi Hải, nói.
“Ngươi điên rồi, nơi này bao nhiêu kẻ tu vi còn cao hơn ngươi, bọn hắn đều rúm ró cả rồi !!!” Hỏa Tự khóc không ra nước mắt, nói.
“Ngươi chui lại về linh ước đi, thân thể ta đã một lần niết bàn, hơn nữa, Sinh Thạch luôn vì ta mà chữa trị, ta còn có Lôi Thạch, chung quy đừng lo thừa.” Lưu Phàm trên tay hiện ra Cốt Kiếp Cung, nói.
Người ta dĩ nhiên thấy hành động của hắn, tiếng réo gọi liên tục vang lên, nhưng, Lưu Phàm một mực là mặc kệ, cứ như thế tiến vào Lôi Hải.
Vòng ngoài này lôi điện chung quy khá thưa thớt, có thể nhìn thấy đường, tựa như đang đi qua từng tấm rèm cửa vậy, nó cọ, nó miết vào người, cảm giác chỉ dừng lại ở ngứa ngáy. Lưu Phàm bắt đầu bước nhanh lên, bạo lên, thân thể dần cảm thấy tê dại, bắt đầu thấy nhói đau, từng vị trí đều bị lôi điện mãnh liệt oanh cho nát thịt.
Sinh Thạch lần này cuồn cuộn rút đi linh lực của hắn, tựa hồ như đang ngấu nghiến mà hồi phục cơ thể vậy.
“Từ vị trí này...đến điểm trung tâm kia quả thực còn khá xa, nhưng, rát quá !” Hắn cắn môi cảm thán.
Lôi điện bắt đầu nhiều đến khó tin, Lưu Phàm thị lực lúc này chỉ để làm cảnh, ánh sét giật điên cuồng, khung cảnh này đối với hắn chỉ như liên tục bị chĩa ánh sáng choáng vào mặt, không thể chịu nổi.
-Xạc !!!!-
Một đạo lớn đến bất ngờ lôi điện thình lình giáng xuống, Lưu Phàm có thể cảm thấy lưng mình bỏng rát, đưa tay ra sau thấy nhớp nhớp máu tươi. Hắn tự trấn tĩnh, nhịp thở điều tiết cho chậm lại, tiếp tục tiến về phía trước.
“Đã ở ngay trên sinh vật ấy rồi, nhưng, ta kì thực không thấy gì khác biệt cho lắm...” Lưu Phàm hít thở không thông, từng ngụm từng ngụm hô hấp đều bám theo lôi điện, nói.
“Thiêu đốt 20 ngọn Nguyên Mạch Thảo, dồn linh lực vào Sinh Thạch !!” Hắn gào lên.
Một hồi qua đi, cảm giác như nhục thân khi trước của hắn đã không còn, cơ thể lúc này là cơ thể đã qua một lần lôi kiếp, từng phần đều là tươi mới, đều là được Sinh Thạch tái tạo.
“Lôi Độ Kiếp Bảo Trì...Cốt Kiếp Cung...nhảy ra mà thăng cấp đi...”Lưu Phàm hữu khí vô lực nói ra.
Cốt Kiếp Cung được ném vào giữa không trung, trong Lôi Hải trung tâm liền dừng lại, nó xoay tròn, từng đạo thiên lôi đều nhè nó ra đánh, tiếng nổ lớn đến vang trời.
“Hừ, vốn dĩ Cốt Kiếp Cung đã là khí cụ không thể bị phá hủy, lúc này có hay không nên ném Lôi Độ Kiếp Bảo Trì ??” Lưu Phàm thở dài, chưa vội ném khỏi tay viên này bảo vật.
-Ùng !!!-
Cứ như vậy, Lôi Độ Kiếp Bảo Trì bị một tia thiên lôi lạc sang, đánh nát thành trăm mảnh, hóa thành một cỗ kinh thiên lực lượng bay thẳng đến Cốt Kiếp Cung vị trí.
“Hừm, ra vậy, lôi kiếp thực ra là một dạng lò luyện, những thứ đồ bảo trì cho lôi kiếp mục đích chẳng qua là để biến thành năng lượng cho khí cụ hấp thụ, thông qua luyện hóa của thiên lôi mà lột xác, nói cách khác, ta vẫn phải dùng đến Lôi Độ Kiếp Bảo Trì viên này.” Lưu Phàm nhẩm tính một hồi, nói.
Thiên lôi kết thành hình phễu, lấy Cốt Kiếp Cung là trung tâm, liên tục nộ bạo giáng vào, thu hút cả Lôi Hải xung quanh về một mục tiêu này, từng điểm đánh, từng điểm tạc khắc nên hình dạng mới của khí cụ.
“Tiểu tử này...trông vậy mà lại tấn thăng Thần Khí, nhưng, hút hết Lôi Hải của ta, đúng là tham lam mà, ta thả cho hắn vào đúng là ngu dốt mà, lúc này còn cái...gì !!!” Một tên già đời khóc không ra nước mắt, nói.
Lưu Phàm ngồi im, thân thể vẫn chưa hoàn toàn được hồi phục, chỉ có thể hướng mắt nhìn Cốt Kiếp Cung tự mình suy diễn.
“Thần Khí...chính là cảm giác này.” Lưu Phàm nói ra.
Giống như Cái Bàn Vô Hình vậy, chính xác là khí tức cỡ sánh ngang thiên địa, không thể coi thường.
“ Tưởng như chỉ có thể tiến đến Tiên Khí, ai ngờ lực lượng bên trong Lôi Độ Kiếp Bảo Trì lại nhiều đến vậy, trực tiếp đẩy đến Thần Khí cảnh giới.” Lưu Phàm cười lớn.
Một hồi chấn động qua đi, điểm tín ngưỡng của hắn cũng mới bạo một khoảng, căn bản là hành động vừa rồi là cực điểm bá đạo, người đến xem chắc chắn đây là lần đầu tiên thấy !
“Tốc độ tiễn bắn ra tăng 100 %, nói cách khác là nhanh gấp đôi bình thường, vẫn là khí cụ không thể bị phá hủy, đặc năng còn có...dung hợp 50% ??” Lưu Phàm nhìn bảng giám định Cốt Kiếp Cung, nửa ngày vẫn không hiểu tường tận.
Dung hợp ??
Lẽ nào là dung hợp hắn với cung, tương tự như Trần gia bí pháp ??
Đã thử qua, nhưng, không hề có tác dụng.
“Ngươi đã cân nhắc đến khả năng dung hợp của Tiên Cấp chưa ??” Bạch Ngân chui ra từ túi áo Lưu Phàm, hỏi.
“...” Hắn lặng người.
Chuẩn Cao Cấp Thủy Thạch !!!
Nghệ Cao Cấp Mộc Thạch !!!
Lưu Phàm trên tay là hai viên Linh Thạch, tim đập mạnh từng nhịp lo lắng, mạnh tay khảm nạm tất thảy vào nhau !
Như cũ, Thủy Thạch tan ra thành một luồng linh khí, chạy dọc trên Cốt Kiếp Cung đường vân, nhưng, ngay cả Mộc Thạch bên này cũng đồng dạng như vậy, hòa tan vào thân cung.
Hai lực lượng Thủy và Mộc song song xuất hiện trên cùng một đồ vật, ấy là chuyện của những kẻ nghịch ngu, bởi rằng giữa nguyên tố với nguyên tố luôn luôn có tuần hoàn và tương tác, nếu như gượng ép dung hợp, chẳng khác nào đang cố để cho hai cỗ lực lượng này đánh nhau !
Nhiều kẻ đã chết khi cố dung hợp hai loại nguyên tố trước khi lên đến Tiên Cấp, câu chuyện này thường xuyên được kể, căn bản là để nhắc đời ‘đừng vì tham lam mà bỏ mạng’.
Thiên địa này, được duy trì đều nhờ vào nguyên tố, nếu như muốn chưởng khống nguyên tố ở mức độ cao như dung hợp, chí ít phải là cỡ tiên nhân, là thực thể tồn tại thọ ngang trời đất, còn không, ấy là tự chuốc họa vào thân.
Lưu Phàm căn bản không tin nổi...
Vì sao đã có kẻ chết mà vẫn có kẻ cố làm, ấy là vì khả năng này cực điểm kinh khủng, mạnh mẽ đến độ có thể làm con người ta mờ mắt...
Hai màu xanh hòa vào nhau, huyễn dần thành một dạng xanh biếc, nhẹ như nền trời, tỏa ra một cỗ khí tức để chính Lưu Phàm cũng khó có thể tin nổi.
Chuẩn Cao Cấp đỉnh phong...
“Từ từ, trấn tĩnh trấn tĩnh, nếu như theo lý luận ma pháp, sau khi phối trộn các loại nguyên tố cơ bản, ta có thể tạo ra một nguyên tố khác, những...màu sắc này là đại diện của thứ gì ??” Lưu Phàm nhìn màu xanh cực kì bắt mắt trước mặt, nói.
, thể loại hắc thủ sau màn
Dụ như Hỏa Tự, tu vi của hắn tuy chưa từng mạnh, nhưng, gián tiếp nhận được Xích Thố tư chất thiên mệnh, tưởng tượng như dựng được một tấm hình ảnh giả thật to vậy, người ta không thể nhìn thấu tu vi hắn, hắn ngược lại có thể thông qua hình ảnh giả ấy giám định không ít sinh vật.
Tóm lại, tư chất thiên mệnh là một cái bình nước, tu vi chính là nước, để tăng tư chất thiên mệnh chỉ có thể đổ nước đến căng bình, tiến hành biến lớn, như Hỏa Tự này mới đổ một chút nước, nhưng, nếu như hắn đứng trên nóc của bình nước to đùng ấy, vẫn là cao hơn không biết bao nhiêu sinh vật.
“Lưu Phàm, ngươi định làm gì ??” Hỏa Tự nghiêng đầu, nhìn Lưu Phàm đang từng bước tiến lên phía trước.
“Hừm...coi như đây là liều một phen, đằng nào lần này ta cũng không mang nhiều tiền đến vậy.” Lưu Phàm đứng càng lúc càng gần Lôi Hải, nói.
“Ngươi điên rồi, nơi này bao nhiêu kẻ tu vi còn cao hơn ngươi, bọn hắn đều rúm ró cả rồi !!!” Hỏa Tự khóc không ra nước mắt, nói.
“Ngươi chui lại về linh ước đi, thân thể ta đã một lần niết bàn, hơn nữa, Sinh Thạch luôn vì ta mà chữa trị, ta còn có Lôi Thạch, chung quy đừng lo thừa.” Lưu Phàm trên tay hiện ra Cốt Kiếp Cung, nói.
Người ta dĩ nhiên thấy hành động của hắn, tiếng réo gọi liên tục vang lên, nhưng, Lưu Phàm một mực là mặc kệ, cứ như thế tiến vào Lôi Hải.
Vòng ngoài này lôi điện chung quy khá thưa thớt, có thể nhìn thấy đường, tựa như đang đi qua từng tấm rèm cửa vậy, nó cọ, nó miết vào người, cảm giác chỉ dừng lại ở ngứa ngáy. Lưu Phàm bắt đầu bước nhanh lên, bạo lên, thân thể dần cảm thấy tê dại, bắt đầu thấy nhói đau, từng vị trí đều bị lôi điện mãnh liệt oanh cho nát thịt.
Sinh Thạch lần này cuồn cuộn rút đi linh lực của hắn, tựa hồ như đang ngấu nghiến mà hồi phục cơ thể vậy.
“Từ vị trí này...đến điểm trung tâm kia quả thực còn khá xa, nhưng, rát quá !” Hắn cắn môi cảm thán.
Lôi điện bắt đầu nhiều đến khó tin, Lưu Phàm thị lực lúc này chỉ để làm cảnh, ánh sét giật điên cuồng, khung cảnh này đối với hắn chỉ như liên tục bị chĩa ánh sáng choáng vào mặt, không thể chịu nổi.
-Xạc !!!!-
Một đạo lớn đến bất ngờ lôi điện thình lình giáng xuống, Lưu Phàm có thể cảm thấy lưng mình bỏng rát, đưa tay ra sau thấy nhớp nhớp máu tươi. Hắn tự trấn tĩnh, nhịp thở điều tiết cho chậm lại, tiếp tục tiến về phía trước.
“Đã ở ngay trên sinh vật ấy rồi, nhưng, ta kì thực không thấy gì khác biệt cho lắm...” Lưu Phàm hít thở không thông, từng ngụm từng ngụm hô hấp đều bám theo lôi điện, nói.
“Thiêu đốt 20 ngọn Nguyên Mạch Thảo, dồn linh lực vào Sinh Thạch !!” Hắn gào lên.
Một hồi qua đi, cảm giác như nhục thân khi trước của hắn đã không còn, cơ thể lúc này là cơ thể đã qua một lần lôi kiếp, từng phần đều là tươi mới, đều là được Sinh Thạch tái tạo.
“Lôi Độ Kiếp Bảo Trì...Cốt Kiếp Cung...nhảy ra mà thăng cấp đi...”Lưu Phàm hữu khí vô lực nói ra.
Cốt Kiếp Cung được ném vào giữa không trung, trong Lôi Hải trung tâm liền dừng lại, nó xoay tròn, từng đạo thiên lôi đều nhè nó ra đánh, tiếng nổ lớn đến vang trời.
“Hừ, vốn dĩ Cốt Kiếp Cung đã là khí cụ không thể bị phá hủy, lúc này có hay không nên ném Lôi Độ Kiếp Bảo Trì ??” Lưu Phàm thở dài, chưa vội ném khỏi tay viên này bảo vật.
-Ùng !!!-
Cứ như vậy, Lôi Độ Kiếp Bảo Trì bị một tia thiên lôi lạc sang, đánh nát thành trăm mảnh, hóa thành một cỗ kinh thiên lực lượng bay thẳng đến Cốt Kiếp Cung vị trí.
“Hừm, ra vậy, lôi kiếp thực ra là một dạng lò luyện, những thứ đồ bảo trì cho lôi kiếp mục đích chẳng qua là để biến thành năng lượng cho khí cụ hấp thụ, thông qua luyện hóa của thiên lôi mà lột xác, nói cách khác, ta vẫn phải dùng đến Lôi Độ Kiếp Bảo Trì viên này.” Lưu Phàm nhẩm tính một hồi, nói.
Thiên lôi kết thành hình phễu, lấy Cốt Kiếp Cung là trung tâm, liên tục nộ bạo giáng vào, thu hút cả Lôi Hải xung quanh về một mục tiêu này, từng điểm đánh, từng điểm tạc khắc nên hình dạng mới của khí cụ.
“Tiểu tử này...trông vậy mà lại tấn thăng Thần Khí, nhưng, hút hết Lôi Hải của ta, đúng là tham lam mà, ta thả cho hắn vào đúng là ngu dốt mà, lúc này còn cái...gì !!!” Một tên già đời khóc không ra nước mắt, nói.
Lưu Phàm ngồi im, thân thể vẫn chưa hoàn toàn được hồi phục, chỉ có thể hướng mắt nhìn Cốt Kiếp Cung tự mình suy diễn.
“Thần Khí...chính là cảm giác này.” Lưu Phàm nói ra.
Giống như Cái Bàn Vô Hình vậy, chính xác là khí tức cỡ sánh ngang thiên địa, không thể coi thường.
“ Tưởng như chỉ có thể tiến đến Tiên Khí, ai ngờ lực lượng bên trong Lôi Độ Kiếp Bảo Trì lại nhiều đến vậy, trực tiếp đẩy đến Thần Khí cảnh giới.” Lưu Phàm cười lớn.
Một hồi chấn động qua đi, điểm tín ngưỡng của hắn cũng mới bạo một khoảng, căn bản là hành động vừa rồi là cực điểm bá đạo, người đến xem chắc chắn đây là lần đầu tiên thấy !
“Tốc độ tiễn bắn ra tăng 100 %, nói cách khác là nhanh gấp đôi bình thường, vẫn là khí cụ không thể bị phá hủy, đặc năng còn có...dung hợp 50% ??” Lưu Phàm nhìn bảng giám định Cốt Kiếp Cung, nửa ngày vẫn không hiểu tường tận.
Dung hợp ??
Lẽ nào là dung hợp hắn với cung, tương tự như Trần gia bí pháp ??
Đã thử qua, nhưng, không hề có tác dụng.
“Ngươi đã cân nhắc đến khả năng dung hợp của Tiên Cấp chưa ??” Bạch Ngân chui ra từ túi áo Lưu Phàm, hỏi.
“...” Hắn lặng người.
Chuẩn Cao Cấp Thủy Thạch !!!
Nghệ Cao Cấp Mộc Thạch !!!
Lưu Phàm trên tay là hai viên Linh Thạch, tim đập mạnh từng nhịp lo lắng, mạnh tay khảm nạm tất thảy vào nhau !
Như cũ, Thủy Thạch tan ra thành một luồng linh khí, chạy dọc trên Cốt Kiếp Cung đường vân, nhưng, ngay cả Mộc Thạch bên này cũng đồng dạng như vậy, hòa tan vào thân cung.
Hai lực lượng Thủy và Mộc song song xuất hiện trên cùng một đồ vật, ấy là chuyện của những kẻ nghịch ngu, bởi rằng giữa nguyên tố với nguyên tố luôn luôn có tuần hoàn và tương tác, nếu như gượng ép dung hợp, chẳng khác nào đang cố để cho hai cỗ lực lượng này đánh nhau !
Nhiều kẻ đã chết khi cố dung hợp hai loại nguyên tố trước khi lên đến Tiên Cấp, câu chuyện này thường xuyên được kể, căn bản là để nhắc đời ‘đừng vì tham lam mà bỏ mạng’.
Thiên địa này, được duy trì đều nhờ vào nguyên tố, nếu như muốn chưởng khống nguyên tố ở mức độ cao như dung hợp, chí ít phải là cỡ tiên nhân, là thực thể tồn tại thọ ngang trời đất, còn không, ấy là tự chuốc họa vào thân.
Lưu Phàm căn bản không tin nổi...
Vì sao đã có kẻ chết mà vẫn có kẻ cố làm, ấy là vì khả năng này cực điểm kinh khủng, mạnh mẽ đến độ có thể làm con người ta mờ mắt...
Hai màu xanh hòa vào nhau, huyễn dần thành một dạng xanh biếc, nhẹ như nền trời, tỏa ra một cỗ khí tức để chính Lưu Phàm cũng khó có thể tin nổi.
Chuẩn Cao Cấp đỉnh phong...
“Từ từ, trấn tĩnh trấn tĩnh, nếu như theo lý luận ma pháp, sau khi phối trộn các loại nguyên tố cơ bản, ta có thể tạo ra một nguyên tố khác, những...màu sắc này là đại diện của thứ gì ??” Lưu Phàm nhìn màu xanh cực kì bắt mắt trước mặt, nói.
, thể loại hắc thủ sau màn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook