Chồng Xấu Xa Rất Khó Chơi
-
Quyển 1 - Chương 4: Thương tâm
Lam Dật Thiên chạy nhanh ôm cả người Lam Phong Ngữ vô lực ,rời khỏi nhà hàng ăn ,trực tiếp mang xe chở cô về nhà mình.
Lam Phong Ngữ ngồi ở trên sofa ,ánh mắt trống rỗng ,trong đầu thỉnh thoảng hiện lên hình ảnh hai người ở trên đường và nhàn hàng ăn .
Cô không giám nghĩ nhiều ,nói cô lừa dối mình dối người cũng tốt ,nói cô yếu đuối trốn tránh cũng tốt .
Cô thâtj sự rất sợ đánh vỡ laọi này bây giờ ,ít nhất bầu không khí tốt đẹp này .
"Bảo bối,trước tiên hãy uống cốc sữa ."
Lam Dật Thiên bưng cốc sữa nóng đến ngồi bên cạnh đưa cho cô .
Lam Phong Ngữ tiếp nhận lấy ,nhưng cứ cầm như vậy ,giống như một pho tượng mất linh hồn .
"Đáng chết ,cái tên súch sinh ,cư nhiên dám làm ra laọi chuyện không biết xấu hổ này .Bảo bối ,yên tâm ,anh tư sẽ thay em lấy lại công đạo ."
"Anh ,vì sao lúc trước mọi người không đồng ý cho em kết hôn với anh ta?"
Lam Phong Ngữ đem cốc sữa đặt ở trên bàn trà ,sau đó tiến vào trong lòng anhTư .
Lam Dật Thiên ôn nhu cười ,trong mắt tràn đầy sủng nịch :"Lúc đó ,mọi người là đều cảm thấy hắn ta không xứng với em .Bảo bối trong nhf chúng ta ,chỉ có người đầu đội trời chân đạp đất mới xứng đôi .Người kia Tần Thư Nam tuy rằng gia thế cũng không tệ ,bát quá chỉ có thể lấy người thường xem tiêu chuẩn .Hơn nữ lúc ấy hai người kết hôn cũng là vì Tần gia sắp phá sản nên đành phải đi hỏi cưới ,hôn nhân như vậy tám chín phần là khong hạnh phúc .Cho nên mọi người rất lo lắng ,em bị khi dễ."
Lam Phong Ngữ gật đầu ,lúc ấy cô kiên trì phải gả cho Tần Thư Nam .
Từ khi ở trên máy bay cô nhìn thấy Tần Thư Nam sau đó đối với anh lại nhất kiến chung tình ,trong hôn nhân lại không nghe người nhà khuyên bảo ,cho nên bây giờ bị ăn đau khổ.
"Anh ,em có phải hay không rất ngốc ?" Lam Phong Ngữ đáng thương hề hề hỏi .
Lam Dật Thiên sờ sờ đầu cô :"Bảo bối là thông minh nhất ,chỉ là trên đời này có rất nhiều người không biết xấu hổ ."
"Amh ,chuyện hôm nay trước tiên đừng nói cho cha và mọi người biết ,để tự mình em giải quyết được hay không ?"
Lam Phong Ngữ ở trong lòng anh Tư ngẩng đầu lên ,trong ánh mắt tất cả đều là cầu xin .
Lam Dật Thiên không có bất luận do dự cái gì trực tiếp gật đầu :"Yên tâm đi .Anh tin tưởng bảo bối trưởng thành ,việc này có thể tự mình xử lý ."
Lam Phong Ngữ ừ hai tiếng ,sau đó lại nhào vào trong lòng anh Tư ,ánh mắt có chút uơn ướt.
Kỳ thực ,từ lúc kết hôn về sau còn có rất nhiều chuyện ,bao gồm Tần gia luôn thử thăm dò hỏi tiền cô và của cô và Tần Thư Nam ,cô đều không có nói .
Cô đã là người trưởng thành rồi ,rất nhiều chuyện đều nên học để tự bản thân mình giải quyết.
"Anh ,đưa em về nhà đi .Buổi tối em phải cùng anh ta nói chuyện ."
Đợi đem uống xong cốc xữa kia ,Lam Phong Ngữ lộ ra một cái nụ cười nhợt nhạt .
"Đi thôi ". Lam Dật Thiên cầm lấy chìa khóa ,cũng là một mặt tín nhiệm mỉm cười .
...
Thời điểm Lam Phong Ngữ về nhà đã là chín giờ tối .
Trong phòng tối đen ,không có bật đèn .
Cô có điểm dợ tối ,sở dĩ mặc kệ như nào trong nhà lúc nào cũng sáng trưng .
Nhưng là có một lần ,Tần Thư Nam nhìn như vô tình nói ,làm gì phải bật điện nhiều lãng phí linh tinh gì đó ,sau này cô liền sửa thói quen kia.
Hiện tại nhìn phòng tối như mực ,trong lòng vẫn có điểm hoảng sợ.
Đợi cho đến rót cục bật đèn lên ,nhưng một người lại không có .
Sau đó ,cũng liền hiểu được ,cái kia gọi là nói chuyện nhưng là trốn tránh lấy cớ mà thôi .
Mgooif ở trên sofa đợi thời gian rất lâu ,Lam Phong Ngữ vân xkhoong nhịn được cầm lấy điện thoại gọi đi qua .
Điện thoại vang rất lâu không có ai nhận ,đợi cho đến lần thư ba gọi điện thoại thì âm thanh trực tiếp là tắt máy .
Cô không biết đây là đại biểu cho cái gì ,chính là ẩn ẩn cảm thấy về bản thân mình vẫn không biết nhiều về chồng cô .
Kết hôn được nửa năm ,tuy rằng trong phòng là chiếc giường to ,nhưng chỉ có bọn họ biết ,cho tới nay bọn họ chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi .
Liền ngay cả đêm tân hôn ,bọn họ cũng không ở trên cái giường làm gì .
Cô biết Tần Thư Nam có điểm để ý nguyên nhân hai người kết hôn ,cũng có chút để ý gia thế của cô ,sở dĩ từ khi lập gia đình về sau cô cũng bỏ thói quen mua sắm quần áo ,nước hoa linh tinh ,trước kia của cô . Mà chậm rãi học hỏi làm một người vợ tốt ,chính là tình huống bây giờ thật rõ ràng ,người kia không thèm để ý những nỗ lực của cô.
Lam Phong Ngữ ngồi ở trên sofa ,ánh mắt trống rỗng ,trong đầu thỉnh thoảng hiện lên hình ảnh hai người ở trên đường và nhàn hàng ăn .
Cô không giám nghĩ nhiều ,nói cô lừa dối mình dối người cũng tốt ,nói cô yếu đuối trốn tránh cũng tốt .
Cô thâtj sự rất sợ đánh vỡ laọi này bây giờ ,ít nhất bầu không khí tốt đẹp này .
"Bảo bối,trước tiên hãy uống cốc sữa ."
Lam Dật Thiên bưng cốc sữa nóng đến ngồi bên cạnh đưa cho cô .
Lam Phong Ngữ tiếp nhận lấy ,nhưng cứ cầm như vậy ,giống như một pho tượng mất linh hồn .
"Đáng chết ,cái tên súch sinh ,cư nhiên dám làm ra laọi chuyện không biết xấu hổ này .Bảo bối ,yên tâm ,anh tư sẽ thay em lấy lại công đạo ."
"Anh ,vì sao lúc trước mọi người không đồng ý cho em kết hôn với anh ta?"
Lam Phong Ngữ đem cốc sữa đặt ở trên bàn trà ,sau đó tiến vào trong lòng anhTư .
Lam Dật Thiên ôn nhu cười ,trong mắt tràn đầy sủng nịch :"Lúc đó ,mọi người là đều cảm thấy hắn ta không xứng với em .Bảo bối trong nhf chúng ta ,chỉ có người đầu đội trời chân đạp đất mới xứng đôi .Người kia Tần Thư Nam tuy rằng gia thế cũng không tệ ,bát quá chỉ có thể lấy người thường xem tiêu chuẩn .Hơn nữ lúc ấy hai người kết hôn cũng là vì Tần gia sắp phá sản nên đành phải đi hỏi cưới ,hôn nhân như vậy tám chín phần là khong hạnh phúc .Cho nên mọi người rất lo lắng ,em bị khi dễ."
Lam Phong Ngữ gật đầu ,lúc ấy cô kiên trì phải gả cho Tần Thư Nam .
Từ khi ở trên máy bay cô nhìn thấy Tần Thư Nam sau đó đối với anh lại nhất kiến chung tình ,trong hôn nhân lại không nghe người nhà khuyên bảo ,cho nên bây giờ bị ăn đau khổ.
"Anh ,em có phải hay không rất ngốc ?" Lam Phong Ngữ đáng thương hề hề hỏi .
Lam Dật Thiên sờ sờ đầu cô :"Bảo bối là thông minh nhất ,chỉ là trên đời này có rất nhiều người không biết xấu hổ ."
"Amh ,chuyện hôm nay trước tiên đừng nói cho cha và mọi người biết ,để tự mình em giải quyết được hay không ?"
Lam Phong Ngữ ở trong lòng anh Tư ngẩng đầu lên ,trong ánh mắt tất cả đều là cầu xin .
Lam Dật Thiên không có bất luận do dự cái gì trực tiếp gật đầu :"Yên tâm đi .Anh tin tưởng bảo bối trưởng thành ,việc này có thể tự mình xử lý ."
Lam Phong Ngữ ừ hai tiếng ,sau đó lại nhào vào trong lòng anh Tư ,ánh mắt có chút uơn ướt.
Kỳ thực ,từ lúc kết hôn về sau còn có rất nhiều chuyện ,bao gồm Tần gia luôn thử thăm dò hỏi tiền cô và của cô và Tần Thư Nam ,cô đều không có nói .
Cô đã là người trưởng thành rồi ,rất nhiều chuyện đều nên học để tự bản thân mình giải quyết.
"Anh ,đưa em về nhà đi .Buổi tối em phải cùng anh ta nói chuyện ."
Đợi đem uống xong cốc xữa kia ,Lam Phong Ngữ lộ ra một cái nụ cười nhợt nhạt .
"Đi thôi ". Lam Dật Thiên cầm lấy chìa khóa ,cũng là một mặt tín nhiệm mỉm cười .
...
Thời điểm Lam Phong Ngữ về nhà đã là chín giờ tối .
Trong phòng tối đen ,không có bật đèn .
Cô có điểm dợ tối ,sở dĩ mặc kệ như nào trong nhà lúc nào cũng sáng trưng .
Nhưng là có một lần ,Tần Thư Nam nhìn như vô tình nói ,làm gì phải bật điện nhiều lãng phí linh tinh gì đó ,sau này cô liền sửa thói quen kia.
Hiện tại nhìn phòng tối như mực ,trong lòng vẫn có điểm hoảng sợ.
Đợi cho đến rót cục bật đèn lên ,nhưng một người lại không có .
Sau đó ,cũng liền hiểu được ,cái kia gọi là nói chuyện nhưng là trốn tránh lấy cớ mà thôi .
Mgooif ở trên sofa đợi thời gian rất lâu ,Lam Phong Ngữ vân xkhoong nhịn được cầm lấy điện thoại gọi đi qua .
Điện thoại vang rất lâu không có ai nhận ,đợi cho đến lần thư ba gọi điện thoại thì âm thanh trực tiếp là tắt máy .
Cô không biết đây là đại biểu cho cái gì ,chính là ẩn ẩn cảm thấy về bản thân mình vẫn không biết nhiều về chồng cô .
Kết hôn được nửa năm ,tuy rằng trong phòng là chiếc giường to ,nhưng chỉ có bọn họ biết ,cho tới nay bọn họ chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi .
Liền ngay cả đêm tân hôn ,bọn họ cũng không ở trên cái giường làm gì .
Cô biết Tần Thư Nam có điểm để ý nguyên nhân hai người kết hôn ,cũng có chút để ý gia thế của cô ,sở dĩ từ khi lập gia đình về sau cô cũng bỏ thói quen mua sắm quần áo ,nước hoa linh tinh ,trước kia của cô . Mà chậm rãi học hỏi làm một người vợ tốt ,chính là tình huống bây giờ thật rõ ràng ,người kia không thèm để ý những nỗ lực của cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook