Chồng Tôi Ngoại Tình
Chương 4: Đả thảo kinh xà

*****

Vận sức chờ phát động.

Nếu bạn cho là sự tình liền như vậy đã xong, vậy mười phần sai.

Ai quy định chỉ có phụ nữ mới có thể có tính tình đùa giỡn, đàn ông cũng có thể. Hơn nữa nếu so vớiphụ nữ thì quả thật là đã gặp sư phụ rồi.

Rít..…

Cả ngày ông xã mang gương mặt như cả đời không qua lại với nhau.

Tôi lại cảm thấy thấp thỏm không yên, muốn đọ sắc mặt với tôi, hừ ~ ai sợ ai chứ!

Phụ nữ không phải là chính phái, chính phái là đã dụ dỗ không đủ đàn ông.

Đàn ông không trung thành, trung thành là vì phản bội lời thề rất thấp.

Xem ra lúc này tôi cùng ông xã, ai cũng lâm vào tình trạng khảo nghiệm ác liệt.

Anh đứng ở phòng khách, biểu tình tối tăm, một cái chớp mắt cũng không có, nhìn chằm chằm tôi tra hỏi : “Nói! Gã đàn ông đó là ai?”

“Cái gì mà gã đàn ông kia với chả gã đàn ông đó, người ta cũng có tên, anh ta tên là Tử Đằng!”

Nhất thời đã quên hiện tại nên tức giận là tôi mới đúng.

“Kêu cũng thật thân thiết a~!” âm điệu của anh tràn ngập châm chọc lại làm cho tôi cảm thấy kinh hoảng.

Lại nói, hôm nay sau khi tan tầm, gặp ai không gặp lại gặp ngay Đỗ Tử Đằng cố tình đứng chờ.

OMG! Thấy anh ta, tôi quả thực giống như con chuột gặp phải con mèo. Hiện tại không chạy còn đợi đến khi nào. Mà tôi lại thất sách, nhưng lại đã quên chạy, sau khi tính toán một chút tôi ngó lơ đi qua =.=

“A Sanh, em sao cứ thấy anh đều quay đầu bước đi như vậy?”

Đều do tên gọi này, hiện tại lại biến thành người như vô cùng quen biết mật thiết với tôi, chỉ vì một từ một chữ “A Sanh!” này, mà tôi thực là hận vì không thể nói: huynh đài, anh là ai? Chúng ta có quen biết sao?

“Không phát hiện ra, ha ha” từ khi nào giả ngu cũng thành bản lĩnh của tôi thế này – – II

“Lần trước chúng ta nói chuyện em lo lắng như thế nào? Hôn nhân không có tình yêu là không có đạo đức, em vẫn là sớm nên rời hắn đi!”

Nhớ rõ nhiều năm trước cũng có người nói kiểu chuyện như thế này với tôi.

Nhìn trên mặt anh ta tràn đầy tự tin, trong lòng tôi thầm dâng lên 108 tư vị cảm thán, thật không hiểu vì sao anh ta lại quá tự tin như vậy. Anh đó, có phải đã xem quá nhiều phim truyền hình rồi hay không, đem chính mình trở thành nam nhân vật chính khổ vì tình. Thật có lỗi! Tôi cũng không có hứng thú muốn diễn vai nữ nhân vật chính.

Thấy sắc mặt của tôi không được tốt lắm, anh ta lại sốt ruột hỏi : “Thân thể không thoải mái sao? Có muốn anh đưa em về nhà không?” như vậy còn không phải là bị hắn làm phiền hay sao.

Nói xong thế nhưng còn muốn lấy tay sờ mặt của tôi nữa chứ.

Tiểu nhân, tôi đã nhịn anh thật lâu rồi đấy.

Nhưng trước khi tôi ra tay, đã có một người làm trước một bước. Đột nhiên tôi chỉ cảm thấy bị người mạnh mẽ túm lấy, phần eo căng thẳng, bị kéo vào trong ngực ai đó. Cho đến khi ngửi thấy mùi hương quen thuộc, rất nhanh thần kinh mới thả lỏng.

“Bà xã của tôi, tôi sẽ tự mình chiếu cố, không nhọc anh lo lắng” nói xong để lại Đỗ Tử Đằng chỉ biết đứng ngây ngốc, lôi kéo tôi bước đi

(Hồi tưởng kết thúc, địa điểm hiện tại: Phòng khách)

Bị anh vừa nói như vậy, tôi lập tức cũng nóng nảy, chuyện gì thế này, tôi không tìm anh tính toán sổ sách, anh nên cảm ơn trời đất mới đúng.

Điều thứ 6 của nữ nhân bảo điển:

Không nên ra tay với đàn ông. Thứ nhất, bạn không mạnh bằng hắn, thứ hai đàn ông ra tay với bạn nhất định là người điên. Cho nên, không bằng bất động.

“Yên tâm, được rồi, em cho dù có ý nghĩ này cũng chưa chắc đã được toại ý, người nào đó toại ý rồi không có tư cách nói em” tôi nói lời ác độc với anh.

“Em có ý gì?” âm điệu của anh là không thể tin cùng phẫn nộ, làm cho tôi co rúm lại một chút.

Cho dù trước kia ngữ điệu của anh cùng tôi nói chuyện có bất đắc dĩ như thế nào, tôi cũng chỉ biết bắt đầu khóc, nước mắt đầy mặt. Nếu là một cô giá 18 tuổi thanh xuân, ủy khuất lệ rơi đầy mặt, sẽ khó tránh khỏi làm người ta trìu mến. Đáng tiếc nay đã là một trung niên, thân mình có hơi chút mập mạp, làm như vậy nhìn vào tất nhiên không thể phấn khích được.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương