Chồng Già Vợ Trẻ Trêu Nhau Hàng Ngày
-
Chương 13: Chương 5.2: Bạn Biết Tôi Mang Thai Từ Trong Đám Bạn Bè Của Tôi Sao
Trương Dao Dao á khẩu không trả lời được, lúc Giang Mộng Nhàn làm chuyện xấu, làm sao cô ta có thể biết được : “Tôi không thấy, nhưng...”
“Cho nên, vị bạn học này biết tôi mang thai từ bạn bè của tôi sao?”
Giang Mộng Nhàn cười mỉm ngắt lời cô ta nói, một đôi mắt sáng ngời không còn sự đau khổ mà ảm đạm trong quá khứ, giờ phút này đôi mắt ấy sáng rực, chiếu rọi vào trong mắt những người có mục đích xấu, ánh mắt cô sáng quắc nhìn về phía hội trường, cố ý hỏi : “Các bạn học khác thì sao? Vừa rồi các bạn ở dưới sân khấu bàn tán sôi nổi, các bạn là từ đâu mà biết tôi mang thai hơn nữa cuộc sống cá nhân còn hỗn loạn? Là tận mắt nhìn thấy? Hay là được biết từ bạn bè của mình?”
Dưới sân khấu, mọi người vừa rồi còn bàn tán kịch liệt lúc này đưa mắt nhìn nhau, không ai nói chuyện, bọn họ thật đúng là không biết tình huống thực tế, đều hay tin này qua bạn bè hoặc trêи webo, sau khi chuyện nháo lớn, gây ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của trường học, rất nhiều bậc cha mẹ biết được chuyện này đã yêu cầu trường học đuổi học Giang Mộng Nhàn, đề phòng chuyện cô mang thai làm hỏng tư tưởng của con mình.
Về sau dưới sức ép của phụ huynh, hiệu trưởng buộc phải đuổi học Giang Mộng Nhàn, Giang Mộng Nhàn không đi, vô cùng chật vật bị bảo vệ trường ném ra ngoài.
Mỗi ngày Giang Mộng Nhàn đều tới cửa trường học vừa khóc vừa quỳ, muốn cầu xin hiệu trưởng cho cô quay lại học tập, cho nên tất cả các bạn học đều biết đến chuyện này.
Nhưng thứ thấy được cũng chỉ giới hạn ở việc Giang Mộng Nhàn bị hiệu trưởng đuổi đi thôi, hơn nữa cũng chỉ thấy cô khóc ở cửa trường học, chứ không ai tận mắt nhìn thấy cuộc sống cá nhân của Giang Mộng Nhàn hỗn loạn, thật ra trước đây mỗi sớm bọn họ đến trường học đều có thể thấy cô vừa đi vừa học tiếng Anh, lúc nào cũng ngâm mình trong thư viện của trường học, người đi ra khỏi trường cuối cùng cũng luôn là Giang Mộng Nhàn cô.
Thấy dưới sân khấu câm như hến, Giang Mộng Nhàn mỉm cười : “Nếu tất cả mọi người đều không có chứng cứ trực tiếp chứng minh, thế thì không nên nói lung tung, bịa đặt phỉ báng có hậu quả cực kỳ nghiêm trọng!”
Trương Dao Dao thấy Giang Mộng Nhàn ở trêи sân khấu đổi trắng thay đen, rõ ràng là cô làm chuyện xấu nhưng lại dám nói dối, cô ta tức giận nói: “Giang Mộng Nhàn, cô đừng tưởng rằng đến trường học mới thì không ai biết chuyện của cô thì cô có thể đổi trắng thay đen, lúc trước việc cô mang thai là do chính bác sĩ Vương của học viên y đứng ra làm chứng!”
Mọi người rộ lên, thế mà còn có cả bác sĩ đến từ học viện y học đến kiểm tra, vậy thì không trốn thoát được rồi!
Đối mặt với chứng cứ vô cùng xác thực này, Giang Mộng Nhàn vẫn mặt không đổi sắc, ngược lại còn mỉm cười nói: “Thì ra là thế, cám ơn vị bạn học này đã chỉ cho tôi biết đầu sỏ gây nên mọi chuyện!”
Cô chân thành cúi đầu cảm ơn với Trương Dao Dao, sau đó nói với phó hiệu trưởng cùng toàn thể sinh viên : “Lúc trước, không hiểu tôi bị người ta vu oan là mang thai hơn nữa còn có cuộc sống cá nhân hỗn loạn, chuyện này đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn đến chuyện học tập và cuộc sống cá nhân của tôi, tôi cũng thiếu chút nữa bởi chuyện này mà không thi đỗ đại học Kinh Đô….”
“Cho nên, vị bạn học này biết tôi mang thai từ bạn bè của tôi sao?”
Giang Mộng Nhàn cười mỉm ngắt lời cô ta nói, một đôi mắt sáng ngời không còn sự đau khổ mà ảm đạm trong quá khứ, giờ phút này đôi mắt ấy sáng rực, chiếu rọi vào trong mắt những người có mục đích xấu, ánh mắt cô sáng quắc nhìn về phía hội trường, cố ý hỏi : “Các bạn học khác thì sao? Vừa rồi các bạn ở dưới sân khấu bàn tán sôi nổi, các bạn là từ đâu mà biết tôi mang thai hơn nữa cuộc sống cá nhân còn hỗn loạn? Là tận mắt nhìn thấy? Hay là được biết từ bạn bè của mình?”
Dưới sân khấu, mọi người vừa rồi còn bàn tán kịch liệt lúc này đưa mắt nhìn nhau, không ai nói chuyện, bọn họ thật đúng là không biết tình huống thực tế, đều hay tin này qua bạn bè hoặc trêи webo, sau khi chuyện nháo lớn, gây ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của trường học, rất nhiều bậc cha mẹ biết được chuyện này đã yêu cầu trường học đuổi học Giang Mộng Nhàn, đề phòng chuyện cô mang thai làm hỏng tư tưởng của con mình.
Về sau dưới sức ép của phụ huynh, hiệu trưởng buộc phải đuổi học Giang Mộng Nhàn, Giang Mộng Nhàn không đi, vô cùng chật vật bị bảo vệ trường ném ra ngoài.
Mỗi ngày Giang Mộng Nhàn đều tới cửa trường học vừa khóc vừa quỳ, muốn cầu xin hiệu trưởng cho cô quay lại học tập, cho nên tất cả các bạn học đều biết đến chuyện này.
Nhưng thứ thấy được cũng chỉ giới hạn ở việc Giang Mộng Nhàn bị hiệu trưởng đuổi đi thôi, hơn nữa cũng chỉ thấy cô khóc ở cửa trường học, chứ không ai tận mắt nhìn thấy cuộc sống cá nhân của Giang Mộng Nhàn hỗn loạn, thật ra trước đây mỗi sớm bọn họ đến trường học đều có thể thấy cô vừa đi vừa học tiếng Anh, lúc nào cũng ngâm mình trong thư viện của trường học, người đi ra khỏi trường cuối cùng cũng luôn là Giang Mộng Nhàn cô.
Thấy dưới sân khấu câm như hến, Giang Mộng Nhàn mỉm cười : “Nếu tất cả mọi người đều không có chứng cứ trực tiếp chứng minh, thế thì không nên nói lung tung, bịa đặt phỉ báng có hậu quả cực kỳ nghiêm trọng!”
Trương Dao Dao thấy Giang Mộng Nhàn ở trêи sân khấu đổi trắng thay đen, rõ ràng là cô làm chuyện xấu nhưng lại dám nói dối, cô ta tức giận nói: “Giang Mộng Nhàn, cô đừng tưởng rằng đến trường học mới thì không ai biết chuyện của cô thì cô có thể đổi trắng thay đen, lúc trước việc cô mang thai là do chính bác sĩ Vương của học viên y đứng ra làm chứng!”
Mọi người rộ lên, thế mà còn có cả bác sĩ đến từ học viện y học đến kiểm tra, vậy thì không trốn thoát được rồi!
Đối mặt với chứng cứ vô cùng xác thực này, Giang Mộng Nhàn vẫn mặt không đổi sắc, ngược lại còn mỉm cười nói: “Thì ra là thế, cám ơn vị bạn học này đã chỉ cho tôi biết đầu sỏ gây nên mọi chuyện!”
Cô chân thành cúi đầu cảm ơn với Trương Dao Dao, sau đó nói với phó hiệu trưởng cùng toàn thể sinh viên : “Lúc trước, không hiểu tôi bị người ta vu oan là mang thai hơn nữa còn có cuộc sống cá nhân hỗn loạn, chuyện này đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn đến chuyện học tập và cuộc sống cá nhân của tôi, tôi cũng thiếu chút nữa bởi chuyện này mà không thi đỗ đại học Kinh Đô….”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook